Úy Y Nhi lại liếc xéo Trần Lạc:
- Ngươi biết có bao nhiêu thống lĩnh Vĩnh Hằng Quốc Độ đến không? Tám vị. Đừng nói là ngươi, dù Đại La Vương Tọa có đây cũng không làm nên chuyện gì. Đại La Vương Tọa dám cứu Xích Hỏa từ tay Mộ Thiên Cương, nhưng Đại La Vương Tọa tuyệt đối không dám cứu người từ tay tám Mộ Thiên Cương. Không phải sợ, thật ra Đại La Vương Tọa không có bản lĩnh đó.
- Vậy sao?
- Vậy gì mà vậy, hừ!
Tính tình Úy Y Nhi không nóng nảy, nhưng không hiểu sao mỗi lần đối diện Trần Lạc là nàng sẽ nổi giận, vì thái độ hờ hững của hắn khiến nàng tức giận. Như thể dù trời sụp đất nứt Trần Lạc cũng không quan tâm.
- Đồ vô tri, đừng thấy lúc Đại La Vương Tọa cứu Xích Hỏa dường như Mộ Thiên Cương rất e ngại Đại La Vương Tọa. Bây giờ ngươi kêu Đại La Vương Tọa cứu người thử, Đại La Vương Tọa sẽ sợ chết. Có lẽ Mộ Thiên Cương e ngại Đại La Vương Tọa, nhưng trong tám vị thống lĩnh có ít nhất một người tuyệt đối không sợ Đại La Vương Tọa.
- A? Là ai?
- Đó, người đứng ở đầu thuyền. Biết hắn là ai không? Tất cả người vô tận hải đều biết hắn, Tuyết Tàng Tà. Tuy cùng là Nhân Vương chi tử nhưng đại vị của Tuyết Tàng Tà trong Vĩnh Hằng Quốc Độ, thậm chí vô tận hải hơn Mộ Thiên Cương rất nhiều. Có thể nói trong đội tàu Vĩnh Hằng Quốc Độ hiện nay mọi người xem Tuyết Tàng Tà như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
- Vậy sao?
Trần Lạc vẫn hờ hững, hắn thật sự không biết Tuyết Tàng Tà, cũng không muốn nhớ, không chút hứng thú với loại người này.
Thái độ của Trần Lạc chọc giận Úy Y Nhi, nàng chỉ vào mặt hắn, tức không nói nổi. Úy Y Nhi cảm thấy tiểu tử mặt trắng quá kiêu ngạo, rất cuồng. Không, từ cách nói năng làm việc của tiểu tử mặt trắng chưa từng lộ ra chút ngông cuồng nào, chính xác hơn là hờ hững, không quan tâm. Nhưng chính thái độ đó chọc giận Úy Y Nhi, nàng cảm thấy tiểu tử mặt trắng thật là không biết trời cao đất rộng.
Các Hành Giả xì xầm bàn tán về Vĩnh Hằng Quốc Độ.
- Nhiều người Vĩnh Hằng Quốc Độ đến thật, hơn hai ngàn vị lão vu yêu, hơn năm trăm vị quý công tử, hơn hai trăm vị tiểu vương gia, tám vị thống lĩnh, nhân vật như Tuyết Tàng Tà cũng đến.
- Hiện tại chỉ mới bắt đầu, không lâu sau cao tầng Vĩnh Hằng Quốc Độ sẽ đến nhiều nữa.
- Ha, không biết các người có nghe nói gì không?
- Nghe gì?
- Thời gian gần đây Vĩnh Hằng Quốc Độ mất mặt nhiều.
- Sao vậy?
- Nghe nói gần đây trong Quảng Lăng thành, Như Ý tiểu vương gia Phong Hiên Vũ bị một tiểu tử mặt trắng mới vào vô tận hải đánh thành đầu heo.
- Chuyện này đang đồn khắp vô tận hải, nghe nói tiểu tử mặt trắng là duyên kiếp trước của Bà Sa tiểu thư.
- Đúng vậy! Sau đó người Vĩnh Hằng Quốc Độ, người Như Ý Phong gia đi Quảng Lăng thành, nhưng hình như tiểu tử mặt trắng đã bỏ trốn, chuyện này đành bỏ mặc, đến bây giờ chưa tìm ra tiểu tử mặt trắng.
- Khiến Vĩnh Hằng Quốc Độ mất mặt không chỉ duyên kiếp trước của Bà Sa tiểu thư, đoạn thời gian trước ở tuyến hàng hải đệ nhất, nghe nói Mộ Thiên Cương mang theo một đám người khó khăn lắm mới tìm ra Xích Hỏa, giữa đường Đại La Vương Tọa xuất hiện. Đại La Vương Tọa cứu Xích Hỏa đi, Mộ Thiên Cương không dám nói tiếng nào.
- Đại La Vương Tọa đúng là một nhân vật anh hùng, vương tọa duy nhất dám đối nghịch với Vĩnh Hằng Quốc Độ. Nhưng ta cảm thấy người như Đại La Vương Tọa sợ là không sống lâu, đừng thấy hắn vấn đỉnh đại la vương tọa nhưng không biết xư xử, lần bảy lượt từ chối Vĩnh Hằng Quốc Độ, giờ còn công khai cứu người từ tay Vĩnh Hằng Quốc Độ, kết cuộc không tốt lành gì.
- Đúng rồi, nhiều năm qua người dám đối nghịch Vĩnh Hằng Quốc Độ dù là ai cuối cùng mấy người có thể sống tiếp?
Trong khi các Hành Giả bàn tán, một lão nhân vuốt râu khinh thường nói:
- Ha ha ha, theo lão hủ thấy vận số của Vĩnh Hằng Quốc Độ đã hết.
- A? Sao lão tiền bối nói vậy?
- Có chuyện này chắc các vị chưa nghe nói.
Lão nhân bí hiếm làm mọi người tò mò, lao nhao hỏi:
- Lão tiền bối đang nói chuyện gì?
Lão nhân rất hưởng thụ được trở thành tiêu điểm chú ý, vuốt râu cằm thật lâu sau mở miệng nói:
- Mới gần đây ở Cổ Lan chi loan, có một người bí ẩn rất lợi hại đánh hơn bốn mươi vị tiểu vương gia Vĩnh Hằng Quốc Độ, các vị biết chuyện này không?
- Cái gì? Hơn bốn mươi vị tiểu vương gia Vĩnh Hằng Quốc Độ bị đánh?
Nghe lão nhân nói, các Hành Giả lộ vẻ không tin. Ai lăn lộn trong Hành Giả người nào không biết Vĩnh Hằng Quốc Độ là loại tồn tại gì? Ai thấy cũng tránh thật xa. Dù có một, hai người mắt mù đi chọc người Vĩnh Hằng Quốc Độ thì kết cuộc sẽ rất thảm.
Lão nhân đang nói gì? Một người bí ẩn ở Cổ Lan chi loan đánh hơn bốn mươi vị tiểu vương gia Vĩnh Hằng Quốc Độ? Trời, đó là hơn bốn mươi vị tiểu vương gia, tương đương trêu vào hơn bốn mươi gia tộc vương tọa, nhìn chung trong vô tận hải người nào có lá gan này?
Không chỉ Hành Giả Nhi không tin, Kim lão cũng tỏ vẻ nghi ngờ.
Úy Y Nhi chất vấn:
- Lão tiền bối này nói chuyện phải có căn cứ, chuyện xảy ra khi nào? Tại sao ta chưa nghe nói qua?
- Tiểu nha đầu, chuyện này mới xảy ra khoảng hai tháng, chưa lan rộng trong vô tận hải nên ngươi không biết.
Lão nhân vuốt râu, nhắm mắt nhớ lại:
- Nếu lão phu không thấy tận mắt thì cũng sẽ giống các ngươi không tin nổi, nhưng chuyện đó thật sự xảy ra.
Lão nhân mở mắt, vô cùng nghiêm túc nói:
- Không giấu gì các vị, khi ấy lão phu có mặt tại hiện trường. Hơn bốn mươi tiểu vương gia Vĩnh Hằng Quốc Độ đi trên hơn một trăm chiếc thuyền trong tuyến hàng hải đệ nhất, mọi thuyền đều né tránh nhưng chỉ có một con thuyền không né. Đội tàu Vĩnh Hằng Quốc Độ định nghiền qua ai ngờ...
- Ngờ gì?
- Không ngờ một người bước ra khỏi thuyền. Lão phu thấy rõ ràng người đó như là thanh niên, mặc áo tím, đầu đội kim quan, khí thế kinh người. Thanh niên áo tím phất tay, ánh sáng tím đầy trời. Hơn một trăm chiếc thuyền Vĩnh Hằng Quốc Độ tan nát. Thanh niên áo tím gầm một tiếng, hơn bốn mươi tiểu vương gia Vĩnh Hằng Quốc Độ miệng mũi phun máu.
Một thanh niên áo tím đầu đội tử kim quan phất tay hơn một trăm chiếc thuyền Vĩnh Hằng Quốc Độ tan nát, gầm một tiếng, hơn bốn mươi tiểu vương gia Vĩnh Hằng Quốc Độ miệng mũi phun máu?
Trời, có thật không?
Đó là hơn bốn mươi vị tiểu vương gia, đại biểu cho hơn bốn mươi gia tộc vương tọa, thử hỏi trong Mạc Vấn Thiên ai có lá gan lớn vậy?
Lùi một vạn bước, cứ cho rằng người đó gan lớn, nhưng ai có bản lĩnh phất tay một tiếng trăm chiếc thuyền to tan nát, gầm một tiếng, hơn bốn mươi tiểu vương gia Vĩnh Hằng Quốc Độ miệng mũi phun máu?
- Lão tiền bối, có cần nói khoa trương vậy không? Không thể nào.
Úy Y Nhi không tin, đám người không ai tin, bao gồm Kim lão.