Thiên Tôn Trùng Sinh

chương 97: không ngờ là tử thiên long hoàng!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phút chốc thánh cấp cường giả của lục phái đánh ra chiêu mạnh nhất của mình, không còn ai giữ lại thực lực. Một số người thậm chí thi triển ra võ kỹ thần câp có được từ kỳ ngộ.

Công kích khiến khí lưu đại trận điên cuồng hỗn loạn, cửa Long Viêm cốc hình như vì công kích từ thánh cấp cường giả của lục phái mà phát ra tiếng kinh sợ.

Ong, ong, ong!

Từng tiếng vù vù không dứt.

Ầm ầm!

Tiếng nổ điếc tai truyền đến, công kích của thánh cấp cường giả của lục phái va chạm với kiếm sơn.

Ầm!

Kiếm sơn bị công kích mãnh liệt từ thánh cấp cường giả của lục phái tựa như khối băng yếu ớt vỡ tan, kiếm sơn chớp mắt tan tác.

Cổ Hải Cổ gia thấy vậy thì mặt vui sướng, quát:

- Uy lực trận này chỉ có thể thôi, kiếm sơn đã bị phá, mọi người tập trung công kích giết chết cường giả Long tộc, bắt giữ Long Kình Thiên!

Cổ Hải xung phong lao tới trước.

Cổ Hải nhìn Long Kình Thiên, biểu tình dữ tợn, lóe sát ý:

- Long Kình Thiên, chờ lát nữa ta sẽ khiến ngươi chịu mọi hành hạ mà chết!

Nhưng khi Cổ Hải của Cổ gia lao xuống thì bỗng phát hiện khóe môi Long Kình Thiên cong lên nụ cười, biểu tình không kinh hoàng như gã tưởng, trong mắt bình tĩnh chất chứa trào phúng.

Không sai, chính là trào phúng.

Cổ Hải của Cổ gia ngây ra, trong lòng nổi lên cảm giác bất an mãnh liệt. Nguy rồi!

Chính lúc này, Cổ Hải của Cổ gia trông thấy kiếm sơn bị họ đánh tan đột nhiên hóa thành vô số hàn khí lợi kiếm cực nhan tấn công họ.

Lợi kiếm phá không, tiếng xé rách không gian kêu vù vù.

Đây là tốc độ nhanh đến mức tận cùng thì vang tiếng xé gió.

Cổ Hải của Cổ gia mặt xám xịt, con mắt trợn to:

- Không, không, thánh vực không gian!

Cổ Hải của Cổ gia cảm giác hơi thở tử vong tới gần mình, kinh hoàng thi triển ra thánh vực không gian.

Chỉ thấy xung quanh Cổ Hải của Cổ gia xuất hiện một không gian.

Không gian này toàn là sóng biển, từng đợt sóng thét gào, lao nhanh, liên tiếp thành vùng biển.

lực lượng thủy hệ cường đại bùng phát từ không gian của Cổ Hải của Cổ gia.

Long Kình Thiên cười lạnh nói:

- Thánh vực không gian?

Long Kình Thiên nói xong tay lóe tia sáng, thái minh hàn khí hóa thành kiếm lại tăng vọt gấp đôi.

Xèo!

Xèo!

Chỉ thấy thái minh hàn khí công kích thánh vực không gian quanh thân Cổ Hải của Cổ gia, chớp mắt phá vỡ không gian.

Thánh vực không gian của Cổ Hải của Cổ gia tựa như vách tường bị đâm thủng lỗ chỗ.

Vùng biển sóng liên tiếp giống như khối gỗ đứ đoạn,s óng biển bùng nổ biến mất trên trời.

Tiếp theo là vô số thái minh hàn khí đâm thủng thánh thể của Cổ Hải của Cổ gia.

- Ực.

Cổ Hải của Cổ gia phát ra tiếng hét trầm đục, khó tin nhìn Long Kình Thiên. Cổ Hải vươn tay sờ ngực mình như muốn làm cái gì, nhưng tiếp theo té từ trên trời xuống.

Giống như thánh cấp cường giả của lục phái lúc trước chết đi, trên mặt Cổ Hải của Cổ gia có vô tận không cam lòng, có vô tận hối hận, có vô tận không tin

Lúc trước Cổ Hải của Cổ gia từng mơ mộng bảo bối vô tận trong bảo khố Long tộc, từng mơ ước long huyết vô cùng hấp dẫn trong người long thể của Long tộc. Chỉ cần có đầy đủ thánh cấp long huyết, Cổ Hải của Cổ gia tự tin trong trăm năm có thể đột phá đến thần cấp. Nhưng mọi thứ đột nhiên biến xa xôi, mơ hồ như vậy.

Cổ Hải của Cổ gia té xuống, tầm mắt dần tối sầm.

Nhìn xác Cổ Hải của Cổ gia ngã gục, Long Kình Thiên biểu tình lạnh lùng, vung hai tay, đem xác gã và xác các thánh cấp cường giả của lục phái lúc trước đã chết cất vào Trấn Thiên tháp.

- Mười chín người.

Từ lúc bắt đầu đến bây giờ, bao gồm Cổ Hải, dã có mười chín vị thánh cấp cường giả chết.

Lúc này lại có người từ trên trời rớt xuống.

Long Kình Thiên vung đôi tay.

- Hai mươi!

- Hai mươi mốt!

Chỉ chớp mắt trong Trấn Thiên tháp có xác của ba mươi hai vị thánh cấp cường giả. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Ba mươi hai vị!

Đám Trác Thường, môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong, Đỗ Niên nhìn thánh cấp cường giả của lục phái lần lượt từng người từ trên tời té xuống, mắt đỏ ngầu, sát ý kinh người.

Nhưng công kích của họ bị Long Hoàng Ngao Chí, trưởng lão của Long tộc thúc đẩy đại trận ngăn cản lại.

Công kích của mười ba vị thần cấp cường giả thần phái bị hai người Long Hoàng Ngao Chí ngăn cặn.

Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn thánh cấp cường giả của lục phái chết trước mặt mình. Bọn họ là thần cấp cường giả, ở đại lục Thiên Lam kêu mưa gọi gió, nhưng giờ phút này không thể cứu đệ tử lục phái của mình.

Trác Thường rít gào:

- Long Kình Thiên, ta phải giết ngươi, phải giết ngươi, phải băm vằm ngươi thành muôn ngàn mảnh!

Trác Thường điên cuồng, chưởng giáo các phái như môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong cũng biểu tình vặn vẹo, hạn không thể giết Long Kình Thiên ngàn lần, vạn lần, ngàn vạn lần.

Nhưng mặc kệ họ có hại hơn, sát ý như biển cũng không thể ngăn cản chuyện xảy ra.

Không thể cứu lại kết quả thánh cấp cường giả của lục phái chết đi.

Thánh cấp cường giả của lục phái còn lại vẫn đang lục tục chết đi.

Nhìn tình cảnh trước mắt, cường giả các phái phía xa đứng xem tay chân lạnh cóng, mắt cực kỳ kinh khủng, cái này đúng là đại đồ sát!

Rõ ràng là đại đồ sát!

Thánh cấp cường giả của lục phái như là trư la thú bị giết.

Đây quả thực chính là nhân gian địa ngục!

Là thánh cấp cường giả, trong những gia tộc truyền thừa ngàn năm, mấy ngàn năm thì đó là sự tồn tại như lão tổ, tối cao, thế mà giờ họ lần lượt té ngã trước mặt mọi người.

Những gia tộc, tông phái cường giả chấn kinh, kinh khủng, ánh mắt nhìn Long Kình Thiên lại biến đổi.

Long Kình Thiên đứng trong Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận, nhẹ nhàng hời hợt, biểu tình thản nhiên, nhìn không ra là hắn đánh chết thánh cấp cường giả của lục phái thì biểu tình không có dao động gì cả.

Nhìn biểu tình bình tĩnh, thản nhiên của Long Kình Thiên, những gia tộc, tông phái cường giả trong lòng lạnh run.

Long Kình Thiên ở trong mắt họ giống như ác ma khủng bố.

Một ác ma địa ngục khiến người rùng mình.

Lôi Hạo Hiên đứng phía xa, tay chân lạnh cóng, môi trắng bệch, giống như ngời bình phàm ở đất cực băng thì môi trắng.

Lúc trước Long Kình Thiên ở trong mắt Lôi Hạo Hiên chỉ là một con kiến, gã giơ một ngón tay đủ giết hắn. Lôi Hạo Hiên chưa từng để Long Kình Thiên trong lòng.

Nhưng hiện tại Lôi Hạo Hiên phát hiện con kiến trong mắt gã đột nhiên biến thành ngọn núi to, đè épc gã nghẹt thở.

Lôi Hạo Hiên ở trong mắt Long Kình Thiên là con kiến.

Lôi Hạo Hiên nhớ lại ánh mắt Long Kình Thiên nhìn gã thì đúng là như vậy.

Người ta trước giờ không lọt mắt thiên phú mạnh nhất Võ Thần Điện từ xưa đến nay như Lôi Hạo Hiên.

Long Kình Thiên đứng đó, cảm giác ánh mắt cường giả các phái kinh hoàng nhìn mình, sắc mặt bình tĩnh, thánh cấp cường giả? Thánh cấp cường giả đối với Long Kình Thiên không khác gì bình dân trên đại lục Thiên Lam. Đừng nói là viễn cổ chiến thần, dù là cỡ như Trác Thường cũng chỉ thế thôi.

Ở trung ương Tiên Giới hay phát sinh đại chiến.

Long Kình Thiên đã thấy quá nhiều ngàn vạn Thiên Tiên, thậm chí là Kim Tiên chết trước mặt mình.

Thử tưởng tượng ngàn vạn Thiên Tiên, Kim Tiên như hạt mưa từ trên trời rơi xuống sẽ là tình cảnh như thế nào? Thánh cấp cường giả trước mắt so sánh có đáng gì?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio