Thiên Thánh

quyển 8 chương 28: hành lang thời không

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trương Tuyết cười nói:

- Điểm này cũng không khó lý giải. Đầu tiên chúng ta giả thiết suy đoán lúc trước là đúng, hàng lang thời không là lối đi thứ mười. Trong điều kiện tiên quyết cao thủ Hiên Viên thế gia khẳng định có thế lực nhất định tại Bát Cực Thần Châu . Hẳn là một tiên phái ở Bát Cực Thần Châu.

Mọi người nghe vậy không có dị nghị nào, đều đồng ý phân tích này.

- Nếu Hiên Viên thế gia tại Bát Cực Thần Châu có chỗ dựa, như vậy bọn họ không có tâm xưng bá Vân Hoang đại lục, một lòng chỉ nghĩ phải phi thăng Bát Cực Thần Châu, đây là hành vi bình thường. Đương nhiên đây chỉ là một loại khả năng, còn có một nguyên nhân khác hợp lý hơn.

Long Dao Châu hiếu kỳ nói:

- Còn có sao?

Trương Tuyết nói:

- Bát Cực Thần Châu cùng Vân Hoang đại lục có lối đi thứ chín nằm ở Chuyển Sinh Môn, bởi vì thiếu điều kiện tiên quyết cho nên vẫn chưa từng bị người nào phát hiện. Thế nhưng mà lối đi thứ mười từ xưa tới nay vẫn không ai phát hiện ra, mọi người không cảm thấy kỳ quái sao?

Ứng Thải Liên nói:

- Xác thực rất kỳ quái, nhưng không rõ nguyên nhân cụ thể.

Trương Tuyết cười nói:

- Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì lối đi thứ mười này không ngừng biến ảo phương vị. Hành lang thời không tùy thời có thể di động. Bởi vì nó thời khắc nào cũng biến hóa, tùy thời di động, không có phương vị cố định, cho nên rất khó bị người ta phát giác. Mà , Hiên Viên thế gia cũng bởi quan hệ này nên chỗ ở không cố định, vô cùng thần bí. Loại tình huống này Hiên Viên thế gia phải thời khắc di động theo hành lang thời không, cho nên không có tâm tư xưng bá Vân Hoang đại lục.

Ý Thiên khen:

- Tỷ tỷ phân tích hợp tình hợp lý, đã nói đúng tim đen. Hôm nay trong Hồng Phong thành cổ xuất hiện người của Hiên Viên thế gia, nói rõ hàng lang thời không sắp xuất hiện tại nơi này, cho nên người của Hiên Viên thế gia mới dừng lại ở đây, tùy thời làm việc.

Ứng Thải Liên nói:

- Hàng lang thời không tùy thời biến ảo phương vị là rất có đạo lý, nhưng trong truyền thuyết hàng lang thời không có năng lực thần kỳ thay đổi thời không, dường như không quá phù hợp.

Trương Tuyết cười nói:

- Theo tri thức mà ta thu được trong Thất Trọng Tiên Phái, truyền thuyết liên quan tới hành lang thời không cũng không chính xác. Lấy điều chỉnh thời không làm ví dụ, có lẽ đây chỉ là tin vịt. Hàng lang thời không đúng là có thể cải biến thời gian pháp tắc, nhưng mà đây không phải do con người làm ra, mà là không ngừng chuyến di phương vị, không ngừng biến ảo hình thái, tự nhiên có đặc sắc riêng.

Cổ Ngũ cũng khó hiểu, hỏi:

- Loại đặc tính này lý giải thế nào?

Trương Tuyết nói:

- Nói đơn giản một điểm, hành lang thời không là một lối đi, vị trí khác nhau thì tần suất biến hóa khác nhau. Mỗi một khu vực thì tần suất thời không là cố định, nhưng chỉ cần di động vị trí, chuyển đổi khu vực thì có thể điều chỉnh tần suất. Đây là tình hình trong hành lang thời không, nhưng từ chỉnh thể mà nói, hàng lang thời không không ngừng vận động, cũng không có dừng ở nơi nào quá dài.

Cổ Ngũ gật đầu nói:

- Ta hiểu, hàng lang thời không không ngừng biến hóa, đang không ngừng di động, bên trong có vị trí khác nhau thì tần suất thời không biến hóa khác nhau.

Thiên Diện Quỷ Vu cười nói:

- Như vậy hành lang thời không cũng như con người, trong lúc di chuyển thì lục phủ ngũ tạng trong người không ngừng vận động khác nhau.

Vương Tuệ cười nói:

- Ví dụ như vậy rất chuẩn xác.

Từ Nhược Hoa nói:

- Trước mắt chúng ta hiểu rõ Hiên Viên thế gia và hành lang thời không, bọn họ có lẽ không tạo thành uy hiếp quá lớn với chúng ta a.

Ứng Thải Liên nói:

- Vậy cũng không nhất định, hôm nay Bát Cực Thần Điện tranh đấu với chúng ta, việc này Bát Cực Thần Châu cũng biết. Ai dám đoán chắc chỗ dựa sau lưng Hiên Viên thế gia không có đục nước béo cò?

Ý Thiên nói:

- Thải Liên nói không phải không có đạo lý, nhưng trước mắt chúng ta không thể chú ý quá nhiều, cũng không có tinh lực và thời gian dồi dào, trước thu thập Huyền Dương Cung cùng Nam Cung thế gia, sau đó sớm tiến tới Hồng Vân đế quốc.

Dùng thực lực đoàn người Ý Thiên hiện tại, muốn hoàn thành nhiệm vụ này quả thật là dễ dàng.

Ý Thiên thậm chí có thể trực tiếp tiến tới Hồng Vân đế quốc, tìm được gia chủ Nam Cung thế gia, cưỡng ép hắn thần phục, nhưng mà Ý Thiên cũng không có ý định trực tiếp như vậy.

Truy cứu nguyên nhân, cho tới bây giờ Ý Thiên có thể đạt được không ít tài nguyên, trấn áp rất nhiều Vũ Đế, dùng tăng cường thực lực chỉnh thể của Âm Dương Hòa Hợp Phái.

Lúc hành động vẫn do Cổ Ngũ cùng Ứng Thải Liên ra mặt xử lý, hai người tu vị thực lực tăng thêm một bước, xử lý loại chuyện này vẫn thuận buồm xuôi gió.

Phương Gia Lệ vẫn đi theo Ứng Thải Liên, mà Thiên Diện Quỷ Vu thì bị Ý Thiên phái đi ra lưu ý tình huống Hồng Phong thành cổ, chúng nữ còn lại nói chuyện phiếm trong hoa viên, tăng tiến cảm tình với nhau.

Ý Thiên thì đi dạo các nơi, tiếu ngạo núi sông, đường làm quan rộng mở.

Bên người có nhiều nữ nhân, trừ Trương Tuyết cùng Nam Cung Uyển Nghi ra, cũng chỉ có Nam Cung Tình Tuyết cùng Phương Gia Lệ chưa từng bị Ý Thiên chạm qua, bảy nữ còn lại đều là nữ nhân của Ý Thiên..

Đối với tính tình của Ý Thiên, chúng nữ không thèm quan tâm.

Nhưng mà với tư cách là chưởng môn Âm Dương Hòa Hợp Phái, người thừa kế Âm Dương Thần Minh Tông, Ý Thiên đặt mình trong bụi hoa cũng là chuyện bình thường.

Như Trương Tuyết, Nạp Lan Tú Quyên đã sớm nhìn thấy nhiều, cũng mặc kệ không quan tâm.

Mà những người khác tu vị quá thấp, bao nhiêu cũng có chút quan tâm những chuyện này.

Phi thăng Tiên giới, vạn năm bất tử, có thời gian nói chuyện yêu đương, căn bản không vội.

Mà ở thế tục nhân gian, vội vàng mấy chục năm, căm tình rất tích cực.

Buổi sáng giờ Tỵ, một khách không mới mà tới, chính là người của Hiên Viên thế gia mà Thiên Diện Quỷ Vu phát hiện ra.

Đó là nam tử tuấn lãng chừng hai mươi lăm tuổi, tuy trình độ tuấn mỹ không bằng Ý Thiên, nhưng cũng hiếm thấy, có thể so sánh với Hoa Vô Khuyết.

Nam tử này một thân áo trắng, mỉm cười vui vẻ, phong độ nhẹ nhàng.

Trương Tuyết phát hiện ra người này trước tiên, nói cho Ý Thiên nghe.

Ý Thiên nhìn qua người tới, mỉm cười nói:

- Ở xa tới là khách, mời ngồi.

Nam Cung Tình Tuyết nhanh chóng đứng dậy nhường ghế, đứng sau lưng Nam Cung Uyển Nghi.

Người tới cũng không khách khí, cười nói:

- Phong quang tuyệt đẹp, ngươi sẽ không sợ bị người ta đố kỵ?

Ý Thiên nhìn qua chúng nữ bên cạnh, cười nói:

- Bị người đố kỵ cũng là chuyện rất đáng khoe khoang!

Nam Cung Uyển Nghi nhìn qua người nọ, hỏi:

- Ngươi là ai, tới đây có mục đích gì?

Nam tử tuấn tú nói:

- Tại hạ Hiên Viên Minh Chí, tới đây muốn bàn sinh ý với Ý Thiên.

Từ Nhược Hoa nói:

- Là sinh ý, hay là giao dịch?

Hiên Viên Minh Chí nói:

- Chưa từng gặp mặt, tự nhiên bàn sinh ý.

Ý Thiên cười nói:

- Nói sinh ý của ngươi đi, xem ta có hứng thú hay không.

Hiên Viên Minh Chí lộ rõ phong độ, tuy đặt mình trong bụi hoa, nhưng vẫn mang theo thần sắc kinh diễm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio