Luyện Đan Thất, nơi luyện chế đan dược của Trúc Sơn Phái, là tòa nhà vô cùng rộng lớn.
Nơi đây chia làm khu, quây thành lớp vòng tròn hướng về trung tâm.
Khu ngoài cùng, Nhân Cấp, bao gồm phòng Luyện Đan.
Khu vực thứ , Địa Cấp, bao gồm phòng Luyện Đan.
Khu vực cuối là Thiên Cấp, chỉ gồm phòng.
Trung tâm của nơi này, là điểm mà Linh Khí lẫn địa hình địa thế đều hội tụ đủ yếu tố tốt nhất, chính là nơi Luyện đan của Vũ Đăng Phiên, Đường chủ Luyện Dược Đường.
Danh phận của Cao Anh Kỳ quả nhiên không phải giả dối.
Thủ tịch đệ tử của Luyện Dược Đường, trong tương lai sẽ là người kế nghiệp vị trí Đường chủ, hắn nghiễm nhiên có được tư cách sở hữu trong phòng Thiên Cấp, ngang hàng với nhiều vị sư thúc sư bá có đạo hạnh cao thâm hơn nhiều.
Cao Anh Kỳ mới nhập môn có năm, đã đạt tới vị trí như hiện tại, cho thấy cả về gia thế lẫn tài năng đều xuất chúng hơn người.
Nếu chỉ có thuần túy tài năng mà không có gia thế hậu thuẫn, cũng khó có được sự sủng ái của tông môn tới vậy.
Tiên phái dù sao cũng cần mở rộng và duy trì các mối quan hệ với bên ngoài.
Lần này, gặp phải tiểu sư muội không thèm thuồng đan dược mà lại hứng thú với Luyện Đan, Cao Anh Kỳ cũng lấy làm lạ lẫm.
Mỹ nhân chân dài trong mắt hắn thường chỉ là lũ ngực to não teo, phấn trang điểm còn dày hơn lớp chất xám của não bộ.
Vị sư muội này lại mang tới cho hắn cảm giác khác lạ, càng khiến hắn muốn khoe mẽ hết mọi thứ mình có để chinh phục cô nàng.
Thế là chẳng chút phân vân, Cao Anh Kỳ dẫn luôn Nguyễn Hồng Vân bước vào căn phòng Luyện Dược Thiên Cấp.
Căn phòng rộng rãi hơn hẳn so với các phòng Nhân Cấp và Địa Cấp phía ngoài.
Có thể sánh với cái chung cư mini.
Có gian phòng ngủ, phòng ăn, có đầy đủ tiện nghi tiện ích.
Chính giữa đặt cái lô đỉnh mà Vân nhìn qua cũng nhận thấy là Thượng phẩm Bảo vật.
Sát vách tường là tủ kệ chứa sẵn hơn loại dược liệu hay dùng.
Cao Anh Kỳ không mang theo vào loại dược liệu cấp cao nào, cũng không quá lỗ mãng tới mức để lộ Đan phương bậc hiếm ra cho người ngoài.
Hắn chỉ muốn thị phạm cho mỹ nữ đây cách điều chế đan dược vô cùng phổ thông, là Luyện Khí Đan vẫn được phân phát đại trà cho toàn bộ môn đồ.
-Qua lâu, Hoạt thạch, Hồng đường…
Hắn bước tới bên tủ kệ lấy ra hơn mười mấy loại dược liệu.
Đều là dược liệu trong đan phương đã quá phổ biến, ai trong môn phái cũng thuộc làu.
-Luyện Khí Đan được phân phát cho toàn bộ môn đồ Trúc Sơn Phái, là loại đan dược vô cùng cơ bản, được sư tổ Thiên Cang sáng chế ra cách đây ngàn trăm năm.
Cấp bậc Phàm phẩm.
Nguyên liệu cũng vô cùng dễ tìm.
Cách điều chế đơn giản.
Chỉ cần là Luyện Đan Sư nhập môn cũng đã có thể thử sức.
Tuy vậy, dựa vào trình độ của người điều chế, sự chênh lệch thành phẩm cũng là trời vực.
Cao Anh Kỳ vừa giải thích, vừa xếp các dược liệu lên bàn.
Phàm phẩm như lời hắn nói, Vân hiểu là đối chiếu với Đại Nam chính là cấp bậc , mà trên nó là Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm vân vân.
-Luyện Khí Đan mà muội vẫn được phát đều được điều chế ở các phòng Nhân Cấp ngoài kia, mỗi lô được viên, không thừa không thiếu.
Những người điều chế đều là môn sinh cấp thấp của Luyện Dược Đường.
năm trước ta cũng từng là trong số họ.
Nhưng chỉ sau tháng, vị trí của ta từ Nhân Cấp đã được đặc cách thẳng tới Thiên Cấp, kì thực cũng là vì viên Luyện Khí Đan này đây!
Cao Anh Kỳ nhoẻn miệng cười, nét mặt không thấy toát lên vẻ tự hào vì thành tựu, mà chỉ đơn giản là sự tự tin như chuyện ắt hẳn phải như vậy, vì hắn vốn dĩ đã ưu tú hơn người.
-Cách thức điều chế đơn giản nhất, tỉ lệ thất bại thấp nhất, đó là cho các dược liệu vào trong nước, hầm trong lô đỉnh canh giờ, điều tiết cho nhiệt ở mức vừa phải, tới khi dược liệu hòa trộn thành dung dịch, mới bắt đầu chế luyện thành Đan.
Nhưng ta khi ấy lại nghĩ khác.
Cao Anh Kỳ bước tới tấm bích trướng trên tường, bức trướng vẽ hình con phượng hoang giang cánh có nhiều điểm tương tự như hình Vân từng thấy trong văn phòng của Đường Thái Nguyên.
Xem ra bức trướng Phượng Hoàng Niết Bàn là vật trang trí vô cùng thông dụng.
-Khởi Nguyên, Hỗn Thể, Hóa Hải, Tụ Đan.
– Cao Anh Kỳ giơ cây quạt chỉ thẳng lên bức trướng, rồi xòe nó ra - Nếu đó là tiến trình của vũ trụ, thì vạn vật cũng nên như thế.
Hắn quay lại, nhặt trong xô ra hòn đá màu xanh lục, cầm lấy nó bằng ngón tay.
Phừng tiếng, viên đá bốc cháy ngùn ngụt.
Cao Anh Kỳ không thả viên đá vào phần lò đốt như thường lệ, mà ném thẳng nó vào trong phần nồi nấu.
Viên đá vừa chạm đáy nồi, hắn giơ tay vỗ mạnh vào lô đỉnh, khiến viên đá nảy tưng lên rồi bắt đầu xoay tròn giữa không trung.
-Ngọn lửa giữa hư vô, đây là Khởi Nguyên.
Nói rồi, hắn mới ném hết các dược liệu trên bàn vào nồi nấu.
Các dược liệu không chạm đáy nồi, mà như bị lực hút vô tình kéo lấy, xoay xung quanh viên đá đang bốc cháy.
Ngọn lửa chẳng mấy chốc đã bùng ra xung quanh, hóa thành những lưỡi lửa bao trùm lấy toàn bộ dược liệu, phân rã chúng thành vòng xoáy cuồng bạo của những mảnh vụn.
-Phân tách, rồi mới có thể tái hợp.
Trong thể phân tách này, không thể tồn tại trật tự.
Vạn vật đều bị xé nhỏ tới khi lộ ra bản chất thật sự.
Như vậy chẳng phải chính là Hỗn Thể sao?
Cao Anh Kỳ cao hứng nhìn vào lô đỉnh mà nói.
Hắn giơ bàn tay túm vào hư không, bình sứ bay được hắn bắt lấy.
Hắn rót từ bình sứ ấy ra dòng nước trong suốt.
Dược liệu vốn bị xé nhỏ thành từng mảnh vụn, nay được hòa vào với làn nước, chẳng mấy chốc đã hóa thành thứ dung dịch có màu lam tím nhạt.
Thứ dung dịch ấy vẫn tiếp tục xoáy tròn trong lô đỉnh.
-Từ hỗn mang ngưng tụ thành biển cả.
Lô đỉnh này là vũ trụ.
Dung dịch này chính là biển vật chất.
Luyện Đan cũng giống như ngắm nhìn thế giới vậy.
Sư muội không thấy thế sao?
Vân cảm thấy lời tên này nói cũng có lí.
Bản chất hợm hĩnh dâm dật khi nãy của hắn ta cũng đã phần nào nhường chỗ cho niềm đam mê thật lòng.
Nói về lĩnh vực Luyện Dược, tên Cao Anh Kỳ này quả nhiên cũng có chút thực tài.
Cô cũng chẳng khó khăn gì mà hiểu những điều hắn nói.
Khởi Nguyên, Hỗn Thể, Hóa Hải, rồi sẽ tới Tụ Đan.
Lúc này, Cao Anh Kỳ đang dùng bàn tay khum lấy quả cầu chất lỏng đang xoay tròn giữa không trung.
Linh Khí từ lòng bàn tay phát ra ngoài, dưới sự điều tiết vô cùng vi diệu mà dần ép lấy quả cầu, từ từ thu nhỏ nó lại thành viên đan dược giữa hư không.
Quá trình này trông thì vô cùng đơn giản dễ dàng, nhưng ấy là vì Cao Anh Kỳ là Luyện Đan Sư vô cùng tài năng.
Tụ Đan ngay giữa không trung, đây là điều ngay cả những Luyện Đan Sư kỳ cựu cũng chưa chắc làm nổi, càng đừng nói tới kẻ ngoại đạo như Vân.
Cô cũng để ý thấy, trong quá trình thành Đan, tạp chất đều theo không khí mà bay hết ra ngoài, chỉ còn lại dược tính tinh thuần nhất còn sót lại.
Chẳng mấy chốc, mùi thơm phức của đan dược lan tỏa khắp căn phòng.
Trong tay Cao Anh Kỳ đã xuất hiện viên Luyện Khí Đan vô cùng phổ thông, nhưng lại có cấp bậc Trung Phẩm, cao hơn tới bậc so với những viên Luyện Khí Đan thông thường!