Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

chương 65: cô lùi một bước, hắn tiến hai bước!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit:Dực

Beta:Tieumanulk

Bên này Thanh Phong Tuấn một mình trầm tư, trên khuôn mặt tuấn lãng không để lộ ra bất kỳ biểu tình, khiến cho người ta không tể đoán ra rốt cục hắn đang nghĩ cái gì.

Bên kia Diệp Vị Ương dịu dàng thoải mái quay quảng cáo cùng Đông Phương Thước,đương nhiên cũng không quá nhẹ nhõm quá thuận lợi.

“Cắt! Dừng lại một chút! Nghỉ ngơi mười phút tìm một chút cảm giác!” Đại diễn không biết đã lần thứ N nóng nảy yêu cầu dừng lại rồi,trời đã nóng lại thêm nổi giận chỉ thiếu điều đầu bốc khói nữa thôi, nhưng lại không dám lớn tiếng chỉ trích,chỉ có thể nhỏ giọng mắng:

“Làm cái sao thế?Thật vất vả mới không có hai đại nhân vật ở đây xem đại chiến,rõ ràng trước đó còn đùa giớn rất tốt cơ mà,hiện tại Diệp tiểu thư để hồn ở đây vậy? Thật là tức chết người!Đóng đi đóng lại nhiều lần,thật là lãng phí nhân thực vật lực cùng với cuộn phim mà! Hơn nữa trời nóng như vậy, chậc chậc……”

Mặc dù nghe không rõ đạo diễn nói gì,nhưng Diệp Vị Ương tự biết đang nói mình,mặt ửng đỏ,trợn mắt nhìn tên đầu sỏ gây ra chuyện Đông Phương Thước!

Đều do hắn hại! Là do hắn luôn dùng ánh mắt nóng rực cùng mong chờ không thể giải thích được nhìn cô, nếu không phải hắn luôn lấy cớ quay quảng cáo để dính sát lại cô,ôm eo cô, dắt tay cô,khiến cô sợ đến mất hồn sao? Đúng là………..Đại Minh Tinh phong lưu!

Rất nhiều người nếu như đứng cạnh Đông Phương Thước, theo bản năng điều đầu tiên sẽ là chăm chú nhìn khuôn mặt yêu nghiệt hại nướchại dân của hắn.Nhưng điều đầu tiên Diệp Vị Ương chú ý lại là ánh mắt cùng nụ cười của hắn, như thế…..Ách,nóng rực,mong chờ,chịu đựng,dịu dàng và cảm giác mâu thuẫn hận không thể nghiến răng nghiến lợi.

Thật,người này nhìn thì có vẻ giống như muốn đổi xử dịu dàng với cô,nhưng lại rất muốn……..xé rách cô ra! Ánh mắt kia rõ ràng là muốn cô nói gì đó hoặc nhớ một thứ gì!

Làm ơn đi,cô căn bản không biết hắn có được chưa hả! Nhiều lắm nhìn đôi mắt đào hoa màu đen của hắn có cút quen mắt! Hừ, chưa từng thấy qua chắc chắn chưa từng gặp,cho dù hắn trừng mắt lớn hơn nữa thì cô cũng chưa từng gặp!

“Này, Đông Phương Thước đại thiếu gia, Đông Phương Thước Đại Minh Tinh, tôi nói anh có thể hay không đừng nhìn chằm chằm vào tôi nữa! Cứ nhìn xuống phía dưới như thế, không sợ đôi mắt đào hoa bị co giật sao?” Thật ra thì ý mà Diệp Vị Ương muốn nói, trời ơ, trời nóng như vậy sẽ không thể phối hợp được, chi bằng để cho cô nhanh chóng chụp xong bộ quảng cáo hoa lệ này rồi nghỉ ngơi một chút!

Đây là loại cảm giác thập phần áp bách giống như mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển nhìn thẳng vào mắt. Diệp Vị Ương mặc dù là người mẫu,vóc dáng rất cao,nhưng Đông Phương Thước so với cô rõ ràng cao hơn nhiều! Nếu như nhìn thẳng cô chỉ có thể thấy yết hầu mê người của Đông Phương Thước mà thôi.

Nhưng bản năng trời sinh từ nhỏ Diệp Vị Ương đã là một đứa bé quật cường,cô chính là không muốn ngẩng đầu nhìn hắn,khiến cho hắn càng thêm đắc ý.

Nhưng dù không bị ảnh hưởng bới cái nhìn của Đông Phương Thước,Diệp Vị Ương lại có vẻ mặt cực kì xinh đẹp! Tựa như giờ phút này,hắn mượn ưu thế chiều cao có thể nhìn rõ Diệp Vị Ương đang nhíu chặt lông mày, cô gái này nhất định cố ý để cho hắn thấy vẻ ngượng ngừng xấu hổ sao? A, điều này khiến cho hắn cảm thấy rất thú vị!

Trước mắt Diệp Vị Ương giống như hắn lường trước,cùng người hắn tôn kính nhất hoàn toàn một dạng,khí chất thanh thuần đến có thể so với giấy trắng,làm cho người ta nhìn thêm mấy lần cũng không nở dời đi tầm mắt

Cô lùi một bước, hắn tiến thêm hai bước,sát lại ngày càng gần!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio