Trong đại sảnh của Yến khách, tân khách tề tụ.
Phần lớn đều là những gương mặt quen thuộc ở Thánh Đảo đêm qua cũng đã ra mắt.
Vân Khê đi đến, ở giữa những tân khách dâng lên một cơn gió lốc nho nhỏ, chính là những nhân vật có uy tín danh dự rối rít xúm lại đây đón chào. Nàng là hi vọng duy nhất của các cao nhân lánh đời bọn họ, đương nhiên phải có đãi ngộ đặc biệt, cho dù là đảo chủ của Huyễn Dạ Tinh Hải cũng không thể có thể được đối xử hậu đãi như thế.
” Long phu nhân, dọc đường vất vả, mau mời lên ghế trên!”
” Long phu nhân cùng Tiểu công tử trên đường cực khổ, nên tranh thủ hảo hảo nghỉ ngơi, cũng mệt muốn chết rồi.”
” Long phu nhân sắc mặt thoạt nhìn có điểm không được tốt, tốt nhất uống chút tổ yến để bồi bổ thân thể”"
” Long phu nhân hôm nay ăn mặc cũng có chút đơn bạc”"
” Long phu nhân”"
Một đường đi tới, thanh âm thăm hỏi lần lượt mà đến, Vân Khê tùy ý cười cười, coi như là ứng phó.
Dạ Hàn Tinh ở bên cạnh nhìn thấy cũng choáng váng, đây là cái tình huống gì? Nghĩ lại thời điểm hắn và gia gia cùng đi nghênh đón các cao nhân này lánh đời, mỗi người trong bọn họ đều nghiêm mặt, đều là vẻ mặt cao cao tại thượng, làm sao có thể cho hắn sắc mặt hòa nhã? Hiện tại Vân Khê vừa xuất hiện, cả đám dường như cùng thay đổi một lượt, ân cần hỏi han so với bà vú của hắn còn muốn bà tám hơn (đây là đẳng cấp khác biệt a~ ^^), thật là làm cho người ta được mở rộng tầm mắt.
Các cao nhân lánh đời, các ngươi đều làm sao vậy?
Đáy mắt Dạ hàn tinh không ngừng tỏa ra những chấm nhỏ, mờ mịt càng thêm mờ mịt.
” Sư phụ!”
Trong lòng ngực, thanh âm ngọt ngào của Vân Tiểu Mặc vang lên, Dạ Hàn Tinh lần nữa kinh ngạc, tên tiểu tử này lúc nào đã bái một sư phụ thế? Đưa mắt nhìn lại, lúc vừa nhìn thấy hắn lại lần nữa lâm vào khiếp sợ.
” Âu Li tiên sinh?” Người này không phải chính là Âu Li tiên sinh đại danh đỉnh đỉnh sao?
Nhìn Vân Tiểu Mặc từ trong ngực của mình chuyển đến trong ngực của Âu Li, Dạ hàn tinh thật sự tin, luyện khí đại tông sư nổi tiếng thiên hạ Âu Li tiên sinh thật sự thu đệ tử, hơn nữa này đệ tử không phải là ai khác, chính là nhi tử bạn tốt của hắn Vân Tiểu Mặc!
Nghĩ đến gia gia của hắn từng không tiếc tiêu phí số tiền lớn nhiều lần muốn mời Âu Li tiên sinh đến Huyễn Dạ Tinh Hải vì bọn họ luyện chế pháp bảo, đáng tiếc đều bị cự tuyệt, có thể thấy được tính tình của Âu Li tiên sinh có bao nhiêu lạnh nhạt cùng tùy tính, cũng có vô số người từng muốn bái sư làm môn hạ của Âu Li tiên sinh nhưng đều bị vô tình cự tuyệt. Ai ngờ Âu Li tiên sinh lại thu một hài tử năm tuổi làm đồ đệ, chuyện như vậy thực sự khiến người ta không thể tưởng tượng nổi!
” Âu Li tiên sinh, ngài thật sự thu Tiểu Mặc làm đồ đệ?”
Âu Li nhìn bảo bối đồ nhi nhà mình, thần sắc phá lệ ôn hòa, đến khi ngẩng đầu lên vẻ ôn hòa kia liền biến mất hơn phân nửa, lộ ra vẻ mặt có chút xa cách: “Không tệ! Tiểu Mặc có thiên phú luyện khí trăm năm ngàn năm khó gặp, lão phu có thể thu được một đồ nhi như vậy,chính là phúc khí của lão phu.”
Dạ hàn tinh mặt ngoài bất động thanh sắc thế nhưng bên trong cũng sắp bị chấn động ngất đi thôi, Tiểu Mặc lại có thiên phú luyện khí, hơn nữa thiên phú này còn không phải là thiên phú bình thường, mà là trăm năm ngàn năm cũng khó gặp. Thì ra là Âu Li tiên sinh người ta cũng không phải là không thu đồ đệ, mà là không gặp được đồ đệ có thiên phú dị bẩm mà thôi.
Hắn không nhịn được lắc đầu thở dài, cả nhà người này quả nhiên đều là yêu nghiệt, một người võ nghệ cao cường, có thể nói là cao thủ đứng đầu Ngạo Thiên đại lục, một người là thiên tài luyện đan, có thể luyện chế ra đan dược chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, vô tiền khoáng hậu, mà người còn lại là luyện khí sư có thiên phú dị bẩm, chính là thiên tài luyện khí sư tương lai ” phong cách toàn gia như vậy, không phải là yêu nghiệt thì là cái gì?
” Long phu nhân, ngươi cùng Long huynh lúc nào có cái nữa a?” Hắn bỗng nhiên quay đầu lại hỏi.
” cái gì có cái nữa?” Vân Khê vẻ mặt khó hiểu.
” chẳng lẽ các ngươi không có ý định sinh một nữ nhi sao?” Dạ hàn tinh nói.
” Ta cùng Thiên Tuyệt cũng còn không có vội đâu, ngươi gấp cái gì?” Vân Khê tiếp tục không giải thích được mà nhìn hắn hắn.
Dạ hàn tinh nửa thật nửa giả nói: “Các ngươi nếu sinh nữ nhi, nhớ kỹ nhất định phải đem nàng gả cho con ta, chuyện này ta với ngươi ước định trước, ngươi ngàn vạn lần không thể thất ước.”
Vân Khê kinh ngạc: “Con của ngươi? Dạ hàn tinh ngươi được a, vô thanh vô tức đã có nhi tử.”
Chung quanh vốn là có không ít người vây quanh mẫu tử Vân Khê, mọi người nghe thấy tin tức bạo phát như thế đều rối rít duỗi dài cổ thám thính. Ai cũng biết Dạ hàn tinh là Tôn nhi của đảo chủ Huyễn Dạ Tinh hải,nếu hắn có nhi tử thì đó không phải là tin tức lớn hay sao?
Khuôn mặt tuấn mỹ của Dạ hàn tinh khẽ phiếm hồng, tức giận trợn mắt nhìn nàng một cái: ” Đừng nói bừa, con ta còn đang trong bụng vợ tương lai của ta.”
” Vậy vợ tương lai của ngươi đâu?”
” nàng còn đang trong bụng trượng mẫu tương lai.”
” Dừng lại!” Vân Khê không khách khí vứt cho hắn một cái liếc mắt khinh thường, người nầy cùng đại ca của hắn tính tình xê xích đến một trời một vực a.
” muội muội là của ta, ai cũng không cho cùng ta đoạt muội muội!” Vân Tiểu Mặc nghe hai người đối thoại, đột nhiên cường thế chen vào một câu, nhìn tiểu bộ dáng khí phách mười phần kia của hắn, tương lai nhất định là một tiểu ca ca yêu muội như mạng ( tiểu Mặc đáng iu a~ (==).
Vân Khê hé miệng cười trộm, trên khuôn mặt tuyệt sắc hiếm thấy hiện lên một rặng mây đỏ, mà đề tài này một khi khơi lên, khiến mọi người lại bắt đầu đánh chủ ý vào nữ nhi của nàng “Ai biết đến tột cùng nàng còn có thể mang thai hay không, sinh ra có phải là nữ nhi hay không”.
” Là tiểu ngoan ngoan sao? Lão phu thật giống như nghe được thanh âm của tiểu ngoan ngoan ” từ chỗ chủ vị xa xa truyền tới một giọng nói hùng hồn có lực.
Đám người vây xem từ từ tách ra, tầm nhìn lập tức trở nên trống trải, một lão giả từ trên chỗ chủ vị đứng lên đi về phía bọn họ, trong nháy mắt tới trong tầm mắt của Vân Khê.
Đôi đồng tử (con ngươi) của Vân Khê mở lớn, lời nói bưu hãn bật thốt lên: “Phong lão đầu, làm sao ngươi lại chạy tới đây? Chẳng lẽ gần đây ngươi đều ở đây ấp trứng?”
Hiện trường đột nhiên hoàn toàn yên tĩnh, mơ hồ có thể nghe được tiếng bước chân của Dạ cô Phong.
Đối với người không biết nội tình mà nói những lời này thật sự là quá mức dọa người.
Cái gì gọi là gần đây ở chỗ này ấp trứng? Đường đường là đảo chủ Huyễn Dạ Tinh Hải khi nào mà học gà mái nhà người ta đi ấp trứng chứ? Hơn nữa nàng còn há miệng gọi đảo chủ người ta là Phong lão đầu, đây quả thực là vũ nhục lớn nhất đối với đảo chủ!
Tuy nói nàng có thập đại thần khí, là một người quan trọng, người duy nhất có thể khai mở nó, nhưng nàng cũng không thể không kiêng kị mà đắc tội đảo chủ Huyễn Dạ Tinh Hải, đệ nhất cao thủ của tam đại Thánh Địa?
Mọi người cơ hồ cũng có thể đoán được, Dạ cô Phong sẽ tức giận như thế nào, đến dạy dỗ nữ tử không giữ mồm giữ miệng này, thế nhưng bọn họ đều nghĩ sai, bởi vì một khắc sau bọn họ thấy được một màn càng thêm dọa người.
” ha ha, thật sự là ngươi a! Ai, Ấp trứng rất không thuận lợi nha! Có lẽ cả đời này lão phu cũng không thể hoàn thành nguyện vọng này rồi, nguyện vọng này hay là để lại cho đời sau của lão phu đi hoàn thành đi”
Dạ hàn tinh lúc này miệng co rút lại, dưới đáy lòng âm thầm kêu khổ, không nên a, gia gia,!
Nhiệm vụ vinh quang như thế, vẫn là bản thân ngài tự làm đi.
” Phong gia gia!” cái đứa bé lanh lợi Vân Tiểu Mặc này, một người so với một người gọi lại càng ngọt, liên tục chiến đấu ở các chiến trường từ chỗ sư phụ hắn đến trong ngực Dạ cô Phong.
” Tiểu ngoan ngoan, có nhớ Phong gia gia không?”
” dĩ nhiên là nhớ a!”
Nhìn hai tổ tôn ( ông cháu) kia vô cùng thân thiết, lúc này mọi người mới tỉnh ngộ, thì ra là bọn họ đã sớm quen biết, khó trách bọn hắn nói chuyện với nhau dọa người như vậy.
Tự động xem nhẹ một đoạn nhạc đệm ngắn này, mọi người liền ngồi vào chỗ ngồi của mình, buổi tiệc trưa coi như chính thức bắt đầu.
Vân Khê lúc này mới biết được thì ra ngày đó ở dưới chân núi Từ Vân gặp Phong lão đầu, chính là đảo chủ Huyễn Dạ Tinh Hải, cũng chính là đệ nhất cao thủ của Tam Đại Thánh Địa Dạ cô Phong, nàng phải cảm thán duyên phận kỳ diệu, đồng thời cũng lĩnh hội dụng ý Long Thiên Tuyệt đi bảo hai mẹ con bọn họ tới Huyễn Dạ Tinh Hải trước. Hắn đã tính toán yên ổn rồi, hai mẹ con bọn họ đi tới Huyễn Dạ Tinh Hải chắc chắn là vô kinh vô hiểm ( không có gì nguy hiểm), cho nên mới có thể yên tâm để cho mẫu tử bọn họ đi trước một mình.
Không có Long Thiên Tuyệt ở bên người, yến hội cũng trở nên tẻ nhạt vô vị.
Đài Quan Tinh, nơi này là chỗ đến gần bầu trời đêm nhất của Huyễn Dạ Tinh Hải.
Đầy trời ánh sao đều thu hết vào mắt, làm cho người ta trong lúc vô tình như bị lạc mất.
Vân Khê nhìn trời huyễn tượng hay số tử vi gì đó chẳng qua chỉ là bề ngoài, thật ra thì ở trong Tàn Hoa bí lục có ghi lại về Ngũ Hành,Tướng học,thượng quẻ mọi việc đều có viết cụ thể, chỉ tiếc nàng không phải là người đối với bất cứ chuyện gì cũng đều có thiên phú, đây chỉ là một trong số đó, nhưng đại khái nhìn bản đồ các sao nàng vẫn có thể xem hiểu chút ít.
Ở bên người của nàng, Dạ Hàn Nhật dáng người như trích tiên phiêu nhiên mà đứng, ngửng đầu lên nhìn lên tinh không, ngón tay vuốt khẽ, đang tinh tế tính toán. Vân Khê lặng lẽ mà đứng, không dám quấy rầy.
Hồi lâu, hắn mới rốt cục đem tầm mắt thu trở lại, vẻ mặt có vẻ hơi ngưng trọng, như có không có chút lo lắng.
” Như thế nào? Đoán ra thời gian sao?”
” thời gian so với dự tính của ta còn sớm hơn nhiều lắm. Tam đại Thánh Địa, lần này sợ là khó thoát một kiếp.” Dạ Hàn Nhật trong lòng lo lắng.
” đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?”
Dạ Hàn Nhật giơ tay lên, ngón tay thon dài chỉ hướng chân trời một đám các ngôi sao đông đúc: “Ngươi nhìn! Phiến tinh vực kia chính là đại biểu cho tam đại Thánh Địa, hiện tại ánh sáng của chúng đang không ngừng yếu đi, hơn nữa còn hướng về phía đông trôi đi, không đến bao lâu sẽ lệch khỏi quỹ đạo vốn có của nó”"
” điều này đại biểu cái gì?”
” điều này đại biểu tam đại Thánh Địa sắp biến mất tại chỗ ban đầu của nó, cũng chính là chỗ ở Hải Vực chúng ta bây giờ.”
” nhưng nó không phải là không có biến mất sao? Nó chẳng qua là trôi đi đến nơi khác mà thôi, có lẽ nó còn lối thoát khác cũng không chừng.”
Theo lời Vân Khê nói…, khiến cho Dạ Hàn Nhật mâu quang chợt lóe: “Ngươi nói cũng đúng! Có lẽ tương lai tam đại Thánh Địa không có ở Ngạo Thiên đại lục, mà ở chỗ vốn có nên của nó”"
” nếu nói như thế, đây là thời điểm tam đại thánh địa một lần nữa trở về Long Tường đại lục.” hai tổ tôn Dạ cô phong cùng Dạ hàn tinh chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở Đài Quan Tinh, Dạ cô Phong đưa mắt nhìn tinh không, ánh mắt càng thêm thâm thúy.
Dạ hàn tinh cất bước tới bên cạnh Dạ Hàn Nhật, cởi xuống áo choàng khoác lên người hắn, hết lòng che phủ vào đầu vai huynh trưởng, ngữ điệu ôn hòa nói: “ ban đêm gió rét, đại ca như thế nào không mặc nhiều chút? Người bên cạnh đến tột cùng chăm sóc ngươi như thế nào, khi trở lại ta phải hảo hảo dạy dỗ lại bọn họ một lần mới được!”
Ngón tay thon dài của Dạ Hàn Nhật cầm lấy áo choàng, che lại đường viền khuôn mặt ở dưới lụa trắng lại càng lộ vẻ nhu hòa: ” không có gì đáng ngại, ngươi đừng trách móc bọn họ quá nặng nề, bọn họ đã chiếu cố ta rất khá.”
Hai huynh đệ nhìn lẫn nhau, có loại tình cảm đặc biệt trong đó truyền lại khiến Vân Khê cùng những người đứng xem đều cảm thấy sâu sắc.
Hai huynh đệ này có thể nói đều là mỹ nam tử tuyệt sắc thế gian, so với những người gọi là thập đại mỹ nam trên bảng mỹ nam không biết còn hơn bao nhiêu lần, nguyên nhân là do bọn họ chưa từng xuất hiện cho nên không có tên trên bảng xếp hạng. Nhìn hai huynh đệ đứng cùng một chỗ, một tuấn mỹ xuất trần, một tiêu sái không kềm chế được, thật là đẹp mắt! Nếu là có thêm một Dạ tiểu đệ thiên chân khả ái thì hình ảnh kia lại càng thêm đẹp.
” đúng rồi, Hàn Nguyệt đâu? sao không thấy hắn?” Vân Khê hỏi.
” phu nhân biết Hàn Nguyệt?”Dạ Hàn Nhật có chút kinh ngạc.
Vân Khê Thiển nhợt nhạt cười nói: ” thời gian ở Ngạo Thiên quốc có gặp qua, lúc ấy hắn ở cùng với Dạ Thập Thất Dạ sứ giả, bởi vì một ít chuyện nên có chút giao thiệp.”
Lông mi xinh đẹp Dạ Hàn Nhật khẽ nhíu, sau đó liền từ từ giãn ra, hắn thử dò xét nói: “ chẳng lẽ ngươi chính là vị ân nhân đã luyện chế cho cửu chuyển Thái Cực đan?”
Vân Khê sờ sờ lỗ mũi, từ chối cho ý kiến. Ban đầu thời điểm Dạ hàn tinh lấy thuốc đã thanh toán bạc cho nên nàng cũng không tiện tranh công.
” đại ca, ngươi đoán đúng rồi, chính là nàng! Nàng chính là Luyện Đan Sư duy nhất ở Ngạo Thiên đại lục có thể luyện chế ra cửu chuyển Thái Cực đan trong truyền thuyết.” Dạ hàn tinh thay nàng trả lời.
Dạ Hàn Nhật một lần nữa nhìn kỹ Vân Khê, đôi con ngươi lóng lánh, so sánh với bầu trời đêm đầy sao còn sáng lạng hơn, hắn khó có thể hình dung tâm tình giờ phút này của mình, so với chuyện biết được nàng là Phượng Tinh thì chân tướng chuyện này lại càng làm cho hắn kích động không thôi.
” ngay cả sư phụ ta cũng không có cách nào luyện chế cửu chuyển Thái Cực đan, nhưng phu nhân có thể luyện chế, chuyện này thật sự khó có thể tưởng tượng được.” Hắn tự đáy lòng tán thưởng nói.
” đại ca của ta từ nhỏ liền ham thích luyện đan, khi còn thiếu niên đã bái làm môn hạ của Mộ lão, học tập thuật luyện đan, có một lần cùng đồ đệ của Ứng Thừa Li tỷ thí luyện đan, ai ngờ đối phương lại dùng dị hỏa công kích đại ca của ta, đại ca của ta vì vậy mà bị dị hỏa thiêu cháy thân thể, lâm vào trong hôn mê. Nếu không phải ăn vào cửu chuyển Thái Cực đan, đại ca của ta lúc này chỉ sợ vẫn còn nằm trên quan tài tuyết, chậm chạp không cách nào tỉnh lại.” Dạ hàn tinh vừa trình bày sự thật, vừa dùng ánh mắt cực kỳ ân cần nhìn huynh trưởng, làm cho người nào cũng có thể cảm nhận được sự yêu mến của hắn đối với huynh trưởng.
” Nếu ngươi đã ăn vào Cửu Chuyển Thái Cực đan, vì sao thân thể ngươi vẫn suy yếu như vậy?” Vân Khê không chút nào nghi ngờ kéo tay của hắn, dò xét dò mạch đập, nhíu mi nói ” trên người của ngươi vẫn có một số bộ phận thần kinh bị hao tổn, không thể khôi phục”"
Tinh quang dưới đáy mắt nàng khẽ vụt sáng, ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú trên chiếc khăc mặt của hắn: “Nếu như ta không có đoán sai, mặt của ngươi hẳn là còn không có khôi phục hoàn toàn?”
” làm sao ngươi biết? Khuôn mặt của Đại ca ta không được ra gió, một khi có gió lạnh xâm lấn, mặt của hắn sẽ sinh ra rất nhiều điểm hồng, còn có thể dẫn phát rất nhiều chứng bệnh, cho nên mỗi ngày hắn đều phải mang cái khăn che mặt.” Dạ Hàn Tinh kích động nói, hai mắt không ngừng sáng, như lần nữa thấy được hi vọng.
” không đúng! Nếu như hắn đã ăn vào Cửu Chuyển Thái Cực đan, như thế nào còn không có hoàn toàn khôi phục?” Vân Khê lắc đầu nói, khó có thể lý giải.
Dạ cô Phong nói: ” đứa nhỏ Hàn Nhật này tâm địa quá mức thiện lương, bởi vì thú sủng của hắn từng vì cứu hắn mà bị trọng thương, hắn mang lòng biết ơn, cho nên sau khi Hàn Tinh đem cửu chuyển Thái Cực đan tới, hắn cũng không có một mình hưởng dụng đan dược mà là cùng thú sủng của hắn cùng hưởng mỗi người nửa viên. Mặc dù hắn và thú sủng của hắn đều còn sống, nhưng cũng đều không có hoàn toàn khỏi hẳn...”
Trên đời này cư nhiên còn có người thiện lương tinh khiết hiểu được biết ơn như vậy, khiến cho thiện cảm của Vân Khê đối với Dạ Hàn Nhật lại tăng lên.
” Đại công tử có lòng nhân đức, ngày sau nhất định sẽ có thiện báo.” Vân Khê đưa tay từ trong lòng ngực móc ra một viên cửu chuyển Thái Cực đan, đưa đến trước mặt Dạ Hàn Nhật “đây là một viên đan dược cứu mạng, nên tặng cho người thiện lương giống như đại công tử vậy, xin đại công tử nhất định phải nhận lấy.”
Nàng vừa ra tay, chính là bảo vật vô giá cửu chuyển Thái Cực đan, số lượng lớn như thế khiến ba người kinh hãi tại chỗ!
Dạ hàn tinh là người đầu tiên kích động nhảy lên: “Thật tốt quá! Đại ca có một viên Cửu Chuyển Thái Cực đan này, thân thể có thể hoàn toàn khôi phục!”
” Long phu nhân, không nghĩ tới ngươi cũng có thời điểm khẳng khái như vậy, thật là vượt ra ngoài dự liệu của ta! Nhớ ngày đó thời điểm ta hỏi ngươi để lấy đan dược, ngươi thế nhưng thu không ít bạc của ta, ta đến bây giờ vẫn còn phiếu nợ đây. Ha ha, quả nhiên vẫn là mị lực của soái ca rất lớn, cư nhiên không mất tiền mà vẫn có một viên cửu chuyển Thái Cực đan!”
Dạ cô Phong cũng cười híp mắt vuốt vuốt râu mép, cất cao giọng nói: ” Đích thực là hiếm có! Có thể làm cho Vân nương tử cam tâm tình nguyện lấy từ bảo khố đem tặng, thật sự là chuyện trước nay chưa từng có, ha ha, ha ha”
Vân Khê tức giận liếc hai tổ tôn một cái, chẳng lẽ hình tượng của nàng trong suy nghĩ của bọn hắn thật sự là rất keo kiệt sao? Khó được nàng hào phóng một lần tặng đan dược cho người ta, có cần thiết cười đến khoa trương như vậy không?
Ngược lại Dạ Hàn Nhật lại lộ ra vẻ phá lệ an tĩnh, hai mắt hắn ngó chừng cửu chuyển Thái Cực đan trong tay nàng,cũng không có lập tức nhận lấy. Sóng mắt của hắn không ngừng lưu chuyển, mơ hồ có thể thấy được vẻ kích động, song càng nhiều hơn là cảm kích.
Tầm mắt của hắn từ đan dược chuyển hướng đến mặt Vân Khê, ánh mắt nhu hòa vượt qua tầng lụa mỏng nhìn vào mặt nàng: “Đa tạ phu nhân! Ân tình hôm nay phu nhân tặng đan,ngày sau Dạ Hàn Nhật nhất định xả thân báo đáp.”
Từ ngữ cùng cách trình bày không có quá nhiều giả dối, hắn nhận lấy đan dược từ trong tay Vân Khê, cẩn thận thu hồi, tay phải đặt tại nơi cất dấu, ý cười nơi đáy mắt càng thêm sâu.
” Vân nương tử, khó được ngươi hào phóng như thế, tặng đan cho Tôn nhi của lão phu, lão phu cũng không thể quá keo kiệt. Lão phu quyết định, đem vật lão phu trân quý nhất biếu tặng cho ngươi, ngươi nhất định không thể chối từ!” Dạ cô Phong phóng khoáng nói.
Vân Khê giương lên đuôi lông mày, thân là đảo chủ Huyễn Dạ Tinh Hải, vật hắn trân quý nhất, vậy nhất định là giá trị liên thành, thậm chí là bảo vật vô giá, nàng rất là mong đợi.
” Ta dĩ nhiên sẽ không cùng đảo chủ khách khí nữa! Nhanh lên một chút lấy ra, là cái gì?”
Nàng thật đúng là không khách khí, trực tiếp lên tiếng thúc dục.
” Chờ một chút.”Dạ cô Phong xoay người sang chỗ khác, làm bộ ở trên người chọn, lại cẩn thận cầm lấy, tháo gỡ cái nút thắt, khiến hai huynh đệ Hàn Nhật cùng Dạ Hàn Tinh đều rất hiếu kỳ, tim cũng bị hắn làm cho treo lên.
” Gia gia, rốt cuộc là cái bảo bối gì? Để cho chúng ta cũng nhìn một cái!” Dạ hàn tinh không kềm chế được nói.
” Đây cũng là vật lão phu cả đời trân quý nhất, sau này có thể đem nó trịnh trọng phó thác cho Vân nương tử ngươi, ngươi nhất định phải đáp ứng lão phu đối xử tử tế với nó, quyết không đem nó chuyển tặng cho người khác.” Dạ cô Phong vẫn như cũ không có xoay người, đem bảo bối che ở trước ngực, tiếp tục gỡ cái nút.
” Yên tâm! Chỉ cần là bảo bối, ta bình thường cũng sẽ không chuyển tặng người khác, trừ phi bảo bối này của ngươi căn bản không đáng giá tiền.” Vân Khê tùy tiện nói.
” vậy trước ngươi phải thề, ngươi cả đời phải quý trọng nó, đối xử tử tế với nó, vĩnh viễn sẽ không đem nó chuyển tặng!” Dạ Cô Phong cố làm ra vẻ huyền bí, cùng Vân Khê dây dưa.
Vân Khê bị chuẩn bị như vậy của hắn, lại càng đối với bảo bối rất hiếu kỳ, lòng hiếu kỳ càng ngày càng nặng rồi, nghĩ thầm rốt cuộc là bảo bối gì, làm cho hắn cẩn thận như thế còn bắt nàng thề? Cũng được, chẳng qua chỉ là bảo vật thôi, cùng lắm nếu không thích sẽ đem nó nhét vào trong chiếc nhẫn trữ vật, dù sao cũng chiếm không bao nhiêu chỗ.
Nàng giơ lên ba ngón tay tay phải, chỉ lên trời nói: “Ta Vân Khê thề, cuộc đời này cũng sẽ quý trọng nó, đối xử tử tế nó, vĩnh viễn sẽ không đem nó chuyển tặng!”
” chờ một chút! Ta còn muốn ngươi đáp ứng không thể đem nó cất dấu ở trong chiếc nhẫn trữ vật, bởi vì mỗi ngày nó cần hấp thu tinh hoa thiên địa nhật nguyệt.”
Vân Khê không nhịn được nói: “Tốt, ta đáp ứng, tùy thân đeo sẽ không đem nó cất dấu ở trong chiếc nhẫn trữ vật,như vậy là được rồi chứ? Ta nói ngươi nhanh một chút đem đồ vật lấy ra! Đưa người đồ còn có nét mặt như vậy, thật không chịu được ngươi!”
” Khụ khụ, lão phu tốt xấu gì cũng đứng đầu một đảo, cấp cho ta chút mặt mũi đi!” Dạ cô Phong kì kèo chậm chạp cuối cùng cũng đem một túi vải đen ôm trong ngực đưa đến trước mặt Vân Khê, lại là một phen trịnh trọng dặn bảo, “Thay lão phu hảo hảo chiếu cố nó, nhất định đừng bạc đãi nó”"
Sau một phen chua xót lau lệ, Dạ cô Phong nhìn bảo bối của mình lưu luyến không rời.
Ba người còn lại sắc mặt khác nhau, không hiểu cái hắn gọi là bảo vật trân quý nhất rốt cuộc là cái gì.
Trong lúc này đột nhiên Vân Khê hối hận không thôi, nàng làm sao lại mắc mưu của hắn, tại sao lại đem một đồ vật vô bổ như vậy nhận lấy đây?
Không sai! cái mà Dạ cô Phong gọi là bảo vật, không phải cái gì khác, đúng là thứ đi theo hắn mấy năm, chính là cái trứng lớn mà hắn nghĩ hàng nghìn hàng vạn biện pháp cũng không có cách nào ấp nở!
Vô dụng, tuyệt đối là vô dụng!
Cũng không ai biết quả trứng khổng lồ này rốt cuộc là cái quái gì, có lẽ nó thật sự cất giấu cái bí mật động trời gì, nhưng ngày ngày mang theo nó đi khắp mọi nơi, còn phải tùy thân đeo, không thể cất dấu vào trong chiếc nhẫn trữ vật, đây không phải là có chủ tâm đem phiền phức cho mình sao? Ai không có việc gì ngày ngày đeo một cái trứng lớn bên hông, bị rảnh rổi à?
Cũng chỉ có Phong lão đầu Dạ cô Phong này mới có thể mấy năm như một, trầm mê ở trong này.
” Đảo chủ, ngài thật là quá khách khí! bảo bối như thế lại đem tặng cho ta, ta như thế nào có thể hồi báo? Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ hảo hảo đối xử tử tế nó, quý trọng nó, vĩnh viễn cũng sẽ không đem nó tặng cho người khác.” Vân Khê cẩn thận dè dặt mở túi vải đen ra, đem quả trứng lớn lấy ra thả lại trên tay Dạ cô Phong, nhưng lại vô cùng quý trọng ôm chiếc túi vải đen, lộ ra vẻ quý trọng vô cùng khoa trương.
“Ta nhận thấy miếng vải này nhất định là đen nhất trên đời, quả nhiên là trân phẩm a! lão đảo chủ ngài yên tâm, ta nhất định sẽ hảo hảo trân quý nó!” (TT: tỷ thật lợi hại, haha)
Không nhìn vẻ mặt quái dị của ba người kia, Vân Khê liền nhận định đối phương đem tặng nàng chính là miếng vải đen mà không phải cái trứng lớn. Nàng mới không cần mỗi ngày mang theo một vật vừa xấu vừa lớn như vậy, có người nào biết được rốt cuộc nó có thể ấp nở trứng hay không, tới năm nào tháng nào mới có thể ấp nở trứng, nàng cũng không muốn mù quáng mà mang theo nó, sau đó chẳng có mục đích mỗi ngày mong mỏi nó ấp nở trứng a.
Trên thực tế, nàng cũng giống Dạ cô Phong tin tưởng nó có thể là trứng của một loại thú sinh nào đó, hơn nữa bản thân loại thú này đẳng cấp sẽ không thấp. Vì để cho nó có thể hấp thu cùng trưởng thành tốt hơn, cần dốc lòng che chở cho nó, thế nhưng xa xôi như vậy nàng không muốn đợi chờ a, thức sự quá hao phí tâm thần rồi, nàng không muốn chờ. trọng yếu chính là nếu nàng mang theo một quả trứng lớn như vậy đi lại ở trên giang hồ, khó tránh khỏi đưa tới một số cao thủ biết phân biệt đồ, nàng cũng không muốn thường xuyên bị người nhìn chằm chằm, tìm phiền toái cho mình.
Dạ cô Phong hai tay đang cầm trứng lớn.
Ngoan độc! Như vậy cũng được sao?
” thôi, được rồi, vậy lão phu sẽ đem nó chuyển tặng cho tiểu ngoan ngoan.”
Quả nhiên gừng càng già lại càng cay!
Hắn đem quả trứng lớn chuyển tặng cho Tiểu Mặc, chẳng phải cũng là đưa đến trong tay của nàng sao? Lấy hiểu biết của nàng đối với nhi tử, hắn nhất định là sẽ không cự tuyệt vật Phong gia Gia tặng. Đem một củ khoai lang nóng bỏng như vậy đặt ở trong tay nhi tử, đây không phải rõ ràng bị xem như mục tiêu, mặc người làm thịt sao?
” được rồi, được rồi, ta nhận lấy còn không được sao?” Vân Khê bất đắc dĩ nhận nó, đem nó để vào túi vải đen, cột ở bên hông của mình.
Nghĩ mà xem,nàng là một đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, bên hông đeo một túi đồ xấu xí như vậy, thật đúng là mất mặt!
” ha ha, như vậy là được rồi! Tin tưởng lão phu, sớm muộn gì có một ngày vật này sẽ hữu dụng với ngươi.” Dạ cô phong vừa lòng cười nói.
Vân Khê bất nhã liếc mắt, lười cùng hắn đáp lời.
Dạ Hàn Nhật nhìn hai người nhầm đấu đá, mỉm cười ôn hòa, hồi lâu mở miệng nói: ” gia gia, ba ngày sau chính là ngày núi lửa bộc phát, chúng ta phải nắm chặt thời gian chuẩn bị xong hết thảy. Khi nào đem việc này thông báo cho người của tam đại Thánh Địa, kính xin gia gia sớm quyết định, chuyện này nên giải quyết sớm không nên chậm trễ.”
Dạ cô Phong nghĩ đến vấn đề này, thu lại nụ cười, hắn thân là đứng đầu một đảo liền lộ ra mặt giỏi giang cùng tinh duệ của hắn, nói: “Chúng ta trước mắt phải nhanh tay chuẩn bị, để những đệ tử bình thường trước rút lui hướng Đông Lăng quốc, lưu lại bộ phận cao thủ giúp Vân nương tử mở ra cứ điểm trung tâm. Ngày mai chính là ngày thi đấu xếp hạng võ mỗi năm một lần, chúng ta có thể từ đó chọn lựa ra một nhóm tinh anh, hiệp trợ Vân nương tử.”
Thần sắc Vân Khê cũng nghiêm túc, thật tình hỏi:”Nghe ý tứ của đảo chủ, một mình ta không cách nào mở ra cứ điểm”
Dạ cô Phong gật đầu: “Cứ điểm trung tâm đã bị phá hủy làm hao tổn, bình thường muốn mở ra nó, tất nhiên không dễ, ở bên ngoài cửa vào của cứ điểm sẽ có gió lốc khổng lồ tồn tại, cho dù là Huyền tôn cao thủ cũng không cách nào xông phá gió lốc đi tới lối vào. Trên người của ngươi có thần khí, có lẽ có thể ngăn cản được lực lượng của nó, đến lúc đó có đông đảo cao thủ của chúng ta giúp ngươi đem gió lốc tạm thời chế trụ, giúp ngươi thuận lợi tiến vào trung tâm gió lốc, khởi động lực lượng thần khí, mở ra cứ điểm trung tâm. Một khi cứ điểm mở ra, cổ gió lốc này sẽ biến mất không thấy gì nữa, các ngươi muốn đi thông qua Long Tường đại lục, liền có thể đi thông qua Long Tường đại lục, mà tam đại Thánh Địa chúng ta, thì có thể mượn việc cứ điểm mở ra,bên trong Hải Vực cũng theo đó xuất hiện khe rãnh khổng lồ giảm bớt núi lửa bộc phát tạo thành lực lượng hủy diệt, nhất cử lưỡng tiện.”
” Bởi vì từ khi cứ điểm trung tâm mở ra đến khi đóng cửa, thời gian dài ngắn cực kỳ khó phán định, chậm thì mấy canh giờ, lâu thì mấy ngày, cho nên lão phu hi vọng thời gian các ngươi mở ra cứ điểm trung tâm, có thể lựa chọn ở ba ngày sau như thế mới có thể bảo đảm cẩn thận không có sai lầm, có được hay không?”
Dạ cô Phong là nhân vật đầu não của tam đại Thánh Địa, mọi chuyện đều lấy tam đại Thánh Địa là điểm xuất phát mà suy nghĩ, không gì đáng trách. Nhưng mà trong lòng Vân Khê cũng ít nhiều có chút băn khoăn, vạn nhất lực lượng thần khí không đủ để mở ra cứ điểm trung tâm, như vậy đến lúc đó một bên là bị kẹt, một bên là tai họa núi lửa bộc phát hủy diệt, bọn họ làm sao còn cơ hội bảo toàn mạng sống chứ?
Như vậy, chẳng phải là lấy tánh mạng của chính mình cùng người nhà bằng hữu để đùa giỡn?
” Vân nương tử, xin nhờ ngươi.” Dạ cô Phong thành tâm thành ý hướng nàng ôm quyền chắp tay thi lễ.
Vân Khê trong lòng chấn động, vội vàng đưa tay ngăn trở hắn, trầm ngâm nói: “Được rồi! Nếu mọi người đồng tâm hiệp lực, chúng ta sẽ cùng đồng tâm hiệp lực, cùng cửa ải khó khăn này iều chết đánh cược một lần thế nào?”
Trong lòng bỗng dưng dâng lên một cổ dũng cảm, nếu để cho nàng trơ mắt nhìn tam đại Thánh Địa, địa phương xinh đẹp như thế hóa thành tro bụi, để cho vô số người mất đi nhà cửa, tâm của nàng cũng không đành lòng. Huống chi núi lửa bộc phát sẽ mang đến hậu quả không chỉ như thế, nàng là người duy nhất có thể có cứu vãn tràng nguy cơ này, làm sao có thể lùi bước?