Thiên Sứ Bị Thất Lạc

chương 40: người phụ nữ trong ngục

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-Jack ơi, cậu có trong phòng không? Jack?

Nó tìm mãi vẫn không thấy Jack đâu nó thấy lạ lắm , ngày nào cũng thế cứ giờ này là không thấy bóng dáng cậu nhóc đâu, nó định nói cho Jack nghe về thân phận của nó, nó không muốn lừa Jack về chuyện của nó, tiếp xúc được một thời gian nó thấy rằng Jack không phải là người không biết lí lẽ, nó tin hai bộ tộc sẽ hòa bình trở lại thôi.

-cô tìm tộc trưởng sao?

Là người phụ nữ hôm trước.

-dạ, con không thấy cậu ấy đâu cả.

Người phụ nữ dè chừng nhìn xung quanh , rồi kề xát tai nó thì thầm.

-thường vào giờ này tộc trưởng đến thăm mợ của mình, bà ấy ở…

Nó theo lời người phụ nữ đó đi hết dãy nhà , đi qua thêm một đoạn nữa đến một căn hầm rất tối, bước vào trong là hình ảnh của những xong sắt đặt trưng của nhà tù, nó thấy lạnh cả người , bước thật nhẹ tiến vào bên trong.

Người phụ nữ đó nói, mợ của Jack đã phạm lỗi gì đấy nên mới bị nhốt vào đây, ngày nào đến giờ này cậu ta cũng đem thức ăn đến cho bà ấy.

Gần đến cái gian tối nhất nó nghe thấy rất rõ giọng của Jack, cuộc nói chuyện hình như chỉ một phía cậu ta nói thôi.

-hôm nay bọn người đó lại ra điều kiện với con, họ muốn con nhường chức tộc trưởng lại cho họ, họ hứa sẽ lo cho dân trong làng đầy đủ, con đang phân vân lắm không biết làm thế nào nữa.

Jack dừng lại một lát rồi nói.

-nhưng chắc không sao đâu, có đùi gà ở đây rồi con tin rằng làng sẽ tốt hơn thôi, mợ còn nhớ đùi gà mà con kể chứ? cô ấy rất thông minh, nếu cô ấy là vợ con thì sẽ rất tốt đúng không ạ?

Nó tiến lại gần hơn, bây giờ nó nhìn thấy Jack đang ngồi dưới sàn sau thanh sắt còn người phụ nữ kia ngồi trên chiếc giường đá, bà ấy đang ăn mấy củ khoai, tóc che mặt nên nó không thấy rõ, dưới chân bà ấy còn có một sợi xích lớn nữa, bà ta đang bị giam lỏng.

Nó cố nghiêng người để nhìn thấy mặt của người phụ nữ đó, nhưng dẫm phải cục đá nhỏ dưới chân nên tạo nên tiếng động, người phụ nữ đó rất thính tai, nghe tiếng động nhỏ vậy đã chuyển hướng lên nhìn nó.

Ánh mắt người phụ nữ đó nhìn vào nó, bất giác nó thấy ánh mắt này rất quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ ra là đã gặp ở đâu, Jack lên tiếng hỏi làm nó giật mình.

-đùi gà? Sao cô vào đây?

-hả…à tôi tìm cậu có việc, mọi người nói cậu thường ở đây nên tôi vào tìm.

-có việc sao, à đúng rồi sẵn tiện giới thiệu với cô luôn đây là vợ của cậu tôi, tức là mợ của tôi.

Nó lễ phép cuối chào người phụ nữ đó, nhưng người đó vẫn chăm chú nhìn vào nó, hình như bà ấy muốn nói gì đó.

-chúng ta đi thôi, để mợ tôi còn nghĩ , mai con lại đến tạm biệt mợ.

Jack kéo nó đi chẳng để nó nói thêm lời nào, nó rất tò mò về người phụ nữ này, nếu đã là vợ của cậu Jack thì cũng là người trong hoàng tộc, thế vì phạm lỗi gì mà phải bị giam ở nơi này.

-Jack này, sao mợ anh lại bị giam như thế?

-chuyện này thì dài lắm, nói chung cô không biết là tốt nhất.

-sao anh không đưa mợ anh ra khỏi đó?

-tôi cũng muốn lắm, nhưng bọn chúng không đồng ý, đôi khi tôi thấy buồn cười lắm, họ gọi tôi là tộc trưởng nhưng đôi lúc mọi chuyện không bao giờ theo ý tôi được. à mà chuyện cô muốn nói với tôi là gì thế?

-chuyện đó à….tôi quên rồi.

Nó nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy lúc này không phải lúc thích hợp để cho Jack biết sự thật, nên đợi khi khác vậy.

Jack bỉu môi.

-đùi gà ngốc.

-chúng ta đi thăm vườn rau đi Jack, xem chúng lớn thế nào rồi.

Jack vui vẻ đồng ý, nó và Jack lại bận bịu với công việc làm vườn.

Màng đêm buông xuống, nó ngồi một mình trong phòng, không gian yên lặng làm nó thấy lòng mình nặng nề đến lạ thường, cái cảm giác nhớ hắn lại ùa về.

Nó đưa tay lên ngắm chiếc lắc mà hắn tặng, cũng may khi rớt xuống vực chiếc lắc vẫn còn cạnh nó, chẳng biết hắn giờ này đang làm gì nữa, không biết hắn có còn giận nó không.

Càng nghĩ nó càng thấy nhớ, nó chẳng biết làm thế nào nữa, hay là nó trốn về làng, nó muốn gặp hắn quá, nghĩ là làm nó mở cửa phòng đi thật nhanh đi đến cuối hành lang thì thấy Jack đang đứng một mình ở đó, nó thấy vậy đi đến gần mà quên luôn cái ý định đi gặp hắn.

-Jack sao không ngủ mà ra đây ?

-nhớ đùi gà nên ra đây hi.

Nhìn Jack cười như thế, nó chắc là có chuyện gì khiến Jack lo lắng rồi, mọi khi nụ cười này xuất hiện thì có chuyện gì đó không ổn.

-bọn người đó lại gây sức ép cho cậu nữa phải không?

Jack không nói gì, chỉ nghe tiếng thở dài vang lên.

-đúng rồi chứ gì! cậu đừng bận tâm, cậu là tộc trưởng kia mà, họ còn gây sức ép cho cậu có nghĩ là cậu vẫn còn quyền lực, nếu không họ đã ngang nhiên lấy đi chức tộc trưởng của cậu rồi, hiểu không?

Jack gật đầu có lẽ đã hiểu được ý của nó, nhưng mắt cậu ta cứ nhìn chăm chăm nó, hình như đang suy nghĩ gì đó.

-đùi gà này, tôi vừa nghĩ ra chuyện này rất cần thiết.

-sao? chuyện gì.

-chúng ta kết hôn đi!!!!

-cậu đang nói gì vậy hả ?

-kết hôn !!!! ôi.. uốn.. ết.. ôn.. ới.. ô !!!!!

Jack nói lớn, nó phải che miệng cậu ta mới giảm được âm thanh xuống, không khéo mọi người thức giấc, nghe được cậu ta nói vậy thì càng khó giải thích hơn.

-cậu đừng nói nhảm nữa, mau về phòng ngủ đi.

-không được, nhất định tôi sẽ lấy đùi gà, tôi muốn con của mình sau này thật hoàn hảo, nó sẽ được thừa hưởng sắc đẹp hoàn hảo của tôi và hưởng sự thông minh của đùi gà, như thế không tốt sao ?

-không được !!!Nó kiên quyết từ chối.

-tại sao không được ? tôi chẳng phải quá hoàn hảo hay sao ?đùi gà thử đi nhìn ở làng này có ai đẹp trai như tôi đâu, còn nữa tôi là tộc trưởng sao này đùi gà sẽ là tộc trưởng phu nhân , nghe không oách lắm sao ? còn nữa còn nữa…

-thôi dừng được rồi !!!! nó cáu

Mặc nó hiện lên vẻ tức giận, Jack chưa bao giờ thấy nó như thế cả, có kẽ chuyện này khiến nó giận Jack thật lâu cho mà xem, nghĩ đến thôi Jack đã cuống cuồng lên rồi.

-nghe này Jack, tôi thật sự không thích cậu như thế đâu, cậu còn trẻ con lắm nên chưa hiểu hôn nhân là gì đâu, sao này đừng nhắc chuyện này nữa nhé.

Nói xong nó quay người đi về phòng, Jack như hóa đá tại đó nhưng rất nhanh Jack chạy theo đi bên cạnh nó.

-không kết hôn cũng được, vậy đùi gà làm vợ nuôi của tôi đi, người ta có thể làm con nuôi, mẹ nuôi , ba nuôi,...vv…thì làm vợ nuôi cũng được mà phải không ?

Jack nhe hàm răng trắng tinh cười với nó, nó thật sự..thật sự bái phục cái tính của Jack luôn rồi, suy cho cùng Jack chỉ là một cậu nhóc mới lớn mà thôi.

-đi ngủ đi, đồ trẻ con.

Nó đóng cửa cái gầm, mặc kệ Jack còn ở ngoài, thấy đèn phòng nó tắt hẳn, mặt Jack từ khi nào nụ cười tươi khi nãy đã tắt hẳn, thay vào đó là khuôn mặt với vẻ buồn phiền in rõ.

-kết hôn, là tôi muốn thật không phải đùa đâu đùi gà à.

Jack thì thầm chỉ đủ bản thân nghe, Jack quay lưng về phía cửa cứ thế mà một mình đứng trong màn đêm lạnh lẽo.

…..

……...

Tiếng bước chân gấp gáp vang lên trong ngục tối, cánh cửa sắt nơi phòng giam được mở ra, ánh mắt người phụ nữ đó chuyển hướng, trong ánh mắt toát lên vẻ kinh ngạc..

-cô..cô Bella, là cô…đúng không ?

Giọng nó rung rung, nó đưa một bức ảnh về phía người phụ nữ đó, trong đó là ảnh gia đình của hắn giống với bức ảnh mà hắn để trong phòng, nó vừa phát hiện bên phòng cũ của cậu Jack, và nó chợt nhận ra người phụ nữ trong ngục chính là mẹ hắn, nên gấp gáp chạy đi tìm.

Cầm lấy tấm ảnh, nước mắt trên mặt người phụ nữ đang lăn xuống má, đúng vậy là hình gia đình bà đây mà, con trai bà và chồng bà đây mà.

Từ khi bị giam ở đây, bà thay đổi rất nhiều nên nó không nhận ra sớm hơn được, nó đến gần mẹ hắn.

-vậy là chính xác rồi, Ray…Ray anh ấy rất nhớ người, biết bao năm qua người bị giam ở đây vậy mà mọi người lại nghĩ người phản bội làng.

Nghe đến tên hắn , hình như bà bị kích động, bà đang cố nói gì đó nhưng chỉ phát ra được tiếng ú ớ, để ý kỹ nó mới thấy được lưỡi…lưỡi của bà không còn, nên không thể nói được, chẳng lẽ bọn họ lại đối xử tàn nhẫn với bà như thế ?

-để con đưa người đi khỏi nơi này.

Nó loay hoay tìm cách làm đứt sợi xích dưới chân mẹ hắn, bà nhìn nó rồi phát hiện sợi dây truyền hình mặt trăng trên cổ nó, bàn tay bà ấn mạnh vào vai nó.

Bà ú ớ chỉ vào sợi dây chuyền của nó, mẹ hắn và bạn thân với mẹ nó nên thấy sợi dây chuyền này bà sẽ thắc mắc.

-sợi dây chuyền là của mẹ để lại cho con, con là con của ba Royer và mẹ Diana, có nhiều chuyện xảy ra khi người rời làng lắm, sau khi chúng ta ra khỏi đây con sẽ kể cho người nghe.

Nó tiếp tục phá sợi xích nhưng mẹ hắn ngăn lại, bà đứng dậy và cuối dưới xuống chiếc giường, bà loay hoay hồi lâu và đem ra một chiếc chìa khóa bằng bạc, bà có nói gì đó nhưng nó không hiểu được.

Bà nhặt viên gạch nhỏ ở góc tường, và viết xuống nền ngục.

‘‘con hãy giữ chiếc chìa khóa thật cẩn thận, khi quay về làng hãy đến ngôi nhà cũ của ba mẹ cn, trong phòng sách ta có nhờ mẹ con cất giữ những tài liệu quan trong. Đừng lo cho ta con hãy đi thật nhanh về làng đi nơi này không an toàn’’

-không được đâu ạ, con sẽ đưa người đi theo cùng, con sẽ không bỏ người ở lại đây đâu.

Mẹ hắn lắc đầu rồi ghi tiếp.

‘‘vô ích thôi, chiếc xích này nó đã dính sâu vào chân ta rồi, mãi mãi ta không thể thoát được đâu. Xem như ta nhờ con chuyện này đi, những tài liệu đó rất quan trọng có thể cứu giúp được người làng bên đây, nhưng họ không tin ta ,con hãy tiếp tục công việc của ta còn chưa hoàn thành được, ta tin con sẽ làm được vì con là của của Diana và Royer’’

-nhưng mà..

‘‘còn nữa, nếu con gặp lại Ray nói với nó lời xin lỗi giúp ta, ta thật sự…’’

-cô kia ai cho phép cô tự ý vào đây !!!

Mẹ hắn chưa viết xong thì có người đang tiến vào và lớn tiếng với nó. Nó cất chìa khóa vào người rồi mẹ hắn cũng vội vàng bôi đi những dòng chữ đã ghi từ nãy giờ.

Người vừa nói không ai khác chính là ông Shifty, ông ta còn dẫn thêm vài tên lính đi cùng nữa.

ở làng tai mắt của ông Shifty cũng không ít nên thấy nó hớt hả đi về phía nhà ngục nên báo lại cho ông, từ lúc nó đến đây ông ta đã nghi ngờ nó nhiều chuyện, cộng thêm cái việc dám khiến Jack cãi lại ông ta, nên bây giờ ông ta chỉ muốn khử nó càng sớm càng tốt, ngay lúc này là một cơ hội, cứ đổ cho nó cái tội cướp ngục là xong.

-tôi nghĩ cô đến đây giờ này thì cũng chẳng có việc gì tốt đẹp đâu nhỉ, người cô đang gặp đó chính là mụ khốn kiếp bị mọi người khinh thường ở cái làng này, bất cứ ai liên quan và đến cũng phải xử phạt, mau bắt lấy cô ta đi.

Ông Shifty ra lệnh, đám lính phía xong đi đến giữ chặt lấy hai tay nó.

-ông có quyền gì mà dám nói cô Bella như vậy?? ông sẽ phải hối hận.

Nó chuẩn bị tạo lửa để thiêu rụi ông ta và đám lính này luôn, sao ông ta dám nói mẹ hắn như vậy, xem bà ấy đi, họ đã làm những gì, biến một con người xinh đẹp trở thành như thế, khiến hắn và mẹ con hắn xa nhau biết bao nhiêu năm.

Ngọn lửa trên tay nó ngày một lớn dần sức nóng làm cho đám người đó giữ tay nó cũng phải nhăn mặt mà buông ra.

Nó định tạo lửa lớn hơn để ném về phía ông ta nhưng đúng lúc đó Jack vừa đến, ngọn lữa trên tay nó cũng tắt dần.

-ông Shifty ông làm gì ở đây thế ???

ông ta nhìn nó cười khẩy rồi nhìn Jack.

-tôi bắt gặp có người muốn cướp ngục nên tôi vào bắt thôi.

-cướp ngục sao ?

Jack nhìn vào nhà ngục thấy nó ở đó, hơi nhíu mày lại.

-à là đùi gà sao ? hiểu lầm rồi, tôi nhờ đùi gà đem thức ăn đến cho mợ của tôi mà, chuyện có thế cũng làm lớn lên, đùi gà mau qua đây.

Nghe thấy Jack nói như vậy đám lính kia không dám đụng vào nó nữa, nó cũng đi qua chỗ Jack.

-đã nói với ngài biết bao nhiêu lần rồi, người phụ nữ đó là tội nhân của làng ta, ngài là tộc trưởng thì nên hiểu chứ ? ngài nên tránh xa bà ta ra.

-biết rồi, biết rồi nói mãi thế, đùi gà chúng ta đi thôi.

Jack kéo tay nó đi ra ngoài, nó ngoảnh lại nhìn mẹ hắn, bà cười với nó, nó nhất định sẽ cứu bà ra khỏi đó, bà còn phải gặp lại hắn nữa kia mà.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio