Tất cả mọi người nhìn nó, có người thì nhìn nó đầy căm hận, nó mỉm cười rồi nhún vai hờ hững, nói:
-Tôi có một vấn đề nữa cần nói ra. Xin mọi người hãy im lặng.
Mọi người im lặng, nó hài lóng, rồi nói:
-Tôi xin tuyên bố, từ giờ tập đoàn Vernilazz chúng tôi sẽ không còn được mọi người với cái biệt hiệu là tập đoàn bí ẩn nữa, chúng tôi sẽ hoạt động công khai giống như các tập đoàn khác.
Mọi người ngạc nhiên vì câu nói này của nó, bất cứ ông chủ nào cũng muốn lấy lòng nó, để có thể hợp tác được với tập đoàn lớn nhất thế giới về mọi mặt. Nó mỉm cười nói tiếp:
-Còn nữa, sắp tới tập đoàn Vernilazz chúng tôi sẽ hợp tác với tập đoàn Minamoto và tập đoàn Grimadi.
Nó nói rồi bước xuống khỏi sân khấu, đi tới chỗ Anna, Mary, Ken, Kelvin và hắn đang đứng, Kin cũng xuống theo, tất cả mọi người đều tránh đường cho hai người họ, vì họ biết nấu làm gì đắc tội với hai con người này thì chỉ có con đường ……
Ở trên sân khấu, Gin dõng dạc nói:
-Mọi người, bây giờ thì bữa tiệc chính thức bắt đầu. Nào những bạn trẻ, chúng ta hãy cùng nhảy nha, nếu bạn không tìm được bạn nhảy thì sẽ bị phạt uống một chai Bacardi đó nha.
-Có cả trò này sao, Thiên Băng???
Kin ngạc nhiên quay sang nó, người kia nhìn nó ngạc nhiên, nhưng nhìn hiện trang của nó bậy giờ thì họ đã sai lầm khi hỏi nó: miệng nó giật giật, nhìn phần không bị che cũng biết nó ngạc nhiên đến cỡ nào.
Mọi người đều tìm cho mình một bản nhảy, Ken và Thanh Trúc, Kin-Mary, Anna-Kelvin, chỉ còn hắn và nó là đứng đó nhìn mọi người, hắn nói:
-Nếu em không nhảy thì sẽ bị uống rượu đó.
-Thì sao nào, đám người đó đâu ai giám nhảy với tôi. (Nó liếc mắt về đám con trai đang muốn ra mời nó nhảy nhưng không giám) Còn anh thì sao không tìm bạn nhảy đi, tôi không nhỏ tới mức cần anh trông đâu. –Nó nói và nhìn ra đám con gái đằng kia.
-Tôi muốn mời cô gái đứng cạnh tôi nhảy, có được không???
Hắn đưa tay ra mời nó nhảy và cười một nụ cười lãng tử, các cô gái xịt máu mũi, mặt nó cũng thoáng đỏ vì đây là lần đầu tiên thấy hắn cười như vậy. Không đợi nó trả lời, hắn kéo thẳng nó ra phía giữa nhà hàng, mọi người nhìn chằm chằm vào cặp đôi này, một người là chủ tịch Vernilazz, một người là người thừa kế tập đoàn William và đứng đầu dòng tộc William hùng mạnh. Hắn nói to:
-Nào, mọi người, hãy cùng nhảy nào.
Âm nhạc bật lên, mọi người bắt đầu nhảy những điệu nhảy nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần quyến rũ, họ gần như dành hết tâm điểm vào cặp đôi kia, người con trai mỉm cười hạnh phúc, cô gái hơi đỏ mặt vì ngượng.
Tại một khóc khuất trong nhà hàng, cô gái nhìn ra chỗ tụi nó với ánh mắt nảy lửa và căm thù, một cô gái rít lên:
-Tao sẽ cho mày phải hối hận vì những gì mày đã làm, Lãnh Hàn Thiên Băng!!!
Ngày hôm sau
Tại trường Royal
Cổng trương Royal hôm nay có sự khác biệt rõ rệt, tất cả học sinh đều tập chung đứng ở cổng trường như chờ một cái gì đó. chiếc xe Lambornighi Veneno, Zenvo ST và Ferrari Enzo cô tới, bước xuống từ chiếc Lambonighi là người được mệnh danh là King của trường-hắn, bước xuống từ chiếc Ferriari Enzo là một chàng trai được gọi với cái tên là hoàng tử ấm áp-Kelvin. Bước xuống từ chiếc Zenvo ST là một chàng trai được gọi là hoàng tử lạnh lùng-Kin, một cô gái với khuôn mặt như thiên thần và một cô gái có khuôn mặt kiêu sa, nhưng những người này hoàn toàn không phải là người họ chờ đợi. Người còn lại trong chiếc Zenvo ST bước xuống, một cô gái xinh đẹp không ai bằng, mọi người từ boy-girl la hét ầm ĩ, một số người ganh ghét nhưng không làm được gì.
Bọn nó và bọn hắn ngạc nhiên khi nghe thấy mọi người hét lên “CÔNG CHÚA BĂNG GIÁ!!! LÃNH HÀN THIÊN BĂNG”. người họ không quan tâm mà lên thẳng lớp, khi vừa ngồi vào vị trí của mình, Anna gọi một học sinh tới và nói gì đó, học sinh trả lời, cô lấy điện thoại ra lướt lướt cái gì đo, cô nói:
-Mọi người nhìn này, không ngờ tin tức lan nhanh đến vậy.
-Có chuyện gì vậy??? –Kelvin ngó vào.
-Nhìn nè…......
Anna giơ chiếc điện thoại lên, có riêng mấy chục trang chỉ ghi tiêu đề về chuyện hôm qua, nào là “Chủ tịch tập đoàn Vernilazz lộ diên” hay “Chủ tịch Vernilazz và chủ tịch mới tập đoàn họ Trần có mối quan hệ gì” hay là “Chủ tịch Vernilazz chỉ là một cô gái trẻ”…… vân vân và mây mây, nhưng tin tức được mọi người chú ý nhất là “Mối quan hệ của thiếu gia King và cô chủ tịch Vernilazz trẻ tuổi”, trên đó còn có nguyên cái hình nó và hắn đang khiêu vũ trong bữa tiếc. Anna lay lay người nó nói:
-Sướng nha, trở thành idol của toàn trường cơ đấy.
Nó không nói gì, nằm gục xuống bàn ngủ ngon lành, mọi người trong lớp nhìn nó chỉ chỏ này nọ, nó nhíu mày khó chịu, hắn quát lên:
-Các người, nhìn đủ chưa??? Nói đủ chưa???
Mọi người sợ hãi, lập tức quay mặt ra chỗ khác, nhưng vài người cũng thỉnh thoảng liếc về phía nó. Nó bỗng nhiên ngẩng đầu dậy, đi tới đám học sinh vừa nãy nói:
-Tôi nhờ mấy người vài chuyện được không???
Mọi người nhìn nó khó hiểu, nó trên môi nở một nụ cười tà mị nhưng cũng làm cho đám con trai đơ người, xịt máu mũi và làm tất cả sợ hãi.
phút sau
REENG …. REENG …. REENG ….
Tiếng chuông vào lớp vang lên, học sinh đã ở trong lớp và ngồi ngay ngắn tại chỗ của mình, chỉ có chỗ chống là của Ken, Bảo Ngọc, Diễm Kiều và Ngọc Diệp là chưa có người ngồi.
Cạch, cánh cửa mở ra, hai người bước vào trong, một loạt các tiếng động chói tai vang lên “ÀO”, “BỘP BỘP”, “Áaaa”.
Mọi người cười khúc khích khi hai người bước vào bị một chậu nước ở cửa dội thẳng vào người, những cảu quả gì đó rơi vào người rồi ngã bịch xuống đất một cách đau đớn. Diễm Kiều và Ngọc Diệp đau đến mức không đứng dậy được, Diễm Kiều quát lên:
-AI LÀ NGƯỜI ĐÃ GÂY RA CHUYỆN NÀY, TÔI SẼ LÀM NHÀ NGƯỜI ĐÓ PHÁ SẢNCả lớp nhìn nhỏ bằng ánh mắt khinh thường, Anna đi tới chỗ Ngọc Diệp và Diễm Kiều, mỉa mai nói:
-Hai người định dùng thứ gì để làm phá sản gia đình tôi???
-Và cả gia đình tôi nữa. –Mary cũng đi tới.
Hai nhỏ nhìn hai cô với ánh mắt căm thù, Anna thách thức:
-Các cô nói tiếp đi, để tôi xem các cô lấy thứ gì nào???
-Thôi đi hai cô tiểu thư, thời hoàng kim của hai cô đã hết rồi, ba cô bây giờ chỉ là cổ đông rất bình thường trong tập đoàn họ Trần nữa thôi.
Diễm Kiều và Ngọc Diệp tức giận, hai nhỏ đứng dậy, Ngọc Diệp quát lên:
-Các người cứ đợi đó, tôi sẽ không để các người yên đâu.
-Chị, chị này, chị có cảm thấy mùi gì là lạ không???
Ngọc Diệp đột nhiên khều khều áo Diễm Kiều, Diễm Kiều ngửi ngửi áo mình, khó chịu, nó đứng dậy và đi tới chỗ hai nhỏ nói:
-Tôi quên chưa nói cho cô biết, thứ nước vừa đổ vào người hai cô là nước sầu giêng đó.
Nhỏ Diễm Kiều xông tới, định giơ tay lên tát nó nhưng nó đã nắm được cánh tay nhỏ, bóp chặt đến làm tay nhỏ như muốn gãy ra, nó quăng tay nhỏ xuống làm nhỏ cũng ngã theo, nó nói:
-Các cô mà động đến bạn tôi là tôi cho ba mẹ con cô đi ăn xin đó!! Tin không???
Đúng lúc này, Bảo Ngọc tới, nhìn thấy hiện trường cũng đủ để cô nhận ra mọi việc, cô đi tới đỡ Diễm Kiều dậy và nói:
-Tiểu thư, mọi thứ đã được chẩn bị xong, chúng ta đi thôi.
Diễm Kiều đứng dậy, người họ đi ra khỏi lớp.
:
Một chiếc Lambornighi Veneno màu đen bóng chạy trong con đường vắng lặng của buổi đêm, chỉ có ánh sáng của những ngọn đèn cao áp. Bên trong xe, Mary càu nhàu:
-Thật là, tối thế này rồi mà bọn tao cũng phải đi cũng mày, không để sáng mai được à???
-Thôi mà, mai anh ấy phải về Monaco rồi, anh ấy muốn gặp tụi mình trước khi đi. –Anna vừa lái xe vừa nói.
-Thiệt tình, hết lúc gặp rồi hay sao mà lại chọn lúc h đêm thế này. –Mary vẫn bực mình.
-Mày cứ nói hoài à, coi Sarah kìa, đến nó còn không kêu ca câu nào vậy mà mày cứ ….
Cả hai quay sang nhìn nó, cả hai há hốc mồn khi đã thấy nó ngủ từ bao giờ.
-ANNA, CẨN THẬN, CÓ NGƯỜI KÌA.
Kisssss……
Anna vội vã bẻ tay lái và phanh xa lại, để lại trên đường một đường dài màu trắng, trên chỗ hai người vừa bẻ lái có một cô bé đang ôm đầu sợ hãi. Bọn nó vội chạy đến chỗ cô bé, một cô bé buộc tóc đuôi sam, khuôn mặt dễ thương cùng với đôi mắt to tròn long lanh, Mary hỏi:
-Cô bé, em có sao không??
-Chị xin lỗi nha, chỉ tại chị không nhìn đường. –Anna áy náy.
-Em có sợ không??? –nó
-Không đâu. -Cô bé lắc đầu, người thở phào nhẹ nhõm.
Bỗng nhiên từ đâu có một đám thanh niên đi tới chỗ bọn nó, tên nào cũng xỏ khuyên tai, tóc nhuộm đủ màu, khuôn mặt khả ố. Tên đi đầu nói:
-Đêm hôm rồi cô em đi đâu vậy???
-Đêm nay thật là may mắn khi gặp cô gái xinh đẹp thế này. –Tên tóc đỏ nói với tên vừa nói.
-Đi chơi với tụi anh nha. –Tên tóc xanh nói.
-……
Tụi nó nhíu mày khó chịu, Mary quát lên khi có người giám động vào tay cô:
-LŨ RÁC RƯỞI CÁC NGƯỜI ĐỨNG CÓ ĐỘNG VÀO TÔI.
-BIẾN ĐI.
Anna quát lên và khuyến mại thêm cho tên đó một cước chúng mặt làm tên đó in luôn dấu giày vô mặt. Tên cầm đầu tức giận quát lên:
-Rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt à??? XÔNG LÊN TỤI MÀY.
Đám đó xông lên đánh tụi nó, tụi nó né một cách nhẹ nhàng và trả lại tên kia những cú không hề nhẹ, từng tên từng tên gục xuống với những vết bầm tím trên toàn cơ thể. Chỉ trọn vẹn trong vòng phút, hơn người thanh niên đã nằm gục xuống đất, máu me be bét, bầm tím đầy người, bọn nó đi tới chỗ cô bé vừa này, Anna hỏi:
-Cô bé, em có sợ không???
-Em có sao không??? –Mary.
Cô bé ngước lên, gương mặt dễ thương hoàn toàn biến mất, thay vào đó là khuôn mặt tà mị, cô bé nhếch mép cười:
-Người có sao là mấy chị đó.
Câu trả lời làm bọn nó ngạc nhiên, suy ngẫm.
SOẸT~~~~~~~~
SOẸT~~~~~~~~
SOẸT~~~~~~~~
Tiếng kìm điện cũng với ánh sáng vang lên, thân thể của ba người con gái ngã xuống, cái duy nhất họ nhìn thấy được là khuôn mặt cô bé dễ thương biến thành khuôn mặt gian xảo rồi họ ngã phịch xuống đất. Trước mắt họ chỉ còn một màu tối đen.