Sáng hôm sau, hắn một thân môt mình chạy xung quanh cái sân nhỏ bé mà trên lưng thì các một tảng đá không lớn lắm nhưng với một đứa trẻ mới năm tuổi như hắn thì quả thật là năng nề. Sáng nay, sau khi ngủ dậy hắn đã thử vào trong chiếc vòng cổ và thật ngạc nhiên khi thấy một nơi vắng vẻ ngưng đầy chất tự nhiên. Trước măt là một cánh rừng râm rạp, bên cạnh cánh rừng (lưu ý là hắn đang đứng từ xa để nhìn) là một hồ nước lớn cưc sâu và rộng hay có thể nói là sâu không thấy đáy, rông không thấy bờ. Chỗ hắn đứng là một vùng cỏ xanh ngát mà bên cạnh là môt ngôi nhà lớn với phong cách cổ đại, bên trong đó cũng đầy đủ tiên nghi như một tòa nhà bình thường ở đây. Bên trong đó có các phòng khác nhau và chứa nhiều thứ lợi hại như sách luyện vũ khí, luyên đan, sách ma pháp, sách vũ kĩ và nhiều sách khác, đan dược và đỉnh luyện đan, luyện vũ khí. Nhìn thấy môt tầng bảo bối như vậy thì ai mà không nổi lòng tham chứ. Chính vì vậy mà hắn đã quyêt định học hết tất cả. Cũng vì điều này mà lão già Phong Thần làm loạn lên chắc vì không can tâm. Dù sao cũng cùng là môt người mà đâu phải là nngười ngoài đâu sao mà cứ phải câu nê nhỉ. Thế nhưng sự thật luôn luôn đau lòng là măc dù đã thuyết phục được lão Phong (từ giờ gọi Phonh Thần là lão phong nhé) nhưng một vấn đề đau lòng khác lại được đưa ra, đó là thân thể này lại bị phong bế toan bộ khinh mạch trong nhiều năm nên không thể tu luyện được. Thế là lại phải nhờ đến lão phong đả thông huyêt đạo, kinh mạch cho hắn để lão phải há hốc mồm mà nhìn cái cơ thể gầy trơ xương mà lão chỉ thuận tay `nhăt´ được. Trước kia lão chỉ thấy tinh thần lưc của thân xác này nhiều vô kể nên chọn đại nhưng không ngờ cơ thể mà lão chon đại lại là một `thông linh tinh huyền thể´.
. Phải biết rằng thông linh huyền thể là một cơ thể có khả năng tu luyện mọi kỹ năng và cũng tu luyện nhanh hơn người thường nấy chục lần nhưng thông linh tinh huyền thể thì lại là tinh túy hơn nhiều cũng tức là khả năng còn cao hơn thông linh huyền thể đến mấy lần. Tuy nhiên nó lại có một nhược điểm trí mạng là ngày từ khi sinh ra thì kinh mạch toàn thân sẽ bị phong bế lại và rất khó nhận ra, cho đến khi được giải phóng bế thì mới có thể tu luyện. Hắn đúng là một người may mắn nhưng lo ngại hắn sẽ vì thế mà lười tập luyện nên lão đã bốc phét là cơ thể hắn yếu quá nên đã dẫn đến kết quả là hắn đã tâp luyện như bây giờ. Bản thân hắn cũng biết là lão đang nói dối nhưưng cũng vì tốt cho hắn thôi nên bỏ qua. Bây giờ hắn quyết định ban ngày luyện thể xác, đồng thời dung nhâp võ công ở hiện đại và ở cổ đại này. Buổi chiều luyện thái cực quyền để bồi bổ còn đến tối tu luyện mà pháp. Hắn quyết định tối nay phải hỏi rõ thân phân của thân thể này mới được. Mấy ngày mải tu luyện nên không có cơ hội vả lại nơi này là nơi nào. Dù sao biết nhiều một chút cũng tốt.
. Tối đến...
. "Nè lão già, ông nói cho tôi biết đây là đâu và thân thể này là ai đi."
. "Đươc rồi, nghe cho thủng này. Đây là Đại La luc địa_ luc địa của cương giả vi tôn. Ngươi đang ở nước Đông Lăng. Thân thể này là con của quốc vương cũng họ Long tên Long Trấn Thiên, ông bố tên Long Chấn Nam. Tuy vậy, tên này lại bị mọi người khinh thường vì là môt tên phế vật sau đó thì bị đẩy vào lãnh cung"
. "Thật chả ra sao, đây là con họ cơ mà"
. "Hừm thật ra thì mới bị đẩy vào thôi, vì bị kẻ khác hãm hại nên mới bị hoàng thương đẩy vào lãnh cung. Nhưng trong triều cũng có nhiều người phản đối truyện này."
. "Hừm xem ra còn có chút tình nghĩa."
. "Phải rồi, ta quên nói cho ngươi biết trên đông đại lục này có đại gia tôc lớn có quan hệ với triều đìnhla: Vân gia, Trần gia và Mai gia." Đúng lúc này phía ngoài truyền đến một âm thanh