Thiên Vu

chương 155: đại danh tên là thiên vương lão tử

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Đồ đê tiện nhà ngươi sao có thể mạnh hơn ta? Ta không phục!

Vũ Hóa Phi luôn kiêu ngạo làm sao chấp nhận nỗi nhục nhã này? Giận dữ làm Vũ Hóa Phi mất hết lý trí, điên cuồng rít gào.

Lại một tiệt sát chỉ, liên tục điểm chỉ.

Không được chính là không được, có cho Vũ Hóa Phi nhà ngươi một ngàn cơ hội thì ngươi vẫn không làm được.

Ngươi nhúc nhích một chút, nhất chỉ tiệt sát, nộ điểm thương thiên giáng xuống ngay.

Không phục? Hôm nay đánh đến khianò ngươi phục thì thôi.

Trần Lạc không phải người khát máu hay tâm ngoan thủ lạt, ít nhất lúc còn lý trí hắn sẽ không. Nếu Trần Lạc không nắm giữ chính sát sức mạnh tiệt sát điểm thương chỉ thì Vũ Hóa Phi sớm bị hắn điểm tan xương nát thịt, hồn phi phách tán.

Giờ phút này, Vũ Hóa Phi người đẫm máu, đầu toàn là dấu ngón tay. Vũ Hóa Phi nằm bệch dưới đất, toàn thân co giật. Vũ Hóa Phi vẫn không phục, không tin nhưng từng tiệt sát chỉ của Trần Lạc ấn xuống làm gã sợ, sợ muốn chết. Vũ Hóa Phi nằm im không dám nói tiếng nào.

Trên bầu trời u ám vang tiếng sấm ù ù, đôi khi tia chớp nổ vang, gió mạnh thổi quét mưa to rơi rào rào.

Thiếu niên áo lam đứng trong gió mưa, vạt áo bay phần phật, tóc đen bay rối. Khuôn mặt nhu đẹp trai không có biểu tình, đôi mắt sâu thẳm bình tĩnh. Trần Lạc cảm ứng điều gì, ngước nhìn bầu trời. Hai bóng người lao nhanh tới, tốc độ siêu nhanh. Nam nhân áo trắng đẹp trai đạp hư không, súc địa thành thốn. Nữ nhân áo đen cũng đạp bước không khí như đạp nền đá.

Một nam một nữ tới ngay.

Khi thấy nữ nhân áo đen lãnh diễm thì mặt Trần Lạc cứng ngắc, con ngươi co rút.

Trần Lạc buột miệng kêu lên:

- Ngươi không chết?

Trần Lạc, Mạc Khinh Sầu cùng đồng thanh.

Trần Lạc nhớ rõ lúc hắn bị hút vào truyền tống trận thúc giục ba mươi sáu kim lôi vạn kiếp trận, thứ đó có sức sát thương có thể giết cả đại vu sư chứ đừng nói là Mạc Khinh Sầu nho nhỏ. Nhưng bây giờ Trần Lạc thấy Mạc Khinh Sầu bằng xương bằng thịt đứng trước mặt, làm sao hắn không kinh ngạc?

Trần Lạc kinh ngạc, Mạc Khinh Sầu càng ngạc nhiên hơn hắn. Mạc Khinh Sầu nhớ rõ đã truyền tống Trần Lạc vào hố đen không gian loạn lưu, chỗ đó là nơi đại tông sư trận pháp nổi tiếng thiên hạ Phong Đà Tử cũng không ra được. Trần Lạc ra bằng cách nào? Nếu không chính mắt thấy Trần Lạc thì Mạc Khinh Sầu không thể tin vào mắt mình, giờ phút này nàng vẫn thấy khó tin.

Không chỉ Trần Lạc, Mạc Khinh Sầu thấy giật mình mà Tịch Nhược Trần cũng hoảng hốt. Mạc Khinh Sầu biến mất vài cửa ải sau đó bí ẩn xuất hiện, chuyện sẽ chẳng có gì nhưng tại sao Trần Lạc, người cũng mất tích bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ này? Tịch Nhược Trần không biết giữa Mạc Khinh Sầu và Trần Lạc xảy ra chuyện gì, nhưng nàng nói hắn đã chết thì chắc chắn là chết. Sao Trần Lạc... Càng khiến Tịch Nhược Trần thấy quái dị là gã không có chút ấn tượng về Trần Lạc, không biết hắn chui ra từ đâu.

Tịch Nhược Trần liếc mắt bốn phía. Ngàn thước một mảnh hoang tàn, gồ ghề. Tịch Nhược Trần nhíu mày, liếc qua không thấy Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích đâu. Khi nhìn Vũ Hóa Phi, biểu tình Tịch Nhược Trần rung động.

Cái gọi là kẻ thù gặp lại hết sức đỏ mắt.

Trần Lạc không xem Mạc Khinh Sầu là kẻ thù nhưng nàng thì có.

Đối với Mạc Khinh Sầu thì thiếu niên áo lam đã thấy cơ thể nàng, biết nàng thiên thề sương chi ai oán, hoặc gả cho hắn hoặc là chết, Trần Lạc còn biết bí mật của sư phụ. Vì bất cứ điều nào kể trên hôm nay Mạc Khinh Sầu không thể để Trần Lạc sống sót rời đi.

Mạc Khinh Sầu lắc người, ánh sáng trong suốt tựa băng bao phủ quanh thân nàng. Mạc Khinh Sầu vọt lên.

Trần Lạc cười lạnh, thập chuyển đại viên mãn linh lực điên cuồng vận chuyển, ánh sáng lửa đỏ bốc cháy trên người hắn dâng cao hai, ba mươi thước.

Chiến đấu bắt đầu.

Vũ Hóa Phi nằm dưới đất thấy Mạc Khinh Sầu đánh nhau với Trần Lạc, gã vốn bị đánh sợ run lại dấy lên hy vọng. Bây giờ Vũ Hóa Phi chỉ có một suy nghĩ là khiến Trần Lạc chết, hắn phải chết. Vũ Hóa Phi quát to, bất chấp cơ thể bị thương nặng hết sức vận dụng thuấn sát cung.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Trần Lạc thi triển Đại Hải Vô Lượng quyết đấu cùng Mạc Khinh Sầu. Lực lượng va chạm, Trần Lạc lùi ba bước, Mạc Khinh Sầu cũng bị đánh lùi ra giữa không trung.

Trần Lạc liếc mắt qua phát hiện thuấn sát tiễn bay tới, biểu tình tức giận quát to:

- Bố tiên sư cha nhà ngươi, không biết sống chết!

Một oai vũ chi hồn, là oai vũ chi hồn đánh ra từ thập chuyển linh lực. Mãnh hổ mười thước gầm rống xông ra cắn nuốt thuấn sát tiễn. Chỉ một oai vũ chi hồn sao? Không, là ba mươi sáu oai vũ chi hồn! Ba mươi sáu oai vũ chi hồn khổng lồ gầm rống xông lên, tình hình đồ sộ như bầy cọp gầm rống. Biểu itnhg Tịch Nhược Trần giật mình.

- Thập chuyển, không ngờ là thập chuyển.

Khi Vũ Hóa Phi cảm ứng trong oai vũ chi hồn ẩn chứa thập chuyển linh lực thì gã không thể tin nổi. Khi Vũ Hóa Phi thấy ba mươi sáu oai vũ chi hồn thì bị hù ngu ra, vội vã thúc giục thí luyện thủ trạc. Nhưng khi Vũ Hóa Phi biến mất, mười hai trong ba mươi sáu oai vũ chi hồn bị thí luyện thủ trạc hút vào.

- Thập chuyển! Ngươi...!

Mạc Khinh Sầu đứng trong không trung cũng giật nảy mình. Mạc Khinh Sầu nhớ rõ lúc trong nhà đá Trần Lạc chỉ mới lục chuyển, sao vài ngày không thấy đã biến thành thập chuyển, chẳng lẽ là bởi vì không gian loạn lưu trong hố đen? Mạc Khinh Sầu không biết cũng không rảnh nghĩ nhiều, bây giờ nàng chỉ muốn giết Trần Lạc. Vừa rồi khi Mạc Khinh Sầu thấy Trần Lạc bị giận dữ xâm chiếm đầu óc, giờ nàng tỉnh táo lại mới nhận ra lúc trong nhà đá đã không đánh lại hắn, nay hắn có linh lực thập chuyển, lực lượng dung nham siêu biến thái, rồi trận pháp khủng bố thầnh ồ kỳ kỹ.

Vì muốn giết Trần Lạc, Mạc Khinh Sầu buộc lòng cầu cứu Tịch Nhược Trần:

- Tịch Nhược Trần, giết hắn giúp ta.

Tịch Nhược Trần còn chìm đắm trong ba mươi sáu oai vũ chi hồn Trần Lạc vừa đánh ra. Tịch Nhược Trần cũng có thể tung oai vũ chi hồn uy mãnh như vậy, thậm chí mạnh hơn của Trần Lạc. Nhưng một hơi đánh ra ba mươi sáu oai vũ chi hồn thì thực lực hiện tại của Tịch Nhược Trần không làm được, cái này yêu cầu cộng hưởng linh hồn rất mạnh để duy trì. Tịch Nhược Trần không tưởng tượng nổi biên độ sóng cộng hưởng linh hồn đến trình độ gì mới có thể trong chớp mắt đánh ra nhiều oai vũ chi hồn thế này. Mạc Khinh Sầu lên tiếng làm Tịch Nhược Trần hoảng hốt biến sắc mặt.

Mạc Khinh Sầu không đánh lại thiếu niên áo lam sao?

Người khác không rõ thực lực thật sự của Mạc Khinh Sầu nhưng Tịch Nhược Trần thì quá rõ ràng.

Lực lượng biến dị hàn băng, cửu âm cực băng, linh nguyên nhị luân, tâm pháp địa cấp, công pháp địa cấp.

Năm lực lượng hợp nhất sao có thể không đánh lại thiếu niên áo lam?

Dù Mạc Khinh Sầu không đánh lại thì nàng còn có lực lượng vận mệnh bàn thạch, đó là sức mạnh cứng rắn vô cùng, người bình thường khó thể ngăn cản.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio