Thiên Tài Tiên Đạo

chương 144: âu dương địch hoa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cao thủ Tiên Thiên, đặt trong giới thế tục, hoàn toàn là kẻ có thể đánh vỡ thế cân bằng, nếu một quốc gia có một cao thủ Tiên Thiên, như vậy thì nước láng giềng còn không có dũng khí giao chiến với nước này nữa, nếu thật sự có chiến tranh, ngay ngày đầu tiên, toàn bộ các tướng quân lãnh binh đều chết trong doanh trại, ngày hôm sau thì hoàng đế cũng chết trong hoàng cung, vậy thì còn đánh như thế nào nữa?

Nếu Lâm Minh có một ngày đạt tới thực lực so bằng Tiên Thiên, như vậy thì hắn chính là kẻ thống trị Thiên Vận quốc.

Khi tin tức Lâm Minh xếp thứ sáu trên Bài Danh thạch bị truyền ra, thái tử tất nhiên nhận được Truyền Âm phù báo cáo tình huống của Lâm Minh ngay lập tức.

Thành tích của Lâm Minh làm cho hắn ngạc nhiên vui mừng, tuy nhiên ngay sau đó hắn lại nghĩ tới, với tình huống hiện tại của Lâm Minh, bốn tháng sau đánh bại Trương Quan Ngọc thì càng lúc càng có khả năng hơn, với tính tình của Trương Quan Ngọc thì làm sao có thể cam tâm được?

Thất Huyền võ phủ giống như một chuồng thú, bỏ tất cả thiên tài vào trong, sau đó sẽ giống như đấu thú, bỏ một vài con thú có thể chất tốt vào cùng một lồng sắt, cho ăn cho uống đầy đủ, chính là để cho chúng chém giết lẫn nhau, cuối cùng chọn ra thú vương.

Mà hiện giờ, phủ chủ yêu cầu Lâm Minh trong vòng bốn tháng đánh bại Trương Quan Ngọc, là để cho Trương Quan Ngọc làm đá mài dao cho Lâm Minh.

Nếu tâm tính của Trương Quan Ngọc là đạm bạc, hoặc là võ giả có tính tình đặc biệt cứng cỏi, thì sẽ không quá quan tâm, bị đánh bại thì thôi, không có gì quan trọng cả.

Nhưng mà tính tình của Trương Quan Ngọc lại rất cố chấp, e rằng sẽ không dễ dàng nhận thất bại như vậy, hơn nữa trận chiến đấu này còn có lực ảnh hưởng lớn như vậy nữa.

Trương Quan Ngọc có thể sẽ áp dụng thủ đoạn gì đó hay không đây?

Dương Lâm nghĩ tới đây, khẽ nhíu mày, Lan Vân Nguyệt ở ngay trong phủ đệ của hắn, hắn có thể đảm bảo Lan Vân Nguyệt được an toàn. Còn cha mẹ của Lâm Minh ở Thanh Tang thành Lâm gia, cũng được bảo hộ rất kỹ, sẽ không có vấn đề gì.

Về phần bản thân Lâm Minh thì hắn càng không dám động vào.

Như vậy thì Trương Quan Ngọc còn có thể làm gì đây?

Lúc này, tại Liên Hợp thương hội...

Sắc mặt Trương Quan Ngọc âm trầm, ngồi nghiêng trên ghế. Bên cạnh hắn có hai thị nữ trang điểm xinh đẹp, đang nơm nớp lo sợ đứng hai bên.

Trên thực tế, từ lúc Lâm Minh đi Vạn Sát trận khảo hạch, thì Trương Quan Ngọc đã chiếm được tin tức rồi, hắn hoàn toàn có thể chạy tới xem Lâm Minh khảo hạch, tuy nhiên đối với chuyện náo động của Lâm Minh này, tất nhiên là Trương Quan Ngọc không có chút hứng thú nào.

Ngay khi Lâm Minh chấm dứt khảo hạch, thì Trương Quan Ngọc đã thu được Truyền Âm phù.

Trong vòng hai tháng, đạt tới vị trí thứ sáu Vạn Sát trận!

Thành tích này làm cho Trương Quan Ngọc thấy bất an, tuy rằng thứ ba và thứ tư trên Bài Danh thạch căn bản không cùng một cấp bậc, thực lực của Trương Quan Ngọc gần đây lại tiến bộ rất dài. Nhưng tốc độ tiến bộ của Lâm Minh càng khủng bố hơn, sau hai tháng nữa, có trời mới biết hắn lại tiến bộ bao nhiêu nữa?

Hiện tại Trương Quan Ngọc có cảm giác như đâm lao phải theo lao vậy.

- Thiếu gia... Ngài tìm ta?

Người trung niên Luyện Tạng kỳ, là thủ hạ của Trương Quan Ngọc đi vào phòng, sau đó thi lễ, hắn cũng biết chuyện Lâm Minh tiến vào vị trí thứ sáu trên Bài Danh thạch, đối với kết quả này, hắn chỉ có thể thở dài. Hai tháng trước hắn đã không tán thành Trương Quan Ngọc đi trêu chọc Lâm Minh rồi, nhưng việc mà Trương Quan Ngọc muốn làm thì đâu có chỗ cho hắn khoa tay múa chân cơ chứ.

Hiện tại đã đắc tội với Lâm Minh rồi, có thu tay lại thì cũng đã chậm, hơn nữa với tính cách của Trương Quan Ngọc, thì khẳng định cũng sẽ không thu tay lại.

“Nếu thiếu gia tiếp tục tùy hứng mà làm như vậy, thân phận người thừa kế Liên Hợp thương hội này e rằng sẽ không có duyên với thiếu gia rồi... Trưởng lão hội sẽ không chọn một người có tính cách cực đoan làm người chèo lái thương hội đâu”.

Người trung niên âm thầm lắc đầu, đương nhiên loại ý nghĩ này thì hắn không dám nói ra.

Trương Quan Ngọc vẫn ngồi trên ghế, sắc mặt âm trầm, không nói một lời, Trương Quan Ngọc đương nhiên hiểu được loại người nào là thích hợp nhất để làm kẻ chèo lái Liên Hợp thương hội trong tương lai, tuy nhiên từ sau khi tu luyện Hợp Hoan thần công, Trương Quan Ngọc đã không còn quá hứng thú với vị trí đó nữa, thứ mà hắn theo đuổi chính là thanh xuân vô hạn và dương tinh không bao giờ cạn, thân phận cầm lái Liên Hợp thương hội này có quá nhiều việc vướng chân, ngược lại còn ảnh hưởng tới việc tu luyện của hắn.

- Giúp ta liên hệ Vân thân vương và Âu Dương Địch Hoa của Thất Huyền cốc, ta muốn gặp bọn họ.

Trương Quan Ngọc trầm mặc một hồi lâu, chậm rãi nói.

- Vân thân vương cùng Âu Dương Địch Hoa?

Người trung niên hơi ngạc nhiên, ngay sau đó đã hiểu được, Trương Quan Ngọc muốn tìm hỗ trợ, Vân thân vương chắc chắn là địch nhân của Lâm Minh, xưa nay thì địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, trước giờ, những chuyện liên quan đến tranh giành ngôi vị thì Liên Hợp thương hội đều giữ thái độ trung lập, tuyệt đối không ngả về bất kỳ một bên nào, nhưng lần này, Trương Quan Ngọc lại chuẩn bị nghiêng về phía thập hoàng tử rồi.

Về phần Âu Dương Địch Hoa, người này là đệ tử thân truyền của tam trưởng lão Âu Dương Bác Duyên của Hợp Hoan tông tại Thất Huyền cốc.

Trên thực tế, thiên phú của Âu Dương Địch Hoa trong số đệ tử Thất Huyền cốc cũng không quá xuất chúng, hai mươi hai tuổi mới đạt tới Ngưng Mạch kỳ, hiện giờ lại qua hai năm, vẫn chưa thể đi vào Ngưng Mạch kỳ đỉnh phong, hắn có thể làm đệ tử thân truyền, chủ yếu do hắn là cháu ruột của tam trưởng lão Âu Dương Bác Duyên, có thân phận này, đừng nói là hoàng đế các nước, cho dù là Thất Huyền sứ và phủ chủ tại các quốc gia, khi thấy Âu Dương Địch Hoa thì cũng cần lễ kính vài phần.

Mấy năm nay Âu Dương Địch Hoa dùng lý do tu luyện Hợp Hoan thần công, rời khỏi Thất Huyền cốc, đến các quốc gia gần đó để “lịch lãm”, cái gọi là “lịch lãm”, kỳ thật chính là săn bắt và hưởng dụng mỹ nữ của các quốc gia này.

Âu Dương Địch Hoa khá là “ăn tạp”, tuy nhiên thứ mà hắn cảm thấy hứng thú nhất vẫn chỉ là hai loại, loại thứ nhất là thiên kim tiểu thư của các đại gia tộc, loại thiếu nữ này có khí chất xuất chúng, nội tâm cao ngạo, Âu Dương Địch Hoa thích nhất chính là lột đi vẻ ngoài cao ngạo của các cô gái này, nhìn họ chuyển từ thánh khiết sang dâm phụ dưới háng của hắn. Loại thứ hai chính là con cái rượu của các gia đình giàu có, loại nữ nhân này cực kỳ thanh thuần động lòng người, có một luồng khí tức tươi mát, Âu Dương Địch Hoa rất thích hưởng thụ hương thơm xử nữ trên người những cô gái này.

Liên Hợp thương hội mà Trương Quan Ngọc đang ở có quen với tam trưởng lão Âu Dương Bác Duyên của Thất Huyền cốc Hợp Hoan tông, Hợp Hoan thần công mà Trương Quan Ngọc đang tu luyện cũng nhận được từ tay Âu Dương Bác Duyên, đương nhiên, vì nó mà Liên Hợp thương hội cũng phải trả ra một cái giá không nhỏ chút nào.

Năm ngày sau, tại kinh thành của Thần Phong quốc, cách Thiên Vận quốc ba vạn dặm...

Trương Quan Ngọc khoanh tay đứng trong đại sảnh, trên mặt không có chút kiêu căng nào, mà trước người hắn là một nam nhân khoảng hai mươi tuổi, lười nhác nằm trên giường, mà trong lòng hắn còn đang ôm một mỹ nhân nữa.

Trên người mỹ nhân này khoác hờ một tấm da thú, khi nam nhân này táy my tay chân, thì tấm da thú này ngẫu nhiên lộ ra một chút cảnh xuân bên trong, hiển nhiên, bên dưới tấm da này thì nàng đã hoàn toàn khỏa thân.

- Trương Quan Ngọc, ngươi nói thật đi, lại có chuyện gì tìm ta hỗ trợ sao?

Nam nhân này chính là Âu Dương Địch Hoa, mấy ngày nay hắn đều ở trong Thần Phong quốc, vừa hưởng thụ mỹ nữ, vừa trùng kích Hợp Hoan thần công tầng thứ ba viên mãn.

Sau khi Trương Quan Ngọc biết được Âu Dương Địch Hoa ở Thần Phong quốc, đã điều động Thần Phong điêu, dùng năm ngày chạy ba ngàn dặm đường, chuyên môn đến bái phỏng Âu Dương Địch Hoa.

Trương Quan Ngọc lấy từ trong Tu Di giới ra một bức tranh, cung kính đưa cho nam nhân này, nam nhân này mở ra, thấy trong bức tranh là một mỹ nữ khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, xinh đẹp động lòng người, khó được nhất chính là trên người nàng còn lờ mờ tản ra một khí chất thanh thuần và cao quý, làm cho người ta chỉ hận không thể lập tức chiếm lấy làm của riêng.

Cô gái trong bức tranh này chính là Lan Vân Nguyệt.

- Không tồi!

Âu Dương Địch Hoa sáng mắt lên, hắn thích nhất chính là loại thiên kim tiểu thư và thiếu nữ thanh thuần, mà nữ nhân trên bức họa này dường như có cả hai loại khí chất kia.

- Người ở đâu?

Âu Dương Địch Hoa đi thẳng vào chủ đề.

Trương Quan Ngọc khẽ do dự, nói:

- Ở phủ thái tử Thiên Vận quốc.

Âu Dương Địch Hoa khẽ sửng sốt, ngay sau đó cười nói:

- Trương Quan Ngọc, Thiên Vận quốc thái tử có phải đắc tội ngươi hay không vậy? Cô gái này là tiểu thiếp của thái tử ư? Ngươi muốn mượn tay ta để cho thái tử chịu thiệt ư? Tuy rằng ta không sợ một thái tử nho nhỏ, nhưng ta cũng không muốn bị lợi dụng như vậy, hơn nữa nếu cô gái này đã bị thái tử thu làm thị thiếp, thì hứng thú của ta cũng không lớn nữa.

Trương Quan Ngọc nói:

- Công tử hiểu lầm rồi, cô gái này tuyệt đối còn là xử nữ, hơn nữa, cô gái này sinh vào tháng âm, năm âm, khi trước ta đã sai gia tộc tập hợp Thuần Âm Thập Nhị tử c Âu Dương công tử, hỗ trợ công tử đột phá thần công tầng thứ tư, cô gái này có thiên phú tam phẩm thượng đẳng, vừa đúng lúc là vật dẫn cho Thuần Âm Thập Nhị tử, hiện tại thủ hạ của ta sưu tập Thuần Âm Thập Nhị tử đã có một chút thu hoạch nhất định rồi.

- Nga?

Âu Dương Địch Hoa nói:

- Thuần Âm Thập Nhị tử... Hắc hắc, ngươi đúng là có lòng tốt a!

Cách tính thời gian của Thiên Diễn đại lục dựa vào Thiên can và Địa chi kết hợp, mười Thiên can, mười hai Địa chi, số lẻ là dương, số chẵn là âm, âm dương đều chiếm một nửa, cho nên cô gái sinh ra vào tháng âm, năm âm thì có rất nhiều, Lan Vân Nguyệt vừa đúng lúc là một trong số đó.

Tuy nhiên nếu muốn gom đủ Thuần Âm Thập Nhị tử thì lại phi thường khó khăn, cô gái thứ nhất, cũng chính là “vật dẫn”, là khó tìm nhất, nhưng sau cô gái này, toàn bộ phải căn cứ vào ngày sinh tháng đẻ của cô gái đầu tiên làm “vật dẫn” kia, để tính toán ra thời gian sinh ra cần tìm, kết quả sẽ càng lúc càng khó tìm hơn.

Hơn nữa càng khó chính là, những cô gái này phải có thiên phú tam phẩm trở lên, người có thiên phú tam phẩm thì chỉ chiếm một phần trăm, cửa này lại phải loại bỏ rất nhiều nữ nhân.

Cuối cùng, Thuần Âm Thập Nhị tử phải đều là mỹ nữ dưới hai mươi tuổi, hơn nữa còn phải là xử nữ.

Đầu tiên khi luyện công là phải sảng khoái tinh thần, khí tức thông thuận, nếu cô gái này có dung mạo quá xấu, người luyện công nhìn đã không thể “giương” lên nổi, thì dựa vào họ để đột phá bình cảnh của công pháp thế nào được nữa?

Mỹ nữ là xử nữ, thiên phú tam phẩm, dưới hai mươi tuổi, còn phải có ngày giờ sinh đúng yêu cầu, khiến cho việc gom đủ Thuần Âm Thập Nhị tử là cực kỳ khó khăn.

Có đệ tử Hợp Hoan tông thử tìm Thuần Âm Thập Nhị tử, kết quả là sau nhiều năm vất vả mới tìm được cô gái cuối cùng, kết quả là cô gái đầu tiên lại đã vượt quá hai mươi tuổi rồi.

Nhưng nếu nói về việc tìm kiếm Thuần Âm Thập Nhị tử này thì Liên Hợp thương hội lại có ưu thế không gì sánh nổi, Liên Hợp thương hội gần như liên quan đến tất cả các lĩnh vực buôn bán, trong đó có một loại rất béo bở, đó là thu mua dân cư.

Tại Thiên Diễn đại ục, mua bán dân cư rất thông dụng, rất nhiều người nghèo không nuôi nổi con, sẽ bán con đi, bình thường thì nha hoàn, tiểu thiếp, sai vặt, thái giám đều có xuất thân như vậy. Hơn nữa khi hành quân đánh trận, có vô số tù binh, dân chạy nạn, đám người này cũng thường rơi xuống cảnh làm người hầu, nô lệ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio