~
Sau khi bỏ lại đôi slip on vào tủ và xỏ lại đôi dép trong nhà thì cả người cùng đi lên phòng thông tin. Đoạn đường lên phòng thông tin phải gọi là vô cùng rôm rả. Cô chạy lên trước đi song song với nó rồi hỏi:
– Mày với thằng Toanh yêu nhau lúc nào thế???
– Cách đây tầm ′ lúc có tiếng hét của lợn bị chọc tiết ý! -nó quay sang trả lời cô.
Cô gật gật mấy cái, lúc này nó quay sang hỏi cô:
– À mà Hân, mày đã gọi điện bảo bọn kia về chưa???
Cô hơi nhíu mày nói:
– À, tao gọi cho Thiên với Phương rồi. Hai đứa nó bảo là sẽ bay về cùng với cặp vợ chồng kia (Ken, Ying, Yuu, Yun)!!!
– Mày không gọi cho Dực với con An à???
Cô lắc đầu rồi bảo:
– Tao gọi rồi nhưng đều thuê bao!!!
– Cả ? -nó hỏi lại.
– Hỏi Phương thì Phương bảo con An đang trong tình trạng khó ở!!!
Cô gật gật đầu vài cái rồi nói sang chuyện khác. Còn anh với hắn thì cũng đang bàn tán về một số vấn đề. Anh hỏi hắn:
– Mày làm thế nào mà biến hận thành yêu vậy??? Tao vẫn còn đang tức cái chuyện mày làm như thế với Hoàng Gia, dù gì chúng ta cũng rất thân thiết mày làm như thế không thấy có lỗi à???
Hắn vỗ vai anh rồi nói:
– Hận thành yêu cái đầu nhà mày ý! Tao yêu Nhiên nhưng mà cái kế hoạch kia là tao bị ép buộc làm để bảo vệ cho dì mà!!! Với lại mày giận tao chuyện đấy thì tao giận mày cái vụ mày dám bảo giọng tao là lợn bị chọc tiết!!!
Sau đấy thì cho hắn một cái lườm đến rách da rách thịt còn anh chỉ cười cười mà không nói gì. Bỗng anh hỏi:
– Toanh, dì…hiện nay thế nào rồi???
Hắn ánh mắt đượm buồn trả lời anh:
– Dì ấy…thỉnh thoảng vẫn có các vết thương trên cơ thể hay các vết bầm tím do đánh đập!!!
– Do papa mày?
– Do bọn người làm trong nhà, nếu như không có tao trong biệt thự thì chắc chắn dì ấy còn không được coi giống như chủ vậy!!!
Anh không hỏi gì thêm nữa.
Bỗng….dưới nhà có một tiếng hét thánh thót vang lên làm cho người phải chạy xuống nhà:
– AN NHIÊN TỈ TỈ!!!!
Cái chuyện quái gì thế này??? Dưới nhà là nhỏ đang….hét ầm lên và khóc!?
– NGỌC HÂN TỈ TỈ!!! TUẤN ANH CA CA!!! THIÊN HOÀNG CA CA!!!
Oimeoi, nhỏ bỏ tay khỏi vali rồi chạy đến ôm nó rồi khóc làm cho cả người chẳng hiểu cái mô tê gì sất. Nó lau hết nước mắt cho nhỏ rồi từ tốn hỏi:
– tuổi rồi còn khóc lóc cái gì hả??? Rốt cuộc là làm sao hả An?
– Mà đúng rồi có cái chuyện gì mà em lại về đây gấp vậy? Hơn nữa thằng Dực đâu??? -anh hỏi nhỏ.
Và thế là…nhỏ lại khóc còn to hơn và thế là làm cho bác quản gia phải chạy xuống xem có chuyện gì không. Bác Dũng lên tiếng:
– Tiểu thư Thiên An, tiểu thư về nước rồi sao???
Cô quay ra bảo với hai bác quản gia:
– Phiền hai bác pha cho bọn tôi mấy tách trà với cả lấy cả cho chúng tôi ít bánh ngọt!!!
– Vâng tiểu thư!!!
Sau đấy thì cả bọn cùng ngồi xuống sofa để hỏi chuyện nhỏ, nhỏ có vẻ đang ấm ức chuyện gì đó và nguyên nhân xảy ra cái chuyện đó chính là cậu. Cô xoa xoa đầu nhỏ rồi nói:
– An, kể cho anh chị nghe xem nào!!! Rốt cuộc là thằng Dực nó làm cái trò gì vậy???
– Nhắc đến thật tức mà!!! -nhỏ hậm hực nghiến răng.
Nó cầm một cái cupcake socola lên cắn một miếng rồi chống tay lên nhìn và nghe nhỏ kể chuyện. Hắn nhấp một ngụm trà rồi nói:
– Ấm ức gì thì kể ra mới hết ấm ức được chứ!!!
– Mày đang thực sự trong tình trạng khó ở hả An? Chị thấy Phương nó bảo thế!!!
Nhỏ hậm hực quay sang nó rồi nói:
– Nhiên tỉ, Hân tỉ chuyện là như thế này……………………………………..
Sau khi nghe nhỏ kể xong thì cả bọn đều đã hiểu ra. Cô quay ra bảo nhỏ:
– Như vậy là vô cùng đáng chết nha! Nói mau con nhỏ đấy là ai hả? Chị đây đi xử hộ mày!
Anh nghe cô nói vậy thì nói:
– Không cần thiết, chỉ cần đánh chết thằng Dực là được mà! Để đây anh làm cho!
– Đúng như vậy đấy. -cô vỗ tay tán thưởng.
Nhỏ nghe thấy vậy thì cũng nói:
– Đúng là như vậy đấy!
Còn nó với hắn thì chỉ ngồi xem cái trò vui này, vợ chồng nhà anh với cô đúng là kẻ tung người hứng nha! Hơn nữa còn nhỏ thì đúng là vô cùng vui đi. Đúng lúc này thì cậu chạy vào, nhỏ nhìn thấy cậu thì dậm chân bỏ lên nhà còn cô với anh thì đồng loạt đứng lên nói:
– Mày lại đây để tao còn xử lí mày! – Đúng thế cậu là ai mà dám làm cho con An nó khóc hả? Tôi còn chưa bao giờ làm nha!!!
Rốt cuộc cái chuyện gì xảy ra vậy???