Việc phải làm bây giờ là che giấu thân phận của bọn trẻ, xác định Dạ Chẩn Đình có phải là call boy không càng sớm càng tốt, sau đó mới tính toán bước tiếp theo.
Đồng thời phải giải quyết chuyện hợp đồng trả nợ đó nữa…
Nghĩ đến đây, Phong Thiên Tuyết hít một hơi thật sâu,
cố gắng bình tĩnh lại càng nhanh càng tốt rồi đi ra ngoài làm việc.
Buổi họp báo thành công mỹ mãn, các phóng viên nhà báo lần lượt rời đi, ngay sau đó, các phương tiện truyền thông lớn bắt đầu rầm rộ đưa tin về sản phẩm công nghệ mới của tập đoàn Thịnh Thiên, bộ phận kinh doanh mở rộng thị trường, ba ngày sau chính thức bắt đầu tiêu thụ!
Cảnh sát đến để bàn bạc tình hình, hỗ trợ Thịnh Thiên bắt kẻ khả nghi và xác định danh tính của kẻ tấn công.
Tất cả những kẻ tấn công đều bị thương bất tỉnh và được cảnh sát đưa đi.
Văn phòng chủ tịch bị đập phá thành một đống hỗn độn, các đồng nghiệp quay lại tầng sáu mươi tám đều rất sợ hãi.
Văn Ly thông báo tin tức: Văn phòng chủ tịch lần này thể hiện rất tốt, mỗi người sẽ được thưởng thêm ba tháng lương, buổi chiều sẽ nghỉ nửa ngày để dành cho việc sửa chữa, dọn dẹp.
Các đồng nghiệp trong văn phòng chủ tịch reo hò vui sướng.
Cuối cùng, Văn Ly nói riêng với Phong Thiên Tuyết: “Tôi đã xin phép sếp Dạ rồi, bắt đầu từ thứ Hai tuần sau, cô sẽ chuyển chính thức, cố gắng làm việc!”
“Cảm ơn chị Văn!”
Phong Thiên Tuyết vui mừng khôn xiết, thật ra lần này cô không làm gì cả, cô đã rất mãn nguyện vì có thể nhận được phần thưởng như vậy rồi.
“Tan làm rồi, mau trở về nghỉ ngơi đi.
”
Văn Lỵ vỗ vai cô rồi quay đầu làm việc.
Phong Thiên Tuyết thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi thì đột nhiên phát hiện Dạ Chấn Đình đang vội vã bước vào thang máy VIP cùng với Dạ Quân và hai vệ sĩ, cô vội vã đi theo…
“Đây là thang máy chuyên dụng của chủ tịch, mời ra ngoài” Vệ sĩ nhỏ giọng trách mắng.
Dạ Quân ra hiệu bằng mắt, vệ sĩ kia lập tức lùi lại.
Lúc này, cửa thang máy đã đóng lại rồi, Dạ Chẩn Đình nhướng mày nhìn Phong Thiên Tuyết: “Có chuyện gì?”
Phong Thiên Tuyết rụt rè liếc nhìn anh, cắn môi dưới và nhỏ giọng nói: “Tôi muốn nói chuyện với anh về chiếc vòng cổ đó”
“Nói” Thái độ của Dạ Chẩn Đình rất lạnh lùng.
“Chuyện là như thế này…”
Phong Thiên Tuyết giải thích ngắn gọn: “Thực ra là tôi đã làm mất chiếc vòng tay của Bạch Lộ, cô ta đòi tôi bồi thường, tôi không đền nổi nên chỉ có thể tạm thời thế chấp chiếc vòng cổ đó cho cô ta thôi.
Chúng tôi đã hẹn trước rồi, đợi tôi tìm lại được vòng tay thì sẽ đổi về, bây giờ tôi đã tìm được rồi.
”