Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

quyển 3 chương 83: thần long vung đuôi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiểu Bạch ngẩng đầu, hướng lên trời phun ra vài ngụm long khí, tinh thần hưng phấn mười phần gào khóc kêu lên

“ Tiểu Bạch gét nhất là người không có lễ phép”

Nguyên lai là đuôi rồng đang uốn thành một vòng tròn liền lập tức quét ngang mặt đất, cuồng phong nổi lên, mang theo đầy đất đá, lá cây tất cả hướng về Liễu gia, Doãn gia, Mạnh gia mà đánh tới. Một khi đuôi rồng kéo qua nơi nào thì nơi đó trở thành một mảnh hỗn độn.

“ Rống rống, đánh người xấu, mọi người cùng nhau đánh người xấu!”

Đang lơ lửng giữa không trung, Thần long nhận thức được tiểu Bạch tác động liền nhìn thấy một đám người ở dưới kêu la lập tức đáp xuống. Thẳng đem một đám người Liễu, Doãn, Mạnh gia chạy loạn tứ tán, người ngựa điều ngã nháo nhào.

“Ha ha, vui quá a!!” tiểu Mặc cùng Đoan Mộc Tĩnh liền vỗ tay nhỏ bé của mình rồi kêu chơi vui a.

Long Thiên Thần thấy vậy ngạc nhiên, không nhịn được thốt lên: “ Ặc, Thần long quần đấu?!”.

Tiểu Mặc một bên không đồng ý lắc đầu nói: “ Mới không phải đâu! Mấy người của tiểu Bạch số lượng so với người xấu kém hơn gấp mười lần, là bọn họ quần ẩu Thần long mới phải”

Ba nhà Liễu, Doãn, Mạnh gia nghe thấy vậy kêu khổ thấu trời, trời đất chứng giám rõ ràng là Thần long quần đấu bọn họ sao bây giờ lại trở thành bọn họ quần đấu Thần long? Tiểu tử này a, nói chuyện cần phải coi trọng sự thật không thể nói dối trắng trợn được a.

“Tiểu Bạch ôn nhu một chút, phải chú ý hình tượng của Long tộc”. Vân khê đột nhiên chen vào một câu,trong phút chốc như sét đánh xuống cả đám bao gồm luôn cả nhóm Thần long. Trong đó có một tiểu long béo mập, cơ thể nhịn không được trên không trung rung lên, không cẩn thận đáp xuống phía dưới, trên mặt đất thủng một lỗ to, trực tiếp đập trúng ba người, ba người mặc dù không có bị đè chết, nhưng ở dưới thân thể mập mạp của tiểu long liều mạng giãy giụa.

“Ngao ngao” tiểu long béo mập áy náy kêu lên mấy tiếng. Thực ra thì nó cũng không muốn làm hại mạng người, chỉ là muốn hù dọa người xấu một chút mà thôi. Biết mình đã phạm sai lầm nó xoay đầu khẩn trương đảo mắt nhìn xung quanh, bộ dáng kia cứ như hành động vừa rồi không có bị người ta phát hiện.

Nó dùng sức lay chuyển thân thể tới để che dậy sự thật, ta nhấn, ta chuyển, ta chuyển chuyển rồi nhấn, đáng thương là ba người bị đè ở phía dưới nó kêu khổ thấu trời.

Nhóm người khác so ra khá hơn nhưng cũng bị Thần long đùa bởn, nhìn lại bọn họ bị đuôi rồng quét ngang hất đến giữa không trung rồi rút đuôi rồng lại,sau đó trong lúc nguy nguy hiểm hiểm đem người nọ tiếp được, trên dưới điên cuồng làm người nọ sợ đến nổi kêu cha gọi mẹ.

“Nương ơi, cứu mạng a”

“Ngao ngao, rống rống”

Các loại âm thanh kêu cứu cùng tiếng Thần long rống hợp lại ở một chỗ, phối thành một khúc rất là náo nhiệt.

Đứng vây ở một bên xem náo nhiệt, các đệ tử của Lăng Thiên Cung nhìn Thần long đại chiến đám người tam đại gia tộc, cục diện rất chi là kịch liệt không khỏi cất tiếng cười to, trong miệng từng dợt nhiệt huyết sôi trào, có một đội Thần long đại chiến vô địch như vậy bọn họ còn có cái gì nữa lo lắng.

Những đệ tử mới gia nhập Lăng Thiên Cung cảm thấy may mắn không thôi, xem ra bọn họ chọn gia nhập Lăng Thiên Cung quả nhiên không có sai.

Người bình thường làm sao địch nổi Thần long công kích, phần lớn điều chạy chối chết. Lực lượng trọng yếu chủ lực trong tam đại gia tộc chính là những người thuộc cấp trưởng lão vẫn còn chống đở được Thần long công kích. Mười mấy người vất vã mới ổn định lại trận thế, nháy mắt lẫn nhau, quyết định bắt giặc phải bắt vua trước, liền hợp lực đánh về phía bạch long cầm đầu.

“ Tiểu bạch, cẩn thận a”

Tiểu Mặc thấy một màn như vậy không khỏi kinh hô la lên một tiếng vì tiểu Bạch mà một phen toát mồ hôi.

“Rống rống, người xấu ta thiêu chết các ngươi” tiểu Bạch trực tiếp bay lên không trung nhảy lại nghênh đón những cao thủ, ngọn lửa ầm ầm theo đó mà phun ra từ miệng, các Thần long khác điều cảm nhận được tiểu bạch nguy hiểm liền theo bản năng quay về bảo hộ, cũng đồng loạt quay đầu hướng các cao thủ mà công kích.

Chỉ một thoáng những cao thủ đánh lén không thành, điều bị nhóm Thần long ép thành một đoàn trở thành cá trong chậu.

Liễu gia chủ cùng Doãn gia chủ chờ các vị cao thủ khác nhìn nhận lẫn nhau, thấy được trong đáy mắt của mọi người hoảng sợ, rối rít chạy trốn. Mà mạnh gia chủ Mạnh Lạc Thu võ công thấp kém từ đầu hoàn toàn đáng thương, luôn luôn không có tư cách cùng các cao thủ kề vai chiến đấu, không biết đã sớm chạy trốn đến nơi nào.

“Tiểu bạch, rất giỏi nha” tiểu Mặc thấy tiểu Bạch biến nguy thành an, liền vui mừng trầm trồ khen ngợi.

Giờ khắc này, thế lực chủ yếu của tam đại gia tộc trên căn bản đã bị Thần long vây quanh, tiêu diệt bọn họ thì đây chính là lúc! Chẳng qua là… Vân Khê trong lòng còn có băn khoăn. Trong những người này ắt có người có thần khí, nhưng nếu đem bọn họ áp bức quá đáng, một khi sử dụng lực lượng thần khí đến lúc đó thì tai họa đến người vô tội, hậu quả sẽ không tưởng nổi. Hơn nữa, sự uy hiếp của Thánh cung trước đây vẫn còn tồn tại. Những người này là người hay là quỷ khó có thể phân biệt được, nhưng có thể thông qua bọn họ mà biết được người sau lưng thao túng chân chính là ai.

“Thiên Tuyệt, ta muốn chủ trương vì Lăng Thiên Cung chiêu nạp một ít đệ tử mới, chàng có ý kiến gì không??” Vân Khê ngửa đầu hướng về phía Thiên Tuyệt hỏi.

Long Thiên Tuyệt mĩm cười nhẹ nhàng nói: “Như thế nào có ý kiến gì chứ? Nàng là nữ chủ nhân của Lăng Thiên Cung, mệnh lệnh của nàng cũng đồng dạng với mệnh lệnh của ta”

Khóe môi Vân Khê hiện ra nụ cười đến ủy mỵ “Vậy nếu như ta nạp đệ tử mới, chàng cũng sẽ không có ý kiến hả?”

Con ngươi màu đen khẽ sẹt qua một tiasáng rực, Long Thiên Tuyệt cười đến cực kỳ tao nhã ôm nhẹ eo nhỏ của nàng nói “Tất cả nghe theo nàng, dù sao tất cả đệ tử của Lăng Thiên Cung cho tới bây giờ điều là không phụ thuộc ta, luôn tự lực cánh sinh” Ý tại lời nói, Lăng Thiên Cung chưa bao giờ nuôi dưỡng những đệ tử bất tài.

Đám người Vân hộ pháp cảm động lây, xác định vị tôn chủ kia chính là người keo kiệt. Bọn họ nếu như chờ Lăng Thiên Cung nuôi sống, vậy thì thật sự mà nói là đã sớm chết đói, không có cách nào sống. Cũng như lần này xuất hành, mỗi người trong bọn họ chính mình tự chuẩn bị lương khô, sẽ không tiêu sài đến một lượng bạc của tôn chủ cùng tôn chủ phu nhân. Lăng Thiên Cung ít nhiều gì thì các đệ tử cũng có chút năng lực độc lập không phụ thuộc, giống như là có chút ít làm ăn, có chút tài nghệ, đủ các loại nấm, đủ loại món ăn, chỉ cần lao động là nhất định có thu hoạch.

Vân hộ pháp là người thông minh hết mực, nghe được tôn chủ cùng phu nhân nói chuyện hắn lập tức hiểu được ý nghĩ của hai người, cất giọng hướng về phía trong vòng vây tam đại gia tộc bỏ ra các đệ tử mà hô to: “Lăng Thiên Cung hôm nay vẫn tiếp tục thu nhận đệ tử, phàm là người của Lăng Thiên Cung điều được Thần long bảo vệ tánh mạng, danh sách hiện tại chỉ còn lại sáu mươi bốn vị trí, tới trước được trước, nếu không được thì trở thành đệ tử dự bị”

Lời nói của hắn vừa dứt thì Vân khê lại tăng thêm một câu: “Mặt khác bổn phu nhân ban cho một đan dược, có độc giải độc, không có độc thì dưỡng thân”

Long Thiên Tuyệt cúi đầu khẽ nhịn cười, xem nàng cười giống như mèo con vừa trộm được thịt. Nếu nàng muốn chơi thì hắn sẽ phụng bồi nàng chơi tới cùng.

Một ít người còn đang ở trên đuôi rồng chịu xóc nảy nghe thấy vậy liền quát to lên: “Ta muốn gia nhập Lăng Thiên Cung, cầu xin các người kêu Thần long mau chóng thả ta xuống đi, ta có chứng sợ độ cao”

Thần long kia nghe thấy trong mắt liền có chút ủy khuất, biểu lộ có chút thất vọng. Nó còn chơi chưa có đủ đâu liền nhanh như vậy đã buông tha bọn họ rồi.

“Ngao ngao” nó hướng tới những người đó phun ra mấy ngụm khí tức, những người nọ bị dọa xém chút nghất xỉu.

“Cứu mạng a, tha cho bọn ta đi a…..a…a” cuối cùng ở giữa không trung có mấy tiếng kêu la.

Vân hộ pháp liền nhảy vút lên, đem những người đó mang xuống dưới, trong nháy mắt rơi xuống mặt đất thuận tay đem một người đang chạy trốn mang đi lên, thay thế người nọ để cho Thần long vui đùa tiêu khiển.

Thần long quay sang nhìn thì lại có được đồ chơi, tinh thần nhất thời phấn chấn, đem người mới bay lên cao hơn.

“Rống rống”

“A a a, cứu mạng a”

Mấy Thần long còn lại thấy bạn chơi vui quá liền học theo đồng dạng, kết quả là một đàn Thần long vung đuôi tạo ra quang cảnh hùng tráng.

Đáng thương cao thấp hơn mười người điều bị quăng lên xuống, bọn họ liên tục kêu la sợ hãi, khóc cha gọi mẹ.

Mọi người đứng ngoài thấy được trợn mắt há mồm, cái này cũng quá ly kỳ đi, quá hung hãn đi.

“Chơi vui a, ta cũng muốn chơi nữa”

Ngược lại tình hình bọn người khóc lóc kêu la, tiểu Mặc cùng Đoan Mộc Tĩnh vỗ bàn tay nhỏ bé của mình nóng lòng muốn xem tình hình bọn người đó, cái này không phải là đánh người mà một trò chơi cực kỳ vui.

Tất cả điều không ngoại lệ, phàm là đám người bị Thần long chơi đùa không lâu sau điều tích cực gia nhập Lăng Thiên Cung làm đệ tử. Đám người còn lại không đợi đến Thần long ra tay điều buông vũ khí đầu hàng quy phục Lăng Thiên Cung để được bảo vệ. Mặc dù danh sách các đệ tử đã sớm đủ số nhưng bọn họ cũng không để ý làm đệ tử dự bị, dự bị nhưng so ra cùng với Thần long chơi đùa thì vẫn tốt hơn.

Thời gian không bao lâu thế cuộc đã nghiêng về một bên, hai phần ba số người đã quy phục Lăng Thiên Cung, bao gồm tất cả những người đã trúng độc. Trong chốc lát nhân số Lăng Thiên Cung đã tăng vọt nhiều lần, đạt đến con số hơn hai trăm người. Ngược lại,người của Liễu, Doãn, Mạnh, Dung gia tộc cũng không tăng quá năm mươi người, mà người kích động đâm lén sau lưng bọn họ đã thấy rõ.

“Đê tiện! Lăng Thiên Cung lại dùng thủ đoạn ti tiện bậc này đối phó chúng ta. Chúng ta dù chết cũng không sợ, đừng hòng hướng các ngươi mà khuất phục, cùng lắm là cá chết lưới rách”

Liễu gia chủ cùng Doãn gia chủ hai người liếc nhau một cái, trong ánh mắt có gì đó mập mờ như là trao đổi cái gì đó.

Hồi lâu Liễu gia chủ chủ động bước ra, hướng về phía Lam gia chủ nói: “Lam gia chủ, ngài chẳng lẽ không muốn biết lệnh lang ở nơi nào sao? Nếu ngươi muốn bảo toàn tánh mạng con trai mình tốt nhất là khuyên Lăng Thiên Cung thu tay lại, chớ đem chúng ta ra ép buộc, không khéo kéo lệnh lang chịu tội thay”

“Còn có Đao gia chủ, chẳng lẽ ngươi không muốn biết Đao lão gia chủ rơi xuống chổ nào, sống chết ra sao?” Doãn gia chủ cũng đứng ra trong lời nói phát ra hơi thở lành lạnh.

Hai người này thấy tình thế không ổn cũng không giấu diếm gì nữa, trực tiếp nói ra mục đích.

Lam gia chủ nghe vậy kinh hãi: “Các ngươi nói gì? Các ngươi chính là người bắt cóc con trai ta?”

Đao Phong cũng ngoài ý muốn, trên mặt hiện ra cổ tức giận: “Đê tiện nhóm người các ngươi là người trong thập đại gia tộc mà làm ra những chuyện ti tiện, xem các ngươi còn mặt mũi nào gặp mặt người trong thập đại gia tộc không?”

“Giờ phút này bọn họ đã sớm thành con rối của thánh cung rồi, sợ sẽ chống lại người trong đại gia tộc”

Mọi người đồng loạt quay đầu lại, nhìn về phía người nói chuyện, chỉ thấy Vân Khê trong nhóm người Lăng Thiên cung đi ra, ánh mắt lợi hại hướng Liễu gia chủ cùng Doãn gia chủ quét ngang, rồi lạnh lùng nói: “Các ngươi đã sớm đầu phục thánh cung, vì bọn họ bán mạng, ta nói có phải hay không?”

Mọi người kinh hãi!

Những chuyện người trong thập đại gia tộc xung đột lẫn nhau thì cũng không có cái gì lo ngại, căn bản là không có tổn hại lợi ích của nhau, vì dù sao người trong thập đại gia tộc thực lực cùng khí thế điều ngang nhau. Nhưng nếu có người đầu phục thánh cung phản bội lại bọn họ thì chuyện lại khác.

“Ngươi dựa vào cái gì mà nói như vậy? ” Liễu gia chủ ánh mắt hoảng hốt rồi híp lại, nghó chừng Vân Khê.

“Ta nói lời này tất nhiên là có căn cứ chính xác”. Đáy mắt Vân Khê nổi lên một mảnh ánh sáng lành lạnh. Nàng dạo bước đi tới chổ trồng những trái long quả, lấy ra một cái khăn, đem một viên long quả bao lại đưa mọi người:

“Mọi người nhìn xem, cái trái cây này nhìn bề ngoài đúng là rất giống Hỏa long quả, nhưng nhìn kỹ lại thì hai thứ khác nhau. Sách xưa ghi lại Hỏa Long quả thật sự thì không có lá cây! ”

Mọi người ồ lên, cẩn thận nhìn xem cái kia Hỏa Long quả, quả nhiên ở dưới là lá cây. Như vậy bọn họ trúng độc điều có nguyên nhân chính xác.

“Thật ra khu vực này rất rõ ràng, mọi người nếu không cẩn thận một chút thì tuyệt đối sẽ nhận lầm không mà ai có thể phát hiện. Hơn nữa nhiều người như vậy trúng độc, là bởi vì có người hướng dẫn vị trí. Mọi người không ngại nghĩ lại một chút, người đầu tiên phát hiện hơn nữa kêu to nói có Hỏa Long quả rốt cuộc là ai? Còn có, cùng nhau đi tranh hái Hỏa Long Quả rất là nhiều người, vì sao người trúng độc chỉ có Mạnh gia, Dung gia và Lam gia nhưng lại không có người của Liễu gia cùng Doãn gia? ”

Lam gia có người lên tiếng nói: “Đúng vậy! Ta nhớ được người của bọn họ cùng chúng ta cướp đoạt, nhưng vì cái gì người của bọn ta trúng độc còn bọn họ một người cũng không trúng độc? ”

Mạnh Lạc Thu giờ phút này cũng kịp phản ứng giận không kìm được cùng bọn người của Liễu gia cùng Doãn gia hỏi: “Uổng cho ta cùng các ngươi xem như có chung mối thù, các ngươi cư nhiên ngay cả Mạnh gia cũng tính kế? Đê tiện, vô sỉ! “

Liễu gia chủ lên tiếng cười lạnh, hoàn toàn không để ý tới hắn, chỉ nhìn chằm chằm Vân Khê nói: “Người của Lăng Thiên cung các ngươi cũng không có trúng độc? Ta cũng có thể nói các ngươi làm cho người của Mạnh gia, Lam gia, Dung gia trúng độc. Hơn nữa, ngươi cùng Dung gia có ân oán, mọi người điều biết, hiện tại người của Dung gia trúng độc so với độc của Hỏa Long quả không giống, ngươi như thế nào giải thích? ”

“Không sai, người của Dung gia là do ta hạ độc, bọn họ muốn đưa ta vào chỗ chết. Ta làm sao có thể ngồi chờ chết? Ta cho bọn họ cơ hội, là bọn họ không biết quý trọng, vẫn như cũ muốn đưa ta vào chỗ chết, ta ra tay phản kích đây là lý lẽ chính đáng! Nhưng mà Liễu gia, Doãn gia các ngươi đầu phục thánh cung, thiết lập kết cục dẫn dụ người của thập đại gia tộc từng bước đi vào cái bẫy do các ngươi đặt sẵn, đó là sự thật, các ngươi không thể nào chối cãi! “

“Nghiệt chủng! Rốt cục ngươi cũng thừa nhận, còn không mau giao ra giải dược” Dung gia chủ đen mặt, gầm hét lên.

“Ngươi câm miệng cho ta! Nợ nần như thế nào lát nữa sẽ tính với ngươi! “ Ánh mắt Vân khê ngoan lệ lãnh ý quét qua nhìn hắn một cái, rất nhanh lại đem ánh mắt hướng về phía trên người của Liễu gia. Dung gia chủ giận dữ, nhưng cũng chỉ đành nhẫn nhịn.

“Trên thực tế, từ lúc chúng ta bắt đầu tiến vào Bạch Hổ lâm, đã có người bố trí kết cục, một vòng tiếp theo một vòng, dụ dỗ chúng ta tàn sát lẫn nhau, làm suy yếu thực lực chúng ta”. Vân Khê không vội vã, không nóng không lạnh chậm rãi phân tích: “ Cái bẫy đầu tiên của hắn là bảo tàng của Bạch Hổ lâm. Không bàn đến Bạch Hổ lâm đích thực là có bảo tàng hay không, nhưng mục đích của hắn đã đạt được. Nguyên bản là hắn tranh thủ uy hiếp Hách Liên gia tộc, lúc Hách Liên công tử chủ trì hội nghị thập đại gia tộc thì làm cho mọi người biết được ở đồng mã trấn quả thật có bảo tàng. Không những thế hắn còn dụng kế bắt cóc người nhà Lam gia lớn nhỏ cùng lão gia chủ Đao gia, lấy tánh mạng bọn họ dùng để uy hiếp, làm cho hai nhà tiến vào Bạch Hổ lâm lấy thần khí để trao đổi con tin, khiến cho Lam gia cùng Đao gia bất đắt dĩ phải tiến vào Bạch Hổ lâm”.

Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, ánh mắt mọi người điều hết thảy tập trung trên người của Vân Khê. Bao gồm cả nhóm Thần long cũng không ngoại lệ, thân thể đứng im, lẳng lặng mà lắng nghe nàng phân tích.

“Tiếp theo là làm cho mọi người đi tới Cự Thạch trận, người của Liễu gia không ngừng ngăn cản Đao gia chủ dẫn mọi người phá trận, ngược lại dùng ngôn ngữ châm ngòi khiến cho các người chém giết lẫn nhau làm suy yếu thực lực. Sau đó là độc trong Hỏa Long quả, không cần tốn nhiều sức các ngươi chỉ cần dẫn dụ mọi người ăn nó làm cho các gia tộc khác tổn hại không ít thực lực”

“Nhưng mà các ngươi lại không ngờ rằng, Lăng Thiên Cung của ta cùng người của Đao gia không có ăn Hỏa Long quả, thực lực không có gì hao tổn, cho nên các ngươi điều nóng lòng sốt ruột muốn tiêu diệt đi Lăng Thiên Cung của chúng ta tránh chúng ta làm rối đi kế hoạch của các ngươi”.

“Đáng tiếc a, các ngươi lại không ngờ rằng tôn chủ của Lăng Thiên Cung lại đột nhiên đi tới còn mang đến Thần Long, đánh cho các người ứng phó không kịp, không chừa con đường sống…” Vân Khê quay đầu nhìn lại, cùng Long Thiên Tuyệt trao đổi ánh mắt, đáy mắt tràn đầy nhu tình.

“Hiện tại các ngươi chó cùng rứt giậu, không thể không bại lộ thân phận của chính mình, đem lợi ích của chính mình bỏ đi để bảo toàn tánh mạng của mình. Hừ, các ngươi cho rằng chúng ta còn bị các ngươi dắt mũi dẫn đi, rơi vào bẫy của các ngươi nữa sao? Đừng quên người của các ngươi phần lớn điều đầu phục Lăng Thiên Cung ta, ta chỉ cần tùy tiện tìm một người là có thể truy ra chổ ở của con tin, còn cần để các ngươi uy hiếp nữa sao? ”

Liễu gia chủ nhất thời sắc mặt biến hóa, trong bụng không khỏi có phần luống cuống. Thì ra hết thảy điều bị nàng nhìn thấu, hắn thật sự toàn bộ đã tính sai.

“Chúng ta không có lừa gạt các ngươi, Bạch Hổ lâm xách thực là có bảo tàng Doãn mỗ tận mắt nhìn thấy. Các ngươi nếu như muốn có được bảo tàng liền đi theo Doãn mỗ, trừ bỏ ta ra không ai có thể biết chổ” Doãn gia chủ nhất thời la lên, lúc này đây cũng chỉ có bảo tàng mới có thể bảo toàn mạng sống bọn họ mà quay trở về.

Vân Khê cười lạnh nói: “Bảo tàng? Chúng ta đối với bảo tàng một chút hứng thú cũng không có!”

“Bảo tàng không có hứng thú, vậy thần khí thì có hứng thú đi? Lần trước Doãn mỗ đi tìm bảo tàng đột nhiên bị mãnh hỗ công kích ta vốn định dùng thần khí để đối phó mãnh hổ bảo vệ tánh mạng, ai ngờ chưa xuất ra lực lượng của thần khí thì bị mãnh hổ đánh ngã gục xuống đất, ngay cả thần khí cũng bị mãnh hổ nuốt mất… Các ngươi nếu không tin lời ta nói có thể xem vết thương trên người Doãn mỗ đây..!” Doãn gia chủ một phen cởi bỏ xiêm y trên người, lộ ra trước ngược vài đạo vết cào xâu hoắm.

Vân Khê chăm chú nhìn kỹ, lại bị một bàn tay che lại hai mắt bên tai truyền đến một tiếng quát khẽ: “Được rồi! mặc xiêm y của ngươi vào”

Vân Khê gỡ cái tay kia xuống lần nữa nhìn kỹ thì Doãn gia chủ đã mặc xong xiêm y. Vân Khê bất đắt dĩ cười khẽ nhưng trong lòng thì ngọt ngào.

“Âm mưu như thế nào, dương mưu thì như thế nào? Bổn tôn muốn xem một chút, đến tột cùng thì người phương nào ở sau lưng giở trò quỷ!” Long Thiên Tuyệt trầm liễm con ngươi cất giọng nói: “Bản tôn tạm thời không cần đến tánh mạng của ngươi, các ngươi ở phía trước dẫn đường, nếu dám giở trò thì đừng trách bản tôn hạ thủ vô tình”

Hắn đột nhiên đánh ra một chưởng như cuồng phong gào thét, mây mưa ùn ùn kéo đến.

Chỉ nghe tiếng cây cối gãy lìa, trong vòng trăm thước phía trước tất cả cây cỏ điều bị hủy hoại, khí thế có phần hủy diệt thiên địa. Mọi người kinh hãi nhất thời ngừng lại hô hấp không thể tin được trên đời này còn có người có công lực kinh người như vậy.

“Trời ạ hắn… hắn đã muốn thăng cấp lên tới huyền tôn”

“Đây tuyệt đối là huyền tôn thực lực, nhất định không sai”

“Hai mươi sáu tuổi đã thăng lên tới huyền tôn, thiên tài a…!”

Vô số tiếng sợ hãi kêu lên, mọi người đối với Long Thiên Tuyệt vô cùng kính sợ. Không có gì so sánh bằng thực lực chân chính càng làm cho người ta kính sợ.

Vân Khê nhìn lại hắn, trong lòng cũng dâng lên một loại cảm giác tự hào, cùng lúc đó cũng có mấy phần khích lệ. Sẽ có một ngày nàng cũng có thể đạt tới thực lực như vậy!

Liễu gia chủ cùng Doãn gia chủ hai người liếc nhau một cái, thấy được trong đáy mắt lẫn nhau kinh hãi, đồng thời do dự. Thực lực Long Thiên Tuyệt ra sau rõ ràng không biết được, lòng tự tin của bọn họ hoàn toàn bị đánh tan, có lẽ thứ cuối cùng bọn họ có thể dựa vào chỉ có thần khí Liễu gia, nhưng mà bọn họ lại nghĩ đến hậu quả khi sử dụng thần khí. Đừng nói mấy nhà còn lại có được thần khí rồi chống lại bọn họ, bọn họ chỉ có số ít làm sao chống lại được, nhưng mà có được thần khí có thể nhờ người của tam đại thánh địa làm trọng tài như vậy thì cũng đủ để ứng phó rồi, bọn họ hiện tại đang lâm vào thế lưỡng nan…

“Tốt! Chỉ cần các ngươi nguyện ý bỏ qua cho chúng ta, chúng ta nguyện ý dẫn đường” Doãn gia chủ nói.

Long Thiên Tuyệt lạnh lùng nói: “Trước tiên dẫn chúng ta đi tìm con tin”

Doãn gia chủ kính cẫn đáp: “ Dạ bọn họ bị nhốt ở cách đây không xa”

Nhìn bọn họ sắp rời đi, Dung gia chủ lần nữa lên tiếng: “Từ từ, trước tiên đem giải dược cho ta”

Vân Khê híp mắt lại nổi lên một tầng khí lạnh, nàng đi tới Dung gia chủ từng bước một, cách hắn không tới hai bước thì dừng lại, từ trên cao nhìn xuống kẻ đang ngồi dưới đất cười lạnh nói: “Ngươi cư nhiên còn mặt mũi xin ta giải dược? Nói mau, ngươi rốt cuộc là người nào? Vì sao phải giả mạo Dung gia chủ? ” Lời nàng vừa nói ra làm nên một trận ồn ào.

“Biểu muội, ngươi đang nói cái gì? Ngươi đang hoài nghi gia gia…” Dung Thiếu Hoa kinh ngạc, cẩn thận đánh giá lại Dung gia chủ, đáy lòng sinh ra một chút hoài nghi. Nếu không phải Vân Khê nhắc nhở hắn cho tới bây giờ cũng không có hoài nghi qua, chẳng qua là cảm thấy mấy ngày gần đây tính tình gia gia thay đổi không ít. Cho nên không nghi ngờ gia gia trước đây và bây giờ không phải cùng một người, mà đổi thành một người hoàn toàn khác.

Dung Thiếu Hoa không ngừng kinh ngạc, đám người của Dung Mậu Xuân cũng rối rít suy tư.

“Nghiệt chủng, ngươi đừng nói bậy! Lão phu dĩ nhiên chính xác là Dung gia chủ, tại sao lại nói thành giả mạo? “ Đáy mắt Dung gia chủ xẹt qua tia ngoan lệ, không có chút nào là không kích động, hình dáng thật giống như là hắn bị oan uổng.

“Ngươi nếu thật sự chính xác là Dung gia chủ, như vậy thì không bằng đồ cầm thú! Thử nghĩ xem ngươi đối xử với con gái mình như thế nào, đối xử với ngoại tôn nữ( cháu ngoại gái, ta tính để vậy nhưng thấy không hợp!) của mình như thế nào? Còn có, ngươi cho tôn tử của mình thay ngươi thử độc, đối với con của mình thì hét hầm lớn tiếng, thử hỏi trong lòng của ngươi còn có một chút tính người sao? “

“Hai mẹ con các người không phân biệt chuyện cho rõ ràng, lão phu vì thể diện của Dung gia mà suy nghĩ, có gì sai? Lão phu chính là người đứng đầu Dung gia, muốn đối đãi làm sao với con cháu của mình như thế nào là chuyện của ta, không đến phiên một cái nghiệt chủng như ngươi nói”

Long Thiên Tuyệt mâu quang trầm xuống, hơi thở nguy hiểm từ trong cơ thể không cản được mà phát ra: “Bổn tôn từng cùng Dung gia chủ tiếp chiêu, bổn tôn nhớ rõ lòng bàn tay phải của hắn có một nốt ruồi đen, ngươi đến cuối cùng có phải là Dung gia chủ hay không thì đưa tay kiểm chứng là có thể rõ ràng”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio