Chun và Jiro dừng xe trước nhà Selina. Cả ngừoi trầm trồ nhìn ngôi nhà…mà đúng ra phải gọi là biệt thự nhỏ thì đúng hơn. Jiro mạnh dạn bước tới nhấn chuông cửa trong lúc Chun đang chỉnh trang lại quần áo.
- mời vào! – Selina ra mở cửa vui vẻ
Jiro nhìn cô kinh ngạc. anh cứ nghĩ là hôm nay cô sẽ rất xinh đẹp nhưng xem ra không phải như anh nghĩ. Selina mặc quần jeans và áo thun cách bình thường. tóc đuôi ngựa cột cao, mặt còn lấm lem bánh kem dính cả vào tóc.
- sếp! – Chun phì cừoi – trong nhà có đại chiến bánh kem à?
- Chun?! – Selina kinh ngạc kêu lên – sao anh lại tới đây?
-??? sếp không hoan nghênh tôi à? – Chun ngạc nhiên hỏi lại – tôi không thể tới đây sao?
- Không phải…. – Selina ngắc ngứ - mà là….là vì……….
- Thôi được rồi! – Jiro cắt ngang – chúng ta vào thôi!
Selina nhích ngừoi sang bên, mở rộng cửa cho cả ngừoi vào và đi theo ngay sau họ “sao Chun tới mà không báo trước vậy? bây giờ có cả Hebe và Ella ở đây. Mình phải thật bình tĩnh không thể để bất cứ chuyện gì xảy ra trong tiệc sinh nhật Alan!” Selina bước nhanh tới phía trước vài bước và dẫn họ ra phía hồ bơi – nơi mọi người đang tập trung
quậy phá. Chun kinh ngạc đến mức anh không tin vào mắt mình, đưa tay dụi mắt lần nữa…đúng là Ella rồi! chẳng lẽ…ngừoi cô ấy nói chính là chồng Selina?!
- Ella! – Chun bước tới sau lưng cô – trái đất này nhỏ quá!
- Anh… - Ella giật mình quay lại và bối rối – anh….sao anh lại ở đây?
- Em và Selina đúng là bạn bè – Chun cừoi nựng vào má Ella – hỏi câu hỏi cũng y chang nhau
Ella đỏ mặt cuối xuống nhưng hình như có sát khí đâu đây… Ella ngẩn lên bắt gặp ánh mặt phừng phừng lửa của Hebe. Cô khẽ nhíu mày nhìn sang Selina lo lắng nhưng Calvin đã ra hiệu không sao! Anh quay sang nắm lấy tay Hebe
- về thôi! anh còn nhiều công việc ở công ty vào ngày mai
- nhưng em chưa muốn về - Hebe gằn giọng
- anh nói là về! - Calvin nắm chặt tay Hebe kéo xuống
- anh…. – Hebe tức giận quay sang tính kháng cự với anh nhưng bắt gặp ánh mắt nghiêm khắc của Calvin. Anh nghiêng người thì thầm vào tai Hebe.
- em tính làm Selina buồn hả? hay muốn phá huỷ bữa tiệc sinh nhật của Alan? Hay là đánh nhau với Chun ở đây rồi làm cho Ella khó xử?
- em……….. – Hebe thở dài
xét cho cùng thì Hebe cũng không thể ra tay giết chết Chun ngay tại đây. Cô biết Alan rất quan trọng với Selina nên cô đành nén giận đứng dậy theo Calvin ra về
- những ngừoi đó là ai vậy? – Jiro chỉ vào Calvin và Hebe – em chưa giới thiệu họ
- đây là……. – Selina ngập ngừng
- tôi là Calvin – bạn của Selina lúc ở nước ngoài – anh chỉ sang Hebe – còn đây là thư ký của tôi – Hebe
- tôi là Jiro – bạn đồng nghiệp của Selina – anh hất đầu về phía Chun – đó là Chun – bạn trai của cô gái xinh đẹp tên là Ella!
Hebe nhíu mày lại khi nghe Jiro giới thiệu như thế và cô quắc mắt nhìn Ella
- à…không phải! – Ella lên tiếng – Chun …chỉ là bạn mình!
Chun đang nở nụ cừoi nhưng đã vội tắt ngúm! Ella vừa phủ nhận anh! mở to mắt nhìn Ella thật kinh ngạc nhưng cô đã tránh không nhìn anh. Còn Hebe thì lại mỉm cừoi hài lòng “ ít ra thì cũng phải thế! Ella không được thừa nhận có quan hệ với tên cảnh sát chết tiệt đó. Ella là của tổ chức “Sống còn”! Ella là của mình!”
Calvin nhận thấy bầu không khí có vẻ ngượng ngùng quá nên đành lên tiếng phá tan
- thôi xin phép mọi ngừoi!
Và anh nắm tay Hebe kéo ra ngoài. Selina bước theo tiễn khách và chỉ còn lại Jiro ngồi chơi với Alan. Chun mím môi nén giận bước lại gần Ella
- vậy là sao?
Nhưng Ella đã phớt lờ, đứng lên và bước tới chổ Jiro ngồi với Alan
- Alan, mình chơi trò khui quà nhé!
- Được đó! – Alan thích thú reo lên – em muốn xem quà!
Chun thở dài thất vọng “vậy là cô ấy vẫn chưa hết giận mình!”. Selina quay trở vào và bắt đầu thu dọn bãi chiến trường của Alan. Ella vội đứng dậy phụ cô bưng đồ vào trong để tránh mặt Chun
- tại sao cậu lại phủ nhận anh ấy? – Selina vừa gọt trái cây vừa hỏi – cậu ngại Hebe à?
- Không phải! – Ella gim nĩa vào – chỉ là mình không muốn anh ấy yêu mình nhiều quá…mình sợ sau này làm anh ấy đau khổ…….
Selina ngẩn đầu lên nhìn Ella lắc đầu không đồng ý
- cần gì tới sau này. Bây giờ cậu cũng đã làm anh ấy đau khổ rồi! – đặt tay lên vai Ella – nên quý trọng những gì đang có nếu không mai mốt cậu sẽ không còn cơ hội nữa đâu…giống như mình lúc này đây!
- Selina…. – Ella biết cô lại nhớ tới tai nạn của Alan
Selina đã phẩy tay ra hiệu cho Ella đừng nhắc nữa và bưng dĩa trái cây ra ngoài. Ngồi xuống bên cạnh Alan, cô rút khăn tay ra lau miệng cho anh
- chơi nãy giờ đủ rồi anh à. Đi tắm rồi thay đồ đi ngủ nhé!
- Không! Bé Alan còn muốn chơi với chị Ella! – Alan chu môi lắc đầu rồi chạy sang khoác tay Ella – mình chơi trốn tìm đi chị!
- Alan không ngoan anh Jiro sẽ mang chị Selina đi đó – Jiro nhìn Alan đe doạ
- ứ… - Alan chạy lại ôm chặt lấy Selina – không cho! Chị Selina không bỏ Alan đâu
- tại sao? – Selina nghiêng đầu nhìn anh
- vì Alan ngoan. Alan không làm chị Selina buồn.
Selina phì cừoi gỡ tay Alan ra, vỗ nhẹ vào tay anh
- vậy Alan phải đi tắm rồi đi ngủ nha!
Chợt Jiro đứng dậy, đút tay vào túi quần
- mình về thôi! cũng khuya rồi….
- để tôi tiễn mọi ngừoi – Selina cừoi cảm ơn Jiro
đưa mọi ngừoi ra tới cửa, Selina chợt nhớ ra khi nãy cô quên không nhờ Calvin chở Ella về nhà. Bối rồi nhìn sang Ella
- xin lỗi cậu! hay đợi mình tý, mình cho anh Alan ngủ rồi sẽ chở cậu về
- anh và Chun sẽ đưa cô ấy về…. em vào nhà nghỉ đi! – Jiro cắt ngang rồi nhìn Ella – cô không ngại chứ?
- Tôi…không sao! – Ella nhìn sang Selina – cậu mệt cả ngày nay rồi, vào nghỉ đi! Mình sẽ về với họ!
- Cám ơn anh… Jiro! – Selina ngập ngừng nhìn anh – tôi làm phiền anh quá
Jiro chỉ lắc đầu mỉm cừoi an ủi Selina. Không lẽ anh lại nói cho cô biết là anh đang đau lòng tới mức nào sao? Đợi cho Selina đóng cửa lại, ngừoi lững thững bước về phía xe Jiro.
- cậu về trước đi Jiro! – Chun lạnh lùng lên tiếng
anh bước lên nắm lấy tay Ella kéo xăm xăm đi về phía trước trước khi cả cô và Jiro kịp ngạc nhiên. Jiro nhìn theo ngừoi anh khẽ nhún vai rồi leo lên xe mình “mình đã lạ lùng mà ngừoi này còn lạ lùng hơn!”
Tới góc quẹo, Ella vùng tay khỏi tay anh. Cô đứng lại xoa cổ tay đang đỏ au của mình nhìn anh tức giận
- anh làm gì thế?
- Câu này anh hỏi em mới đúng – Chun hét lên và ép chặt Ella vào tường – tại sao em không thừa nhận anh là ngừoi yêu của em? Tại sao?
- Vì em chưa bao giờ nhận lời là bạn gái anh – Ella nhìn sang chỗ khác trả lời
- Hãy nhìn anh! – Chun xoay mặt Ella về phía mình – ít ra em cũng phải cho anh biết em giận anh vì chuyện gì chứ. Em có nhận được tin nhắn của anh không?
Ella im lặng nhìn anh. chưa bao giờ cô thấy anh giận dữ như thế…. Cô cuối mặt xuống thở dài rồi mím môi ngẩn lên nhìn anh.
- anh có thể đứng trước mộ Ariel mà nói là anh không còn yêu cô ấy không? Anh chỉ có mình em trong tim anh không? anh yêu em hơn cả Ariel chứ?
Chun sững ngừoi nhìn Ella. chuyện này…chuyện này anh chưa bao giờ nghĩ tới….tình yêu của anh dành cho Ariel và Ella khác hẳn nhau làm sao mà anh so sánh được.
- anh không trả lời được phải không? – Ella gạt tay Chun ra – vậy anh đừng làm phiền em!
Ella nói rồi bỏ chạy trong nước mắt. thật là khó khăn khi phải diễn vai cô gái ích kỷ và nhỏ nhen ganh tỵ với cả ngừoi đã khuất. cô muốn nói với anh thật là cô chẳng quan tâm nhưng…không được! Ella bỏ chạy thật nhanh, quẹt vội những giọt nước mắt đang chảy xuống bỏ mặc Chun đang đứng chết lặng ở đó
“phịch”
Chun vội vã chạy tới đỡ lấy Ella dậy - cô vừa vấp phải hòn đá. Để cô dựa vào lòng mình, Chun kiểm tra xem chân Ella có bị gì không? ống quần cô rách chỗ và máu chảy ra hơi nhiều tý. Anh rút khăn ra lau cho cô và buộc vào vết thương. Ella đẩy anh ra, cố gắng đứng dậy mình nhưng Chun đã níu cô lại. để tay Ella lên vai mình và cõng cô lên
- bỏ em xuống! – Ella hét lên
- chân em bị chảy máu rồi! – Chun cứ bước về phía trước – em không đau lòng thì cũng nghĩ cho anh với!
- không liên quan gì tới anh – Ella cựa quậy trên lưng anh – em có thể tự đi về nhà mình!
- tự đi? – giọng Chun chế giễu – vậy ai vừa mới té? Nếu không liên quan tới anh tại sao em lại khóc hả?
Ella im lặng trên lưng anh. vậy là anh đã nhìn thấy những giọt nước mắt của cô…. Chun xốc cô lại trên vai. Anh hơi ngoảnh mặt ra sau
- ôm chặt vào kẻo té!
- Không! – Ella bướng bỉnh
- Nếu em không nghe anh sẽ cõng em vào khách sạn và cưỡng bức em! – Chun đe doạ
- Ha…ha…. – Ella bật cười rồi nhéo vào tai anh – đe doạ kiủ gì thế? Cảnh sát đe doạ phạm nhân bằng cách này à?
Chun mỉm cừoi an tâm “cuối cùng cô ấy cũng cừoi lại”
- chỉ với tội phạm đặc biệt như em thôi!
Ella mỉm cừoi và vòng tay ôm chặt cổ anh. cô ngã đầu lên vai anh. thật ấm áp và êm quá! Vai anh to và nhấp nhô theo từng bước anh đi. Xoay nhẹ đầu, Ella ngửi lấy mùi hương trên cơ thể anh. Cô nhận ra mình nhớ nó da diết, nhớ nó đến cồn cào…không bao giờ là quá đủ những giây phút ở bên anh!