"Vu Kiều Kiều, là cô ta sao?"
Vân Hiên dừng động tác ăn cơm, có chút đăm chiêu.
Nhớ lại chuyện lừa cô ta cởi quần áo ở quán cơm lần trước, khóe miệng Vân Hiên không khỏi nở một nụ cười.
Bọ GCạp khẽ nói: 'Đúng vậy, cô ta nói đã hẹn trước với anh từ lâu rồi, sáng nay đột nhiên tìm đến. Vu Viên Triều là người của nhà họ Viên, hôm qua chúng ta đã gây khó dễ cho nhà họ Viên rồi, lúc này em gái anh ta tìm đến không biết có phải là đến gây rối không?”
"Vân Hiên!"
Lời của Bọ Cạp vừa dứt, ngoài cửa phòng đã vang lên tiếng quát lớn của Vu Kiều Kiều: "Chặn tôi làm gì? Tôi và sếp Vân của các anh là bạn bè đấy."
Rất nhanh, Vu Kiều Kiều với vẻ mặt đầy khí phách đã xông vào, chiếc quần jean dài ôm sát đôi chân thon dài cân đối, áo sơ mi trắng buộc đơn giản ở eo, tôn
lên vẻ quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành.
Vu Kiều Kiều vốn luôn để mặt mộc, hôm nay lại trang điểm nhẹ, phấn son tô điểm, càng thêm rạng rỡ xinh đẹp.
"Thưa sếp, xin thứ lỗi, cô ấy cứ cố xông vào." Nhân viên bảo vệ khế nói một cách cẩn thận. Vân Hiên bình thản nói: "Thôi được rồi, đã vào thì vào đi!"
"Tôi đã bảo mà, tôi và Vân tiên sinh của các anh là bạn tốt, anh ta còn nợ tôi một lời hứa đấy!"
Vu Kiều Kiều bước đến trước mặt Vân Hiên, nhìn bàn đầy thức ăn ngon của anh, trực tiếp ngồi phịch xuống bên cạnh, đẩy Phương Nhã đang đứng hầu sang một bên.
Sau đó, cô ta không khách khí cầm bát đũa trên bàn lên nói: "Uầy, anh có nhiều đồ ăn ngon thế này, vừa hay tôi chưa ăn sáng, cùng ăn với anh, anh sẽ không phiền chứ."
Nói rồi cô ta cầm một xửng há cảo lên, cắn vài miếng vào miệng.
"Oa, há cảo này ngon quá, đây là tôm hả? Mùi vị thật tuyệt, quả nhiên là bữa sáng của khách sạn 5 sao, cuộc sống của người giàu thật tốt."
"Này, cô bé, lấy cho tôi đĩa thịt kho đậu hũ bên trong kia, tôi chưa ăn thịt kho đậu hũ kiểu Tây bao giờ."
Phương Nhã bất mãn nói: "Muốn ăn thì tự lấy đi!" "Ồ, còn giận dỗi cơ đấy."
Vu Kiều Kiều vừa nói vừa nhìn Vân Hiên, cười nói: "Sao thế, bây giờ người giàu ăn cơm còn cần người khác đút nữa à? Con chó anh sống sung sướng thật đấy."
Nói rồi cô ta lại quay sang nhìn Phương Nhã bên cạnh: "Cô bé trông còn trẻ chắc vẫn đang đi học đại học nhỉ, đừng có học theo người khác yêu sớm đấy."
"Hừ!"
Mặt Phương Nhã đỏ bừng, như bị người ta vạch trần tâm tư, cô ấy đặt mạnh bát đũa xuống bàn, quay người bỏ đi, trên mặt viết đây vẻ không vui.
"Haha, còn khá nóng tính."
Vân Hiên không ngăn cản, gật đầu với Bọ Cạp, nói: "Các anh xuống ăn cơm đi, không cần theo tôi."
"Vâng, Vân tiên sinh!"
Bọ Cạp cũng vâng dạ lui xuống.
"Này Vân Hiên, anh giỏi thật đấy, tôi còn tưởng anh bị nhà họ Thẩm đuổi ra ngoài rồi lưu lạc ngoài đường chứ, không ngờ lại ở khách sạn 5 sao, ăn cơm có mỹ nữ đút, sống sung sướng phết nhỉ."
Vân Hiên mỉm cười, mở miệng hỏi: "Là anh trai cô bảo cô đến tìm tôi sao?”