*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hiện tại đi tới Đại lục Trung Ương này, Lý Phong chuẩn bị đi đến phủ đệ Thiên Vũ Vương để cảm tạ một phen.
"Phủ đệ Thiên Vũ vương?” Nghe được lời Lý Phong nói, Huyền Long liền lập tức trăm mặc, không nói thêm gì nữa.
Ông ta từng đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, trên đỉnh đầu chỉ có một ngọn núi lớn duy nhất, đó là Thiên Vũ vương!
Đó cũng là ngọn núi lớn trên đỉnh đầu của toàn bộ các thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh trên khắp Đế quốc Thiên Vũ, không có bất kỳ kẻ nào có thể vi phạm!
Đương nhiên, cũng có người vi phạm, nhưng mà kẻ đó đã biến thành lịch sử, chỉ có thể tìm được dấu vết tồn tại từ trong sách sử.
Đây là tồn tại duy nhất mà ông ta e ngại ở Đế quốc Thiên Vũ.
.....
Bên trong một khu vực rộng lớn, có một tòa cung điện vô cùng cổ xưa đứng sừng sững.
Cung điện thoạt nhìn rất là tang thương, trần ngập một loại dấu vết năm tháng.
Mà ở xung quanh cung điện, có từng vị cường giả đang bảo vệ ở trong này, dao động khí thế trên người những cường giả này cho dù yếu nhất cũng đạt tới Thất Phách cảnh!
Thất Phách cảnh cường đại ở trong này thế mà chỉ có thể làm một thị vệ.
Lúc này một chỗ trong cung điện, có một người đàn ông trung niên mặc khải giáp màu vàng yên lặng ngồi xếp bằng, linh hồn của ông ta hơi hơi dao động.
"Sư phụ từng nói, sau Thất phách Tam hồn chính là trọng tổ thân thể, linh hồn của mình, nhưng mà cụ thế bước này phải nên làm như thế nào?” Người đàn ông trung niên thầm nghĩ trong lòng.
Thực lực của ông ta đã đạt tới cực hạn Tam Hồn cảnh, nhưng mà vẫn không thể bước ra một bước cuối cùng.
Thiên Vũ vương không thu ông ta làm đệ tử, nhưng mà ở trong lòng ông ta, Thiên Vũ vương chính là sư phụ của mình.
"Hả?”
Đúng lúc này, bỗng nhiên người đàn ông trung niên trực tiếp đứng dậy, ánh mắt của ông ta nhìn về phía xa xa.
Vút!
Ở nơi nào đó, có một bóng người đang nhanh chóng bay về phía trước, đợi khi đến gần cung điện, bóng người kia không bay nữa, mà hạ xuống mặt đất, đi từng bước về phía trước.
"Lý Phong?”
Người đàn ông trung niên nhìn về phía thanh niên.
"Văn Vũ hầu” Nhìn người đàn ông trung niên Chu Văn trước mặt, Lý Phong mỉm cười nói.
Người đàn ông trung niên trước mặt đúng là Văn Vũ hầu Chu Văn, người lúc trước đã mang theo pháp. chỉ của Thiên Vũ vương đến dãy núi Thiên Dực.
"Lần này ta đến, là để cảm tạ Thiên Vũ vương một chút” Lý Phong liếc mắt nhìn cung điện một cái, trên mặt mang một tia kính ý nói.
“Cảm tạ sư phụ?”
Nghe vậy, Chu Văn mỉm cười nói: "Sư phụ từng nói, thực lực của ngươi có thể tiến bộ nhanh hơn, chính là cảm tạ đối với ngài rồi. Hiện tại sư phụ đang bế quan, không ai có thể quấy tầy, chuyện ngươi tới đây về sau ta sẽ nói lại với sư phụ”
Lý Phong gật gật đầu, hắn cũng không cho rằng hắn tới đây, thì Thiên Vũ vương sẽ gặp hắn.
Nhìn Chu Văn, Lý Phong suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: "Văn Vũ hầu, lúc trước ta phát hiện một nơi có sinh vật Ma loại”
"Sinh vật Ma loại?" Nghe vậy, sắc mặt Chu Văn khẽ biến.
Mấy triệu năm trước, Đế quốc Thiên Vũ phát sinh Ma họa, không biết chết đi bao nhiêu cường giả! Lúc trước thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh nhiều hơn xa so với bây giờ, nhưng mà hiện tại trên một đại lục cũng chỉ có năm, sáu thế lực, kém xa lúc trước,
Nhưng mà còn chưa nói gì, Chu Văn liền ngẩn ra, không chỉ có ông ta, mà Lý Phong cũng thế, tất cả bọn họ đều nhìn về phía cung điện.
Vừa rồi, một giọng nói bỗng nhiên vang lên ở trong đầu bọn họ, tuy rằng Lý Phong chưa từng gặp Thiên Vũ vương, nhưng mà lúc trước ở dãy núi Thiên Dực đã từng nghe qua giọng nói của ông ta.
Giọng nói vừa rồi hoàn toàn giống với giọng nói trong pháp chỉ lúc trước sau ta sẽ nói lại với sư phụ”
Lý Phong gật gật đầu, hắn cũng không cho rằng hắn tới đây, thì Thiên Vũ vương sẽ gặp hẳn.
Nhìn Chu Văn, Lý Phong suy nghĩ một chút nhiên nói: "Văn Vũ hầu, lúc trước ta phát hiện có sinh vật Ma loại”
"Sinh vật Ma loại?” Nghe vậy, sắc mặt Chu Văn. khẽ biến.
Mấy triệu năm trước, Đế quốc Thiên Vũ phát sinh Ma họa, không biết chết đi bao nhiêu cường giả! Lúc trước thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh nhiều hơn xa so với bây giờ, nhưng mà hiện tại trên một đại lục cũng chỉ có năm, sáu thế lực, kém xa lúc trước.
Nhưng mà còn chưa nói gì, Chu Văn liền ngẩn ra, không chỉ có ông ta, mà Lý Phong cũng thế, tất cả bọn họ đều nhìn về phía cung điện.
Vừa rồi, một giọng nói bỗng nhiên vang lên ở trong đầu bọn họ, tuy rằng Lý Phong chưa từng gặp Thiên Vũ vương, nhưng mà lúc trước ở dãy núi Thiên Dực đã từng nghe qua giọng nói của ông ta.
Giọng nói vừa rồi hoàn toàn giống với giọng nói trong pháp chỉ lúc trước.
“Lý Phong, Thiên Vũ vương cho ngươi đi vào”
Trên mặt Chu Văn nở nụ cười, nhìn Lý Phong nói: “Nhớ kỹ, phải cung kính vị n Vũ vương, không được làm càn”
"Cảm tạ Văn Vũ hầu nhắc nhở”
Lý Phong gật gật đầu, hắn nhìn về phía cung điện kia, trong lòng bỗng nhiên trở nên thấp thỏm.
Bên trong cung điện kia là tồn tại cường đại nhất của Đế quốc Thiên Vũ, tồn tại kh ủng bố vượt qua Tam Hồn cảnh, đã sống hơn triệu năm!
“Két”
Một âm thanh nặng nề vang lên, sau đó Lý Phong tiến vào bên trong cung điện
Tiến vào trong đó, Lý Phong liền ngẩn ra, bên trong cung điện, một lão giả mặc quần áo vải thô bình thường đang ngồi xếp bằng, lão giả thoạt nhìn vô cùng già nua, đầu đầy tóc bạc, thậm chí trên mặt còn có từng vết đồi mồi, toàn thân mơ hồ tán ra một lưỡng khí tức mục nát.
Lão giả này thoạt nhìn hoàn toàn không giống như là một vị cường giả tuyệt thế, ngược lại giống như là một ông lão sắp sửa hết tuổi thọ.
"Đây là Thiên Vũ vương sao?”
Trong lòng Lý Phong giật mình, ở trong cảm giác của hắn, Thiên Vũ vương có chút giống với Lý Hữu Huyền lúc trước, tuổi thọ sắp đạt tới cực hạn, toàn thân đều trở nên vô cùng mục nát.
"Bái kiến Thiên Vũ vương!”
Nháy mắt trong lòng xuất hiện nhiều ý nghĩ, Lý Phong liền lập tức tiến lên, vô cùng cung kính nói.
Tuy rằng là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Vũ vương, những Lý Phong cũng vô cùng tôn kính.
Nếu không nhờ mệnh lệnh của người này, hắn cũng sẽ không thể tùy ý đi lại, không cần lo lắng các loại nguy hiểm.
"Lý Phong”
Một giọng nói tang thương vang lên, Thiên Vũ vương nhìn về phía Lý Phong, nói: "Ngươi mới vừa nói gặp được nơi có sinh vật Ma loại?”
Trên người ông ta không có bất cứ dao động khí thế gì, chỉ có khí tức mục nát, bất kỳ một người nào ở trong này đều sẽ cảm thấy đây là một ông lão rất bình thường.
Nhưng mà, càng bình thường, càng có thể chứng minh cường giả bậc này đáng sợ cỡ nào.
Bởi vì, cường giả rất khó thu lại dao động trên người, chỉ có những người cường đại không biết bao nhiêu lần so với những người khác, mới không nhìn ra được là một vị cường giả.