Thiên Thánh

quyển 7 chương 66: đề nghị tuyệt diệu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Duyến Y Mộng nhìn qua Liên Thiết Phong cùng Kiếm Vô Địch, hỏi:

- Còn bọn họ...

Ý Thiên tiêu:

- Bọn họ đều là bằng hữu của ta, đây là Liên Thiết Phong, đó là Kiếm Vô Địch, muốn được tham quan Thiên Duyến Sơn Trang.

Duyến Y Mộng gật đầu, nhìn qua Viên Tử Di, ngâm khẻ nói:

- Viên cô nương cố ý tới đây tìm ngươi.

Viên Tử Di thần sắc xấu hổ, tránh né ánh mắt của Duyến Y Mộng, hơi có vẻ lo lắng nói:

- Vân đại hiệp, là sư tỷ bảo ta tới tìm ngươi. Nàng cùng Tào Băng Oánh tình huống trước mắt không ổn, toàn bộ Tử phủ đã nghĩ tất cả biện pháp, thực sự không thể nào hóa giải Hắc Dục Ma Liên. Có trưởng lão đề nghị đi tìm Thuần Dương Phái, nhưng sư tỷ không đồng ý, nàng bảo ta tới tìm ngươi, hy vọng ngươi có thể lập tức đi với ta một chuyến.

Ý Thiên cười khổ nói:

- Hắc Dục Ma Liên là thứ chí âm chí tà, không phải dễ dàng hóa giải như vậy.

Viên Tử Di nói:

- Sư tỷ nói ngươi nhất định có biện pháp, chỉ là ngươi không nuốn cứu nàng.

Ý Thiên âm thầm cười khổ, bản thân mình không phải không muốn, mà là không thể.

Duyến Y Mộng nhìn qua Ý Thiên, nói khẽ:

- Ngươi đi qua đi, Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh đều không xấu, chỉ có chút ân oán với ta mà thôi.

Thấy Duyến Y Mộng mở miệng, Ý Thiên không nói thêm cái gì, đáp ứng đi theo Viên Tử Di.

Duyến Ý Mộng gọi Ý Thiên qua một bên, hỏi:

- Ngươi làm gì phải lưu Tô Nhã Ngọc lại, trước mắt cao thủ Bát Cực Thần Điện và không ít cao thủ đang ở Thiên Duyến Sơn Trang, đây chính là nơi thị phi, không thích hợp lưu nàng ở lại.

Ý Thiên sững sờ, không thể ngờ cao thủ Bát Cực Thần Điện không có đi, ngược lại đi vào Thiên Duyến Sơn Trang, đây là chuyện khó giải quyết.

- Thần Hồn Ngưng Hình Châu có Âm một dương hai viên, trên người Tô Nhã Ngọc có một viên, một viên khác tại trên người của ta, việc này trước mắt không ai biết.

Duyến Y Mộng kinh ngạc, thấp giọng nói:

- Thì ra ngày đó ngươi đi vào đã lấy đồ vật, việc này ta biết rõ nên làm như thế nào. Nói cho ngươi tin tức không tốt, Thiên Huyền Kính đã tìm được, cao thủ Liệt Dương Thần Điện sẽ nhanh chóng đưa Ứng Thải Liên đến, đoán chừng không qua hai ngày sẽ tới đây, đến lúc đó sẽ thi pháp ngay trên Thiên Duyến Sơn Trang, thời gian của ngươi không nhiều lắm.

Sắc mặt Ý Thiên kinh biến, cau mày nói:

- Thời gian đúng là không nhiều lắm, xem ra ta phải nhanh chóng rời đi.

Duyến Y Mộng dặn dò:

- Mọi chuyện coi chừng, có biến thì ta sẽ thông tri cho ngươi biết, ta cảm giác được trên người của ngươi có Thúy Ngọc, ngươi đã gặp qua nàng?

Ý Thiên tiêu:

- Nàng trước mắt tạm thời gửi lên người của ta, có quan hệ rất tốt với ta.

Duyến Y Mộng phức tạp cười cười, thâm tình nhìn qua Ý Thiên, lập tức trở lại bên người Tô Nhã Ngọc, mang theo Liên Thiết Phong, Kiếm Vô Địch bay qua phía Thiên Duyến Sơn Trang.

Viên Tử Di đi tới bên cạnh Ý Thiên, nói khẽ:

- Vân đại hiệp, chúng ta đi thôi.

Ý Thiên nhìn qua Duyến Y Mộng, Tô Nhã Ngọc đi xa, thoáng chần chờ một lát, liền đi theo Viên Tử Di rời đi.

Từ Thiên Duyến Sơn Trang tới Thiên Nhất sơn mạch, khoảng cách không ngắn.

Ý Thiên trên đường đi tâm sự nặng nề, bởi vì thời gian của hắn không nhiều lắm.

Trước mắt cao thủ tụ tập ở Thiên Duyến Sơn Trang, cụ thể thế nafot hì Ý Thiên không biết, nhưng có thể nhận định là cao thủ của Bát Cực Thần Điện đang ở đó.

Thiên Huyền Kính đã tìm được, một khi Ứng Thải Liên bị đưa đến Thiên Duyến Sơn Trang, Bát Cực Thần Điện có thể sưu tầm khí tức của hắn, do đó tìm được tung tích Ý Thiên, Ý Thiên khi đó sẽ đối mặt với Bát Cực Thần Điện đuổi giết.

Mà hiện tại tuy Ý Thiên biết rõ tình huống này, hắn chỉ có thể đi tha hương, hắn còn phải nghĩ cách hóa giải Hắc Dục Ma Liên trong người của Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh, nghĩ cách tiễn Tô Nhã Ngọc, cũng an trí tốt cho Liên Thiết Phong cùng Kiếm Vô Địch.

Trừ chuyện đó ra, Ý Thiên thậm chí phải cân nhắc an toàn của Duyến Y Mộng, còn không bỏ được Ứng Thải Liên, hắn phải làm quá nhiều việc.

Vì suy nghĩ an toàn, Viên Tử Di tránh đi Thiên Dương Phong, lựa chọn đường vòng đi tới Thiên Nhất sơn mạch, nhưng kết quả trên đường vẫn gặp phiền toái.

Ánh sáng nhạt lóe lên, Ý Thiên trong lòng báo động, Viên Tử Di bên cạnh đột nhiên hôn mê, một thân ảnh xuất hiện bên cạnh Ý Thiên.

Ý Thiên vô ý thức ôm lấy Viên Tử Di hôn mê, sau khi nhìn rõ người xuất hiện là ai, nhịn không được hoảng sợ nói:

- Là ngươi.

Tần Tú Lan nhõng nhẽo cười nói:

- Mấy ngày không thấy, đã nhớ ta rồi, thực sự nên ban thưởng cho ngươi mới được.

Tay trắng nõn nà vung lên. Đầu ngón tay lướt qua mặt Ý Thiên, mang theo hương thơm.

Ý Thiên quay đầu né tránh. Hỏi:

- Ngươi tới làm gì vậy?

Tần Tú Lan cũng không thèm để ý, vô hạn phong tình nhìn qua Ý Thiên, cười quyến rũ nói:

- Ta đến tự nhiên là có việc tìm ngươi, nhưng lại không tiện cho người ngoài biết, cho nên tiểu nha đầu này trước hết phải hưởng thụ ngươi đã.

Ý Thiên sóng mắt khẽ nhúc nhích, nhanh chóng khôi phục tỉnh táo, trên mặt mỉm cười. Che dấu bối rối trong lòng.

- Phu nhân chạy tới nơi này, chắc có chuyện quan trọng?

Tần Tú Lan cười nói:

- Tình cảnh trước mắt của ngươi không ổn, có từng nghĩ tới nên ứng phó thế nào không?

Ý Thiên tâm tư xoay chuyển, thản nhiên nói:

- Còn đang suy nghĩ, phu nhân có cao kiến sao?

Tần Tú Lan đôi mắt đẹp đảo quanh, cười tà mị, nói:

- Có từng nghĩ tới làm rõ thân phận, làm lớn với Bát Cực Thần Điện một hồi?

Ý Thiên nói:

- Ta cũng có nghĩ tới, nhưng trước mắt thời cơ chưa tới.

Tần Tú Lan nói:

- Cơ hội là người sáng tạo, chờ cơ hội là cách làm tiêu cực. Tại Vân Hoang đại lục này ngươi có vốn liếng đấu với Bát Cực Thần Điện, vì sao không làm rõ tất cả, khai sơn lập phái đấu cao thấp với Bát Cực Thần Điện?

Ý Thiên hỏi ngược lại:

- Phu nhân cảm thấy bằng thực lực của ta, có thể đấu lại Bát Cực Thần Điện sao?

Tần Tú Lan cười nói:

- Sở dĩ Bát Cực Thần Điện cường đại, trừ có Bát Cực Thần Châu làm hậu thuẫn ra. Còn có nguyên nhân trọng yếu nhất chính là bọn họ nắm giữ thông đạo phi thăng Bát Cực Thần Châu. Một khi ngươi đạt được Tam Tuyệt thần binh, nắm giữ một lối đi, có đầy đủ tài nguyên, ngươi sợ gì không có người nguyện ý đầu nhập?

Ý Thiên nói:

- Vậy cũng phải chờ ta tìm được Tam Tuyệt thần binh thì nên nghĩ tới chuyện này.

Tần Tú Lan phản nói:

- Khi đó cao thủ của Bát Cực Thần Điện cả ngày đuổi giết ngươi, ngươi làm gì có thời gian mà khai sơn lập phái, triệu tập đội ngũ? Cái gọi là hai bút cùng vẽ. Ngươi bây giờ nên bắt đầu ý định, bắt đầu chuẩn bị. Nắm chặt mỗi khắc thời gian là vừa.

Ý Thiên trầm ngâm nói:

- Phu nhân cảm thấy ta hiện tại phải làm thế nào mới tốt?

Tần Tú Lan cười nói:

- Ngươi bây giờ đi Tử phủ, trước hóa giải Hắc Dục Ma Liên cho Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh. Cũng nghĩ cách khiến các nàng yêu mến ngươi, do đó đạt được Thiên môn Tử phủ ủng hộ. Kế tiếp ngươi triệu tập những người quen biết lại, trước ngưng tụ thành một lực lượng cường đại, không để cho Bát Cực Thần Điện cơ hội đánh bại.

- Mặt khác ngươi còn phải cứu Ứng Thải Liên ra, dụ dỗ thánh nữ Bát Cực Thần Điện, cướp đoạt tất cả tài nguyên, liên hợp tiến hành khuếch trương. Cùng lúc đó gấp rút tìm kiếm Tam Tuyệt thần binh, chiêu thu các lộ cao thủ, trong thời gian ngắn nhất quật khởi, đánh Bát Cực Thần Điện không kịp trở tay.

Ý Thiên cười khổ nói:

- Nghe thì không sai, đáng tiếc ta làm không được. Ta không rõ tình hình của người ta, nhưng ta không muốn lừa gạt cảm tình của người khác, dùng phương thức này mưu cầu thắng lợi.

Tần Tú Lan nghiêm mặt nói:

- Đây không phải lừa gạt cảm tình, mà là đồ vật thuộc về ngươi.

Ý Thiên nghi vấn nói:

- Lời này của ngươi có ý tứ gì?

Tần Tú Lan nói:

- Ý Thiên, ngươi từ trước tới nay là người duy nhất tinh thông Xích Âm Tử Dương Đại Tiên Thuật, ngươi có thể hiểu ý vị trong đó là thế nào không?

Tần Tú Lan một ngụm nói toạc ra thân phận của Ý Thiên, chuyện này khiến hắn chấn động, nhưng sau đó nghĩ lại cũng không quá ngạc nhiên, dù sao Tần Tú Lan có ma kính trong người, uy năng không tưởng tượng nổi.

- Ý vị như thế nào?

Tần Tú Lan nói:

- Xích Âm Tử Dương Đại Tiên Thuật là vô thượng tiên thuật chấn nhiếp chư thiên của Âm Dương Thần Minh Tông, tại Bát Cực Thần Châu được xưng đệ nhất tiên thuật, Bát Cực Thần Điện cũng không bằng. Tương truyền năm đó Âm Dương Thần Minh Tông là đệ nhất tiên phái của Bát Cực Thần Châu, môn hạ cao thủ nhiều như mây, mỹ nữ phần đông. Nhưng sau đó bị Bát Cực Thần Điện ám toán, rơi vào cảnh phái hủy người vong. Nhưng mà có đồn đãi, tông chủ Âm Dương Thần Minh Tông trước khi chết có an bài khác, cho môn hạ đệ tử kiệt xuất thông qua các con đường đặc thù dùng đầu thai chuyển thế đưa vào Vân Hoang đại lục, chờ cơ hội đông sơn tái khởi. Mà hết thảy đoán chừng có quan hệ lớn lao tới Chuyển Sinh Môn.

Lời này khiến Ý Thiên cảm thấy giật mình, nếu thật sự là như thế, chính mình chẳng phải có quan hệ chém không đứt với Âm Dương Thần Minh Tông hay sao?

- Đây là tuyệt mật của Bát Cực Thần Châu, ngươi làm sao biết được?

Tần Tú Lan nói:

- Tất cả là do Hoang Đường đạo nhân nói cho ta biết, hắn tới từ Bát Cực Thần Châu. Hắn còn nói cho ta biết, tại Vân Hoang đại lục này vẫn tồn tại cao thủ từ trên Bát Cực Thần Châu lẩn trốn xuống.

Ý Thiên ngạc nhiên nói:

- Lẩn trốn xuống?

Tần Tú Lan gật đầu nói:

- Đúng, lẩn trốn xuống. Dưới tình huống bình thường người tu chân của Vân Hoang đại lục muốn đi vào Bát Cực Thần Châu rất khó, nhưng mà tiên nhân của Bát Cực Thần Châu muốn đi xuống thì dễ dàng hơn nhiều.

Ý Thiên nghi vấn nói:

- Bát Cực Thần Điện sẽ không phát giác được sao?

Tần Tú Lan trầm ngâm nói:

- Tình huống cụ thể ta còn không rõ lắm, Hoang Đường đạo nhân tìm tới ta, cũng không có nói quá nhiều chuyện của Bát Cực Thần Châu, ngược lại thương nghị với ta làm cách nào giúp ngươi một tay, đối kháng Bát Cực Thần Điện. Hoang Đường đạo nhân cho rằng ngươi có thể cải biến vận mệnh của Âm Dương Thần Minh Tông, chỉ có ngươi mới chiến thắng được Bát Cực Thần Điện.

Ý Thiên cười khổ nói:

- Các ngươi không sợ cược sai sao?

Tần Tú Lan cười nói:

- Ta không sao cả, dù sao ma kính chọn trúng ngươi, ta muốn tránh cũng tránh không được. Ta lần này tới tìm ngươi, chính là muốn nói chuyện này ra, thời gian còn lại của ngươi không nhiều lắm, ngươi suy nghĩ thật kỹ a. Mặt khác nhắc nhở ngươi một điểm, những tình duyên kia ngươi tránh không khỏi đâu, rất có thể có quan hệ tới Âm Dương Thần Minh Tông. Nói không chừng các nàng kiếp trước chính là cao thủ của Âm Dương Thần Minh Tông, kiếp nầy chỉ chờ ngươi trở về.

Ý Thiên sửng sốt, thật sự phải như thế nào đây?

Trong trầm tư, thân thể Ý Thiên chấn động, ý thức lập tức tỉnh táo lại, đã thấy Tần Tú Lan hôn lên môi hắn, hắn cảm thấy môi nàng thật thơm.

Kiều mỵ cười cười, Tần Tú Lan lóe lên rồi biến mất, giọng nói quanh quẩn trong âầu Ý Thiên.

- Muốn biết rõ ràng nguyên nhân, phải thản nhiên đối mặt. Chính ngươi suy nghĩ thật kỹ a.

Ý Thiên biểu lộ phức tạp, lâm vào trầm tư, mà Viên Tử Di trong ngực đột nhiên thức tỉnh, thân thể vặn vẹo vài cái, lập tức bừng tỉnh Ý Thiên.

Ý Thiên nhìn qua Viên Tử Di trong ngực, chỉ thấy nàng vẻ mặt đỏ lên ngương ngùng, thân hình giãy dụa.

Ý Thiên cảm thấy không đúng, cẩn thận tra nhìn một chút, mới khiếp sợ phát hiện tay trái chính mình không biết lúc nào đặt lên ngực của nàng, lòng bàn tay truyền tới cảm giác mềm mại.

Ý Thiên vội vàng buông nàng ra, tâm thần khiếp sợ.

Ý Thiên nhớ rõ, thời điểm Viên Tử Di hôn mê chỉ ôm vòng eo nhỏ nhắn của nàng, sao đột nhiên biến hóa vị trí?

Nghĩ tới nghĩ lui, Ý Thiên nghĩ đến Tần Tú Lan, trong nội tâm cười khổ, Tà Cơ đúng là đáng giận, vậy mà vui đùa như thế..

- Ngươi vừa rồi đột nhiên hôn mê không sao chứ?

Ý Thiên vẻ mặt xấu hổ, nhưng vẫn quan tâm hỏi thăm.

Viên Tử Di cúi đầu, ngượng ngập nói:

- Trong cơ thể của ta có lực lượng cổ quái, phong bế tu vị của ta.

Ý Thiên giữ chặt tay Viên Tử Di, cẩn thận lưu ý tình huống thân thể của nàng, an ủi.

- Vừa rồi ta có bằng hữu tìm có việc, không muốn ngươi gặp nàng, cho nên tạm thời khiến ngươi bất tỉnh, lực lượng này có lẽ chính là nàng lưu lại. Hiện tại ta sẽ hút nó đi, ngươi sẽ không có việc gì.

Viên Tử Di ân một tiếng, thấp giọng hỏi:

- Bằng hữu của ngươi là nam hay nữ?

Ý Thiên không rõ vì cái gì nàng hỏi như vậy, nhưng vẫn nói thật.

- Bằng hữu kia là nữ, chuyện vừa rồi là nàng ta hí lộng ta, nói giỡn, ngươi chó đặt trong lòng, đi thôi.

Viên Tử Di thở ra một hơi, cùng Ý Thiên bay về phía trước, nhanh chóng biến mất.

Ý Thiên đuổi tới Thiên Nhất sơn mạch đã là giữa trưa, ở xa xa đã nhìn thấy cao thủ Tử phủ chờ đợi, trong lòng Ý Thiên sinh ra dấu hiệu không tốt.

Ý Thiên lôi kéo Viên Tử Di thay đổi phương hướng, trốn qua rừng rậm, thấp giọng hỏi:

- Người của Thuần Dương Đạo Phái sao tới đây?

Viên Tử Di lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết, đoán chừng là buổi sáng mới chạy tới.

Ý Thiên nói:

- Tình huống bây giờ có biến, Thuần Dương Đạo Phái và ta có ân oán ngươi cũng biết, chúng ta nên cải biến phương pháp.

Viên Tử Di hỏi:

- Ngươi muốn làm như thế nào?

Ý Thiên trầm tư nói:

- Chúng ta đi Vong Tình Phong, sau đó ngươi lặng lẽ quay về Tử phủ, nghĩ cách gọi Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh tới Vong Tình Phong.

Viên Tử Di khó xử nói:

- Vong Tình Phong là cấm địa của Tử phủ, ta không thể tự tiện xông vào. Cho dù Thái sư tổ không trách cứ, sau khi trở về muốn thần không biết quỷ không hay mang các nàng tới, chỉ sợ cũng làm không được.

Ý Thiên nói:

- Vậy thì mời Thái sư tổ của ngươi xuất mã, đi thôi.

Quyết định chủ ý, Ý Thiên kéo bàn tay nhỏ của Viên Tử Di thúc dục Tịch Diệt Tâm Kinh, thu liễm khí tức của hai người.

Thời điểm buổi trưa cao thủ Tử phủ và Thuần Dương Đạo Phái đã triển khai sưu tầm, bọn họ cũng phát hiện Ý Thiên xuất hiện, hiển nhiên là không muốn Ý Thiên tiến vào Tử phủ.

Ý Thiên không quen thuộc Thiên Nhất sơn mạch, nhưng lại đi qua Vong Tình Phong. Sau một nén hương rốt cuộc Ý Thiên lặng lẽ tiến tới gần Vong Tình Phong, nhìn thấy Lê Mộng Kiều và Phương Hàn Ngọc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio