Edit + Beta:Tieumanulk
Ánh mắt thâm thúy của Thanh Phong Tuấn lưu chuyển đến người Diệp Vị Ương,thật lâu không rời,điều này khiến cô khẩn trương không biết tay chân đặt đâu cho phải,nhịp tim bắt đầu tăng nhanh.
Trong xe thể thao không khí trở nên nóng bỏng nặng nề.
Giọng nói từ tính sâu trong lòng bật ra,chỉ nghe hắn nói: “Váy của em. . . . . .” Nói đến đây cố ý dừng lại không nói.
Diệp Vị Ương nghe vậy,hoảng sợ không nhẹ,cô cho rằng váy mình xảy ra vấn đề,rách sao? Hoặc khi đi mắc phải?
Cô bối rối nghiêng đầu chung quanh tra xét váy trắng mình đang bận xem chỗ nào không ổn.Cũng bởi vì thế,theo động tác xoay người,xương quai xanh mê người không thể nghi ngờ lộ ra trước mắt Thanh Phong Tuấn.
Hơn nữa hai người rất gần,Thanh Phong Tuấn có thể dễ dàng ngửi được mùi hoa thanh nhã trên người cô,không nồng đậm nhưng khiến người hết sức thoải mái làm trái tim hắn lay động.
Bụng dưới căng thẳng,hắn có thể cảm giác được nhiệt độ không theo hắn dự tính thăng lên cao. . . . . .
Trên người áo sơ mi trắng tỉ mỉ kiên nghị,khi ánh đèn xuống có loại cảm xúc đặc biệt sạch sẽ,hắn kéo tay cô nhẹ nhàng ấn lên lồng ngực nóng bỏng của hắn,Diệp Vị Ương chỉ cảm thấy một luồng hơi nóng từ lòng bàn tay truyền đến.
Ngón tay của hắn cuốn lấy cô,dẫn dắt cô dọc theo đường cong cơ bụng hấp dẫn hoàn mỹ cách lớp vải mỏng từ từ trợt đi,cô có thể cảm thấy thân thể hoàn mỹ của người đàn ông trước mắt đang kêu gọi ầm ĩ. . . . . .
“Hơ,Thanh Thiếu ngài. . . . . .”
Thanh Phong Tuấn không cho cô cơ hội nói nhiều,hắn cười tà theo khao khát trong lòng dẫn dắt,hơi thể nóng rực,môi hắn nhẹ nhàng ấn lên cổ cô,a,rốt cuộc ngửi được mùi hoa nhạt không thể nhạt hơn nữa trên người cô. . . . . .
“Em dùng nước hoa gì?” Hắn khàn khàn hỏi.Còn có hai câu hắn không hỏi ra miệng:Có phải dùng nước hoa này để mê hoặc hắn? Tại sao có thể làm cho hắn thực sự muốn chạm vào cô,thậm chí muốn chiếm đoạt cô?
Cục diện trước mắt làm Diệp Vị Ương có chút hoảng sợ,nhưng căn cứ vào lý do nào đó cô cũng không biết,thế nhưng quên mất phải lập tức đẩy ra Thanh Phong Tuấn.
Cảm thấy dưới lỗ tai nhẵn nhụi bị nụ hôn nóng bỏng nhẹ nhàng chạm đến,Diệp Vị Ương không khỏi giật mình,toàn thân như có dòng điện chảy qua,ý chí khôi phục tỉnh táo,thời điểm đang muốn đẩy hắn,Thanh Phong Tuấn tay đã mượn không gian eo hẹp trong xe trắng trợn ôm vòng eo cô,kéo cô vào trong ngực.
A,cô hôm nay mặc váy rất tốt,rất thích hợp ôm vuốt ve.
Môi và lưỡi của Thanh Phong Tuấn đã dịu dàng đến cực điểm dán lên phần gáy cô,thân thể chịu đựng lồng ngực hắn, loại xúc cảm và nhiệt độ này khiến Diệp Vị Ương khốn đốn mặt đỏ hồng.
Một giây tiếp theo,nụ hôn của hắn không chỉ di chuyển rơi vào xương quai xanh trằn trọc triền miên,còn có khuynh hướng lưu luyến đi xuống . . . . . .
Tay của hắn dừng lại nơi khóa kéo sau váy,chỉ cần nhẹ nhàng kéo,cơ thể mê người sẽ loã lồ không bỏ sót.Diệp Vị Ương run rẩy không thôi, vừa khẩn trương vừa lo lắng.