Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

chương 379: bàn tay từ trong vòm trời

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tình huống phát sinh trước mắt khiến Phương Triết, Tiểu Mạn không ngừng kinh ngạc.

Đối diện cả hai chính là thân ảnh nữ nhân tuyệt sắc trong y phục trắng muốt với đôi mắt nhắm nghiền.

Từ trên thân thể nàng ta toát lên mùi vị tang thương theo năm tháng.

Nữ nhân tuyệt sắc thoáng nhìn về phía Phương Triết, khóe miệng nhếch lên.

“Tên này hãy để Lạc Âm chăm sóc…”

Nữ nhân tuyệt sắc vừa dứt lời thì Ma Linh bất ngờ xuất hiện dùng hai chiếc đuôi sắc nhọn tấn công hai bên.

Nữ nhân tuyệt sắc không do dự dùng ngón tay điểm hai bên tạo thành hai tấm lá chắn có hình dạng tiên thiên bát quái đồ. Hai vòng tròn bát quái không lớn mà vừa đủ chặn đứng hai chiếc đuôi lại.

Ma Linh tiếp tục tung ra hai cú đấm cực kỳ mạnh, nhưng vừa cách gương mặt nữ nhân tuyệt sắc chừng một gang tay thì nắm đấm dừng lại. Bởi vì trước đó nàng ta đã tung ra một chưởng, chưởng pháp không quá mạnh nhưng tạo ra một lực lượng nhấc bổng Ma Linh lên khỏi mặt đất đồng thời đẩy lùi về sau khoảng cách gần một dặm.

Khi Ma Linh vừa bật dậy thì nữ nhân tuyệt sắc tiếp tục dùng Tinh Nguyệt Kiếm quét một đường. Đường kiếm lóe lên một tia quang mang, tức thì xung quanh Ma Linh xuất hiện vô số kiếm ảnh chỉ hướng vào.

Nữ nhân tuyệt sắc lại quét ngược lại một đường kiếm, xung quanh Ma Linh lại xuất hiện vô số kiếm ảnh khiến xung quanh Ma Linh bị bao vây bởi chằng chịt kiếm ảnh.

Lúc này vô số kiếm ảnh khẽ động rồi bắt đầu hướng về phía Ma Linh liên tục cấu xé. Hàng vạn kiếm ảnh thay phiên nhau cắn xé Ma Linh cho đến khi kiếm ảnh tiêu thất, diện mạo bên ngoài của Ma Linh cực kỳ thảm hại.

Kiếm ảnh hoàn toàn băm nát thân thể Ma Linh khiến Ma Linh không còn dáng vẻ như lúc trước.

Nữ nhân tuyệt sắc tiếp tục giơ Tinh Nguyệt Kiếm về trước mặt rồi buông tay ra. Tinh Nguyệt Kiếm trôi nổi một hồi, nàng ta làm một động tác mở rộng ra. Từ một thanh Tinh Nguyệt Kiếm tách rời ra thành hàng vạn thanh kiếm to nhỏ. Mặc dù là hư ảnh nhưng vô cùng chân thật.

Nàng khẽ niệm “Vạn Kiếm Cùng Lên!”

Hàng vạn thanh kiếm hóa thành lưu quang bắn thẳng về phía Ma Linh. Thân thể Ma Linh như bị khóa chặt cho nên dù có muốn nhích chân trốn tránh cũng không trốn được.

Trong tròng mắt đen huyền phản chiến vô số lưu quang bay về, càng lúc càng gần.

Hàng vạn lưu quang băng xuyên và nuốt chửng lấy Ma Linh, chỉ trong một lúc thân ảnh Ma Linh hoàn toàn biến mất.

Vùng đất bình nguyên phía sau vị trí Ma Linh trước đó đều bị kiếm chiêu san bằng thành một dãy trống trải.

Tình huống tấn công dồn dập không cho đối phương cơ hội phản kháng khiến Phương Triết cùng Tiểu Mạn không tin vào mắt mình. Trước đó tình huống ngàn cân treo sợi tóc, không khéo mạng nhỏ của cả hai không giữ được.

Lúc này tình thế đã hoàn toàn đảo ngược, nguyên nhan chính là nhờ nữ nhân tuyệt sắc trợ giúp.

Chỉ là tình huống có gì đó không đúng, nữ nhân tuyệt sắc vẫn không buông lỏng Tinh Nguyệt Kiếm ra.

Chỉ thấy đôi tay nàng đang run lên.

Từ phía bầu trời vốn ảm đạm bất ngờ vang lên một tiếng sấm gầm.

Bầu trời vốn bình lặng bắt đầu mở ra một khoảng trống như một mái vòm trên bầu trời.

Từ bên trong thình lình xuất hiện một cánh tay khổng lồ, cánh tay này gây ra một loại áp lực cực kỳ khủng khiếp. Cảm giác như toàn thân bị ghì chặt xuống mặt đất.

Cánh tay bất ngờ tung ra một chỉ về phía nữ nhân tuyệt sắc.

Phương Triết từ xa có thể nhận ra “Nhất Chỉ Thông Thiên” quen thuộc.

Nữ nhân tuyệt sắc không sợ hãi mà dùng Tinh Nguyệt Kiếm điểm ra. Tinh Nguyệt Kiếm bắn ra một lưu quang đối đầu trực tiếp với “Nhất Chỉ Thông Thiên”. Lưu quang từ Tinh Nguyệt Kiếm bắn ra ngay vị trí trung tâm của “Nhất Chỉ Thông Thiên” rồi triệt tiêu đi chiêu thức.

Trong vòm trời bất ngờ vang lên tiếng cười thích thú.

Lúc này từ bên dưới mặt đất cách vị trí nữ nhân tuyệt sắc chừng năm trăm trượng, sợi Ma Niệm trước đó thoát ly khỏi cơ thể được tạo ra từ Ngũ Quỷ trốn dưới mặt đất cuối cùng trồi lên.

Sợi Ma Niệm hướng bàn tay trên bầu trời bay đi.

Nữ nhân tuyệt sắc thấy vậy liền chém ra một kiếm, kiếm khí nhanh chóng tiếp cận quanh lấy sợi Ma Niệm.

Bàn tay trên bầu trời nhanh chóng chộp lấy sợi Ma Niệm rồi thu lên trên vòm trời.

Vòm trời dần bình lặng trở lại cho đến khi bằng phẳng như trước đó.

Từ trên bầu trời lưu lại một lời nhắn nhủ “Hoa Lạc Âm, ta đợi nàng!”

“Hoa Lạc Âm!”

Thanh âm không lớn nhưng có thể vang vọng tứ phương. Bởi vì bàn tay khổng lồ từ trong vòm trời xuất hiện gây ra động tĩnh không nhỏ trong khu vực hai mươi dặm trở lại, khiến ai cũng sinh ra tò mò dù biết rằng từ cánh tay đó có thể phát ra khí tức vô cùng hung hiểm.

Cánh tay khổng lồ mang sợi Ma Niệm rời đi, không rõ ý đồ của chủ nhân cánh tay là gì nhưng trước mắt Vô Thượng Tông đã an toàn.

Phương Triết trước đó bị một chiếc đuôi đâm xuyên qua phần lưng nhưng không đến nỗi nghiêm trọng.

Hắn hướng Tiểu Man nói “Tiểu Mạn đến chỗ Man Thiếu xem hắn thế nào… nhìn bộ dáng của hắn giống như vô cùng thảm…”

Tiểu Mạn thấy vậy liền đính chính lại “Hắn bị đánh bầm dập như vậy nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng, thậm chí thương thế còn nhẹ hơn cả đại ca ca. Chẳng qua là bệnh nhát gan tái phát khiến hắn rụt đầu như vậy”

Man Thiếu nằm co lại một chỗ, nội tâm âm thầm oán trách “Ta đâu có nhờ tiểu ma nữ ngươi giải thích cho chủ nhân…”

Phương Triết bất đắc dĩ thở dài, hắn bỏ qua Man Thiếu rồi nhanh chóng tiến lại gần nhóm người tông chủ Vương Siêu Việt xem xét tình hình.

Tình huống Tông Chủ Vương Siêu Việt, Đàm Thu Nguyệt, Diêm Ninh Lan, tam trưởng lão cùng Hoàng Mập là giống nhau. Năm người bọn họ như bị trúng một loại kỳ độc cho nên khí tức có phần yếu ớt.

Hồ Linh Tử vì bị trọng thương trước đó, khí tức không còn mạnh nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Đối với Hồ Linh Tử mà nói điều dưỡng vài tháng xem như hoàn toàn bình phục.

Trong lúc Phương Triết do dự không biết làm gì thì nữ nhân tuyệt sắc, người được thanh âm kia gọi là Hoa Lạc Âm chậm rãi tiến lại.

Nàng ta không có quá nhiều thao tác, chỉ là tùy tiện giơ bàn tay ra. Tức thì từ trong thân thể tông chủ Vương Siêu Việt, Đàm Thu Nguyệt, Diêm Ninh Lan, tam trưởng lão và Hoàng Mập bị rút ra bên ngoài năm luồng hắc khí. Năm luồng hắc khí vừa ra sắc mặt năm người bọn họ trở nên hồng hào trở lại, khí tức trở lại bình thường. Chỉ là ngoại thương do chiếc đuôi gây ra vẫn còn hằn trên lòng ngực.

Nàng ta chậm rãi nói “Bọn họ không sao? Điều dưỡng vài ngày sẽ khỏi. Còn tên kia bị thương rất nặng nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng…”

Phương Triết nghe vậy liền gật đầu. Hắn lưỡng lự một lúc rồi nói “Tiền bối là Hoa Lạc Âm theo lời bàn tay kia nói sao?”

Nàng ta trố mắt ra nhìn, nhưng không tỏ ra giận dữ. Nàng ta chậm rãi gật đầu xác nhận, ánh mắt lại để lên thanh Tinh Nguyệt Kiếm.

Lúc này, nhị trưởng lão cùng tứ trưởng lão và ngũ trưởng lão vừa đến. Bọn họ nhanh chóng tiến lại gần tông chủ Vương Siêu Việt trình báo.

Tông chủ Vương Siêu Việt mở mắt ra, lão nhìn dáng vẻ hốt hoảng của ba người bọn họ. Nội tâm lão cũng bắt đầu lo lắng.

Lão chậm rãi nói “Chuyện gì?”

Nhị trưởng lão cùng tứ trưởng lão lúng túng, bọn họ nhìn về phía ngũ trưởng lão. Ngũ trưởng lão chột dạ, hắn tiến lại gần tam trưởng lão đang điều dưỡng gần đó.

Ngũ trưởng lão kề tai nói nhỏ khiến tam trưởng lão nhất thời rung động. Tam trưởng lão nghe thuật lại sự việc, hai tay không ngừng run rẩy.

Sắc mặt tông chủ Vương Siêu Việt cũng bắt đầu ngưng trọng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio