Thiên Vu

chương 297: vạn diệu chi môn thành tựu pháp diệu chi nguyên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Câu nói nhẹ nhàng nhưng khiến tim Trần Lạc run lên, đây là câu đơn giản mà ấm áp nhất hắn từng nghe. Khiến Trần Lạc thấy bất ngờ là Vương phó viện trưởng bình thường nghiêm túc, kiệm lời lại nói ra câu này. Trần Lạc ngẫm nghĩ thấy kỳ lạ, hắn nhập học mấy tháng chỉ gặp Vương Đức đại mập khoảng hai, ba lần, ánh mắt gã nhìn hắn cũng là lạ như thể Trần Lạc sắp gặp vận rủi.

Trần Lạc định hỏi gì thì Vương Đức đại mập đã xoay người đi, tốc độ cực nhanh. Lúc đi Vương phó viện trưởng có ngoái đầu nhìn lần cuối rồi vắt giò lên cổ chạy.

- Cha nó!

Trần Lạc sờ cằm, rất khó hiểu lầm bầm:

- Có vẻ tên mập chạy nhanh như sợ ta quấn quýt lấy hắn?

Trần Lạc lắc đầu, hắn nghĩ mãi không ra. Tầng thứ chín tháp hình phạt tối đen, xòe tay không thấy năm ngón, không thấy cảnh vật gì. Trần Lạc phát ra linh thức điều tra trận pháp tầng thứ chín, đa phần là một số hình phạt trận pháp. Trần Lạc nhìn một lúc thì mất hứng thú, tùy tiện tìm chỗ ngồi xuống. Không lâu sau hình phạt đại trận bắt đầu vận chuyển, một áp lực khổng lồ phô thiên cái địa ập đến, bốn phía đỏ rực, lửa cháy hừng hực. Ngay sau đó từ đâu vang lên tiếng tụng kinh siêu khó nghe.

Trần Lạc không phản ứng, không một chút nào. Những trận pháp này toàn hướng về linh hồn, nhưng linh hồn của Trần Lạc qua hư vọng chi hỏa thiêu cháy tịnh hóa biết bao nhiêu lần, siêu cường đại, nghiệp hỏa gì đó sao có thể chạm vào được? Điều duy nhất làm Trần Lạc khó chịu là tiếng tụng kinh khô khan buồn tẻ, nó như ruồi bọ khiến người bực mình.

May mắn lúc Trần Lạc bị bắt bỏ tù vì tội hắc ám đã quen nghe loại kinh Phật này, thích ứng một lúc sau thấy cũng bình thường. Trần Lạc cẩn thận nhớ lại câu nói đầy ẩn ý của của Vương Đức đại mập trước khi đi, càng nghĩ càng thấy lạ nhưng hắn không hiểu ra sao. Trần Lạc thở dài, lười tốn não nghĩ tiếp. Trần Lạc bắt đầu tu luyện linh quyết. Lúc trước Trần Lạc vừa tham ngộ xong tám mươi mốt bộ linh quyết để luyện Vạn Diệu chi môn, tu năm mươi sáu bộ đến đại viên mãn, còn lại hai mươi lăm linh quyết là chưa. Trần Lạc bị nhốt trong tháp hình phạt có dư dả thời gian, hắn muốn thừa dịp này yên lặng tu luyện.

Khi tu luyện linh quyết thì ngộ tính là quan trọng nhất, thứ hai là khống chế biên độ sóng này nọ.

Từ sau khi Trần Lạc ký kết khế ước hư vọng thì ngộ tính mở rộng, linh quyết nào chỉ cần hắn nhìn một lần là tham ngộ bảy, tám phần tinh tủy. Cộng với linh hồn của Trần Lạc khủng bố, biên độ sóng cường đại, tần suất cộng hưởng, tu luyện tiến bộ siêu nhanh. Trần Lạc tu luyện càng nhiều linh quyết càng hiểu sâu hơn về pháp trong linh quyết.

Gốc của linh quyết huyền cấp nằm ở chữ pháp.

Gốc của linh quyết địa cấp nằm ở chữ diệu.

Trần Lạc mở ra giới chi linh hải trong truyền thuyết, hắn không cần ngủ hay ăn cơm, thân thể sẽ không thấy mệt mỏi, linh hồn cũng vậy. Từ khi bị nhốt trong tháp hình phạt, mỗi ngày Trần Lạc mỗi ngày điên cuồng tu luyện linh quyết, 'Hoàng đạo băng ngọc pháp' đại viên mãn, 'Hấp tinh phương pháp' đại viên mãn, 'Long ngâm quyết' đại viên mãn. Mới mấy ngày ngắn ngủi Trần Lạc đã tu luyện hai mươi lăm bộ linh quyết đến đại viên mãn.

Tới đây thì Vạn Diệu chi môn cần chín chín tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp đã tu luyện xong hết.

Theo quyển thượng Vạn Diệu chi môn Trần Lạc cần nối tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp lại, dung hội quán thông, ngộ được pháp chi tinh tủy sau đó quên.

tầng thứ chín tối tăm, yên tĩnh đáng sợ.

Trần Lạc đứng yên tại chỗ, nhắm mắt, người tỏa sáng, ánh sáng nhấp nháy là ánh nắng bá đạo. Trong khoảnh khắc tầng thứ chín tháp hình phạt yên tĩnh hắc ám bị chiué sáng trưng. Trần Lạc vận chuyển ánh nắng lúc mạnh lúc yếu, phát ra ánh nắng cũng vậy. Trong tầng thứ chín đôi khi là ánh nắng mùa xuân, ôn hòa thích hợp. Đôi khi như mùa hè nắng gắt, nóng cháy da người. Có lúc tựa nắng thu, yếu ớt sảng kháoi, có ấm áp như nắng mùa đông.

Cuộc chiến trước cửa Long Xà viện giúp Trần Lạc nắm giữ Đại Nhật linh nguyên càng rành rọt hơn, phát ra linh lực không hoàn toàn trong tầm kiểm soát nhưng cũng gần như vậy. Dù không cần nhấp nháy Trần Lạc vẫn có thể khống chế linh lực Đại Nhật linh nguyên phát ra dễ dàng.

Bỗng nhiên.

Khi Trần Lạc mở mắt ra, tay chợt vỗ một chưởng, ánh nắng ngưng tụ thành vòi rồng quái dị, là linh quyết huyền cấp đại viên mãn, phong sa ngưng vân đại pháp.

Trần Lạc đạp ra một bước, ánh nắng quanh thân ngưng tụ thành nhiều lôi điện, là linh quyết huyền cấp đại viên mãn, lôi đình vạn quân chi pháp.

Một đấm, là khô mộc chi pháp.

Mê tung quyền pháp, thái cực đại pháp, ngưng tương đại pháp...

Trần Lạc đạp một bước, nhúc nhích một cái là ánh sáng quanh thân nhấp nháy dữ dội. Trần Lạc động là một bộ linh quyết, đánh ra toàn là hồn đại viên mãn. Ba giây ngắn ngủi Trần Lạc đã đánh ra chín chín tám mươi mốt linh quyết.

Trần Lạc dừng bước, nhắm mắt lại.

Không biết qua bao lâu, ánh nắng quanh người Trần Lạc càng điên cuồng hơn, như vầng mặt trời. Trần Lạc giơ hai tay lên.

Vù vù vù vù vù!

Trong khoảnh khắc chín chín tám mươi mốt hồn linh quyết diễn sinh ra hết. Đại hải vô lượng chi hồn, sư rống chi hồn, mê tung chi hồn, Thái Cực chi hồn... Tình hình rất điên cuồng, tám mươi mốt hồn linh quyết như sóng thần đổ ập xuống, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.

Có thể trong nháy mắt thi triển ra chín chín tám mươi mốt hồn linh quyết nió lên Trần Lạc đã dung hội quán thông chúng nó, không phải một mà là tám mươi mốt bộ.

Trong quyển thượng Vạn Diệu chi môn ghi chép dung hội quán thông, xem biến của nó, ngộ pháp của nó, truy nguyên của nó, được bản của nó, sau đó quên mất.

Xem biến của nó.

Trần Lạc không mở mắt mà phát ra linh thức cẩn thận cảm ứng. Lúc trước Trần Lạc có nghiên cứu kỹ, tám mươi mốt bộ linh quyết trong ngàn vạn linh quyết huyền cấp có thể nói là đại biểu nhất. Ví dụ Sư Hống Khiếu xem như đại biểu cho uy thanh pháp, Đại Hải Vô Lương là thu tức mạnh nhất, mấy cái khác như tiệt sát điểm thương chỉ, thái cực chi pháp đều vậy.

Xem biến của nó, ngộ pháp của nó, truy nguyên của nó...

Không biết qua bao lâu, Trần Lạc hoàn toàn chìm đắm vào trong. Trần Lạc dùng linh lực cường đại chống đỡ tám mươi mốt bộ hồn linh quyết ngưng mà không tán, xem biến hóa của nó. Trần Lạc như thấy quá trình diễn biến tuần hoàn của thiên nhiên, là kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành pháp. Thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thủy, cứ thế lặp lại tuần hoàn diễn biến.

Cái gì là pháp? Pháp là ngũ hành.

Ngũ hành là pháp, cũng là gốc của nó, nguồn ngũ hành là tự nhiên của nó.

Vù vù vù vù vù!

Hai tay Trần Lạc chắp vào nhau, ánh sáng quanh thân chợt biến mất, tám mươi mốt bộ hồn linh quyết tán loạn. Trần Lạc mở mắt ra, đôi mắt sâu thẳm lóe tia sáng, ánh mặt trời lại anháp nháy. Trần Lạc giơ tay lên, ánh sáng ngưng tụ thành các hồn linh pháp. Đúng vậy, là các, nhiều không đếm xuể. Trần Lạc nhấc chân lên, cũng ngưng tụ các hồn linh pháp, nhiều không đếm hết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio