~
Cậu nghe nó với hắn nói như thế thì ngồi trầm ngâm suy nghĩ còn anh với cô thì cứ lải nhải bên tai rằng:
– Con An với thằng Toanh nói đúng đấy! Mày với con An bây giờ kết hôn thì chẳng phải là quá tốt!!
– Đúng thế, tôi nghĩ rằng đấy cũng là cách giải quyết hay nhất rồi. Cậu thấy sao? Nếu như vậy thì chắc chắn cũng sẽ giải quyết được mấy cô bạn gái “xinh đẹp” của cậu và hơn nữa cũng làm nguôi giận được con An!!!
– Chuẩn chuẩn rồi với cả hơn nữa chuyện này chẳng phải đã được papa cậu đồng ý sao? Tốt nhất là nên…………
– Mày không thấy như vậy là vô cùng tốt à??? Hai tập đoàn lại càng thân thiết nữa với cả mày cũng làm cho An nguôi giận được………………………
Tóm lại là trong khi cậu ngồi trầm ngâm suy nghĩ thì ở hai bên tai vẫn có cô và anh lải nhải đủ điều, bên cạnh thì nó và hắn vẫn đang nhàn nhã thưởng thức trà giống như không phải việc của mình vậy. lúc này bác quản gia chạy xuống vô cùng lo lắng nói:
– Tiểu thư, tiểu thư Thiên An tự nhốt mình trong phòng không chịu mở cửa cho bọn tôi vào!
– Vậy sao???
Sau một hồi trầm ngâm suy nghĩ và nghe được lời của bác quản gia thì cậu hét lên:
– ĐƯỢC RỒI CƯỚI THÌ CƯỚI!!! KẾT HÔN THÌ KẾT HÔN!!! NHƯNG MÀ MẤY NGƯỜI PHẢI GIÚP TÔI DỰNG LÊN MỘT MÀN CẦU HÔN CỰC KÌ ĐẶC BIỆT SAU ĐÓ THÌ ĐƯƠNG NHIÊN PHẢI GIÚP TÔI CHUẨN BỊ TRANG TRÍ!!!
người còn lại thì lại thở dài. Bây giờ nghĩ lại thì cái vụ tỏ tình lần trước đúng là làm mất công mất sức quá đi ạ, phải vất vả đi mua một đống đồ sau đó còn phải tự trang trí đủ điều.
Cái cặp đôi này thật khiến người ta tốn tiền tốn công sức quá đi! Tỏ tình cũng hoành tráng như vậy tại sao không đơn giản như tụi này đi! Nói một câu là được rồi có cần phải lằng nhằng như vậy hơm? Gì mà phải bày vẽ đến tận chap của con tác giả (Gen: thở dài…mất công đánh quá!). Bây giờ mà lại còn phải đi tổ chức cái vụ cầu hôn này thì chắc lại tốn công tốn sức của rất nhiều người, tốt nhất là nên tìm cách mà lẩn vụ này đi. Nó nói:
– Xin lỗi cậu nhá nhưng mà tôi không thể giúp được vì mai tôi phải tham gia thi ở trường do lời thách đấu của Kiều Tố Nhi!!! Tuấn Anh lúc nãy đã đồng ý là giúp tôi rồi nên chỉ còn vợ chồng nhà Hoàng – Hân giúp cậu thôi!
– Vậy sao? Có cặp Hoàng – Hân với Thiên – Phương giúp tôi là được rồi!!! Không sao đâu.
Hắn trong lòng thầm cảm ơn nó, lần tỏ tình trước đã vô cùng vất vả rồi lần cầu hôn này chắc còn vất vả hơn gấp trăm lần ấy ạ. Còn cô với anh thì đang định viện cớ trốn:
– À này Dực, tôi với Hoàng có lẽ cũng bận rồi nên chắc là…..
– Sao cơ??? -cậu quay sang hỏi.
Anh nói tiếp lời cô:
– Tao với Hân cũng bận á!!! Có thể cho bọn tao rút lui vụ này không??? Việc này rất quan trọng đó!
– Mày bận việc gì đến nỗi không thể giúp tao vậy??? Chẳng lẽ chuyện tao kết hôn không quan trọng sao???
– Ờ thì……
Quay ra hơi liếc liếc nó nhưng mà hình như nó không nhớ thì phải, nếu mà nhớ ra thì chắc chắn sẽ không phải giúp để làm nó bất ngờ. Vậy là bất đắc dĩ anh với cô phải thở dài nói:
– Thôi được rồi, giúp thì giúp!!! Haizzzz…………
Câu cười vui vẻ. Thế là nó kéo tay hắn rồi nói:
– Vậy các cậu chuẩn bị đi nhé tốt nhất là cầu hôn vào ngày nữa, có thể chúng tôi sẽ giúp được! Còn bây giờ thì bọn tôi phải đi mua ít đồ cho ngày mai đây! À với lại lát nữa về chúng tôi sẽ mua đồ ăn trưa cho nhé, đỡ phải nhờ bác quản gia nấu nướng!!! Bye bye
Sau đó thì nó với hắn thay giày thì cả cùng đến Royal City để mua một vài bộ đồ cùng một số phụ kiện kết hợp cùng. Lúc hắn với nó đã đi thì anh mới quay sang cậu hỏi: – Tại sao mày không phàn nàn gì về việc vắng mặt của Nhiên với thằng Toanh mà tao với Hân thì lại có???
– Bởi vì bọn nó có lí do chính đáng còn bọn mày thì không!!!… cười cười …
– YAHHHH, TAO MỆT VỚI VỢ CHỒNG NHÀ MÀY QUÁ ĐI CƠ!!! HẾT CHUẨN BỊ CÁI NÀY ĐẾN CÁI NỌ!!!