Thiên Yết có thể qua tối nay sẽ không coi Baron là kẻ hiền lành nữa.
Trong dinh thự Malignat này, nàng chẳng mong có một kẻ hiền lành bởi nàng biết tỏng chẳng có kẻ nào trong này mà bình thường cả, chẳng qua là đã lộ mặt ra trước nàng hay chưa mà thôi. Đến cả như Elena, con bé sẵn sàng ra tay trừng trị kẻ nào to gan dám tổn hại nó, nên từ lâu rồi nàng chẳng còn ôm hi vọng mình sẽ có một bè phái vững chắc trong căn dinh thự này. Muốn vững chắc sống sót, chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.
Nhưng trong thời gian mà nàng đi, không biết Baron đã làm cách nào mà lại khiến Masha ngậm miệng vào thế nhỉ. So với phu nhân Samantha thì Masha không kém cạnh về độ lộng quyền, thật hiếm khi mà mụ ta chịu ngồi im một chỗ và nuốt toàn bộ những gì mà mụ định và muốn nói. Thiên Yết không phải không có cách trị, nhưng hiện tại nàng vẫn là con gái của mụ trong mắt tất cả những người khác, mụ có bị làm sao thì nàng vẫn phải đến thăm hỏi đàng hoàng, mà nàng thì lại chẳng thích điều đó chút nào.
Đã như vậy thì cứ để Baron chăm sóc mụ thay nàng vài bữa vậy, nàng thì lại thay hắn trông chừng Edward. Lần giao dịch này, nàng không lỗ, Baron cũng không lỗ, xem như là hai bên cùng trao đổi theo quy tắc ngang giá vậy.
Thiên Yết vươn vai một cái, thở dài một hơi để phản ứng lại gì mà hôm nay nàng vừa thông tin được. Trong một đêm thôi mà nàng phải chạy đi chạy lại như thế, thật sự có chút mệt mỏi. Nàng nhìn những người vận chuyển những đồ sứ ra khỏi phòng của Edward, bỗng nhớ ra những gì mà phu nhân Fiona đã dặn tất cả những người hầu đi theo con trai mình. Nhưng liệu thế này có ổn hay không? Tất cả đồ dùng của nó sau này sẽ phải thay bằng nhựa hết sao? Hay là phải đan những cái cốc chén bằng sợi mây hết một loạt?
Ở trong khu nhà của nàng mà còn giữ tật như thế này là không ổn tí nào rồi.
"Ngày mai chuyển những đồ sứ dày hơn lên trên đó đi. Ở chỗ ta không dùng đồ đan mây."
Thiên Yết chỉ vào mấy cái bình lớn lấp ló trong khu để đồ được phía phòng chế tác cung cấp. Những người hầu gái đang từ từ vận chuyển những đồ sứ từ trên lầu hai xuống cũng chấn động. Mặc dù biết nàng đang là vị tiểu thư có địa vị cao nhất của khu nhà này nhưng bọn họ đi theo Edward cũng đã lâu, hoàn toàn hiểu được đồ sứ nguy hiểm thế nào đối với cậu chủ nhỏ của bọn họ. Thế mà vị tiểu thư này lại có thể yêu cầu một chuyện tàn nhẫn như thế!
Baron cũng có vẻ như không hề hài lòng về chuyện nàng vừa nói ra. Hắn không biết là nàng định làm gì nhưng trong căn nhà này vốn mỗi phòng đều có một cái gương rất lớn, nếu như Edward nhìn thấy vết sẹo đáng sợ đó sau lưng mình thì tất cả số đồ sứ này sẽ lần lượt vỡ hết!
Thiên Yết như thể đã đoán được toàn bộ những phản ứng của mấy người đang đứng ở đây, nàng dửng dưng như chẳng có gì phải lo lắng. Lát sau nàng lệnh tất cả chuyển đồ đạc vào trong kho rồi lại chuyển một tốp đồ sứ khác lên bên trên phòng của Edward. Reginald cuối cùng cũng nhăn hàng lông mày của hắn lại với hành động lần này của Thiên Yết.
Reginald không đủ tự tin mà nói rằng mình biết Thiên Yết đang muốn làm gì, nhưng chuyện này không khác gì một sự tra tấn đối với Edward cả. Chiếc gương lớn là một thứ bắt buộc phải có trong mỗi căn phòng của khu nhà phía Đông này và nhà chính của Ma Kết, tất cả những thứ khác có thể thay nhưng gương thì không! Nếu như Edward nhìn thấy vết sẹo đó trên lưng của nó thì tất cả những đồ sứ sẽ bị đập vỡ, lỡ như những mảnh sứ đó gây tổn thương nó thì sẽ thế nào?
"Gì thế? Em giờ thành ác nhân rồi à?"
Reginald nhìn nàng. - "Em làm thế là có ý gì vậy hả?"
"Hửm?" - Thiên Yết phát ra tiếng hửm từ cổ họng, hình như chẳng nghe được rõ mấy câu hỏi của Reginald. Nàng mỉm cười rồi uống thêm một ngụm trà, thoải mái hưởng thụ cảm giác ấm áp của nước trà đang lan tỏa ra trong người.
"Edward vốn không có vấn đề gì với đồ sứ, mà chỗ em cũng không có vật dụng làm bằng sợi mây hay giấy, cũng chẳng kim loại."
Thiên Yết nhẹ nhàng nói, nàng không muốn nuông chiều một thằng nhóc, nàng đâu phải mẹ của nó?
Reginald thở dài ra một hơi, giống như là bất lực hơn là nhẹ nhõm. Hắn nhìn qua Baron để truyền đi thông tin rằng: hắn cũng bó tay về việc này. Baron cũng không phải kẻ nóng tính, nhận ra sự cứng đầu của Thiên Yết, anh không còn cách nào ngoài cách cố nuốt cục tức này thẳng xuống bụng để dạ dày nghiền nát nó ra. Cùng phe như Reginald cũng không khuyên được nàng thì còn ai có thể đây? Đại khái cũng chỉ còn một mình anh cả, nhưng hiện tại thì tỷ lệ thành công cũng chẳng được bao nhiêu đâu.
Thiên Yết đã qua giai đoạn sợ hãi trước thế lực đồ sộ của anh cả rồi!
"Cho đến khi nào nó chịu chấp nhận vết sẹo sau lưng nó thì em mới có thể bảo vệ nó một cách đàng hoàng. Còn nếu không, thì cứ để nó tự sinh tự diệt đi, em không có thời gian để nuông chiều một thằng nhóc mười lăm tuổi."
Thiên Yết thẳng thường nói như thế cũng khiến cho Baron và Reginald giật mình. Đúng là trước đây Edward là một trường hợp chăm sóc đặc biệt, mọi hoạt động đều có người cẩn thận trông chừng bởi hậu quả của vết sẹo đáng sợ sau lưng. Mỗi lần thay đồ, người hầu đều phải đeo một cái bịt mắt cho Edward để tránh việc nó ngoái ra đằng sau hoặc nhìn thấy vết sẹo đó qua gương. Mọi chuyện từ chân tơ đều có người lên kế hoạch chăm sóc, đến khu nhà phía Đông, gần như những thứ đó đều bị Thiên Yết tước đi hết!
Nàng bỏ tách trà xuống và tự cúi người lau khô chân mình. Xỏ chân vào một môi giày đi trong nhà được để sẵn bên cạnh tấm khăn lông thấm khô, nàng từ từ lên trên lầu hai, bỏ lại hai người anh trai ở bên dưới sảnh.
Tiếng đóng cửa phòng vang lên khi thân ảnh Thiên Yết biến mất sau cánh cửa. Hai anh em nhà Malignat ngồi bên dưới không hẹn mà thở hừ mũi một cái. Thiên Yết thực sự không khác gì Ma Kết phiên bản nữ, mỗi câu nàng ta nói ra đều mang một chút gì đó đe dọa, không thì cũng khiến cho người khác không dám thở mạnh. Nàng tuy còn ít tuổi nhưng trong dinh thự này thì nàng chính là người con gái có quyền lực cao hơn tất cả - hơn cả người mẹ Masha của nàng.
Reginald khẽ cắn môi, trước đây hắn không có về nhà nhiều nhưng thông tin của Thiên Yết trong tay hắn cũng không hề ít, tất cả đều qua mẹ của hắn- phu nhân Ariana gửi thư cho, nội dung của những bức thư phụ đều là những gì về nàng. Có vẻ như chính mẹ của hắn cũng muốn hắn liên minh với cô em gái này, đặc biệt là sau khi bà nhìn thấy Thiên Yết nuôi ra một con quạ vốn là thứ ma thuật cấp cao, chắc là vì hắn và nàng đều là cá thể đặc biệt trong dinh thự? Mang họ Malignat nhưng có thể dùng ma thuật? Thế còn anh cả thì sao đây, một mình một thuyền?
Ít nhất, trong thông tin mà hắn nắm được thì Thiên Yết giống như là người thường xuyên nằm ngoài cuộc chơi hơn là thí sinh tham dự vào những vòng đấu đá của các anh chị em khác. Nàng còn có thể nhàn nhã phát triển loại ma thuật này và từng bước đặt chân lên vị trí thứ hai, hay nói cách khác nàng chính là kiểu người nước sông không phạm nước giếng. Còn những lần cố tình chơi xấu của Danna đối với nàng cũng chỉ là mấy trò vặt vãnh của trẻ con, chắc nàng cũng chẳng muốn để tâm gì nhiều bởi với sức của con bé đó thì không thể nào đá nàng xuống được.
Không, hắn sẽ không nhắc đến chuyện của Sofia đâu, vì cô ta thuộc một trường hợp đặc biệt. Thứ cô ta đụng vào lại quyết định cả thứ hạng của Elena nên Thiên Yết mới cho con quạ cào rách mắt như vậy. Cũng may mắn rằng,vị trí thứ ba của con bé khá vững chắc nên Reginald dù có lợi thế tới tiệc sinh thần của cha thì cũng không làm lung lay địa vị của con bé. Với lại, được chị gái hộ thuẫn, kẻ nào dám đá nó xuống chứ? Đứng hạng ba đồng nghĩa với việc sẽ đối đầu trực diện với Thiên Yết, mà nàng chỉ với con quạ kia đã đủ làm những kẻ khác bạt vía rồi!
"Có vẻ như Scorpio muốn Edward phải trải qua bài kiểm tra cuối cùng rồi." - Reginald nhìn Baron và nói.
Baron cũng sớm nhận ra ý của Thiên Yết, nhưng có điều việc này đối với Edward nó đã quen suốt mười năm qua thì việc tách ra khỏi nỗi ám ảnh đó không phải chuyện của ngày một ngày hai. Cho đến khi thằng bé biết cách kiểm soát được thì Thiên Yết sẽ đóng vai là kẻ ngoài cuộc trong mọi hoạt động của nó, kể cả khi nó bị tấn công thì nàng cũng sẽ mặc kệ!
Hắn biết, muốn lấy được sự tin tưởng của Thiên Yết hiện giờ rất khó nhưng sự thật là chỉ có nàng mới có đủ sức để giúp em trai hắn ngồi vững ở vị trí thứ sáu hoặc tiến xa hơn. Ngày mai, hắn sẽ phải trở về cung điện nên việc này không thể nói chờ là chờ được!
"Liệu em có thể nói chuyện lại với Scorpio không? Anh biết em và em ấy là cùng một phe, nếu em kiên trì biết đâu em ấy sẽ nghe em?"
Vừa nghe đến "cùng một phe", Reginald đã lừ mắt. Anh ta biết rằng chuyện đó là tuyệt mật và cũng là từ ngữ không thể nào nói ra một cách tùy tiện. Lão cha già của bọn họ mà nghe thấy được thì sao đây? Anh ta muốn bị giam dưới ngục thì cũng đừng có lôi người khác theo!
Reginald đảo mắt, rõ là không hài lòng. Cứ làm như hắn sẽ khuyên được Thiên Yết vậy, nếu như hôm nay hắn không để lộ chuyện rằng mình cũng là đứa trẻ dị biệt trong dinh thự thì nàng cũng chỉ coi hắn là một người anh bình thường, có thể không quan tâm hoặc thẳng tay tìm cách diệt trừ để bảo vệ thứ hạng. Thiên Yết còn cẩn thận hơn anh cả, có thể về tính toán bảo toàn con đường của mình thì nàng không bằng ai, nhưng về câu kéo lực lượng thì không ai qua được nàng! Hắn đúng thật chỉ là ngẫu nhiên mới có được đồng minh là nàng, cũng chỉ cùng phe với nàng để sống sót ở cái chốn này thôi!
"Phe phái là thứ anh có thể nói ra tùy tiện thế ả? Chuyện này em không giúp anh được. Scorpio là người như thế nào thì mẹ anh cũng biết, tốt hơn hết anh nên dặn dì Fiona rằng hãy tìm cách bảo vệ con trai, chờ đến khi em gái chúng ta chấp nhận nó."
Nói xong, Reginald thu gọn đống giấy tờ linh tinh của mình vào, để nó vào trong cái túi và đóng lại cẩn thận, sau đó là rời ghế và bước lên cầu thang. Reginald trước khi vào phòng cũng nhìn qua phòng của Thiên Yết một cái rồi mới nắm lấy tay vặn cửa. Hắn thực sự là lực bất tòng tâm trong lần này và cũng không ngờ là Thiên Yết có thể làm việc mạnh tay như thế.
Baron vò đầu, nếu như mà hắn có thể ở lại dinh thự thì cũng chẳng cần thế lực của Thiên Yết đứng ra bảo vệ em trai hắn, với vị trí thứ năm hắn có đủ sức vừa leo lên vị trí cao hơn vừa bảo vệ em trai và mẹ của mình!
"Chuyện của Ed sao rồi hả Baron?"
Cảnh cửa của khu nhà phía Đông bỗng nhiên hở ra một khe hở nhỏ, vừa đủ cho một người phụ nữ có thể len vào bên trong. Baron rướn người để xem đó là ai ì vị trí ngồi của anh cách cửa chính một đoạn khá xa và còn bị chắn bởi một số đồ trang trí trong sảnh.
Phu nhân Fiona từng bước đi vào bên trong sảnh một cách nhẹ nhàng, bước chân của bà rất nhẹ cốt yếu để không đánh thức bất cứ ai trong khu nhà này tỉnh dậy, và chuyện một phu nhân lẻn ra ngoài khu nhà ở của mình vào ban đêm cũng không hề được khuyến khích chút nào. Chẳng qua con đường đến khu nhà phía Đông không bị canh gác quá nghiêm ngặt (nhờ công của Thiên Yết) nên bà có thể an tâm đến đây vào nửa đêm mà không sợ bị lính gác phát hiện.
Nhìn thấy mẹ của mình, đôi mắt của Baron dịu đi một chút. Mùi rượu thơm thoang thoảng len vào cánh mũi của Baron, phu nhân càng đến gần thì mùi hương đó lại càng dễ nhận hơn. Chắc là vì tiệc tối nay có chuyện vui nên bà ấy đã uống rượu, nhưng mà đến bây giờ vẫn còn mùi rượu thì chắc là không phải một hai ly nhỏ đâu.
"Sao mẹ không đi nghỉ, lại còn tới đây làm gì thế?"
"Không phải mẹ đã nói rồi sao? Chuyện của Edward và của con chưa ổn định thì mẹ sẽ không ngủ được."
Thấy mẹ của mình mất ăn mất ngủ vì chuyện của hai đứa con trai, Baron nhất thời không biết phải trả lời thế nào. Chuyện của anh thì có thể coi là ổn rồi, chỉ còn có Edward mà thôi.
"Con sao thế?"
Baron như giật mình trước câu hỏi của mẹ, hắn không biết phải trả lời như nào cho bà ấy đỡ bị sốc, nhất là khi Thiên Yết không đồng ý chuyển vậy dụng khó vỡ và không gây thương tổn cho Edward. Ban đầu vốn là mẹ hắn muốn Ma Kết là người bảo vệ con trai chứ không phải Thiên Yết, nhưng vì Ma Kết là đối tượng được giám sát chặt chẽ nên bà không thể nhờ cậy hắn một cách thẳng thừng được. Chuyện đổi mục tiêu sang Thiên Yết cũng chỉ là phương án mà cậu ta đề xuất chứ bà cũng không an tâm cho lắm khi giao con trai mình cho con gái của Masha.
"Chuyện của Edward sẽ ổn thôi"
"Sẽ? Ý con là sao? Đến bây giờ khi thằng bé về khu nhà này rồi mà vẫn chưa ổn được?"
Phu nhân Fiona cố gắng hỏi Baron nhưng khi nhận thấy dấu vết tránh né trên khuôn mặt của con trai thì bà đã hiểu ra tất cả. Quả nhiên con gái của Masha không hề muốn giúp gì cho con trai của bà, mẹ nào con nấy, chỉ muốn giữ khư khư vị trí cho riêng mình.
"Tóm lại, mẹ cứ tìm cách bảo vệ Edward cho thật tốt, Scorpio sẽ tự khắc giúp đỡ thôi."
"Phải chờ sao? Baron, Edward chỉ mới đặt chân lên vị trí thứ sáu, vị thế còn rất chơi vơi. Nếu như không thể có một nền tảng hoặc cột chống lưng chắc chắn, thằng bé sẽ bị ngã bất cứ lúc nào!"
Baron nhìn thấy mẹ mình bắt đầu nói nhanh hơn, mặc dù thanh âm của bà không để lộ ra sự tức giận hoặc hoảng loạn nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được qua ánh mắt. Hắn cũng biết vị trí thứ sáu cũng là một vị trí khá nguy hiểm khi luôn luôn phải canh chừng xem người đứng sau có một cú bứt phá nào đó có thể đá mình xuống hay không. Nhưng nếu hiện tại Danna đang ở vị trí thứ bảy thì chuyện đó sẽ khó xảy ra hơn.
Đúng như hắn nghĩ, mẹ của hắn không hề tình nguyện đưa con của mình cho Thiên Yết, đơn giản vì bà vẫn quy Thiên Yết sẽ giống như Masha và Sally - hai người nhẫn tâm hại Edward khi thằng bé mới tròn năm tuổi! Nhưng chuyện mà Thiên Yết đối đầu với chính mẹ và chị gái ruột của mình đâu ai là không biết, chẳng lẽ mẹ anh không muốn thừa nhận sao?
"Mẹ có thể tìm cách gì đây? Con biết mẹ chỉ có thể có chút quyền lực dựa vào con, cơ bản là không đủ sức bảo vệ em trai con khỏi Masha, cô ta dựa vào con gái mình, muốn gì được đó nhưng mẹ thì không, mẹ không thể."
Bàn tay thon thả mát lạnh chạm lên lan can của lầu hai, Thiên Yết dựa nửa lưng của mình để nghe xem bên dưới hai mẹ con Baron và Fiona đang nói gì. Bọn họ đều cho rằng nàng trải qua chuyện hôm nay là sẽ mệt mỏi chỉ muốn nằm lên giường và đánh một giấc thật say sưa sao? Không có chuyện ấy đâu, nàng từng nghiên cứu hai thứ cùng một lúc nên chuyện thức xuyên đêm đã chẳng là chuyện xa lạ rồi.
Nhưng ai biết được đêm hôm nay lại có chuyện vui thế này?
Cách nàng không xa, Reginald cũng nhẹ nhàng bước ra khỏi cửa phòng mình. Hắn cũng giống nàng sao? Thích nghe lén chuyện của những ai không phải là đồng minh của mình?
Hắn thấy nàng thì nhoẻn miệng cười một cái, đá lông nheo xuống phía dưới, nhàn nhã đúng như xem một vở kịch từ trên lầu. Giọng của phu nhân Fiona rất êm dịu, khác hoàn toàn bà mẹ không biết điều của Thiên Yết.
"Hay... mẹ tìm cách từ phía Raina? Raina được cha con yêu thích, có lẽ sẽ đủ sức."
"Mẹ không nhìn thấy Sofia đã bị gì sao? Vẫn còn giữ được mạng là tốt lắm rồi, móng của con quạ đó là chất kịch độc, Thiên Yết không ra tay cứu thì cô ta sẽ chịu dày vò suốt đời! Dì Raina sẽ tìm cách chữa trị cho con gái bà ta trước, sẽ chẳng bao giờ tới lượt của Edward đâu."
Thiên Yết di chuyển ra phía Reginald.
"Vào bên trong đi, em cần nhờ anh chút chuyện."
"Chuyện gì?"
"Chuyện của Edward."
End Chap