Vèo một tiếng Diệp Thanh biến mất, chỉ để lại một tàn ảnh tại chỗ, là Tàn Ảnh Tam Động giai đoạn đại thành. Nhanh như gió rít, Trần Lạc đã đứng trước mặt Trần Lạc. Toàn thân Diệp Thanh tỏa ánh sáng, tam chuyển linh lực bộc phát ngưng tụ lại, ánh sáng lạnh chớp lóe. Mọi người nhìn ra được đó là Hàn Băng Chỉ giai đoạn đỉnh, Diệp Thanh đánh hết sức.
Diệp Thanh hung tợn rống to:
- Trần Lạc, quỳ xuống mau!
Diệp Thanh hết sức đánh ra Hàn Băng Chỉ giai đoạn đỉnh có uy lực khá mạnh, không biết Trần Lạc có né tránh được không?
Không có!
Trần Lạc không thèm né. Mắt thấy một chỉ của Diệp Thanh sắp điểm trúng ngực Trần Lạc thì hắn bỗng nhúc nhích. Trần Lạc nhấc chân, linh lực cuồng bạo bảy linh mạch biến dị hiện ra như lửa tụ tập quanh cổ chân hắn. Tốc độ của Diệp Thanh rất nhanh nhưng Trần Lạc càng mau, hắn nhấc chân lên với khí thế sấm sét đạp vào bụng Diệp Thanh.
Bùm một tiếng, ánh sáng quanh thân Diệp Thanh tán loạn, nàng như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, té xuống đất lăn mấy vòng ra sau.
Thấy hình ảnh này mọi người giật mình. Đám người Lý Nguyên chấp sự, viện trưởng Tiểu La Thiên học viện biến sắc mặt, không thể tin nổi cú đá của Trần Lạc mạnh như vậy. Nhóm Tiết Thường Uyển, Vũ Hóa Phi cũng hoảng hốt.
- Bảy linh mạch biến dị cường đại quá, một cước của Trần Lạc đánh tan tác linh lực của Diệp Thanh, sao có thể mạnh đến vậy?
Xong rồi sao? Chưa, bởi vì hình ảnh xảy ra tiếp theo làm mọi người rớt tòng mắt.
Trần Lạc hét to một tiếng:
- Một cước này cho Ngưu Manh!
ánh sáng lóe lên quanh thân Trần Lạc, linh lực cuồng bạo hiện ra như lửa cháy, không khí mười thước xung quanh hắn kêu tí tách, khí lưu rối loạn. Đại trọng tài đứng bên cạnh nhíu mày, thầm than linh lực của Trần Lạc cuồng bạo hết sức.
Tiếng hổ gầm rú lên:
- Grao!
Mọi người thấy Trần Lạc mạnh mẽ vung nắm đấm, linh lực cuồng bạo ngưng tụ thành con cọp hung tàn cao hai thước, con cọp lửa há to mồm xông lên.
Đây là... Là oai vũ chi hồn! Oai Vũ Vô Tướng Quyền !
- Oai vũ chi hồn thứ nhất là vì ngươi không biết điều!
Trần Lạc lại tung nắm đấm đánh ra oai vũ chi hồn tiếp theo.
- Oai vũ chi hồn này là vì ngươi ngang ngược, kiêu căng!
Lại một oai vũ chi hồn.
- Oai vũ chi hồn này là vì ngươi tự phụ!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong khoảnh khắc tiếng hổ gầm vang không dứt, mọi người nhìn chăm chú, da đầu tê dại. Bởi vì bọn họ nhìn thấy Trần Lạc đánh ra ba mươi sáu oai vũ chi hồn trong chớp mắt.
- Grao grao grao grao grao!!!
Ba mươi sáu oai vũ chi hồn như hư như thực, khí thế uy mãnh, bá đạo vô song. Tiếng oai vũ chi hồn gầm rống điếc tai như bầy cọp từ trong rừng rậm nhào ra. Nơi bầy cọp đi qua không mọc một cọng cỏ, khói bốc cuồn cuộn, không khí chấn nổ, khí lưu rối loạn, dao động lan ràn, xé rách mặt đất. Oai vũ chi hồn một đường nghiền áp sân thi đấu rung rinh.
- Ba mươi sáu oai vũ chi hồn là đưa ngươi về chầu trời!
Trần Lạc đạp một bước, hú dài chói tai, giơ tay chỉ. Ba mươi sáu oai vũ chi hồn hung mãnh nổi điên xung phong.
Hễ là vu sư ai đều biết Oai Vũ Vô Tướng Quyền được công nhận là linh quyết dễ học mà khó giỏi, bởi vì cùng qua thời gian làm học đồ nên mọi người cảm nhận khắc sâu. Trong nguyên Kim Thủy Vực đừng nói học đồ, tính cả vu sư sơ cấp, trung cấp, thậm chí vu sư cao cấp cũng không bao nhiêu người tu luyện Oai Vũ Vô Tướng Quyền đến giai đoạn viên mãn.
Trần Lạc đã tu luyện Oai Vũ Vô Tướng Quyền thành đại viên mãn.
Càng làm người không tin nổi là chớp mắt Trần Lạc đánh ra ba mươi sáu oai vũ chi hồn. Nên biết ở giai đoạn giai đoạn viên mãn thì oai vũ chi hồn tiêu hao biên độ sóng linh hồn, linh lực rất cao. Không thể tưởng trượng linh hồn, linh lực cỡ nào mới một hơi đánh ra được ba mươi sáu oai vũ chi hồn.
Đúng vậy, toàn trường không một người nào tính ra được. Lúc trước bọn họ chưa từng thấy hình ảnh đáng sợ này, chưa nghe qua bao giờ.
Không biết, không hiểu nổi, càng không có thời gian suy nghĩ. Bởi vì Trần Lạc đánh ra ba mươi sáu oai vũ chi hồn quá cuồng bạo, nếu không ngăn cản thì Diệp Thanh sẽ thành tro, bị đập nát bấy.
Giờ phút này, Diệp Thanh chật vật bò dậy nhìn ba mươi sáu oai vũ chi hồn khí thế uy mãnh, hung tàn bá đạo ập vào mặt. Sắc mặt Diệp Thanh tái nhợt, xám xịt, con ngươi trợn to, vừa giật mình vừa sợ hãi. Diệp Thanh ngồi phịch dưới đất hét chói tai.
- Nguy rồi, sắp có người chết!
Trong phút chốc Đại trọng tài lắc người xông lên. Cùng lúc đó, bốn Đại trọng tài, vực chủ đại nhân, đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn, Mai tháp chủ Trường Hồng trận tháp, hội trưởng Vinh Diệu công hội cùng ra tay. Năm người là đại nhân vật lớn nhất Kim Thủy Vực, thực lực siêu mạnh, cao thâm khó dò. Tuy Trần Lạc đánh ra ba mươi sáu oai vũ chi hồn rất cường đại nhưng vẫn bị trận pháp, linh quyết của năm người vực chủ đại nhân, đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn, Mai tháp chủ Trường Hồng trận tháp, hội trưởng Vinh Diệu công hội, Đại trọng tài ngăn lại.
Năm người liếc nhau, thấy kinh hoàng trong mắt đối phương. Vực chủ đại nhân trề môi lầm bầm gì đó. Mai tháp chủ Trường Hồng trận tháp nhìn Trần Lạc, trong mắt rực cháy cuồng nhiệt như trượng mẫu nhìn nữ tế, càng xem càng vừa mắt.
Lại nhìn Diệp Thanh đã mềm nhũn nằm tại chỗ, mặt xám xịt thẫn thờ, co giật run lẩy bẩy, mùi hôi phát ra. Đại trọng tài nhướng mày, vẫy tay sai người nâng Diệp Thanh xuống. Mọi người thế mới thấy mặt đất ướt nhẹp, Diệp Thanh ba mươi sáu oai vũ chi hồn điên cuồng của Trần Lạc hù đến tè dầm.
Kinh hoàng!
Mấy vạn người đều chìm trong hoảng hốt, trợn to mắt khó tin nhìn thiếu niên áo lam trong sân thi đấu. Toàn Tiểu La Thiên học viện trên từ viện trưởng đến Lý Nguyên chấp sự, các lão sư đều đứng bật dậy. Bọn họ không thể tưởng tượng nổi Diệp Thanh sẽ thua, và thua thảm như vậy, thua đến tè dầm. Bọn họ càng không ngờ Trần Lạc mạnh đến thế, mạnh khó tin, mạnh đến nỗi một hơi đánh ra ba mươi sáu oai vũ chi hồn.
Đám người Triển Phi, Mộ Hạo, Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm mặt trắng bệch, biểu tình cực kỳ khó xem, bị sự cường đại của Trần Lạc hù sợ. Vũ Hóa Phi luôn ung dung giờ nhíu chặt mày, khó tin nhìn Trần Lạc.
Vũ Hóa Phi nhỏ giọng nói:
- Biên độ sóng linh hồn cỡ nào mới đánh ra ba mươi sáu oai vũ chi hồn?
Tiết Thường Uyển đứng yên, có lẽ nàng là người thứ nhất trong Kim Thủy Vực biết Trần Lạc đã sớm tu luyện Oai Vũ Vô Tướng Quyền đến giai đoạn viên mãn, còn tự nếm thử. Nhưng Tiết Thường Uyển chưa từng nghĩ đến Trần Lạc có thể một hơi đánh ra oai vũ chi hồn như vậy.
- Khi Ngưu Manh nhận thua các ngươi không ngăn cản, nàng chưa nhận thua tại sao cản ta? Các vị Đại trọng tài, các ngươi không cảm thấy không công bình sao?
Lời nói của Trần Lạc làm mấy trọng tài lúng túng, không thể phản bác. Cuối cùng Đại trọng tài đứng ra răn dạy chiêu thức của Trần Lạc quá hung mãnh, nếu không ngăn cản thì Diệp Thanh sẽ chết tại chỗ. Trần Lạc đã đoán trước, hắn khó chịu trọng tài bất công. Trần Lạc không cãi lại, đi xuống đài.