Thiên Thánh

quyển 7 chương 23: kỳ môn ngự thiên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nói cách khác, đây là linh thể có trí tuệ cao, tuyệt đối không chỉ là đóa hoa, có lẽ xem như sinh vật đáng sợ.

Tánh mạng có nhiều loại hình thức, nhân loại chỉ là một trong số đó.

- Chúng ta trước mắt nhìn thấy Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, không nhất định là chân thân của nó.

Duyến Y Mộng ngạc nhiên nói:

- Không phải chân thân, vậy nó có năng lực biến ảo tùy ý sao? Nó làm như vậy, có ý nghĩa gì đây?

Ý Thiên lắc đầu nói:

- Vật ấy rất tà môn, ta bây giờ cảm thấy lạ lẫm. Ta chỉ có loại dự cảm, chín đóa hoa, chín đầu lâu của nó rất có thể chính là chín phó nguyên thần. Hình thái tính mạng của nó quỷ dị có đặc tính thôn phệ, dung hợp, có thể tu luyện ra rất nhiều phó nguyên thần.

Sắc mặt Duyến Y Mộng biến hóa, trầm ngâm nói:

- Tại Vân Hoang đại lục này, người tu chân bình thường có thê tu luyện ra ba nguyên thần, một chủ nguyên thần, hai bộ phó nguyên thần. Muốn đột phá hạn chế này phải có thể chất đặc thù, hoặc là tu luyện pháp quyết đặc thù hay không cũng khó khống chế. Nếu ngươi nói là thật, Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa đúng là thần kỳ, vậy mà có thể tu luyện ra chín phó nguyên thần, trong cả Huyền Linh giới của Vân Hoang đại lục cũng là chuyện điên cuồng.

Trong hàn băng đông cứng, Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa dường như nghe được lời bên ngoài kết giới, Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng nói chuyện với nhau nó nghe rõ, chín đầu lâu hình thành cách cục cửu cung, nhìn qua hai người phát tiếng gầm.

Đến lúc đó chín cái miệng đồng thời mở ra, bắn ra chín cột sáng khác nhau, hội tụ lên Ngọc Thanh kết giới của Duyến Y Mộng, lập tức đánh nát kết giới, đánh bay Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng.

Gần hàn trì sóng âm chói tai không ngừng vang vọng, trong thế giới băng tuyết này nó hình thành đường cong nguyên ưực dài hẹp, cắt nát thời không ở gần đó.

Những đường cong này mang theo tần suất chấn động khác biệt, sắc bén giống như thần kiếm, đủ để xé nát tất cả.

Một đường cong như vậy kéo dài trên không trung, nhanh chóng che kín huyệt động này, bức thẳng lên người Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng, ý đồ dồn bọn họ vào chỗ chết.

Duyến Y Mộng dung hợp Ngũ Sắc Tiên Vân cho nên năng lực cảm giác với bên ngoài tăng lên gấp trăm ngàn lần, nàng nhanh chóng cảm ứng được nguy hiểm, gấp giọng nói:

- Cẩn thận, nó muốn giết chết chúng ta, sau đó lại thôn phệ chúng ta. Đến lúc đó nó có thể đột phát hạn chế sinh mạng, chuyển biến thành một loại hình thái tính mạng khác và rời khỏi đây, tiếu ngạo thiên địa.

Ý Thiên không nói, hắn vẫn đang suy tính nên đối phó như thế nào, muốn nghĩ cách thu Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, đây chính là đệ nhất kỳ vật của Vân Hoang.

Duyến Y Mộng căng kết giới phòng ngự, Ngọc Thanh kết giới thập phần cứng cỏi, nhưng lại không thể ngăn cản những đường cong rực rỡ kia va chạm vào, từng tầng kết giới không ngừng bị nghiền nát, sau đó lại nhanh chóng tạo ra, hình thành một loại phá hư và trùng kiến, đang giằng co với nhau.

- Ta không ngăn cản dược bao lâu nữa, chúng ta được mau chóng nghĩ cách ứng đối, Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa này còn đáng sợ hơn tưởng tượng của chúng ta nhiều lắm.

Ý Thiên gật đầu, ý niệm trong đầu vận chuyển thật nhanh, Thiên Tâm ý thức tự động vận chuyển, điều hòa cơ năng toàn thân.

Ý Thiên đầu tiên mang pháp quyết cả đời ra sinh tính trước tiên, sau đó là các năng lực đặc thù trên người, kể cả thể chất thần cách của mình, cuối cùng kết hợp thể chất cùng pháp quyết phân tích toàn bộ phương vị, rốt cục hắn vào lúc Duyến Y Mộng chống đỡ không nổi, phòng ngự tan vỡ đã nghĩ ra kế sách ứng phó.

- Buông lỏng toàn thân, tất cả giao cho ta xử lý.

Giọng của Ý Thiên quanh quẩn bên tai của Duyến Y Mộng, lúc kết giới phòng ngự bị nghiền nát, cửu cấp tiên khí Hồng Vân Tráo tự động mở ra, hóa thành một kiện áo giáp xinh đẹp mặc lên người Duyến Y Mộng, bảo hộ nàng không bị thương tổn.

Ý Thiên cầm bàn tay trắng như ngọc của Duyến Y Mộng, tự hành bay qua hướng Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, vô số đường cong rực rỡ bắn thẳng vào người của Ý Thiên, khiến hắn trọng thương đổ máu.

Duyến Y Mộng kinh hãi, bi thiết nói:

- Ý Thiên, vì sao ngươi...

Dường như nghe được tiếng kêu đau đớn của Duyến Y Mộng, Ý Thiên nghiêng người nhìn qua nàng mỉm cười, mặc dù là cười khổ nhưng Duyến Y Mộng lại biết rõ Ý Thiên không phải tìm chết.

Vi sao như thế, Duyến Y Mộng khó hiểu, nhưng chỉ cần Ý Thiên không chết thì nàng thở ra một hơi, ưu thương trong lòng cũng tiêu tán đi.

Đối với tình huống của Ý Thiên, Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa cũng lập tức phát hiện ra, nhanh chóng tăng lớn công kích, một cái đầu lâu biến lớn, há miệng ý đồ thôn phệ Ý Thiên.

Thời điểm này trên người Ý Thiên đột nhiên có hào quang màu tím chói mắt bắn ra, một viên tinh thạch màu xanh pha lẫn màu tím hiện ra tại huyệt Bách Hội ở đỉnh đầu Ý Thiên, nó xoay tròn và biến lớn, bắn thẳng về phía Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa.

Đây là ÝÂm Dương Thần Tinh mà Ý Thiên che dấu cực sâu, bởi vì Âm Dương Thần Minh Tông là vô thượng thần khí.

Trước đó ở trong Thiên Hoang Thánh Thành, Âm Dương Thần Tinh thôn phệ rất nhiều nguyên thần tiên nhân, cho nên nó lặng lẽ thức tỉnh, có được năng lực định thần. Giờ phút này Ý Thiên suy tính kết quả chính là thúc dục pháp bảo thần bí không rõ công dụng này mới có thể trấn áp Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa.

Nhìn qua Âm Dương Thần Tinh xoay tròn và biến lớn, Duyến Y Mộng cùng Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa đều cảm giác được uy lực của thần khí.

Duyến Y Mộng vô cùng khiếp sợ, không thể tưởng được Ý Thiên lại mang thần khí trong người, khó trách Bát Cực Thần Điện muốn trăm phương ngàn kế tiêu diệt hắn

Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa tức giận, nó là đệ nhất kỳ vật của Vân Hoang, mặc dù là cửu cấp tiên khí nó cũng không sợ, nhưng thần khí chính là đẳng cấp khác.

Ý Thiên dùng lăng lượng ý thức thúc dục Âm Dương Thần Tinh, hắn ở phương diện tinh thần lĩnh vực khó tìm được người sánh băng, loại phương thức này có thể nói hoàn mỹ, Âm Dương Thần Tinh lập tức tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ, vô số tiên nguyên ( nguyên thần tiên nhân ) từ trong Âm Dương Thần Tinh bay ra, quay chung quanhHàn Tinh Thiên Hồn Hoa, nhanh chóng tụ tập thành trận pháp, cũng tự động vận hành.

Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa không có ngồi chờ chết, thân hình thay đổi rất nhanh, chín đầu lâu của nó nhanh chóng phản kích, ý đồ đánh nát tiên trận, thoát khỏi khốn cảnh.

Một khắc này băng trên mặt đất vỡ vụn, hào quang rực rỡ từ mặt đất bắn ra bốn phía, thì ra bốn phía của hàn trì cũng có tiên trận, mục đích là phòng ngừa tới gần, cũng giam cầm Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa bên trong hàn trì.

Tiên trận trên ăặ đất phát ra uy ưực bài xích Âm Dương Thần Tinh, chế tạo cơ hội cho Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa.

Ý Thiên nhanh chóng điều chỉnh chiến lược, ý thức khống chế Âm Dương Thần Tinh, cải biến tiên trận này, khiến cho nó tương xứng với tiên trận.

Kể từ đó Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa lập tức lâm vào khốn cảnh, thân hình không trụ được, chín đầu lâu phát ra tiếng chói tai, âm thanh bén nhọn và có hào quang vờn quanh, nhanh chóng chuyển biến hình thái của nó, trong nháy mắt biến thành hình dáng khác.

Đầu lâu khủng bố béến mất, mà chuyển biến thành chín đóa hoa hình dáng khác nhau, kỳ hoa màu sắc rực rỡ, trong nhụy hoa thai nghén một viên đan tỏa ra linh khí bức người, tản mát ra khí tức linh hoạt kỳ ảo, huyền diệu.

Duyến Y Mộng ngạc nhiên nói:

- Đây là hình dáng sẵn có của nó?

Ý Thiên nói:

- Hiện tại còn không dám khẳng định, Thiên Hồn Hoa huyền bí quỷ dị, có được nhiều loại hình thái tính mạng, nếu không có tiên trận thủ hộ, nó đã sớm rời đi rồi.

Âm Dương Thần Tinh lúc này nhờ tiên trận dưới đất hỗ trợ, cộng đồng vận hành chung, sinh ra lực trói buộc và áp lực cường đại, khiến cho Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa nhanh chóng thu nhỏ lại, băng trên hàn trì cũng hòa tan.

Giữa không trung, Âm Dương Thần Tinh xoay tròn hạ thấp, hào quang vạn đạo, bắn ra hào quang bảy màu tác dụng lên Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, khiến nó nhanh chóng biến hóa bộ dáng.

Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng nhìn thấy rõ ràng, khi hào quang bảy màu chiếu xuống, trong nháy mắt Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa biến ảo ra chín hình thái khác nhau, cuối cùng biến thành chín phiến lá, mỗi phiến lá mang theo hoa văn kỳ lạ huyền bí khó lường.

Những hoa văn này tinh mỹ và cổ xưa, ẩn chứa ảo diệu.

- Đây mới là diện mạo chân chính của Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa.

Trong khi nói chuyện, tâm niệm Ý Thiên khẽ động, Âm Dương Thần Tinh bắn ra hào quang màu tím, thoáng cái thu Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa vào trong Âm Dương Thần Tinh.

Đến lúc đó tiên trận trong lòng đất mở ra, hào quang bắn ra giữa không trung, giống như tiên linh bình thường, dẫn dất hàn trì tiến về phía Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng.

Giữa không trung, Âm Dương Thần Tinh sau khi thu Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa thì bay vào huyệt Bách Hội Trên đỉnh đầu của Ý Thiên đỉnh, tiềm phục vào sâu trong não vực của nó, xoay tròn chậm chạp.

Ý Thiên nắm tay Duyến Y Mộng, chậm rãi đi tới hàn trì, nói khẽ:

- Cái ao này hàn khí kinh người, đối với thương thế của ta có hiệu quả tốt, ngươi nên hộ pháp cho ta.

Duyến Y Mộng lo lắng nói:

- Hàn khí trong hàn trì ngay cả ta cũng không dám nếm thử, ngươi hiện tại thân bị trọng thương, thân thể suy yếu, há có thể thừa nhận được?

Ý Thiên cười nói:

- Ngươi quên ta có Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa trong người sao?

Buông tay Duyến Y Mộng, Ý Thiên trực tiếp tiến vào địa tâm hàn trì, khí tức rết lạnh thấu xương bao phủ thân thể, hàn trì trong nháy mắt đóng băng, làm cho Duyến Y Mộng bay lên trời, ánh mắt nhìn qua Ý Thiên trong hàn trì mà thôi, trong nội tâm tràn ngập lo lắng.

Rất nhanh, địa tâm hàn tuyền đống băng lại, hàn khí giảm xuống nhiều, trên mặt đất có tiên trận phong tỏa, khiến huyệt động dưới dất biến tdodong cứng lại, hàn khí không ngừng thẩm thấu ra tầng phòng ngự thứ hai mới bị kết giới ngăn cản.

Ý Thiên bị phong ấn trong hàn trì, khí lạnh vô cùng thẩm thấu vào trong người của hắn, mỗi một tế bào, thậm chí là sâu trong linh hồn.

Ý Thiên không có phản kháng, hắn tùy ý cho hàn khí tiến vào trong gười, hắn đang câu thông với Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa trong Âm Dương Thần Tinh, âm thầm thúc dục Xích Âm Tử Dương Quyết, kết hợp Âm Dương tuyền, hấp thu địa tâm hàn trì.

Duyến Y Mộng lơ lửng giữa không trung, rất nhanh bị băng phong, nàng phải căng kết giới phòng ngự, nhưng mà phạm vi hoạt động cũng nhỏ lại.

Trong thế giới băng tuyết óng ánh này, Duyến Y Mộng vẫn chú ý tình huống của hàn trì, tiến thêm một bước dung hợp Ngũ Sắc Tiên Vân.

Thời gian đối với Duyến Y Mộng mà nói, trước mắt vẫn không biết là bao lâ, vì lợi dụng thời gian hợp lý, nàng phải nhất tâm nhị dụng..

Trong hàn trì, Ý Thiên đang vô cùng nghiêm túc, nhất tâm đa dụng, hắn bắt đầu nghiên cứu Kỳ Môn Ngự Thiên, vùa câu thông với Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa trong Âm Dương Thần Tinh, ý đồ kết hợp với nó.

Đồng thời Ý Thiên còn không ngừng thôn phệ hàn khí, bắt đầu thúc dục các pháp quyết trong người, các loại lực lượng khiến cơ năng thân thể tăng lên cực hạn, trong quá trình chữa thương vẫn không quên một chuyện, đó là tăng lên tu vị cảnh giới của mình lên.

Cho tới nay Ý Thiên đã cảm thấy thời gian không đủ dùng.

Mà bây giờ, Ý Thiên có thể không chút băn khoăn vận dụng thời gian chi lực, nơi đây có hàn cảnh đặc thù, cũng không có ba nhiêu người tiến vào sâu trong địa tâm cả.

Người tu chân quý ở kiên trì, mà thời gian chính là chuẩn tắc tốt nhất.

Ý Thiên vừa tới Đạo Châu nên không có gì lo lắng cả, duy nhất không yên lòng chính là Duyến Y Mộng, hiện tại nàng ở bên cạnh, việc này khiến Ý Thiên đang quên mất thế tục, đắm chìm trong lĩnh vực đặc thù.

Thời gian vội vàng đi qua, sâu trong địa tâm an tĩnh và tường hòa, Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng bắt đầu sinh biến hóa, giờ khắc này tĩnh tâm tu luyện, đối với bọn hpọ mà nói, ý vị như thế nào đây?

Lúc này vì chữa thương, Ý Thiên không có khôi phục, kế tiếp đang chờ làm cái gì?

Đang lúc hoàng hôn, Lý Nhược Nhiên thần thái bình thường xuất phát đi tới Duệ Phong Lâu tại Phi Vân thành, nhìn thấy nơi này hào khí quỷ dị, phòng ngự sâm nghiêm.

Trải qua thông báo, Lý Nhược Nhiên thuận lợi tiến vào Duệ Phong Lâu, nhìn thấy Nam Cung Uyển Nghi, Từ Nhược Hoa, Lan Hinh.

Từ Xích Huyết Phong chạy tới Phi Vân thành, Lý Nhược Nhiên không có hao phí bao nhiêu thời gian, nàng đang nghe tin tức liên quan tới Ý Thiên, trước tiên vội àng chạy tới..

Nam Cung Uyển Nghi vẻ mặt đắng chát, khẽ thở dài:

- Ngươi tới.

Lý Nhược Nhiên nhìn qua Nam Cung Uyển Nghi, trầm giọng nói:

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, mau nói cho ta biết đi.

Nam Cung Uyển Nghi mời Lý Nhược Nhiên ngồi xuống, ở trước mặt Từ Nhược Hoa cùng Lan Hinh mang chuyện ngày đó nói rõ một lần.

Lý Nhược Nhiên thần sắc khác thường, sau khi nghe xong cũng không có tức giận, ngược lại khen:

- Tốt, thật sự là quá tốt, sư tỷ lấy ngươi làm vẻ vang.

Nam Cung Uyển Nghi hỏi:

- Ngươi tới có tính toán gì không?

Lý Nhược Nhiên trầm tư một lát, khẽ thở dài:

- Ta không nghĩ gì, tạm thời không có tính toán. Nhưng mà ta biết rõ, Duệ Phong Lâu rất nhanh sẽ có phiền toái, ngươi nên chuẩn bị cho tốt.

Từ Nhược Hoa nói:

- Lúc này Nam Cung thế gia chết ba Vũ Đế, Duệ Phong Lâu tự nhiên khó thoát tội trạng, cấp trên chắc chắn sẽ hỏi tội.

Lan Hinh khẽ nói:

- Dựa vào cái gì mà hỏi tội, là bọn chúng tự tìm mà.

Nam Cung Uyển Nghi nói:

- Hinh nhi không cần kích động, hỏi tội là không tránh được, nhưng mà ta đoán chừng cấp trên chắc chắn không biết nên làm gì ta. Ngược lại bên phía Liệt Dương Thần Điện, bọn họ chắc chắn trả thù chúng ta, đây mới là điểm chúng ta phải cân nhắc nhanh chóng.

Lý Nhược Nhiên nói:

- Sư đệ hôm nay đã đi rồi, Nam Cung thế gia cùng Liệt Dương Thần Điện cũng không từ bỏ ý đồ, còn có Hư Không Thần Điện, bên kia tổn thất cực lớn, một khi đến đây trả thù, bằng thực lực Duệ Phong Lâu căn bản không chống được. Cho dù ta lưu lại, bằng thực lực của hai người chúng ta cũng không đủ đối kháng đâu.

Ánh mắt Nam Cung Uyển Nghi phục tạp, trầm ngâm nói:

- Ngươi có ý kiến gì không?

Lý Nhược Nhiên nói:

- Rời khỏi Nam Dương, tìm sư đệ về, chúng ta bắt đầu từ số không.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio