Đêm xuống, chính là lúc mà nơi mà nhóm Cảnh Duệ đang ở nhộn nhịp nhất.
Lúc này cả chín người đều là Thiết đấu hồn. Trong đó Đái Mộc Bạch có ba điểm, Oscar không có điểm nào, Đường Tam cùng với Tiểu Vũ tham gia đấu đơn và đấu đôi đạt cho nên đạt được hai điểm, Mã Hồng Tuấn lần trước đã chiến thắng đối thủ, tính ra đạt được nhiều điểm nhất trong cả đoàn là mười điểm, hơn nữa đạt được ba trận thắng liên tiếp. Ninh Vinh Vinh không có điểm, Chu Trúc Thanh lần trước thua Đường Tam, nên cũng không thu được điểm, Cảnh Duệ và Vũ Văn đều thắng, có một điểm.
Từ Thiết đấu hồn lên Đồng đấu hồn phải thu được một trăm điểm, sau đó để đạt lên Ngân đấu hồn phải thu được một ngàn điểm, khoảng cách đến mục tiêu của giai đoạn huấn luyện thứ hai này còn phải vượt qua một đoạn đường rất xa.
Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn, Chu Trúc Thanh và Cảnh Duệ do thuộc về tồn tại cao cấp trong cùng cấp bậc đấu hồn, hơn nữa mấy người lại sở hữu vũ hồn cực kỳ xuất sắc, nhất là Cảnh Duệ, cho nên mọi người quyết định trước tiên tham gia đấu đơn, sau đó mới đến đấu đôi. Lúc này, Oscar mới thể hiện tác dụng ra, có hương tràng của hắn bổ trợ, thể lực cùng hồn lực của mọi người sẽ được bổ xung nhanh chóng, so với hồn sư bình thường tham gia đấu hồn thì có ưu thế hơn nhiều, cho nên dù trong một đêm tham gia ba trận đấu hồn, cũng không phải là không có khả năng. Điều kiện tiên quyết là trong những trận đấu hồn trước đó không bị tiêu hao quá nhiều hồn lực.
Đệ tam hồn kỹ của Đường Tam và Tiểu Vũ sở hữu đều là cực phẩm hồn kỹ, cho nên mặc dù bọn họ vừa mới đột phá cấp vẫn quyết định tham gia đấu đơn, Đường Tam thậm chí còn từng đánh bại Đái Mộc Bạch, tự nhiên có không ít nắm chắc cơ hội. Mà Tiểu Vũ kia chỉ cần tiếp cận được đối phương là có thể khiến cho đối phương rất khó phản kháng. Ưu điểm và nhược điểm của Tiểu Vũ đồng dạng rất rõ ràng. Ưu điểm chính là chiến đấu cận thân thì gần như vô địch, nhưng nhược điểm là chỉ có thể đối phó một người một, nếu như đối phương đông đảo, thực lực của nàng rất khó phát huy ra, mà lực lượng của đối thủ mà vượt qua uy lực của Yêu cung của nàng thì tất cả kỹ năng của nàng đều trở thành vô dụng.
Về phần Ninh Vinh Vinh cùng với Oscar, chỉ có thể đợi mọi người đánh xong đấu đơn, sau đó mới cùng bọn họ phối hợp tiến hành đánh đấu đôi.
Tác Thác thành đại đấu hồn tràng hàng đêm vô cùng náo nhiệt, người dân đổ từ bốn phương tám hướng đến nơi đây như một truyền thống. Người có tiền có thể ở nơi này hưởng thụ. Bình dân không có tiền thì có thể xem đấu hồn, bởi vì đại đấu hồn tràng có một vài điểm đánh vào sở thích của bình dân, giá cả lại không cao, cho nên chỉ có thể chấp nhận được giá ở đây, dân chúng nguyện đến nơi này theo dõi hồn sư so đấu. Dù sao, có thể tận mắt chứng kiến hồn sư so tài là thoả mãn tâm lý hư vinh. Đương nhiên, do giá cả rẻ, bọn họ cũng chỉ có thể xem một vài trận đấu hồn bình thường mà thôi, những trận đấu chính thức đặc sắc tuyệt đối là giá trên trời, mà Tác Thác thành lâu nay không thiếu người giàu ném tiền đi, nơi đây cũng là nơi các phú hào cùng quý tộc âm thầm tranh đấu lẫn nhau.
Lúc này, thời gian đến lúc bắt đầu đấu hồn tràng trong ngày không còn lâu nữa, tràng đấu đấu đơn, đấu đôi sắp bắt đầu. Sau khi hai tràng đấu này kết thúc, mới đến lượt đoàn chiến đặc sắc.
Nhìn mọi người ở đằng trước báo danh, Đường Tam liên tục nhìn về Cảnh Duệ đang đứng bên cạnh, trên mặt là dòng chữ "ta có điều muốn nói" hiện lên mồn một.
"Sao thế?" Cảnh Duệ chỉnh lại chiếc mặt nạ trên mặt, bảo đảm nó không rớt xuống. Nói thật, bao nhiêu năm qua đi rồi mà anh vẫn cứ thắc mắc tại sao mặt nạ ở đây không có gì cố định mà nó còn dính trên mặt không rơi được.
"Ca, ngươi có muốn đấu đôi với ta không?"
"Không phải ngươi với Tiểu Vũ lập đội Tam Ngũ rồi sao? Ngươi đi với ta rồi con bé phải làm sao?"
Đang lúc Đường Tam đang nghĩ muốn nói gì đó, Tiểu Vũ từ cuối hàng kéo tay Vũ Văn chạy tới chỗ họ, hưng phấn hô: "Duệ ca, Tam ca, ta với Thanh ca một nhóm! Ta muốn thử kiểu chiến đấu mới với Thanh ca!"
Thế là, từ một đội Tam Ngũ thôi lại tách ra thành một đội Văn Võ Song Toàn và một đội Dược Đường.
Lần này bọn họ hướng đến chính là khu vực số mười ba, dưa theo kế hoạch đã định, mọi người dùng huy chương của mình tiến hành báo danh, dưới sự an bài của Đại Sư, bảy người đồng thời tham gia cả hai tràng đấu đơn và đấu đôi tại hai khu báo danh nói rõ tình huống của mình, để nhân viên của đấu hồn tràng sắp xếp thời gian để không có trận nào bị trùng. Ngoài ra mọi người còn phải sửa danh hiệu đăng ký trên huy chương, xóa tên thật đi, dùng xưng hiệu mới có ban ngày. Mỗi một lần sửa danh hiệu như vậy tốn mười kim hồn tệ, Vũ Văn hào phóng vung tay lên bao tất.
Đội của mấy người Đường Tam và Tiểu Vũ chọn đấu đôi trước, sau đó mới tham gia đấu đơn, năm người còn lại cũng tự tách ra, Oscar với Ninh Vinh Vinh phải đợi Đái Mộc Bạch với Chu Trúc Thanh đấu xong đấu đơn nên cũng cùng đi khu vực đó.
Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực đi theo nhóm đông hơn đến khu vực đấu đơn, Đại Sư đi theo đội của Đường Tam và Tiểu Vũ đên khu vực đấu đôi.
Bởi vì lúc sau còn trận đấu nữa, nên đội Dược Đường và Văn Võ tham gia đấu đôi được sắp xếp đấu tại khu vực số mười ba, ngay trận thứ hai và thứ ba, rất nhanh chóng, đã đến lượt mấy người xuất tràng.
Lần này quả thật là phá lệ, Đại Sư ngồi ở trên đài xem cuộc chiến cùng với rất nhiều người khác, mà hầu hết những người này đều là bình dân, lúc này thay nhau hưng phấn hò hét, mặt đỏ bừng.
Đường Tam và Cảnh Duệ vốn còn chẳng có tiếng tăm gì, được chủ trì giới thiệu thì chẳng có mấy ai vỗ tay. Nhưng đối thủ của họ thì khác. Đội Thử Miêu - một đội thắng bốn lần liên tiếp, thực lực cực mạnh. Vậy nên trái ngược với tiếng vỗ tay lác đác lúc trước, lần này cả đấu trường đều vang vọng tiếng vỗ nhiệt liệt của khán giả.
Chỉ cần nghe tên thôi là Cảnh Duệ và Đường Tam đã biết đối thủ của mình là hồn sư dạng gì rồi. Đối với hồn sư hệ khống chế như Đường Tam, đối thủ là một cặp hồn sư hệ mẫn công tuy rằng có chút khó đối phó, nhưng mà bên cạnh hắn còn có Cảnh Duệ. Tuy là không phụ trợ được như Ninh Vinh Vinh, hay là tấn công mãnh liệt như Vũ Văn, Tiểu Vũ, nhưng mà độc của Cảnh Duệ phát ra là sẽ dính trăm phần trăm.
Rất nhanh, trong tiếng vỗ tay hoan hô nhiệt liệt, đối thủ của đội Dược Đường đã đi lên đài.
Đi lên đài là hai hồn sư một nam một nữ. Nữ tử vóc người thon dài, nhìn bộ dáng mới hơn hai mươi tuổi, trên đầu là bộ tóc ngắn màu hoả hồng cực kỳ bắt mắt, ánh mắt lợi hại, mười ngón tay không ngừng chuyển động nhẹ rất có quy luật. Chứng kiến động tác này của nàng, Đường Tam phán đoán nàng là Miêu trong Miêu Thử tổ hợp, bởi vì Đái Mộc Bạch đã từng nói qua với hắn, phàm là vũ hồn dạng miêu, hồn sư thường dùng động tác mười ngón tay chuyển động một cách có quy luật.
Nam tử còn lại người thấp lùn, nhưng ngoài dự đoán họ là, hắn cực kì béo, vóc người so với Mã Hồng Tuấn còn to hơn gấp đôi, cả người nhìn qua tựa như một quả cầu tròn vo, dù là đầu hay thân thể đều có dạng hình tròn, chỉ có đôi mắt nhỏ híp mới khiến cho người ta có cảm giác giống chuột.
Sấu Miêu, Bàn Thử, khiến cho mọi người có một chút cảm giác buồn cười.
Họ quan sát đối thủ, đồng thời, đối thủ cũng quan sát họ. Cô nàng Sấu Miêu khinh thường hừ một tiếng: "Giấu đầu lòi đuôi, ra vẻ thần bí."
Đấu hồn sắp bắt đầu, tâm lý người xem xung quanh bắt đầu nóng lên, người chủ trì cũng không dám kéo dài thời gian, vội vàng tuyên bố trận đấu hai vs hai thứ hai khu vực số mười ba bắt đầu.
Theo tiếng hô bắt đầu của người chủ trì, Miêu Thử đồng thời thúc dục hồn lực bản thân, thân thể nhanh chóng phát sinh chuyển biến. Sau khi vượt qua cấp , Thú vũ hồn mỗi khi tiến hành vũ hồn phụ thể, thay đổi trên thân thể so với trước kia lớn hơn rất nhiều. Trên người họ hiện lên sáu cái vòng, mỗi người có một trắng, một vàng và một tím.
Thấy họ như thế, đội Dược Đường cũng không nhàn rỗi. Cả hai đồng thời triệu hồi võ hồn, Cảnh Duệ thì ngay lập tức lùi về sau ba bước. Nói giỡn, phụ trợ đi PK mà nhào lên trên thì chỉ có mà chết thôi, mà, với lượng máu hiện tại của anh thì chắc chỉ có mấy vị trên cấp mới gϊếŧ được.
Đồng dạng là hai vàng một tím, sáu hồn hoàn lần lượt hiện lên khiến mọi người sửng sốt. Xem đấu hồn lâu rồi, khán giả cũng biết chênh lệch của các dạng hồn hoàn là thế nào, đừng nói là Cảnh Duệ có một cái hồn hoàn màu vàng hơi ngả màu sang màu tím, chứng tỏ khi thu hoạch nó cũng sắp đủ nghìn năm.
Điều mà người xem còn hiểu thì tất nhiên người trong cuộc không thể nào không hiểu. Sấu Miêu khó chịu nhìn đội Cảnh Duệ, nhưng lúc này trận đấu đã bắt đầu, không thể nào lùi bước, bọn họ chỉ có thể ra tay bất ngờ mới có khả năng thắng.
Thân hình Sấu Miêu nháy mắt biến mất, ngay sau đó lại xuất hiện ngay đằng sau Cảnh Duệ. Đánh người phải đánh phụ trợ trước, từ hành động lùi ra sau của anh cũng đã khiến họ biết anh giữ vai trò gì trong đội.
Thế nhưng chưa kịp làm gì, Sấu Miêu đã phải lãnh một cú đá bay ra ngoài. Anh học khá nhiều loại võ thuật, hơn nữa đánh với nhóm Đái Mộc Bạch nhiều rồi, trình độ của anh cũng không dễ chơi đâu.
Đương nhiên Sấu Miêu cũng không nghĩ là đòn đầu có thể chế phục anh, nhưng mà bị phản đòn cũng khiến cô khá bất ngờ, cô lập tức chuyển mục tiêu sang Đường Tam, phản ứng nhanh nhạy kiểu này, thích hợp với Bàn Thử hơn.
Mắt thấy Đường Tam và Sấu Miêu quấn lên đánh nhau, Bàn Thử cũng không vội vàng tấn công Cảnh Duệ. Mà anh cũng không muốn đánh cận chiến với mấy tên mẫn công này. Chỉ so với Chu Trúc Thanh thôi mà anh cũng đã mệt sống mệt chết, so với mấy tên này càng phải cẩn thận.
---------------------------
Dăm ba cái tên đội, cái này không được thì lấy cái khác :)))
Đội bé lúc đầu tui tính lấy Đường Y, sau đảo lại thành Y Đường. Sau tui lại nghĩ dù sao cả Đường Môn và Y (Độc) Sư đều giỏi dùng thảo (độc) dược nên tui đổi thành Dược Đường luôn.
Còn đội bé thì lúc đầu lấy Văn Võ, mà tui thấy đọc nó hơi cụt cụt nên cho nó thành thành ngữ luôn á :v
P/s: Nhắc nhở siêu to bự: tui không biết viết cảnh đánh nhau đâu, mọi người đừng quá mong chờ vào mấy câu miêu tả oánh nhau hoành tráng xuất hiện trong văn của tui TvT