Thiên Tài Tiên Đạo

chương 1047: địch nhân quỷ dị!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thật là lợi hại...

Trong lòng Nhan Nguyệt Nhi cảm khái, ngọn lửa xiềng xích cuối cùng Lâm Minh dùng để trói san hô đen lại là dựa vào tầng thứ bốn của Hỏa pháp tắc - ý cảnh Hóa Hình.

Mặc dù hiện tại Nhan Nguyệt Nhi cũng đụng chạm đến cánh cửa tầng thứ bốn của Hỏa Hệ, nhưng là muốn đem ứng dụng ở trong thực chiến giống như Lâm Minh thì còn kém xa lắm.

Thử nghĩ xem, chênh lệch giữa mình cùng Lâm Minh, lĩnh ngộ pháp tắc coi như là nhỏ nhất, năng lực thực chiến chênh lệch lớn hơn nữa, mà cái gọi là thực chiến ở trong đó, thực ra là hai phe đứng ở trên lôi đài công bình giao thủ, nếu như là ở bên trong thế giới thực tế phức tạp, có đủ loại điều kiện cùng môi trường có thể lợi dụng, dưới tình huống như vậy để ám sát cùng phản ám sát, Lâm Minh lại càng cách xa Nhan Nguyệt Nhi không biết bao nhiêu.

Chỉ xem mới vừa rồi Lâm Minh săn giết san hô đen này đã nói lên vấn đề.

Ý thức được những thứ này, trong lòng Nhan Nguyệt Nhi khẽ thở dài một hơi, những kinh nghiệm tác chiến này cũng không phải là một hai ngày có thể đền bù được, nói mình là gánh nặng, thật không quá.

Lúc nàng có chút như đưa đám, đột nhiên Lâm Minh nhẹ nhàng ồ lên một tiếng, ngẩng đầu, nhìn về phía trước, ở phía xa, một bóng người lảo đảo đi tới.

Người này tóc tai bù xù, cả người là máu, trên mặt loáng thoáng lại có thể thấy dung nhan xinh đẹp, chỉ tiếc, ba đạo vết thương nhìn thấy mà giật mình từ cái trán của cô gái tới tận cổ, ba đạo vết máu dữ tợn này, hoàn toàn phá hư vẻ đẹp của cô gái.

- Thiên a! Là vị sư tỷ đến từ Phượng Vũ Cung!

Nhan Nguyệt Nhi sợ hết hồn, nhận ra nữ tử này, hẳn là giống như bọn họ, một vị sư tỷ cùng đi từ 72 phân cung Phượng Vũ Cung.

Người sư tỷ này cũng là xuất thân từ tiểu gia tộc, có thể đi tới hiện tại, giành được một danh ngạch, vô cùng không dễ, hơn nữa đối phương cũng là phái nữ, mà lần này trong mười hai người tiến vào bí cảnh Thần Thú, chỉ có ba nữ nhân, nội tâm Nhan Nguyệt Nhi muốn thân cận với nàng một chút, hiện tại mắt thấy sư tỷ này biến thành như vậy, trong lòng khó tránh khỏi có cảm giác thỏ tử hồ bi.

- Sư tỷ, người nào đánh ngươi bị thương thành như vậy?

Nhan Nguyệt Nhi nóng lòng hỏi.

Sư tỷ kia vốn là vẻ mặt dại ra, nghe được Nhan Nguyệt Nhi la lên liền ngây ngốc nhìn tới đây, thấy Lâm Minh hai người, ánh mắt nhất thời nóng lên, cơ hồ muốn khóc lên.

- Nhan sư muội, Lâm sư đệ, là các ngươi. Thật tốt quá!

- Sư tỷ, tại sao ngươi có thể như vậy?

- Ta gặp được một gốc cây thực vật kỳ quái, ta cho là một gốc cây linh dược. Kết quả sau khi nhích tới gần, nó đột nhiên biến thành một cái móng vuốt khổng lồ, muốn bắt chết ta, ta bỏ ra khí lực thật to mới thoát ra được, thiếu chút nữa vẫn lạc!

Cô gái thấy Lâm Minh cùng Nhan Nguyệt Nhi, phảng phất giống như thoáng cái bị rút sạch tất cả khí lực, cơ hồ xụi lơ trên mặt đất, mà Nhan Nguyệt Nhi vội vàng lấy ra đan dược chữa thương từ trong Tu Di Giới, chuẩn bị bôi thuốc cho sư tỷ Phượng Vũ Cung này, mà đúng lúc này, nàng cảm giác tay mình bị Lâm Minh bắt được, giống như kìm sắt, làm nàng có chút đau.

- Lâm sư huynh, ngươi làm gì thế...

Nhan Nguyệt Nhi đột nhiên bị Lâm Minh bắt được tay, trong lòng rùng mình, cảm thấy một cỗ mùi vị khác thường.

Lúc này, Nhan Nguyệt Nhi dĩ nhiên sẽ không so đo cử động vô lễ của Lâm Minh, ở bên trong Bí cảnh nàng vốn là tinh thần khẩn trương cao độ, đối với bất cứ chuyện gì cũng ôm lấy hoài nghi, hiện tại đột nhiên bị Lâm Minh bắt được tay, nàng lập tức hoàn toàn cảnh giác.

Chẳng lẽ...

Trong đầu Nhan Nguyệt Nhi nhanh chóng hiện lên một cái ý niệm trong đầu, mà trong chớp mắt, khóe miệng của vị sư tỷ Phượng Vũ Cung trước mắt Nhan Nguyệt Nhi đột nhiên nổi lên một cái độ cong quỷ dị, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh màu đen, đánh giết tới đây giống như lệ quỷ! Nó vươn một đôi móng nhọn ra, muốn xuyên qua cổ Nhan Nguyệt Nhi!

- Là ác ma Bí cảnh!

Tâm thần Nhan Nguyệt Nhi hoảng hốt, tuy nhiên nàng dầu gì cũng là đệ tử tinh anh của Phượng Minh Cung, trải qua bối rối trong nháy mắt, nàng đột nhiên rút ra một thanh kiếm mảnh màu đỏ thắm, một kiếm phách trảm về phía trước.

Đây đồng dạng là một Thánh khí cực phẩm, theo âm thanh phá không của kiếm khí sắc bén, một đạo vết chém hình bán nguyệt xuất hiện, đạo tàn ảnh kia trực tiếp bị chia ra làm hai!

Nhưng là, nó lại không chết. Ác ma Bí cảnh vốn chính là một cỗ năng lượng trạng thái khí lưu, không có thật thể, bị cắt thành hai nửa, lại đánh tới Nhan Nguyệt Nhi!

Hai cổ khí lưu kia, rõ ràng hóa thành hai casi mặt quỷ dữ tợn, miệng đầy nanh, há mồm cắn tới cái cổ tuyết trắng của Nhan Nguyệt Nhi, công kích chưa tới, Nhan Nguyệt Nhi đã có thể cảm thấy một cỗ sát ý lạnh thấu xương truyền đến, khí huyết toàn thân nàng cũng bị cỗ sát ý này khơi ra.

Nàng biết, ác ma Bí cảnh bởi vì thân thể vô hình vô chất, sở trường nhất chính là công kích linh hồn cùng tinh thần, người có ý chí không đủ cường đại, môt khi bị ác ma Bí cảnh nhập vào thân, cũng sẽ bị nó lấy năng lượng thần niệm làm vỡ tinh thần chi hải, rồi sau đó từ từ hấp thực Tinh Nguyên toàn thân, trở thành một cỗ thây khô!

Sách!

Lâm Minh nhướng mày, hắn xuất thủ vào lúc này.

Thân hình hắn bất động, mà ở mi tâm hắn, chiến linh hình cây thương màu vàng lợt gào thét ra, hóa thành một đạo hồng quang chói mắt, một sát na kia, lực ý chí của Lâm Minh phảng phất giống như thần kiếm của Chiến thần, tia sáng cao ngất, thần quang như vậy trực tiếp làm cho đoạn thân thể của ác ma Bí cảnh xuất hiện trăm vết ngàn lỗ!

Ác ma Bí cảnh là thân thể vô hình, am hiểu công kích thần niệm, ý chí, mà Hồng Mông chiến linh trong tinh thần chi hải của Lâm Minh đã đạt tới Hoàng Kim Cấp, chính là khắc tinh của nó!

- A a a a!

Con ác ma Bí cảnh này phát ra một tiếng hét thảm, trực tiếp bể thành một đoàn sương mù xám, Lâm Minh đưa tay bắt lấy, trực tiếp bắt được sợi sương mù xám này, ngưng tụ thành một đoàn.

Rồi sau đó, Lâm Minh lấy Hóa Dương Lô ra, chuẩn bị luyện hóa đoàn sương mù xám này, Hóa Dương Lô này là Thánh khí thượng phẩm ban đầu Lâm Minh cùng Hỏa Viêm Quảng đổ đấu đã thắng được, thay thế Càn Khôn Dung Nhật Lô trở thành lò luyện đan của Lâm Minh

Ác ma Bí cảnh vốn chính là năng lượng thể thuần túy, dùng lò luyện đan chỉ là vì để luyện hóa một chút tạp chất, thao tác tương đối dễ dàng, bản thân Lâm Minh cũng có thể hoàn thành.

Sau khi Lâm Minh giết chết ác ma Bí cảnh này, Nhan Nguyệt Nhi lúng túng đứng một lúc lâu, có chút chân tay luống cuống.

Nàng dĩ nhiên lúng túng, ngắn ngủn mười mấy tức thời gian, nàng liên tục hai lần phải dựa vào Lâm Minh tới cứu, tuy nói Lâm Minh không ra tay, Nhan Nguyệt Nhi cũng không chết, nhưng tất nhiên vô cùng chật vật, thậm chí sẽ bị thương, kế tiếp sẽ nguy hiểm.

Nhan Nguyệt Nhi vốn là biết bởi vì tu vi mình quá thấp, lực chiến đấu ở trong mười hai người của thượng cổ Phượng tộc là kế cuối nhất, nhưng cũng không nghĩ đến sẽ kém như vậy, thật sự quá mất mặt, thử nghĩ xem, vừa bắt đầu nàng cũng bởi vì cảm thấy Lâm Minh nhìn nàng quá thấp mà giận dỗi, dọc theo đường đi không nói chuyện cùng Lâm Minh, bây giờ suy nghĩ một chút thật muốn đâm chết, từ trước đến giờ nàng cao ngạo lúc nào thì bị mất thể diện như vậy?

Lúc thấy Lâm Minh muốn luyện hóa ác ma Bí cảnh, lúc này Nhan Nguyệt Nhi mới rốt cục mở miệng, lúng ta lúng túng, nói:

- Kia... Cái kia... Dùng Hỏa Văn Đỉnh của ta a.

Hỏa Văn Đỉnh của nàng tốt hơn nhiều lắm nếu so với Hóa Dương Lô, luyện hóa ác ma Bí cảnh, cần lô đỉnh phẩm chất cao, chân hỏa phẩm chất tốt hơn, nếu không căn bản không trừ sạch tạp chất.

- Nga?

Lâm Minh nhìn thoáng qua Hỏa Văn Đỉnh trong tay Nhan Nguyệt Nhi, tiểu đỉnh tinh xảo, phía trên có khắc đồ án hoa điểu, toàn thân chế tạo từ Hỏa Linh Ngọc, hết sức tinh diệu.

- Lô đỉnh Thánh khí cực phẩm? Hơn nữa còn là Thánh khí cực phẩm vô cùng đến gần Thánh khí thông thiên?

Trong lòng Lâm Minh âm thầm phỏng đoán phẩm chất của lô đỉnh này, không hề kém so với Phượng Huyết Thương.

Phải biết rằng, Phượng Huyết Thương sau khi ở bên trong Thánh Khí Các, có lão Cung chủ rót một tia lực bổn nguyên vào, giá trị cực cao!

Mà Hỏa Văn Đỉnh này lại cũng là như thế!

Nghĩ đến cũng đúng, Nhan Nguyệt Nhi cũng là nhân vật tuyệt đỉnh của Lung Phượng Cung, Lâm Minh có thể có lực bổn nguyên do lão Cung chủ rót vào, Nhan Nguyệt Nhi cũng có thể có.

Nhan Nguyệt Nhi để cho Lâm Minh tiện sử dụng, tạm thời phong ấn ấn ký tinh thần của mình, trực tiếp giao Hỏa Văn Đỉnh cho Lâm Minh.

- Đỉnh tốt! Có lực bổn nguyên của lão Cung chủ, giá trị là gấp mấy trăm lần Hóa Dương Lô của ta! Cám ơn.

Một câu cám ơn này của Lâm Minh lại làm cho trong lòng Nguyệt Nhi có chút đăng đắng, trong nội tâm nàng âm thầm tự giễu.

- Ta đại khái là chỉ có chút tác dụng như vậy a.

- Lần này từ trong bí cảnh Thần Thú đi ra ngoài, ta nhất định phải tự mình đi ra ngoài lịch lãm, đóa hoa trong nhà ấm quả nhiên không chịu nổi mưa gió, mặc dù ta đã sớm biết điểm này, nhưng là không có nhận thức sâu sắc giống như hôm nay, vừa so sánh với người trước mắt này, ta quả thực buồn cười giống như tiểu hài tử! Bất kể là san hô đen kia, hay là ác ma Bí cảnh kia, cũng không phải là đối thủ của ta, nhưng là chúng nó dùng đủ loại thủ đoạn quỷ dị, lại có thể để cho ta lỗ lả, thua lỗ lần một lần hai ta còn có thể chịu được, nhiều nữa ta liền có thể vẫn lạc tại nơi này!

Nhan Nguyệt Nhi theo bản năng nắm chặt quả đấm nhỏ, trong lòng thề, muốn thông qua hàng loạt thực chiến, đề cao kinh nghiệm chiến đấu của mình, về phần đột phá cảnh giới, nàng căn bản không vội, lúc Xích Chiến Vân 29 tuổi mới Mệnh Vẫn tầng tám, nàng gấp làm gì.

Lúc Nhan Nguyệt Nhi nghĩ như vậy, Lâm Minh đã ném đoàn sương mù xám trong tay vào Hỏa Văn Đỉnh, bắt đầu dùng chân hỏa đốt!

Ác ma Bí cảnh bị cháy vang lên âm thanh "tư tư" ở trong Hóa Dương Lô, nó phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, từng sợi thần niệm của nó toàn bộ bị chân hỏa do Hỏa Văn Đỉnh phát ra đốt sạch sẽ, hóa thành bụi bay, chỉ để lại năng lượng tinh thuần, ngưng tụ thành một luồng khí lưu năm màu.

Chẳng qua là thời gian không tới nửa nén hương, sợi khí lưu này bay ra, bị Lâm Minh chia ra làm hai, một luồng chính mình nuốt vào, một sợi khác đánh vào thân thể Nhan Nguyệt Nhi.

- Ừm?

Nhan Nguyệt Nhi đỏ mặt lên, vẫn là yên lặng hấp thu sợi khí lưu này, nàng biết, đây là thù lao để Lâm Minh sử dụng Hỏa Văn Đỉnh.

- Người nầy thật đáng ghét, có cần thiết phân chia rõ ràng như thế không?

Năng lượng của ác ma Bí cảnh, ẩn chứa pháp tắc dị không gian, những đồ này, là rất khó tham ngộ ở chủ vị diện Thần Vực.

Sau khi Nhan Nguyệt Nhi nuốt sợi khí lưu này vào, chỉ cảm thấy phảng phất giống như một cỗ gió nóng thổi vào thân thể của mình, toàn thân nàng cũng bắt đầu nóng rực lên.

Năng lượng lưu chảy khắp toàn thân nàng, làm cho nàng cảm giác thân thể nhẹ nhàng bay bổng, giống như phiêu dạt trong mây.

Mà trong đầu nàng lĩnh ngộ đối với pháp tắc vào lúc này cũng sâu hơn một chút xíu, đối với đệ tử thiên tài của thượng cổ Phượng tộc mà nói, năng lượng do ác ma Bí cảnh cung cấp chỉ là thứ yếu, pháp tắc ẩn chứa trong đó cũng là thu hoạch chủ yếu nhất!

Võ giả tham ngộ pháp tắc, hiểu sâu là một phương diện, còn có một phương diện khác, đó chính là phải toàn diện!

Pháp tắc phải lĩnh ngộ nhiều mà rộng rãi, mới có thể tổng kết ra chân lý tiếp cận nhất với vũ trụ bổn nguyên.

Cứ như vậy, chỉ trong chốc lát, hấp thu nửa năng lượng pháp tắc của ác ma Bí cảnh trong cơ thể, Nhan Nguyệt Nhi cảm giác lý giải của mình đối với ý cảnh tầng thứ bốn của Hỏa pháp tắc càng tiến một bước, không sai biệt lắm tương đương với chính mình tham ngộ mười ngày, nếu như có thể lấy được năng lượng của pháp tắc của ác ma Bí cảnh, lĩnh ngộ sẽ...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio