[Thiện Nữ + Đấu La] 818 Những Ngày Ở Đấu La Đại Lục Cùng Nhân Vật Chính

chương 19

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lần này đến phiên Đái Mộc Bạch cười khổ: "Học viện Sử Lai Khắc của chúng ta từ khi thành đến bây giờ, qua năm, tổng cộng thu đệ tử. Chia đều năm hơn người chút. Năm nay các ngươi người nếu đều được thu, chính là kỷ lục. Từ năm trước học viện không thu được đệ tử. Trước mắt đang học tập ở học viện còn có đệ tử."

"Ba?" Ngoại trừ băng lãnh thiếu nữ, Cảnh Duệ cũng như Vũ Văn, Đường Tam, Tiểu Vũ cùng nhu mỹ thiếu nữ gần như đồng thời kinh hô.

Đái Mộc Bạch tự giễu, cười cười: "Cả Đấu La đại lục, chỉ duy nhất học viện chúng ta là sư phụ nhiều hơn đệ tử. Cho dù sau này, có chiêu thu các ngươi, số lượng đệ tử của học viện cũng tuyệt không vượt qua sư phụ."

Đường Tam hỏi: "Như vậy, học viện làm sao tồn tại? Không có người học sẽ không có nguồn thu."

Đái Mộc Bạch đáp: "Nếu không vậy, ngươi nghĩ tại sao học viện lại ở tại thôn nhỏ này. Chính là vì thiếu ngân quỹ. Nếu không phải gia đình ta hỗ trợ chút, sợ rằng học viện đã đóng cửa từ năm ngoái. Năm nay nếu không chiêu thu được đệ tử, vậy người chúng ta chính là nhóm đệ tử cuối cùng của học viện Sử Lai Khắc."

Lược qua N từ giới thiệu Sử Lai Khắc (chương )

"Đến nơi rồi." Đái Mộ Bạch dừng lại. Lúc này, bọn họ đã đi tới mảnh đất trống, nơi này so với đệ nhị quan lúc trước nhỏ hơn rất nhiều, chỉ khoảng thước vuông. người trung niên khoảng tuổi ngồi ngủ trên ghế.

"Triệu sư phụ, ta dẫn người đến tiến hành đệ tứ quan khảo hạch."

"Oh? Năm nay có người tiến tới dệ tứ quan? Mà lại có tới người?" Trung niên nhân mở đôi mắt vẫn còn có vẻ ngái ngủ, có chút kinh ngạc nhìn người trước mặt, tựa hồ gặp chuyện không thể tin nổi.

Đái Mộc Bạch nói: "Chẳng những bọn họ người tới đệ tứ quan, hơn nữa bọn họ đều là miễn trừ kiểm tra ở đệ nhị và đệ tam quan."

Triệu sư phụ con mắt sáng ngời, từ ghế đứng lên, vóc người hắn không cao, tướng mạo rất bình thường, nhưng nhìn qua lại cực kỳ rắn chắc. so với Đường Tam tuổi còn thấp hơn chút, làm cho người ta có cảm giác hùng tráng.

Bả vai rộng lớn như tường thành, áo khoác căn bản không cách nào che giấu cơ thể hùng tráng như cương thiết chú tạo của hắn. Vẻ mặt dù hòa khí, nhưng vóc người hùng tráng vô hình trung gây mọi người áp lực mãnh liệt.

"Sáu người đều vượt qua cấp . Không tệ, không tệ, xem ra năm nay tiểu quái vật không ít a. Thông qua cửa của ta, các ngươi chính thức trở thành đệ tử của học viện Sử Lai Khắc. Bất quá, khảo nghiệm của ta không có dễ dàng thông qua. Kinh nghiệm thực chiến của mỗi hồn sư phải dựa vào thực lực của chính mình. Ta khảo hạch chính là năng lực tại phương diện này."

Ánh mặt tươi cười đảo qua người Đường Tam: "Ta gọi là Triệu Vô Cực, nếu các ngươi người đều là miễn kiểm thông qua đệ nhị, tam quan. Ta đây tự mình cùng các ngươi thử một chút. Bây giờ ta cho các ngươi thời gian nén hương để hiểu rõ nhau. Sau nén hương, kiểm tra bắt đầu. Nội dung kiểm tra là các ngươi người liên thủ ngăn cản ta công kích trong thời gian nén hương. Chỉ cần có người có thể kiên trì đến cùng, đều tính là các ngươi vượt qua kiểm tra. Ta hy vọng các ngươi hiểu được, không nên cố gắng giở trò, không ai có thể dụng tốc độ thoát khỏi phạm vi này. Đồng thời ta cũng nhắc nhở các ngươi, bằng vào sức lực người không có khả năng ngăn trở công kích của ta. Cơ hội thành công duy nhất của các ngươi là phối hợp hỗ trợ lẫn nhau."

"Triệu sư phụ, như vậy không được." Đại Mộc Bạch chần chờ nói.

Triệu Vô Cực trừng mắt nhìn hắn: "Có cái gì không được? Viện trưởng vắng mặt, ta lớn nhất ở học viện. Ta nói được là được. Được rồi, ta sắp đốt hương rồi, các ngươi không còn nhiều thời gian, tự mình chuẩn bị đi. Tiểu Bạch ngươi cũng có thể đem thực lực của ta nói cho bọn họ biết, để bọn họ chuẩn bị."

Nói xong những lời này, cũng không biết hắn từ nơi nào lấy ra cây nhang, dùng đầu ngón tay bắn ra, trực tiếp cắm nhang xuống đất, không chút rung động.

Làm xong việc này, Triệu Vô Cực lần nữa ngồi lại ghế của mình, nhắm mắt tiếp tục ngủ.

người Đường Tam cũng không có thấy phương pháp thi kiểm tra của vị Triệu sư phụ có gì đặc biệt, ngược lại Đái Mộc Bạch vẻ mặt ngưng trọng, hướng người: "Các ngươi lại đây chút."

người vây quanh bên người hắn.

Đái Mộc Bạch vẻ mặt nghiêm túc: "Lần này ta cũng không giúp được các ngươi. Không nghĩ tới Triệu sư phụ cũng muốn tự mình ra tay."

Tiểu Vũ cười nói: "Vị Triệu sư phụ này sẽ không giống với vị sư phụ ngoài cửa kia là vị cường giả cấp hồn đế chứ?"

Đái Mộc Bạch lắc lắc đầu: "Không phải."

Tiểu Vũ cười nói: "Vậy thì không sợ, thực lực chúng ta người cũng đều đến gần cấp, còn có Duệ ca đã cấp , người đánh , chỉ cần thực lực không phải cách quá xa, chẳng lẽ không chống nổi trong thời gian nén hương?"

Đái Mộc Bạch liếc mắt nhìn nàng, ánh mắt có điểm như là nhìn thấy người ngu: "Nếu các ngươi tưởng rằng có thể ngăn cả công kích của Triệu sư phụ, vậy thì quá sai rồi. Không sai, Triệu sư phụ không phải là cấp hồn đế hồn sư, hắn là cấp hồn thánh. Thú vũ hồn, chiến hồn thánh. Chính là phó viện trưởng học viện, tổng hợp thực lực đã tiếp cận viện trưởng đại nhân."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio