“Tổ một hộp màu đỏ ... kim hệ Ninh Thần, hộp màu đen … à là lôi hệ Thành Nhược Nhược, hộp màu trắng … chậc chậc tổ đội này cũng quá cường đi, song hệ mộc – thủy Hỏa Thi Thi, hộp màu nâu thổ hệ … Chu Đào. Đây cũng là một loại vận khí a, em nào thuộc tổ một đứng qua một bên.”
Nam Cung Hàn sau khi bốc thăm thì cảm thán, hắn gọi tên các thành viên của tổ đứng qua một bên, tổ này gồm ba nữ và một nam, có thể tiểu tử này quá hên đi, cư nhiên cả ba người còn lại đều là tiểu mỹ nhân, thành tựu song hệ và biến dị hệ linh lực.
Bốn học viên đứng dậy gom lại một chỗ, họ cũng không trao đổi nhiều mà im lặng nhìn kết quả bốc thăm tiếp theo, đó là họ tôn trọng lão sư.
Nam Cung Hàn thấy vậy thì cười khì khen bốn người đó. “Ngoan!”
Việc phân tổ tiếp tục!
Tổ hai gồm hỏa hệ, mộc hệ, thủy hệ, thổ hệ, tổ này theo cơ bản xem như là rất dễ hỗ trợ lẫn nhau dù các thứ hạng của học viên không hề cao, đây cũng là cái lợi của việc phân tổ, chỉ cần họ đoàn kết họ vẫn sẽ thành danh.
Tổ ba gồm hỏa hệ, quang hệ, thủy hệ, thổ hệ, tổ đội này tuy rằng có một biến dị hệ nhưng biến dị hệ này tiềm lực không cao chỉ là trung phẩm, vào được xem như là vận khí đi.
Tổ bốn là kim hệ, lôi hệ, quang hệ và thổ hệ, tổ đội này có lực lượng công phòng khá khủng bố và chắc chắn, nó nằm ở tiềm lực của những người trong tổ này đều là cao cấp đi.
Tổ năm là một song hệ hỏa – thổ, một mộc hệ, một thủy hệ và một thổ hệ, đây là tổ duy nhất có hai thành viên thổ hệ, chỉ có một chủ công là song hệ, và thêm phụ trợ công kích từ xa của thủy hệ.
Tổ thứ bảy và thứ tám đều có một hỏa, một mộc, một thủy và một thổ nhưng thực lực không hề đồng đều.
Sau khi đã tới tổ thứ tám, lúc này đầu Tiêu Nguyệt đã tràn đầy hắc tuyến, cư nhiên tên nàng ở cả hai thùng đều không được bốc trúng cũng quá xui xẻo đi, nhìn lại bốn cái hộp chỉ còn lại ba hộp là còn thăm, phân biệt là bốn thăm ở hộp đen, bốn thăm ở hộp đỏ và hai thăm ở hộp trắng.
Trong đó hộp trắng có một lá là của nàng, xem ra dù có bốc trúng nàng hay không thì trách nhiệm hỗ trợ trị liệu là do nàng đảm nhận a, tuy nàng không thích đi đầu chiến tuyến nhưng nàng cũng không thích thu dọn tàn cục a~
Nam Cung Hàn nhìn thùng thăm thì tiếp tục vừa bóc thăm vừa tuyên bố.
“Tổ chín, hộp màu đỏ Lăng Dực hỏa hệ linh lực, hộp màu đen a~ là song hệ linh lực thủy – kim Hàn Ưng, hình như nãy giờ lớp chúng ta đã xuất hiện ba linh giả song hệ rồi. Ừm, hộp màu trắng …”
Nam Cung Hàn mở lá thăm ra xem thì không khỏi ngây ngốc, các học viên còn lại không hề hoang mang tý nào nhưng các học viên đã được phân tổ thì nín thở. Chắc chăn đây thuần tý là tò mò mà thôi, họ đâu phải đương sự.
Nam Cung Hàn thần bị nghi hoặc nhìn xung quanh, dừng trên từng người một hắn từ từ xoay lá thăm lại.
“Ha ha, đùa thôi, đây là thăm trắng lúc nãy ta bỏ vào cho vui, không ngờ tới bây giờ mới bắt được. Oahahaha~ tại sao mặt mày trò nào trò nấy ngơ ngẩn vậy. Oahaha~”
Nam Cung Hàn nhìn một đám học viên đang ngốc trệ thì cười càng lúc càng lớn, hắn khoa trương đến nổi thả người xuống thảm ôm bụng cười lăn qua lăn lại. Xem ra các học viên này cũng dễ thương quá đi.
Những học viên lúc này rất có cảm giác muốn tiên lên hung hăng quần ẩu lão sư dở hơi này, còn Tiêu Nguyệt thì xoa xoa mi tâm nhìn về phía Mộ Kình Thiên, Mộ Kình Thiên cũng có vẻ mặt giống các học viên kia, hoàn toàn là muốn đánh vị lão sư trên kia.
Tiêu Nguyệt vỗ vỗ vai Mộ Kình Thiên, “Ta không giận thì ngươi làm cái mạt đó làm gì, chỉ là đùa vui một tý thôi mà.
Mộ Kình Thiên phụng phịu bĩu môi, hắn lúc nào cũng căng thẳng ngồi nghe xem tiểu chủ nhân được phân vào tổ nào a~ Vậy mà tên lão sư chết tiệt đó lại dám làm ra trò quái gở này, nếu là lúc trước thì Mộ Kình Thiên đã hung hăng giẫm lên cái tên đang cười lăn lóc đằng kia.
(từ đây ta đổi xưng hô thành tiểu chủ nhân nha, Mộ Kình Thiên đã sáng não r ^^)
Nam Cung Hàn ngồi dậy bóc một lá thăm trong thùng màu trắng khác, lần này là một người thuộc mộc hệ, Mộng Phiêu Phiệu. Hắn lại bóc lá thăm bên hộp màu hộp màu đỏ, cũng là một hỏa hệ là Bạch Phất.
Tiêu Nguyệt nghe xong thì khóe miện co rút, Lăng Dực, Hàn Ưng, Mộng Phiêu Phiệu, Bạch Phất,…. Tại sao tên họ đều thuộc cùng một ý nghĩa vậy, hết cánh rồi lại chim hết chim thì phiêu phiêu phất phất. Phải chăng tổ đội này lúc nào cũng ở trên mây.
Lúc này Tiêu Nguyệt mới biết nàng thuộc tổ mười rồi, đau khổ rằng chỉ còn lại ba tiểu tử nhìn khá là … aizz.