"Được rồi, đệ đi cũng sẽ có ngày trở lại mà, có phải đi luôn đâu mà mọi người lo lắng." Ta chấn tĩnh hai vị huynh muội này vì ta biết họ rất quan tâm ta. Thế nhưng cũng phải mất một lúc sau họ mới tha cho ta đi.
"Ai! Tam đệ à, lần trước phụ hoàng cũng đã khôi phục chức vị cho đệ rồi đó. Đệ đi lâu như vây ta còn tưởng là đệ đi đâu hóa ra là đi tu luyện. Lần này đi bao giờ thì đệ trở lại bây?"
"Vây hả, đệ đoán lần này là do mọi người sắp đặt đúng không?" Ta không biểu lộ sự kinh ngạc nào hay đại loại vậy mà biểu lổ vẻ thản nhiên như là đó là điều dĩ nhiên đã làm chọho có một tia thất vọng thì phải.
Tối nay ta phải ngủ lại phủ của tứ muội do bị hai người họ bắt ép.
"Tiểu tử ngươi sau khi luyện đàn thành thục liền đến Mê vụ sơn lâm đi. Ta tin ngươi có thể khế ước với ma thú đấy. Mà tiên đây, sau khi ngươi đi người hãy thử xem xem mình có thể trở thành luyện đan sư hay không đã đi."
"Làm sao để biết vậy?"
"Trời đất, ngươi đừng nói là ngươi không biết yếu tố trọng yếu của luyện đàn là phải có hỏa thuôc tính đấy nhé." Âm thanh của lão Phong có chút không thể tin được.
"Ơ hơ ta tưởng mấy cái đó chỉ có trong truyện tiểu thuyết thôi chứ?" Ta có chút nghi hoăc, không phải chứ mấy cái triỵên trước đây ta toàn cho rằng ảo tưởng dức mạnh thì bây giờ lại đang sảy ra trên người ta, thật có chút không thể tin nổi.
"Đồ ngu đừng nói với ta là ngươi đang nghĩ sẽ dùng lửa thường để luyện đan như mấy bộ phim vớ vẩn trên ti vi đấy nhé."
"Sao ông hiểu rõ về thế giới cũ của tôi như vậy? Chẳng lẽ ông cũng từng sống ở đó?" Ta kinh ngạc phát hiện ra điều này. Chẳng lẽ ông ta cũng xuyên không giống mình?
"Ta đúng là đã từng ở đó nhưng tốt hơn ngươi nhiều bởi vì ta có gia đình còn ngươi thì không có. Mà thôi, nhắc lại làm gì ngủ đi mai đi sớm." Có lẽ lão thấy tôi có vẻ đau lòng nên chuyển xang đề tài khác ngay. Kể ra thì lão ta cũng có chút quan tâm mình đấy chứ.
Sáng hôm sau, ta từ biệt họ rồi lên đường tiến vào một khu rừng gần kinh thành nhất. Sau khi tìm được một khu rừng và một cái đông nhỏ thì ta lâp tức giăng kết giới để làm cho không ai có thể thấy được cửa động. Đây là môt loại trận pháp đăc biệt chuyên dùng để che mắt có thể làm cho chúng ta không thể nhìn thấy gì. Do là lần đầu tiên làm nên chỉ có thể làm được loại kết giới thấp chỉ có thể che mắt nhưng nếu học hỏi thường xuyên có thể làm được loại phép thuật cao thâm hơn.
Từ bát quái vòng lấy ra một quả cầu màu trong suốt như thủy tinh nhưng khá cứng. Đó là một loại cầu chuyên dùng để kiểm tra các loại ma pháp dành rêng cho ma pháp sư.
Từ từ đặt tay lên thủy tinh cầu sau đó truyền vào một ít ma lực. Ta há hốc mồm hình như là mơ, chắc vậy. Dụi mắt vẫn vậy, lại dụi mẵt, vẫn vậy...
màu...màu tương đương loại ma pháp hệ. Phải biết rằng ma pháp sư ở trên đại lục này rất ít, song hệ ma pháp lại càng ít, đã thế đa hệ ma pháp lại là ngàn năm mới găp một lần. Vây mà hắn lại là hệ. Đoán chừng mấy lão tử sống lâu năm mà ở đây nhất định sẽ phát điên lên mất.
________________________________
Ở đại lục này đỉnh dươc chia ra làm chín loại đỉnh lần lượt từ nhất phẩm đỉnh đến cửu phẩm đỉnh. Mỗi loại đỉnh lại có cấp bậc là sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Quý giá hay không thì tự biết.
________________________________
Thầm cười khổ một phen, sau này mà để mấy thế lưc manh mẽ biết thì rắc rối to, mà lão Phong ở trong tình thần lực của Trấn Thiên cũng vì điều này mà điếng người. Hắn là kiếp sau của mình đó thật là hãnh diện nha. Trấn Thiên đương nhiên biết trong đầu lão nghĩ gì, dù sao sống hẳn một kiếp sát thủ cũng không phải để trưng cho đẹp. Không quan tâm nữa, chăm chú vào chiếc tĩnh xà đỉnh là một ngũ phẩm đỉnh trung cấp mà hắn vừa lấy ra và quyển sách dạy luyện đàn trước mẳt để tâp chung luyện đan. Thật ra không phải trong bát quái vòng không có đỉnh cao cấp hơn mà là vì hắn không đủ thực lực để dùng và trong đó cũng chỉ có cao nhất là tam xà thần đỉnh_ là một tứ phẩm đỉnh.(lưu ý là cái tam xà thần đỉnh là có con rắn quấn quanh đỉnh còn cái Trấn Thiên đang dùng có mỗi một con thôi.) Tập chung tình thần, tay phải dơ lên tạo thành một ngon lửa màu tím_ ngọn lửa do tu luyện thất hải công pháp tạo thành. Bộ công pháp này có thể đồng thời tu luyện nhiều hêo ma pháp cùng lúc mà tốc độ tu luyện cũng chỉ chậm hơn một chút. Sau khi lửa đã đầy lò, Trấn Thiên lại vung tay trái lên, tất cả nguyên liệu đã bay vào trong lò. Sau một thời gian khi đã duy trì và điều khiển lửa thì... thì để chap sau sẽ rõ