Sắp đến kì thi tuyển cấp vào cấp .Thời gian ôn bài của nó không còn nhiều , vừa đi làm vừa ôn bài
Quán trà sữa Lisa
Nó thì đang lau dọn ,nhỏ bạn Thúy Kiều đang ngồi than thở với đống bài vở,vì giờ đang buổi trưa nên tiệm vắng khách ,chị Linh có việc nên nhờ nó Thúy Kiều trong coi quán
-Haizzz ước mơ vào Brian sao mà xa vời vậy bà
-Cái bà này ,đi chơi về xa thải việc học hẳn
-Hi ,dù thế nào cũng phải vào trường đấy Brian ơi chị sắp đến với cưng đây ,nhưng ......
-Cố lên ! điểm xét vào trường đó không chỉ cao gia cảnh phải giàu có ,tui tin bà sẽ đậu mà vì Thúy Kiều của tui hồi học cấp xuất sắc về hoàn cảnh và học lực lại còn hotgirl của lớp nữa .Sự tự tin của bà đâu mức rồi
-Được rồi Lâm Thúy Kiều này sẽ cố gắng ,à mà này nguyện vọng của bà lấy được học bổng của trường Biran ,sao tự nhiên lại đổi ý
-Đó là ước mơ bao năm qua ,nhưng bà biết hoàn cảnh nhà tui rồi đó sao mơ cao được chưa chắc là tui lấy được học bổng, đậu vào trường Hoàng Diệu được mà trường đó phù hợp với điều kiện và hoàn cảnh của tui
Thúy Kiều nghe nó nói xuýt nữa nổi điên lên .A có cách rồi hihihi Kiều ơi mày thông minh quá .Xin Lỗi bà trước tui sẽ thực hiện ước nguyện của bà .Thúy Kiều vờ hờ hững :
-Chúc bạn thành công trên con đường mình đã chọn
Tới ngày nộp hồ sơ thi tuyển
Sáng sớm Thúy Kiều qua nhà nó ngụ ý muốn hai đứa cùng đi nộp hồ sơ
Đi được nữa đường điện thoại nó reo lên nó bắt máy:
-Alo An Nhiên em tới quán nhanh đi quán chị có trộm đột nhập
-Dạ em tới liền
-Quán chị Linh trộm vào tui tới liền ,nhưng còn hồ sơ
-Đi đi để tui nộp cho không sao hết
-Cảm ơn bà nhà ,tui đi đây
-Pye
Một nụ cười rạng rỡ trên môi Thúy Kiều nó không biết được đây kế hoạch của nhỏ bạn thân với sự giúp đỡ của chị Linh thật sự đúng là tương kế tựu kế chỉ có cô bạn ngốc không một chút hoài nghi
Vài tuần sau đã có giấy báo kết quả về nhà
-Alo má hả con đang trong giờ làm thêm
-Xin về sớm đi con
-Nhà có việc gì hả má
-Ukm
Xin chị quản lí nó đạp xe nhanh về nha
-Má Diệu ơi An Nhiên nó về rồi
Nó ngạc nhiên khi thấy hôm nay có Thúy Kiều nữa
-Con gái má giỏi quá được học bổng ngôi trường danh giá Brian
-Sao ạ ,trường còn nộp hồ sơ Hoàng Diệu chắc có sự nhằm lẫn rồi
-Nhằm sao được con xem đây này
Tay nó khá run nhìn dòng chữ thốt không ra lên
- Nguyễn Huỳnh An Nhiên .... Trời ạ
-Chuyện này Thúy Kiều
-Ahihihi tui biết bạn tui sẽ đậu vào mà
-Tui cũng đậu rồi đó nhưng điểm thua bà ,An Nhiên bà làm tôi tự hào quá đi
Thúy Kiều đổi chủ đề sang ôm chầm lấy nó hai đứa vui mừng
Nó thấy khó hiểu thật rõ ràng nộp vào trường Hoàng Diệu mà
-Chúc mừng bà nha ,tụi mình lại được học chung trường
người vui vẻ nói chuyện có thêm Thúy Kiều bầu không khí vui vẻ ấm áp hơn
Quay về khoảng thời gian Thúy Kiều nhờ chị Linh
-Hôm nay An Nhiên không làm ở quán chị
- Bà Chị họ của tui ơi ,không có An Nhiên em không được đến quán giúp chị à
-Có gì thì nói nhanh đi cô
-Bà chị tui dễ thương quá chỉ có chị giúp được em
-Blalalbala...
-Ổn không đó lỡ con bé nó nghi ngờ sao
-Sao nghi được ,chị cứ tin tưởng vào trí thông minh của em ,Thúy Kiều mà ra tay
Chưa nói hết câu khách trong quá gọi món làm nhỏ tụt hứng
-Chị chủ quán ly trà đào
-Bưng ra giúp chị
-Em quên mất mẹ có việc bận nên nhờ qua shop lấy đồ thôi chị bưng đi trễ hẹn rồi em đi đây
-Ê ê nhỏ kia không ở lại phụ chị à
Thúy Kiều chuồng nhanh ra khỏi tiệm kèm theo lời tạm biệt:
-Pye Pye chị ,nhớ giúp em đó nha
Chị Linh khá hiểu chiêu trò của nhỏ cũng đành bó tay , bưng ra hai ly trà cho khách :
-Món trà đào của hai em đây giùm ngon miệng nha
Trong cửa hàng bán đồng phục
-Chị ơi cho em hỏi còn loại nào rẻ hơn không ạ
-Ngoài thị trường đồng phục Biran đã mắc rồi quý khách ,thương hiệu làm bằng vải cao cấp nhập về
-Dạ để em xem lại
Chút nữa cậu Kỳ Nam đến lấy đồng phục ,nhân viên bàn tán xôn xao
-Nghe nói không nên đến gần cậu ta không vắc họa vào thân
-Mấy năm trước quản gia đến lấy sao năm nay cậu ấy lại đến
-Đã làm con của hiệu trưởng trường danh giá lại còn đẹp trai ,nhà giàu
Chị quản lý lên tiếng phá tan bầu không khí:
-Thôi đi mấy cô , muốn bị đuổi việc hết rồi à lo mà làm việc đi suốt ngày chỉ giỏi buôn chuyện
Nhân viên giải tán ,ai làm việc nấy
Bước ra khỏi cửa hàng ,An Nhiên thở dài dù đã được cấp học bổng nhưng tiền mua quần áo rất đắc gần hết tháng lương của nó
Nó không để ý rằng đã có một ánh mắt lạnh lùng đang nhìn mình
Dáng người cao ngạo bước vào cửa hàng nhân viên cuối chào
-Chào cậu Kỳ Nam đồng phục của cậu đây
Kỳ Nam lạnh lùng nói:
-Lấy cho tôi đồng phục nữ ,khi nào cô gái khi nãy tới đưa cho cô ta
Chị nhân viên thắc mắc nhìn thấy ngữ khí lạnh lùng của hắn không dám hỏi thêm
-Sao ạ ,A vâng tôi làm ngay
-An Nhiên con mua được đồng phục chưa,nghe nói nó rất mắc
Má Diệu nói xong đưa cho cô phong bì
-Thôi để con vào rút thẻ của con được ạ con không lấy đâu
-An Nhiên này đây là tiền thưởng của má con cầm đi ,còn tiền trong thẻ để đó mà xài
Má phủ đôi tay ấm áp gầy gò lên bàn tay nó
-Cảm ơn má ,má ơi An Nhiên làm sao trả hết công ơn nuôi dưỡng của má đây
Tối đó hai má con ôm nhau khóc
Vài ngày sau khi vào lai cửa hàng
Chị nhân viên đi tới đưa một túi quần áo cho nó
-Đồng phục của quý khách đây
- Dạ Em không đặt trước ở cửa hàng
- Có người đặt và thanh toán rồi chúng tôi không nhầm được
Lúc này trong đầu nó nghĩ rằng chắc Thúy Kiều rồi
-Trả bà tiền mua đồng phục
-Đồng phục gì
-Chứ bộ đồng phục trong cửa hàng không phải bà thanh toán cho tui à
-Không có
-Sao lạ vậy ta
-Con trả lại tiền cho má
-Con không mua đồng phục hả An Nhiên
Nó định cho má nghe chuyện đó nhưng lại thôi tìm được người mua giúp mình rồi nó cho má nghe sau:
-Dạ mua rồi con quên mất mình có giấy học bổng nên được giảm giá %