Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

chương 268: ma thụ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đối với Bắc Cảnh mà nói, cơ duyên chính là động phủ của Cổ Nhân hoặc là kỳ trân dị bảo, có khi là một thanh thần khí.

Đối với Quỷ Vực mà nói, thứ cơ duyên mà ai cũng săn lùng chính là ma thụ. Bản chất của ma thụ có nhiều hình dạng, chủng loại khác nhau. Nhưng có chung một điểm trân quý chính là ma kén.

Ma kén hiểu nôm na chính là một lớp vỏ bên ngoài chứa ma noãn.

Quá trình đầu tiên từ kén, phát triển lên thành ma chủng. Từ ma chủng được uẩn dục từ nhiều thứ ô uế, tà ác tạo thành ma noãn. Khi ma noãn phát triển đến một giới hạn, hình thành một ma đầu phá kén mà ra.

Ma đầu chính là một loại tồn tại hung ác, đối nghịch hoàn toàn với thế giới quan xung quanh. Mục tiêu duy nhất chỉ có một, đó là phá hoại thế giới. Dù là ở bắc kỳ nơi nào nó xuất hiện điều theo một loại bản năng mà hành sự.

Khi thành ma đầu là như vậy, nhưng trước khi thành ma đầu. "Nó" hoàn toàn vô hại phải được sự bảo vệ của những "hộ vệ".

Đối với Yêu Tộc, Man Tộc, thậm chí là U Linh đều luôn tìm kiếm ma thụ để săn tìm ma noãn. Đó là một thứ có thể nói là đại bổ, giúp thăng tiến tu vi cũng như là thực lực. Chỉ cần có tin tức về ma thụ, khắp nơi sẽ tìm cách đoạt lấy. Cũng giống như ở Bắc Cảnh, khi phát hiện ra một động phủ của Cổ Nhân, vạn chúng đều tìm đến tranh giành đoạt lấy.

Lúc này Tiểu Mạn không trải sự đời đã rơi vào bẫy của Man Thiếu.

Mối quan hệ của hai người giống như vừa là bằng hữu vừa là kẻ địch đối đầu nhau. Cả hai quen biết trong một lần đại hội diễn ra ở Ma Thần Điện ở trung tâm Quỷ Vực.

Man Thiếu đắc ý nhìn xuống bên dưới hố, đưa gương mặt đắc ý nói "Không nghĩ tới Tiểu Mạn lại đánh hơi đến được nơi này…"

Tiểu Mạn có phần ấm ức, nàng luôn bị đối phương gài bẫy, luôn bị đối phương qua mặt. Trước giờ nàng chưa từng thắng qua đối phương dù chỉ một lần.

Man Thiếu cười ha ha thích thích thú. Trước khi rời đi, hắn sai hai thuộc hạ thân cận phong bế lại miệng hố. Phòng tránh nàng ta tiếp tục phá hôi chuyện tốt.

Gần một canh giờ sau, lớp phong bế miệng hố bị phá vỡ.

Thân ảnh Phương Triết xuất hiện. Hắn nhìn nàng ta lắc đầu.

Tiểu Mạn vừa bất ngờ vừa mừng rỡ. Nàng cứ nghĩ vị đại ca mới quen biết này sớm đã sợ hãi rời đi. Không nghĩ tới còn quay lại giúp nàng thoát nguy.

Phương Triết xuất ra Lưu Quang Kiếm tùy ý điều khiển phi hành kiếm đón nàng lên khỏi miệng hố.

Vẻ mặt Tiểu Mạn không ngừng phấn khích. Loại thủ đoạn này nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới. Có thể đứng trên một thanh kiếm bay lượn. Chuyện này kể lại thành viên trong tộc, chắc chắn sẽ bất ngờ.

Nàng không biết là Yêu Tộc cũng từng tiến vào Bắc Cảnh xâm chiếm. Cho nên mấy trưởng bối nàng vị nào cũng từng gặp qua. Chỉ có nàng ta còn nhỏ, không biết thế sự mà thôi.

Nàng ta lượn một vòng trên phi hành kiếm mang theo cảm giác vô cùng thích thú rồi mới nhảy xuống mặt đất.

Nàng ta đưa một gương mặt cảm kích nói “Đại ca ca thật tốt!”

Phương Triết nhìn nàng ta vẫn còn hớn hở vì vừa được bay lượn trên bầu trời. Tâm trạng vui tươi lạc quan của nàng ta lây sang hắn. Bắt quá, hắn nghiêm túc lại căn dặn “Về sau phải chú ý trước sau. Nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng biết chưa?”

Hắn chợt tò mò hỏi “Cây đại thụ đó là gì khiến Tiểu Mạn phải mất lý trí như vậy?”

Tiểu Mạn như cảm giác không thích hợp. Việc này vô cùng hệ trọng, mặc dù là thông tin này người ở Yêu Tộc, Man Tộc và U Linh đều biết. Nhưng để cho một con người biết tin tức này không thích hợp. Nàng đấu tranh tâm lý một hồi mới chầm chậm giải thích “Đó là ma thụ, một loại sinh vật sản sinh ra ma chủng, rồi hình thành ra ma noãn. Thứ mà ai cũng muốn đoạt lấy chính là ma noãn. Đó là vật đại bổ, có thể nâng cao phẩm cấp cũng như là thể lực…”

Phương Triết nghe tin tức này càng tò mò hơn. Hắn hỏi tiếp “Thế đại ca ca ta sử dụng được không?”

Nàng lắc đầu không biết, bởi vì ma noãn chỉ thích hợp chủng tộc ở Quỷ Vực. Nhân tộc chưa biết sẽ có tác dụng gì.

Nàng chỉ sang Tiểu Hắc và Tiểu Bạch rồi nói “Bất quá hai tiểu đậu đậu đó thì có thể hấp thụ”

Tiểu đậu đậu là tên gọi thông dụng của những sủng vật bên cạnh. Cho nên Tiểu Mạn đã quen miệng gọi như vậy.

Trong Thú Linh Liên, con Thuồng Luồng cũng dâng lên một cảm giác nao núng. Nó cũng rung rinh Thú Linh Liên liên tục cho biết bản thân nó cũng có hứng thú.

Tiểu Mạn ngập ngừng một hồi rồi nói “Nhưng thường một cây ma thụ chỉ sản sinh ra một ma noãn… Do đó phần của hai tiểu đậu đậu là phần tủy của ma thụ mà thôi!”

Nói đến đây, nàng đưa ánh mắt tiếc nuối về phía ma thụ. Bọn Man Thiếu đã sớm đến từ trước, cho nên khó mà còn lưu lại ma noãn cho nàng sử dụng.

Phương Triết thấy vậy, vò đầu nàng an ủi “Theo kinh nghiệm của ta, phàm bất kỳ thứ gì trân quý điều có thứ gì đó bảo hộ. Cho nên ta nghĩ, bọn họ không dễ dàng gì đoạt được đâu. Tiểu Mạn an tâm…”

Đúng như hắn nói, vừa an ủi Tiểu Mạn xong. Từ bên phía khu vực ma thụ. Một tiếng thét lớn kéo dài vang lên. Tiếng kêu cứu này là từ Man Thiếu đã gài bẫy Tiểu Mạn.

Phương Triết thấy vậy, nắm lấy tay Tiểu Mạn phóng lên phi hành kiếm hướng về phía cây đại thụ.

Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đuổi theo phía sau.

Đứng trên khoảng không bên trên bầu trời. Tiểu Mạn có thể nhìn rõ ràng chân dung của ma thụ.

Đó là cây cổ thụ to lớn với rễ cây mọc len lỏi trên mặt đất. Có nhiều nhánh cây đung đưa di chuyển như sinh vật sống. Tại vị trí trung tâm, hạch tâm của ma thụ có treo lơ lửng một cái kén màu xanh lá.

Tiểu Mạn thấy vậy liền nói “Kén màu xanh tức là vẫn còn là ma noãn, có thể hấp thụ được. Nhưng khi chuyển sang một màu đen huyền, lúc đó một ma đầu sẽ ra đời. Người các thế lực sẽ phát hiện và tới tiêu diệt. Nếu không nó sẽ đi gây hại xung quanh…”

Phương Triết một bên tò mò hỏi “Làm sao biết ma đầu xuất thế?”

Tiểu Mạn trả lời “Mấy vị trưởng bối Yêu Tộc, Man Tộc hoặc U Linh sẽ có thủ đoạn suy đoán ra bước di chuyển của ma đầu rồi đi tiêu diệt nó. Nếu không thì liên minh Quỷ Vực đến tiêu diệt…”

“Liên minh Quỷ Vực?”

Tiểu Mạn lại giải thích “Liên Minh Quỷ Vực là một loại khế ước giữa ba tộc: Yêu Tộc, Man Tộc và U Linh Tộc. Loại khế ước này có từ lâu đời, mọi chỉ thị được truyền đi từ Ma Thần Điện ở trung tâm Quỷ Vực”

Nàng nhìn gương mặt ngơ ngẩn của vị đại ca cái gì cũng không biết. Sợ vị đại ca này hỏi tiếp, nàng tiếp tục giải thích “Ma Thân Điện là một vùng trung tâm của Quỷ Vực. Nơi đó như một tế đàn, có một tấm thạch bích màu đen huyền được ghi khế ước bằng dòng chữ màu trắng. Tiểu Mạn chỉ biết không nhiều, đại ca ca ngừng thắc mắc…”

Phương Triết tỏ ra xấu hổ. Chuyện này hắn không biết nên mới hỏi. Không nghĩ tới Tiểu Mạn lại nóng tính đến như vậy.

Cả hai đứng lơ lửng giữa lưng chừng cây ma thụ, mặc cho những nhành cây không lừng lung lay như muốn bắt lấy cả hai, nhưng không thể. Những nhánh ma thụ không có khả năng kéo dài ra, cho nên chỉ có thể nghe được âm thanh gào rú có phần thê lương.

Lúc này, Man Thiếu và hai hộ vệ đang bị những sợi dây leo phía dưới rễ ma thụ bắt lấy và trói lại. Cả ba không thể nào thoát được. Thêm vào đó, những sợi dây leo tiết ra một loại dịch cực kỳ độc, kèm theo tính ăn mòn. Cho nên hai vộ vệ của Man Thiếu vì muốn bảo vệ chủ nhân, đang bị bào mòn không thể kéo dài được lâu.

Man Thiếu phát hiện động tĩnh phía trên, hắn nhìn lên thì bắt gặp Tiểu Mạn đang cưỡi trên phi hành kiếm với một người lạ mặt. Đặc biệt là thanh kiếm đang phát ra dạ quang rực rỡ, cảnh tượng vô cùng đẹp mắt trong mắt hắn.

Hắn cắn chặt răng “Cứu ta!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio