- Huyền Cổ đại sư, ha ha ha ha ha ha! Ta còn nhớ lúc thí luyện thì tu vi của ngươi khoảng linh lực thất chuyển, không ngờ mới mấy ngày ngắn ngủi đã bát chuyển, rất giỏi.
Vương tử điện hạ mỉm cười nói:
- Ngày ngưng tụ linh nguyên thuộc tính đã gần ngay trước mắt. Tiết vực chủ, Kim Thủy Vực các ngươi thật là không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng là nhất minh kinh nhân. Thí luyện lần này ra rất nhiều thiên tài.
Lời của vương tử điện hạ làm mọi người ngây ngẩn. Mới rồi vương tử điện hạ nói nhớ khi Mộ Hạo trong thí luyện có tu vi linh lực thất chuyển? Chẳng lẽ từ lúc thí luyện thì vương tử điện hạ đã chú ý Mộ Hạo? Có lẽ là thật, nếu không thì sao nhiều học tử thí luyện mà vương tử điện hạ chỉ nhớ có mình tu vi của Mộ Hạo.
Nghĩ đến đây Lý Nguyên chấp sự mở cờ trong bụng, tiếp tục bảo:
- Chúng ta nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của điện hạ, không tiếc hết thảy giúp Mộ Hạo ngưng tụ linh nguyên thuộc tính. Hạo nhi, sau không mau bái tạ ơn quan tâm của vương tử điện hạ?
Mộ Hạo không ngốc, lập tức quỳ xuống.
Đồ lão Tà bất đắc dĩ lắc đầu, không ngờ Lý Nguyên chấp sự xuyên tạc lời của gã.
Tài vuốt mông ngựa, nịnh thó của Lý Nguyên chấp sự làm mọi người có mặt khâm phục. Lý Nguyên chấp sự nói như thể Mộ Hạo có thành tích hôm nay toàn nhờ hồng phúc của điện hạ, vương tử điện hạ lắc đầu nghe.
Vương tử điện hạ cười bất đắc dĩ nói:
- Lý Nguyên, đây là Tiểu La Thiên học viện các ngươi biết dạy, không liên quan gì ta.
- Điện hạ quá khiêm tốn, tại hạ không nói ngoa, nếu không vì điện hạ hồng phúc tề thiên giáng xuống Tiểu linh giới, Hạo nhi chúng ta sẽ không ngẫu nhiên dung hợp một lũ 'Linh quang'.
Linh quang?
Đó là đồ tốt.
Không lẽ Mộ Hạo dung hợp một lũ linh quang trong Tùng Lâm Tiểu linh Giới? Hèn gì mới mấy ngày Mộ Hạo đã đến linh lực bát chuyển, bây giờ nghĩ lại có lẽ tin này là thật.
- A? Có vận thế như vậy?
Vương tử điện hạ tò mò hỏi:
- Là linh quang gì?
- Lũ linh quang này nói đến cũng thần kỳ, không biết điện hạ có cho phép một học tử cùng Hạo nhi chúng ta quyết đấu không? Một là trợ hứng cho điện hạ, hai là có thể giúp điện hạ hiểu rõ hơn chỗ huyền diệu của linh quan.
- A? Vậy sao? Cũng được, thử xem.
Nghe vương tử điện hạ đồn ý, Lý Nguyên chấp sự thầm mừng rỡ đứng dậy, nhìn bốn phía tuyển chọn đối thủ thích hợp cho Mộ Hạo.
Lý Nguyên chấp sự cười nói:
- Nếu trợ hứng cho điện hạ đương nhiên phải tìm một đối thủ lực lượng ngang ngửa với Mộ Hạo. Ha, nghĩ ra rồi. Không biết điện hạ có biết Kim Thủy Vực chúng ta có một thiên tài đặc biệt. Tiểu tử này lúc trước vì xâm nhiễm hắc ám bị nhốt hơn một năm, sau đó mở linh mạch thứ tám, tu luyện năm bộ linh quyết cảnh giới thứ nhất đến đại viên mãn, nếu hắn quyết đấu với Hạo nhi sẽ rất đặc sắc.
- Trong thiên hạ còn có học tử tu luyện năm bộ linh quyết cảnh giới thứ nhất đến đại viên mãn? Kim Thủy Vực có thiên tài ghê gớm như vậy? Không biết Lý Nguyên đang nói đến học tử nào?
- Học tử này là một trong các học tử của Kim Thủy Vực chúng ta thi đậu vào Trung Ương học phủ, tên hắn là Trần Lạc.
Người quen Lý Nguyên chấp sự đều biết gã là kẻ âm hiểm, gian trá, thông minh, vì đạ mục đích không từ thủ đoạn. Lý Nguyên chấp sự vốn chỉ muốn nương nhờ linh quang triển lãm nhi tử nuôi Mộ Hạo của mình. Khi mọi người nghe Lý Nguyên chấp sự đề nghị người quyết đấu với Mộ Hạo thì còn thấy lạ, nhưng nghe gã nói tên người được chọn, đám người hiểu ra mục đích của gã.
Hôm nay Lý Nguyên chấp sự không chỉ muốn khoe nhi tử nuôi của mình mà còn muốn mượn cơ hội xóa đi sỉ nhục Trần Lạc mang lại cho gã hôm hội thi Kim Thủy Vực.
Mọi người đều biết lúc hội thi Kim Thủy Vực Trần Lạc với sức chiến đấu mạnh mẽ tuyệt đối hù Diệp Thanh của Tiểu La Thiên học viện tè ra quần, một chiêu đánh xỉu Đinh Tử Hiên, với lực lượng tám linh mạch biến dị, uy lực năm linh quyết đánh Mộ Hạo chỉ có nước chịu đòn. Trận chiến đó làm Lý Nguyên chấp sự, người Tiểu La Thiên học viện mất hết mặt mũi. Lý Nguyên chấp sự luôn ghi hận trong lòng, tìm cơ hội trả thù. Khi Lý Nguyên chấp sự nghe Trần Lạc mở linh hải thất bại, linh hải chết thì cảm thấy cơ hội đã đến. Nhưng Lý Nguyên chấp sự không ngờ Trần Lạc được Trung Ương học phủ chọn với tư cách học sinh đặc biệt.
Tuy Lý Nguyên chấp sự không biết Trần Lạc có tiềm lực gì được Trung Ương học phủ nhìn trúng nhưng linh hải chết chắc chắn linh lực sẽ tán loạn, không thể vận chuyển bình thường. Linh hải chết, đó là điều đương nhiên, là quy tắc tu hành không thể đánh vỡ. Lý Nguyên chấp sự cho rằng sức chiến đấu của Trần Lạc giảm sút, dù hắn ăn linh đan diệu dược linh lực thất chuyển cũng không đấu lại Mộ Hạo.
Huống chi Mộ Hạo bây giờ không phải là Mộ Hạo trước kia. Mộ Hạo bây giờ có linh lực bát chuyển, lại dung hợp linh quang. Lý Nguyên chấp sự tin tưởng dựa vào lực lượng một lũ linh quan này sức chiến đấu của Mộ Hạo không kém gì Vũ Hóa Phi, e dám chắc chắn như thế, vì gã biết rõ hơn bất cứ ai Mộ Hạo dung hợp linh quang mạnh cỡ nào.
- Lý Nguyên thật là lòng dạ hẹp hòi, chắc hắn còn ghi hận chuyện trong Thiên Khải tửu lâu, hội thi Kim Thủy Vực.
- Ở Thiên Khải tửu lâu hắn uy hiếp Trần Lạc, lộ hết việc xấu ra. Tại hội thi Kim Thủy Vực thì mất hết mặt mũi. Lý Nguyên muốn mượn cơ hội hôm nay để Mộ Hạo đánh bại Trần Lạc, nói cho người Kim Thủy Vực biết năm xưa Tiểu La Thiên học viện trục xuất Trần Lạc là đúng. Phế vật chính là phế vật, dù cho mở linh mạch thứ tám rốt cuộc là phế vật mở tử hải.
- Ài, linh hải của Trần Lạc chết, linh lực rối loạn không thể vận chuyển bình thường, sức chiến đấu không được. Huống chi xem bộ dạng Lý Nguyên tự tin, Mộ Hạo dung hợp linh quang chắc rất lợi hại.
- A! Trần Lạc đâu? Mới rồi ta còn thấy hắn sao bây giờ không gặp nữa?
Mới rồi nhiều người thấy Trần Lạc bị Lạc đại mỹ nữ kéo vào cái bàn trong góc, bây giờ nơi đó chỉ có Lạc Anh, Tiết Thường Uyển. Trần Lạc đâu? Vực chủ đại nhân giương mắt nhìn, nhíu mày không biết Trần Lạc đi đâu.
Tiết Vân Sơn thấy Lý Nguyên chấp sự đang lải nhải, trầm ngâm nói:
- Việc này không ổn, Trần Lạc mở tử hải, linh lực không thể vận chuyển bình thường, căn bản không thích hợp chiến đấu.
Lý Nguyên chấp sự không ngờ vực chủ đại nhân sẽ nói giúp Trần Lạc, nhưng gã không nghĩ nhiều, đáp ngay:
- Vực chủ đại nhân quá lo lắng, nếu Trần Lạc đợc Trung Ương học phủ tuyển chọn với thân phận học sinh đặc biệt thì cũng có chỗ hơn người. Điện hạ thấy sao?
Lý Nguyên chấp sự nhìn bốn phía, Trần Lạc đột nhiên biến mất làm mưu kế của gã không có tác dụng.
Vương tử điện hạ ngồi trên ghế, xoay người nhìn góc phòng, gã nhíu mày thầm nghi hoặc.
Cái bàn trong góc, Tiết Thường Uyển, Lạc Anh nghe Lý Nguyên chấp sự chọn Trần Lạc đối chiến với Mộ Hạo thì lộ biểu tình kỳ lạ.