Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, Kaylin vẫn lặng thinh bất động trong lòng anh.
Cô vẫn còn thở, nhưng hơi thở đều yếu ớt, không có cảm giác của sức sống một chút nào.
Gương mặt bị che đi một bửa bởi cô úp mặt vào lồng ngực anh.
Song, vẫn không thể không nhìn ra khóe môi vẫn còn dính máu, cả ở cổ cũng đọng lại những dòng máu chảy từ hôm qua.
Nhưng Zane nào chịu để yên như vậy.
Anh đưa mắt nhìn xuống dưới, Kaylin vẫn im lặng làm anh cảm thấy khó chịu, bức bối khó tả.
Liền bật dậy kéo mạnh tay cô.
Cả người Kaylin lúc này mềm như bún, còn chẳng thể đứng vững nổi.
Vậy mà anh còn kéo lết cô đi vào trong phòng tắm.
Anh thậm chí còn không nhẹ nhàng một chút nào với cô, liền ném thẳng cô vào bồn tắm.
Người Kaylin còn chưa dài bằng nửa bồn tắm mạ vàng đó.
Không nhiều lời liền dùng vòi hoa sen chiếu thẳng mặt cô.
Dòng nước lạnh ồ ạt trào ra, gương mặt nhỏ bị dòng nước lạnh làm sặc sụa.
Kaylin trong cơn sặc nước liền vung tay muốn dậy.
Nhưng bị Zane giữ chặt cả người, cô không thể làm gì khác.
Cho tới khi Zane tắt bỏ vòi nước, cả người Kaylin đều ướt mà run lên.
Gương mặt ban đầu đỏ lên vì sặc nước, sau đó liền bạc đi.
Mái tóc ướt dính lấy khuôn mặt đáng thương.
Cô chỉ dám co chân ngồi trong bồn tắm, không dám động đậy vì sợ Zane sẽ tức giận.
Nhưng dù cô có làm hay không thì hiện tại nhìn anh cũng đủ thấy cơn tức giận tới mức nào.
Bước vào trong bồn tắm đó, cả cơ thể to lớn dường như che khuất tất cả cơ thể của Kaylin.
Môi Kaylin run cầm cập, cả bàn tay cũng run mà bấm lấy nhau.
Cô không dám trực tiếp đối mặt với anh, luôn phải nhìn đi chỗ khác.
Nhưng Zane lại giữ chặt gương mặt thiên sứ đó, ép cô phải đối diện với anh.
Đúng là như anh đã nói, anh sẽ không gϊếŧ cô, nhưng cũng sẽ không để cô sống yên ổn.
Đưa tay tới những vết cắn trên chiếc cổ thon nhỏ kia, anh dùng ngón tay dí mạnh khiến Kaylin phải dụt cổ lại vì đau.
Sức ép đối với Kaylin là quá lớn.
Dù cô biết anh không thích cô dùng ngôn ngữ kia để giao tiếp, nhưng hiện tại cô không thể dùng cách nào để truyền đạt lời nói của mình đến anh.
Cuối cùng chỉ có thể nắm lấy tay anh, chấp tay cầu xin.
Gương mặt đó ướt nhèm không rõ là do làn nước ban nãy, hay do nước mắt của Kaylin.
Chỉ biết rằng hiện tại cô đáng thương vô cùng.
Nhưng một kẻ máu lạnh như Zane lại có thể thương xót người khác sao? Anh đương nhiên sẽ chẳng để yên cho Kaylin như vậy.
Đôi môi bị hành hạ hôm qua vẫn chưa khỏi sưng, hôm nay lại tiếp tục lần nữa.
Anh thậm chí đè cô xuống bồn tắm, một tay giữ chặt đầu cô để "cắn".
Thậm chí còn dùng hàm răng dưới mà cắn cả cằm của cô.
Kaylin trong cơn đau chỉ biết giãy giụa trong vô thức.
Không khí cũng thiếu đi khiến cô dần tím tái cả đi.
Cho tới khi thỏa mãn, anh mới buông cô ra.
Khóe môi Kaylin còn bị rách, máu chảy không ít.
Cô thậm chí còn nấc cục nhìn rất đáng thương.
Vậy mà sau đợt tra tấn buổi sáng sớm, Zane liền vứt mạnh cô ra khỏi bồn tắm.
Gạch đá trong phòng tắm rất lạnh làm Kaylin co người lại.
Đến lúc đứng dậy thì thấy anh đang cởi bỏ quần áo.
Cô liền chạy ra khỏi phòng nhanh nhất có thể.
Một mạch liền chạy khỏi lâu đài.
Cô lúc này chỉ nghĩ đến ông của mình.
Cứ như vậy mà chạy đi, dù có ngã liền sẽ chống tay đứng dậy mà đi tiếp.
Đứng trước cửa phòng của Anselm, Kaylin dùng tay đập cửa.
Cánh cửa khóa từ bên ngoài nhưng cô vẫn đập để gọi ông.
Cô hầu gái đang bưng chậu quần áo, thấy Kaylin ra sức đập cửa như vậy liền đi đến đẩy cô ra, còn sưng sỉa lên mà nói:
- Con nhỏ này, biết ồn ào đến người khác hay không hả?
Kaylin siết chặt tay chỉ biết cúi đầu.
Nhưng rồi thấy cô hầu gái định đi, cô liền chạy tới để hỏi.
Đưa tay chỉ về phía phòng của Anselm để cho cô hầu gái biết rằng mình đang nói về ông.
Cô hầu gái thấy thế liền hừ một tiếng mà nói:
- Ông ấy đi có việc từ hôm qua rồi, khóa cửa như này thì phải mấy ngày nữa mới về.
Mà cô sắp đến giờ làm việc rồi, cũng nhanh chóng mà chuẩn bị đi.
Người ngợm chẳng giống ai, cứ như chuột cống vừa mới chui lên vậy.
Nói xong cô ả liền quay ngoắt mà rời đi.
Kaylin lúc này rơi vào trạng thái tuyệt vọng.
Cô không biết phải làm sao, chỉ ở với con người kia chưa đầy một tuần vậy mà anh còn đang sợ hơn cả những người ở cô nhi viện.
Cô đã cố gắng để chịu đựng, nhưng dường như cô hoàn toàn kiệt sức rồi.
Anh đáng sợ còn hơn ma quỷ, cô hiện tại sợ anh hơn bất cứ điều gì khác.
Ngồi ở bậc thềm trước cửa phòng của Anselm, Kaylin run run mà khóc nấc lên.
Còn chưa lâu, ông quản gia liền đi đến chỗ cô.
Biết rõ cô bé này rất đáng thương, nhưng căn bản ông cũng như Anselm, không thể nào làm trái mệnh lệnh của chủ nhân được.
Lạnh lùng mà nói:
- Ngài ấy vẫn đang chờ cô trên phòng.
Đi lên mau không lại có chuyện không tốt xảy ra.
Kaylin nghe xong liền rũ mi mắt mà nhìn xa xăm.
Cô cuối cùng vẫn phải đối diện với con người ác ma này, có thể nào cũng chẳng thể thay đổi được số phận.
Đôi bàn chân run run đi từng bước về phía căn phòng.
Phải cần nhiều sự gan dạ lắm thì Kaylin mới mở cửa bước vào một lần nữa.
Zane đang ngồi ở chiếc ghế dài, cả người anh choàng một chiếc áo đen quấn nhăng thắt lưng.
Để lộ cơ ngực săn chắc mình đồng đó.
Vẫn nhàn nhạt không quan tâm cho tới khi Kaylin bước tới gần chỗ anh.
Cô đưa quần áo đến trước mặt anh, hiện tại giống như việc người dân đả đảo về các chính sách hà khắc, bóc lột vậy.
Nhưng liệu Kaylin có thể dành được chiến thắng sao?
Zane chỉ mới đưa tay về phía cô, cô liền run đến nỗi lùi lại mà khuỵu chân ngã xuống.
Cảm giác chỉ cần đứng gần anh cũng khiến cô sợ đến kinh hồn bạt vía.
Đưa một tay liền kéo mạnh Kaylin nhấc lên ngồi gọn trong lòng anh.
Mái tóc ướt rối của cô dính trên gương mặt xin đẹp đó.
Anh vậy mà không xiêu lòng dù chỉ một chút.
Chỉ đưa tay bóp lấy miệng của Kaylin.
Ánh mắt lúc này dữ tợn khiến cô khóc không thành tiếng.
- Đừng để tôi phải nhắc lại những quy định trong căn nhà này cho cô nghe.
Rõ chưa? - Zane gằn giọng lên nói.
Kaylin giật mình vì lời nói của Zane.
Liền gật đầu như gà mổ thóc.
Không dám làm trái ý anh.
Nhìn Kaylin phải thật sự ngoan ngoãn trong lòng mình, khi này Zane mới buông bỏ bàn tay khỏi gương mặt cô.
Hai má Kaylin hiện tại đỏ ửng cả lên, nước mắt rơi xuống liền phải quệt ngay bỏ đi.
Mặc quần áo cho Zane nhưng lúc này cô rất run.
Đôi lúc đều khiến đầu ngón tay chạm vào da thịt của anh.
Cô sợ anh sẽ lại tức giận lên, cô gắng mặc xong liền lau hết nước mắt trên mặt mình.
Tưởng chường như Zane sẽ lại đánh, hay hành hạ cô theo kiểu nào đó, nhưng anh chỉ đẩy cô sang một bên rồi liền rời khỏi phòng.
Kaylin lúc này mới cảm thấy bản thân nhẹ nhõm hơn biết bao.
Cô cũng nhanh chóng quay về phòng, liền lấy viên thuốc trong hộp ra để uống.
Chẳng mấy chốc Kaylin thấy bản thân mình nhẹ nhõm hơn.
Cô đi tắm rồi còn nhanh xuống dưới để làm tiếp các công việc khác.