Thiên Tôn Trùng Sinh

chương 602: xích ma vực sâu(2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một đám tiên thiên trận pháp ẩn trong lòng núi, mỗi một tòa cung điện đều là mắt trận, hình thành một đám siêu cường phòng ngự trận pháp, chư thánh chi thành đứng vững ở nơi nào, mặc cho vô số hỗn độn cơn lốc, mưa đá đánh sâu vào, lù lù bất động.

Long Kình Thiên thấy chư thánh chi thành, không thán phục cũng không được, đây là thủ đoạn chỉ Hỗn Nguyên Thánh Nhân mới có, ít nhất dựa vào thực lực hiện tại của hắn là không thể.

Long Kình Thiên, Tô Chí bay tới một tòa sơn mạch cao nhất hỗn độn thần sơn to lớn, đáp xuống. Sơn mạch cao nhất này có một đại thành, lớn hơn cả một trăm đại châu của Tiên giới.

Long Kình Thiên nhìn cửa đại thành, mặt trên viết bốn chữ: Chư thánh chi thành!

Đây là chư thánh chi thành.

Tô Chí cẩn thận nói:

- Sư phụ, chúng ta vào thôi.

Long Kình Thiên gật đầu.

Giao hai mươi vạn hỗn độn thiên nguyên đan, hai người Long Kình Thiên, Tô Chí tiến vào chư thánh chi thành.

Tiến vào chư thánh chi thành, Long Kình Thiên phát hiện nó không nhộn nhịp như đã tưởng, thậm chí còn hẻo lánh hơn cả thành trì của Tô Chí.

Nhìn ra Long Kình Thiên nghi hoặc, Tô Chí giải thích rằng: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Bởi vì mỗi lần tiến vào chư thánh chi thành, mỗi người phải giao nộp mười vạn hỗn độn thiên nguyên đan, cho nên bình thường không tình huống tất yếu thì ít có người đến hỗn độn thần sơn này. Nhưng đến mười vạn năm một lần giao dịch thánh hội, chư thánh chi thành liền cực kỳ náo nhiệt.

Long Kình Thiên nghe Tô Chí giải thích, đi trên đường hỗn độn thần sơn.

Con đường của hỗn độn thần sơn rất rộng. Bốn phía kiến trúc rất lớn, cửa hàng san sát nhau, mỗi một gian cửa hàng đều lộ ra một loại hơi thở phiêu trần, làm cho người ta cảm giác giống như cửa hàng này không phải là cửa hàng.

Long Kình Thiên đi trên đường hỗn độn thần sơn, cảm ứng huyền hoàng chi khí.

Nửa ngày đi qua.

Long Kình Thiên nhíu mày, nửa ngày qua hắn có đi ngang một nửa cửa hàng trong hỗn độn thần sơn, nhưng huyền hoàng chi khí trong người không một chút phản ứng.

Không lẽ hỗn độn thần sơn không có mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản?

Đến gần mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản một vạn ức dặm là huyền hoàng chi khí trong người Long Kình Thiên có điều cảm ứng, dù là mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản bị người bỏ thêm cấm chế, chỉ cần trong phạm vi một ức dặm là hắn sẽ cảm ứng được.

Tô Chí theo sau lưng Long Kình Thiên, dù không hiểu mục đích hắn muốn tới hỗn độn thần sơn nhưng hắn đã không nói thì gã cũng không dám hỏi nhiều.

Lại qua một canh giờ, đúng lúc này, đột nhiên huyền hoàng chi khí trong người Long Kình Thiên lay động, dù rất nhẹ nhưng hắn vẫn cảm ứng được. Trong lòng Long Kình Thiên vui vẻ, cảm ứng huyền hoàng chi khí trong người chỉ hướng, bước nhanh đi tới.

Không lâu sau, Long Kình Thiên đi tới một cửa hàng cực lớn.

- Quang Minh thương hội!

Long Kình Thiên thấy Long Kình Thiên đi vào cửa hàng này thì hơi giật mình. Quang Minh thương hội là tám vị Thiên Tôn ở hỗn độn thế giới liên hợp thành lập thương hội.

Trong đó Quang Minh Thiên Tôn có thực lực mạnh nhất chính là người mạnh nhất Thiên Tôn trong các Thiên Tôn hỗn độn thế giới. Năm đó có người so sánh Quang Minh Thiên Tôn với Đại La Thiên Tôn Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên đi vào Quang Minh thương hội, đi tới một góc tiền điện cửa hàng. Long Kình Thiên đi tới một góc, đứng trước hòn đá đen thui cỡ mười trượng.

Hòn đá đen thui cỡ mười trượng nà không hề bắt mắt, nhưng Long Kình Thiên biết đây là mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, chẳng qua bị người hạ cấm chế, mặt trên cấm chế không kém, hẳn là Tiên Đế hậu kỳ cường giả bày ra. Đương nhiên lấy thực lực hiện tại của Long Kình Thiên muốn phá vỡ cấm chế mặt trên chỉ cần tùy tiện chỉ.

Long Kình Thiên nói với Tô Chí:

- Ngươi kêu uản sự cửa hàng đến đây.

Cửa hàng vắng vẻ, không có bao nhiêu người, vì vậy Long Kình Thiên có đến thì nhân viên cửa tiệm không hỏi han gì.

Tô Chí cung kính nói:

- Tuân lệnh sư phụ.

Tô Chí xoay người rời đi, không lau sau gã trở lại, bên cạnh đi theo một ông lão mặc đạo bạo. ông lão có thực lực không kém, là Tiên Đế hậu kỳ, xem ra là quản lý của cửa hàng này.

Tô Chí trở về trước mặt Long Kình Thiên, cung kính nói:

- Sư phụ, đây là Hồ Ứng chủ sự của Quang Minh thương hội.

Hồ Ứng chủ sự nghe thế thì giật mình nhìn Long Kình Thiên. Sư phụ? Hồ Ứng chủ sự có quen Tô Chí, không ngờ thanh niên tóc đen này là sư phụ của Tô Chí!

Trước khi tới đây Tô Chí không nói cho Hồ Ứng chủ sự nghe.

Nhìn thanh niên tóc đen bí hiểm khiến Hồ Ứng chủ sự nhjinf không ra tu vi, vội chào nói:

- Hồ Ứng kính chào tiền bối!

Long Kình Thiên gật đầu, không nói nhảm, chỉ vào mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản.

Long Kình Thiên hỏi:

- Khối đá này bán như thế nào?

Hồ Ứng chủ sự nghe vậy do dự một chút, nói:

- Tiền bối, không dám giấu giếm, khối đá này Quang Minh thương hội chúng ta bày ra không phải để bán.

Tô Chí mở miệng hỏi:

- Cái gì? Không bán?

Long Kình Thiên vẻ mặt bình tĩnh hỏi:

- Tại sao?

Hồ Ứng chủ sự giải thích rằng:

- Tảng đá này là phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn chúng ta tìm được, nhưng không ai biết lai lịch của tảng đá, bởi vậy phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn bày nó tại đây, hy vọng người tiến đến thương hội có ai nhận ra lai lịch của tảng đá này. Phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn của chúng ta nói dù là ai nhận ra lai lịch của tảng đá sẽ thưởng cho năm trăm ngàn hỗn độn thiên nguyên đan!

Tô Chí chấn động:

- Năm trăm ngàn hỗn độn thiên nguyên đan!

Năm trăm ngàn hỗn độn thiên nguyên đan, dù là đối với Tô Chí cũng là một món tài sản không nhỏ.

Long Kình Thiên biểu tình lạnh nhạt, hắn biết phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn dù không rõ đây là mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản nhưng nhìn ra tảng đá có lai lịch bất phàm, cho nên mới lấy năm trăm ngàn hỗn độn thiên nguyên đan treo giải thưởng.

Năm trăm ngàn hỗn độn thiên nguyên đan đối với Tiên Đế là một món tài sản lớn, nhưng với Thiên Tôn thì không đáng kể chút nào.

Long Kình Thiên hỏi:

- Vậy ngươi có biết phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn của các ngươi làm sao tìm được khối đá này không?

Hồ Ứng chủ sự vẻ mặt khó xử:

- Tiền bối, cái này...

Tay Long Kình Thiên lóe ánh sáng, quăng qua một không gian tiên khí.

Hồ Ứng chủ sự nhận lấy, thần thức đảo qua, chỉ thấy trong không gian tiên khí hỗn độn thiên nguyên đan chồng chất như núi, liên miên không biết bao nhiêu vạn dặm. Nhìn hỗn độn thiên nguyên đan trong không gian tiên khí, lòng Hồ Ứng chủ sự cực kỳ kinh sợ. Dù Hồ Ứng chủ sự không biết hỗn độn thiên nguyên đan trong không gian tiên khí đến tột cùng bao nhiêu, nhưng là tuyệt đối không chỉ có một vạn ức!

Long Kình Thiên mở miệng nói:

- Chỉ cần ngươi nói cho ta biết phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn của các ngươi làm sao tìm được thì một vạn ức hỗn độn thiên nguyên đan này chính là của ngươi.

Hồ Ứng chủ sự nuốt nước miếng, mặt âm trầm biến đổi, cuối cùng mở miệng nói:

- Không dối gạt tiền bối, khối đá này phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn của chúng ta tìm được ở Xích Ma vực sâu.

Tô Chí biến sắc mặt:

- Xích Ma vực sâu!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio