Thiên Thánh

quyển 7 chương 7: nguyên từ chữa thương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đại hộ pháp đang muốn mở miệng, đã thấy tiểu thư phất tay ngăn lại, cũng không dám vọng động.

Ý Thiên vẫn không nhúc nhích đứng ở đó, hai mắt phát ra hào quang sáng ngời, ánh mắt lập lòe nhìn qua nguyên năng đang chuyển động, tiếp tục qua chừng một nén nhang.

Trong không gian não vực của Ý Thiên biến thành một nơi dự trữ cực lớn, vô số nguyên từ quang năng tiến vào trong đầu của Ý Thiên, khiến cho vách đá dựng đứng trước mặt sụp đổ, ngay cả sơn mạch này cũng chấn động lắc lư, cảnh này khiến cho Đại hộ pháp cùng Tam hộ pháp kinh ngạc.

- Tiểu thư, đã xảy ra chuyện gì vậy?

Ánh mắt Duyến Y Mộng kỳ dị nhìn qua Ý Thiên, sợ hãi than:

- Không thể ngờ hắn có thể cảm ứng và hấp thu nguyên từ quang năng!

Tam hộ pháp nghi ngờ nói:

- Nguyên từ quang năng là cái gì?

Duyến Y Mộng trầm ngâm nói:

- Nguyên từ quang năng là tinh hoa của mạch khoáng kim loại trong lòng đất, cực kỳ trọng yếu trong việc luyện pháp bảo. Đương nhiên, nếu có thể trực tiếp vận dụng sẽ có trợ giúp lớn với tu vị thực lực của bản thân, thế nhưng mà theo ta được biết, vẫn chưa có người nào trực tiếp luyện hóa nguyên từ quang năng. Mặc dù là thiên nhãn phệ hồn thú cũng chỉ có thể gián tiếp thúc dục nguyên từ quang năng, phát ra nguyên lực từ trường.

Đại hộ pháp ngạc nhiên nói:

- Như thế Vân Hạo Dương hắn chẳng phải là người đặc thù? Còn địa chấn này có khiến Tử phủ chú ý hay không?

Duyến Y Mộng nói:

- Địa chấn là vì nguyên từ quang năng đột nhiên chuyển di mà tạo thành, tự nhiên sẽ kinh động Tử phủ. Nhưng mà không có sao, đám người kia chắc chắn biết chúng ta đã tới, cho nên đánh rắn động cỏ cũng không có gì.

Thời điểm này Ý Thiên đã tỉnh lại, trên mặt mang theo thần sắc mờ mịt, ngạc nhiên nhìn qua Duyến Y Mộng, ấp úng nói:

- Tiểu thư, ta... Ta...

Duyến Y Mộng lạnh nhạt nói:

- Không cần nhiều lời, hiện tại chúng ta nên rời khỏi đây, việc này ngày sau hãy nói.

Quay người, Duyến Y Mộng cất bước đi ra, phía trước đột nhiên xuất hiện một đạo thời không chi môn, cảnh này khiến Ý Thiên cùng hai vị hộ pháp đều cảm thấy ngoài ý muốn, nhanh chóng trao đổi ánh mắt sau đó đi theo sau lưng Duyến Y Mộng, tiến vào thời không chi môn, trong nháy mắt biến mất.

Trong Thiên Nhất sơn mạch to như thế, trừ Tử phủ nổi danh bên ngoài, còn có một ít tông phái Đạo Môn.

Phi Vũ Phái thuộc về Đạo Môn luyện khí nhất mạch, là môn phái không lớn không nhỏ, tọa lạc sâu trong Thiên Nhất sơn mạch.

Tông phái Đạo Môn ở Đạo Châu rất nhiều, thân thể to lớn chia làm luyện khí, luyện đan, luyện khí ba chủ lưu, có vô số môn phái.

Ý Thiên xuyên qua thời không chi môn, đi tới Phi Vũ Phái, Duyến Y Mộng phân phó Đại hộ pháp đi thông báo, rất nhanh Phi Vũ quán chủ tự mình đi ra nghênh đón.

Sau khi khách sáo vài câu, bốn người Ý Thiên đi vào Phi Vũ Quan, bát chuyện với quán chủ.

Phi Vũ quán chủ là lão đạo, râu tóc bạc trắng, mỉm cười hiền lành.

- Thánh nữ tới đây chắc là vù Tử phủ Lạc Ngọc Kiều?

Duyến Y Mộng nói:

- Ta và nàng có hẹn gặp nhau ở Thiên Nhất Phong buổi trưa, trước mắt thời gian còn sớm, cho nên thuận đường qua đây hỏi thăm một chút.

Quán chủ cười nói:

- Thánh nữ thật là có tâm, Phi Vũ Phái được thánh nữ xem trọng. Thật sự là vinh hạnh của bổn phái.

Duyến Y Mộng cười nói:

- Quán chủ không cần khách khí như vậy, gần đây bên này có bình tĩnh hay không?

Lão đạo hai mắt nhắm lại. Dường như đang phỏng đoán hàm nghĩa trong lời của thánh nữ. Trầm ngâm nói:

- Không có quá nhiều biến hóa, Vong Tình Phong ba ngày nay vẫn bị giày vò, xem ra nhất thời nửa khắc không an tĩnh được.

Duyến Y Mộng nghe vậy, biểu lộ phức tạp. Trầm mặc một lát, nhẹ giọng hỏi:

- Quán chủ có thể dẫn ta đi xem một chút được không?

Lão đạo chần chờ nói:

- Thánh nữ có ý định một mình đi hay là cùng đi với bọn họ?

Đại hộ pháp nói:

- Tiểu thư, đây là địa bàn của Tử phủ , không nên tự mình mạo hiểm.

Duyến Y Mộng nói:

- Như vậy cũng tốt. Hai vị hộ pháp đi trước tới Thiên Nhất Phong tìm hiểu tình huống. Vân Hạo Dương theo ta đi là được.

Tam hộ pháp lo lắng, nói:

- Tiểu thư, như vậy sợ có không ổn đâu.

Duyến Y Mộng khua tay nói:

- Đừng lo lắng, ta không có việc gì, mà bên các ngươi phải đặc biệt cẩn thận, gặp chuyện nên nhường nhịn. Hết sức tránh xung đột với bọn chúng.

Hai vị hộ pháp cũng biết tính tình của tiểu thư, thấy nàng không nói thêm, dù nội tâm có lo lắng cũng không tiện cản trở.

Đại hộ pháp nhìn qua Ý Thiên, dặn dò:

- Vân Hạo Dương, tiểu thư giao cho ngươi, ngươi phải bảo vệ tiểu thư, biết không?

Ý Thiên nói:

- Đại hộ pháp yên tâm, Hạo Dương nhất định thề sống chết bảo hộ tiểu thư, tuyệt đối không khiến nàng bị kẻ nào gây tổn thương.

Lão đạo nhìn qua Ý Thiên sau đó đứng âậy mang theo bốn người ra khỏi đạo quan, song phương mỗi người một ngã

Đại hộ pháp cùng Tam hộ pháp chạy tới cỗ Thiên Nhất Phong xem xét tình huống, Ý Thiên thì đi theo Duyến Y Mộng tiến tới Vong Tình Phong nhìn xem.

Về phần nhìn cái gì, Ý Thiên cũng không hiểu biết, trong lòng cảm thấy kinh ngạc.

Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng ở chung không lâu, nhưng mà hắn phát hiện thánh nữ Tam Thanh Thần Điện này xử sự tỉnh táo, gặp chuyện bình tĩnh, giống như trên thế gian này không có chuyện gì có thể khiến nàng kinh ngạc.

Ý Thiên hiểu đấy là một loại tu dưỡng, là một loại cảnh giới, cũng không phải người bình thường có thể làm được.

Mà ở chung với Duyến Y Mộng càng lâu, Ý Thiên càng cảm thấy Phật Châu Tử Hoa thánh nữ hai người lúc đối mặt với ân oán tình cừu của thế gian, tâm tính, phản ứng cực kỳ giống nhau.

Cho tới nay Ý Thiên cực kỳ hảo cảm với Tử Hoa thánh nữ, mặc dù Ý Thiên cùng Bát Cực Thần Điện đối nghịch, nhưng mà trong lòng của hắn xem Tử Hoa thánh nữ là bằng hữu.

Duyến Nhược Thủy cùng Tử Hoa thì khác, nhưng trên người của hai người Ý Thiên sinh lòng hảo cảm, chuyện này khiến tiềm thức Ý Thiên sinh lòng thân thiết với hai người.

Đây là một loại trực giác, Ý Thiên rất tín nhiệm loại trực giác này, bởi vậy tuy không quen biết Duyến Nhược Thủy lâu, nhưng không hy vọng nàng gặp tổn thương.

Sau khi hai hộ pháp rời đi, Phi Vũ quán chủ lấy ra một kiện pháp bảo, thuận tay ném lên không trung, nó biến thành cự ưng mang theo ba người rời đi.

Duyến Y Mộng thì không kinh ngạc, Ý Thiên tâm thần chấn động.

Phi Vũ quán chủ lúc tế pháp bảo Ý Thiên không cảm giác linh khí chấn động, đây là cực kỳ khác thường.

Dưới tình huống bình thường, thời điểm tế linh khí ra chắc chắn sẽ khiến linh khí chấn động, không có khả năng không chút dấu hiệu nào cả.

Đạo Châu luyện khí chi thuật dương danh thiên hạ, các môn các phái luyện chế pháp bảo có thể nói lơ lỏng bình thường, nhưng mà Phi Vũ quán chủ tế pháp bảo ra khiến Ý Thiên kinh ngạc.

Thả người đi ra, Ý Thiên nhảy lên lưng cự ưng, tại đây con chim ưng này tốc độ mau lẹ, nó bay không chút tiếng động nào cả.

Trời tối, Duyến Y Mộng đứng trên chim ưng, lụa trắng che mặt, tóc dài bay múa, hương thơm nhàn nhạt truyền vào trong mũi Ý Thiên, làm cho hắn say mê trong đó.

Phi Vũ quán chủ khống chế chim ưng bay lên tầng trời thấp, chuyện này khiến Ý Thiên khó hiểu, nhẹ giọng hỏi:

- Quán chủ vì sao không bay lên không trung, mà muốn bay dươi thấp như vậy?

Phi Vũ quán chủ nhìn qua Ý Thiên, giải thích:

- Nơi chúng ta muốn đi thuộc cấm địa của Tử phủ, phi hành trên không trung sẽ kinh động cao thủ Tử phủ, chỉ có bay thấp mới tránh bị đối phương phát hiện.

Ý Thiên nghi vấn nói:

- Chim ưng lớn như vậy mang theo chúng ta phi hành, cao thủ Tử phủ không phát hiện ra áo?

Phi Vũ quán chủ cười nói:

- Người trẻ tuổi, xem ra ngươi rất lạnh nhạt với luyện khí chi đạo a. Chim ưng này trong mắt của chúng ta là to lớn, thế nhưng trong mắt người khác nó nhỏ hơn con muỗi gấp mười lần. Ngươi nghe nói qua ẩn linh khí chưa? Phi Vũ Phái chúng ta chuyên luyện chế ẩn linh khí đấy.

Ý Thiên kinh ngạc nói:

- Ẩn linh khí, ta nghe nói qua, nghe nói vô thanh vô tức, vô sắc vô hình, chẳng lẽ đây là thật?

Phi Vũ quán chủ cười nói:

- Loại thuyết pháp này khoa trương một chút, nhưng mà đã có tên là ẩn linh khí, tự nhiên không phải dễ dàng phát giác như vậy. Trong đó học vấn rất nhiều, vài ba câu không nói rõ ràng, ngươi chỉ cần hiểu như vậy là được.

Duyến Y Mộng vẫn lắng nghe nghiêm túc, đối với Ý Thiên cùng Phi Vũ quán chủ nói chuyện làm như không nghe thấy, bình thản như nước.

Ước chừng nửa canh giờ, Phi Vũ quán chủ nói khẽ:

- Phía trước chính là Vong Tình Phong, chúng ta không thể tới quá gần, nếu không sẽ bị phát hiện.

Duyến Y Mộng thản nhiên nói:

- Quán chủ nên thả chúng ta ở phía trước là được.

Giờ phút này sắc trời như mực, Phi Vũ quán chủ thả Duyến Y Mộng cùng Ý Thiên ở nơi chỉ định, dặn dò:

- Thánh nữ nhớ rõ không nên chậm trễ quá lâu, lão đạo ẩn thân ở gần chờ.

Duyến Y Mộng gật đầu, Phi Vũ quán chủ liền biến mất.

Đứng dưới đại thụ, Ý Thiên vẻ mặt mờ mịt, không rõ tiểu thư tới đây làm gì, không tiện hỏi.

Duyến Y Mộng đứng dưới tàng cây, ngẩng đầu phía trước, đối diện chính là Vong Tình Phong, nó trụi lũi.

Trên đỉnh Vong TÌnh Phong có một khối đá lồi ra, đó chính là Vong Tình Nhai.

Dưới Vong Tình Nhai có một thạch động, tên là Vong Tình Động, giờ phút này ánh mắt Duyến Y Mộng nhìn qua Vong Tình Động.

Ý Thiên đứng sau lưng Duyến Y Mộng, cảm giác không có chút tâm tình nào cả, cái động kia khiến Ý Thiên sinh lòng cảnh giác, càng cảm thấy tự tu vị của Duyến Nhược Thủy.

Trong mắtÝ Thiên, bởi vì trọng thương cho nên tụ vị giảm lớn, chỉ còn tu vị sơ cấp Vũ Hoàng, rất nhiều công pháp không phát huy uy lực xứng đáng.

Tuy trải qua Từ Trường Thọ chữa thương, cộng thêm Ý Thiên chính mình không ngừng cố gắng, thương thế đã chuyển biến tốt, thực lực cũng tăng lên tương ứng, đã là trung cấp Vũ Hoàng.

Theo Ý Thiên đoán chừng, không có mười ngày nửa tháng, bản thân mình sẽ khôi phục tu vị Vũ Đế, khi đó náo thế nào cũng được.

Giờ phút này Duyến Y Mộng vẫn không nhúc nhích đứng ở đó, Ý Thiên cũng không có việc gì, lúc này liền âm thầm nghiên cứu.

Nguyên từ quang năng là năng lượng đặc thù, chính là tinh hoa kim loại trong đất hội tụ mà thành.

Theo Duyến Y Mộng nói, loại năng lượng này có thể vận dụng trong phương diện luyện khí, nhưng lại chưa bao giờ có người trực tiếp vận dụng năng lượng này.

Truy cứu nguyên nhân, bởi vì người ta không có phương pháp luyện chế, cho nên xưa nay chưa từng có.

Đương nhiên loại cách nói này không chính xác, chỉ có thể nói trên Vân Hoang đại lục không ai có thể vận dụng nguyên tử quang năng.

Nhưng mà trong truyền thuyết Bát Cực Thần Châu cùng Thiên Lục, loại vận dụng này quá thông thường.

Hình thái tính mạng khác nhau, có kết cấu khác nhau.

Người tu chân cùng người tu tiên, khác biệt thật lớn.

Ý Thiên mới tới Đạo Châu, đối với Đạo Châu đạo thuật cùng đạo pháp biết không nhiều lắm, trừ bí tịch trong phòng Vân Hạo Dương ra hắn tới bây giờ còn không tiếp xúc cái gì khác.

Nhưng mà trong mấy bản bí tịch này, bên trong cũng có tri thức luyện khí chi đạo, nguyên khí cơ bản của luyện khí, vận dụng trụ cột, biến hóa sơ cấp có thể nỏi rất thành thục.

Ý Thiên từng cẩn thận đọc, trên bí tịch mỗi chữ mỗi câu đều ghi nhớ trong đầu của hắn.

Thông qua Thiên Tâm ý thức suy tính, Ý Thiên dễ dàng nắm giữ nguyên lý của nó, tuy chưa bao giờ luyện chế nhưng không tới mức dốt đặc cán mai.

Giờ phút này Ý Thiên đang nghiên cứu nguyên từ quang năng trong não vưc, thủ vận dụng lực lượng này đi chữa trị nội thương, khôi phục thực lực.

Mới đầu Ý Thiên cũng không có phương pháp thích hợp.

Về sau Ý Thiên toàn lực vận chuyển Thiên Tâm Thần Du Quyết, kết hợp Xích Âm Tử Dương Quyết, Vạn Vật Vô Cực, Hồi Thiên Quyết, Tịch Diệt Tâm Kinh, trải qua suy tính rất nhiều lần, cuối cùng hắn cũng đưa ra kết luận, dựa vào nguyên lý luyện khí thử vận dụng nguyên từ quang năng trong não vực rèn luyện thân thể, do đó đạt tới hiệu quả chữa trị nội thương.

Dưới tình huống bình thường, người tu chân chọn dùng lình khí luyện thể, đây là thường thức mọi người đều biết.

Nhưng mà chưa bao giờ có người vận dụng nguyên từ quang năng đến rèn luyện thân thể.

Truy cứu nguyên nhân, một là nguyên từ quang năng thập phần hiếm thấy, lại không bị khống chế, hai là chưa từng có người nào thử qua, cho nên cũng không có ai dám dễ dàng mạo hiểm như vậy.

Ý Thiên có được thể chất thần cách, có thể dung hợp tất cả vật chất, cho nên khác với bất cứ kẻ nào, bởi vậy hắn đưa ra được kết luận như vậy, không chút do dự, lập tức bắt đầu hành động.

Cái gọi là nhất pháp thông, vạn pháp thông.

Ý Thiên dĩ vãng chưa bao giờ tiếp xúc qua luyện khí chi đạo, không biết huyền bí trong đó.

Hôm nay nắm giữ nguyên lý luyện khí chi đạo thì phát hiện kỳ thật nó cơ bản không có gì khác nhau so với pháp quyết tu luỵen, chỉ khác đối tượng một chút là rèn luyện thân thể thành pháp khí, nguyên lý cơ bản là như nhau, nhưng chi tiết thì khác nhau.

Ý Thiên có được ý thức chấn động với tần suất kinh người, ý nghĩa hắn có được năng lực lĩnh ngộ kinh người.

Giờ phút này Ý Thiên đang âm thầm điều chỉnh trạng thái, lấy ý niệm thành chủ đạo, khống chế nguyên từ quang năng trong não vực của mình, trước phân ra một phần nhỏ nhất, như vậy tương đối an toàn, dễ dàng khống chế.

Đương nhiên còn có một nguyên nhân trọng yếu khác chính là không muốn bị người ta phát hiện ra.

Ý Thiên cũng không muốn khiến cho Duyến Y Mộng cảnh giác, do đó bạo lộ thân phận.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, trời ngày càng sáng, trong mắt Duyến Y Mộng toát ra một tia chờ mong, mà Ý Thiên ở phía sau nàng, trong ánh mắt lại mang theo hào quang hưng phấn.

Trải qua một thời gian ngắn nếm thử, Ý Thiên phát hiện mình thành công, chọn dùng luyện khí chi đạo, mượn nhờ nguyên từ quang năng rèn luyện bản thân, phương pháp này đúng là quá khéo.

Nguyên từ quang năng là một tần suất đặc thù, có lực lượng ý thức thần kỳ, là nguyên tố trọng yếu luyện chế tiên khí, linh khí.

Dưới tình huống bình thường, cao thủ Đạo Môn thời điểm luyện khí sẽ trọn dùng thông qua trận pháp, theo địa quáng phong phú thấp thu lấy nhất định số lượng nguyên từ quang năng, đem hắn dung nhập pháp khí bên trong, do đó khiến cho pháp khí có đủ linh tính, hoặc là chuyển hóa làm tiên linh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio