Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

chương 478: 478: luyện ra thần lực

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bên trong Hữu Hối Vực.

Phương Triết cùng bức tượng với hình thức thứ ba đồng cảnh ngộ.

Cả hai đều chịu sự dày vò từ hàng vạn đao kiếm trên bầu trời.

Có điều đến lần oanh tạc thứ năm, tượng đá đã hoàn toàn sụp đổ.

Cứ mỗi lần kết thúc đợt oanh tạc của hàng vạn đao kiếm đánh xuống, hàng vạn ngân châm được huyễn hóa băng xuyên qua cơ thể Phương Triết gây ra cảm giác đau đớn tột cùng.

Loại cảm giác này kéo dài chừng mười hô hấp thì vụt tắt, Phương Triết lại rơi vào trạng thái mất đi ý thức.

Tình huống cứ lặp đi lặp lại cho đến lần thứ mười lăm, cơ thể Phương Triết mới bắt đầu có một sự biến hóa rõ rệt.

Lớp long lân cứ mỗi lần bị cắn xé rồi khôi phục thì nâng lực chống chịu cũng dần tăng lên.

Đến lần thứ mười lăm, lớp long lân bắt đầu thay đổi thành một màu hoàng kim óng ánh.

Đây chính là Hoàng Kim Long Lân với sức chống chịu tiếp cận ngưỡng bất hoại.

Đối với Man Lực mà nói, đây là đặc điểm của một tộc nhân trong Man Tộc đã đạt cấp bạc Cửu Man - Hoàng Kim Long Lân.

Chỉ là từ xưa đến nay, chưa có tộc nhân nào trong Man Tộc tu luyện đến Cửu Man.

Cao nhất là Man Vương, đạt phẩm cấp Bát Man.

Nếu Man Thiếu mà có mặt chứng kiến cảnh tượng này, tên đại ngốc đó sẽ quỳ liếm mà kêu gọi chủ nhân không ngừng.

Chỉ là Phương Triết không biết được bản thân đã vô tình tu luyện thành Thể Tu của Man Tộc và đạt cấp bậc cao nhất.

Lúc này, nhục thể Phương Triết đã tiếp cận bất hoại.

Có thể nói là hoàn mỹ đạt yêu cầu để để cơ thể đủ sức chống chịu khi cơ thể tăng lên một cảnh giới.

Đó là Thất Phẩm - Hợp Thể.

Đối với cảnh giới tu luyện, Lục Phẩm - Luyện Thần tập trung vào Thần Hồn.

Để có thể tiến thêm bước nữa thì nhục thể phải được cường hóa lên ở một cấp độ cao hơn, mạnh hơn mới đủ sức chống chịu Thần Hồn Ngoại Phóng.

Từ đó mới có thể khống chế được một Tướng Thân biến hóa thành một Pháp Tướng oai nghiêm hơn, uy quyền hơn.

Năng lực Pháp Tướng cũng cường hoành hơn, linh hoạt hơn.

Bên trong Đan Điền, Kim Quang Nguyên Anh cảm ứng được sức chống chịu cơ thể đã vượt phẩm chất hoàn mỹ.

Kim Quang Nguyên Anh rục rịch rồi chìm xuống linh hồ bắt đầu quá trình tẩy rửa một lần.

Đây là quá trình tẩy rửa cực kỳ quan trọng để Nguyên Anh có thể thăng cấp thành Kim Quang Nguyên Anh cấp bậc từ Nhất Tinh đến Ngũ Tinh.

Một tu sĩ bình thường khi tấn cấp từ Lục Phẩm lên Thất Phẩm, Nguyên Anh sẽ được thăng cấp từ Kim Quang Nguyên Anh Nhất Tinh lên Nhị Tinh.

Đối với thiên tài mà nói, Kim Quang Nguyên Anh có thể đạt tới Tứ Tinh hoặc cực kỳ hiếm là Ngũ Tinh.

Cấp bậc này căn cứ vào sức chịu đựng của nhục thể mà phân chia.

Sau một hồi ngâm mình bên trong Linh Hồ, Kim Quang Nguyên Anh trồi lên.

Trên đỉnh đầu của Kim Quang Nguyên Anh xuất hiện một vòng tròn Cửu Tinh như vương miện của một vị quân vương.

Từ bên trong Nguyên Anh sản sinh ra từng tia hỏa diễm, dần dần bao phủ toàn bộ Nguyên Anh với một vài tia hỏa diễm có màu đen huyền không ngừng luân chuyển.

Bên ngoài, Phương Triết nhận ra sự thay đổi cực kỳ lớn từ Nguyên Anh.

Hắn nhận ra bản thân có một luồng lực lượng cực kỳ cuồng bạo muốn thoát ly ra bên ngoài.

Phương Triết hoàn toàn không thể khống chế loại lực lượng này liền tùy ý thoát lực, tung ra hai chưởng lên bầu trời.

Từ phía sau lưng Phương Triết thình lình xuất hiện một hư ảnh Pháp Tướng khổng lồ xuất hiện rồi tung ra liên tiếp hai quyền thẳng lên bầu trời.

Pháp Tướng va chạm với hàng vạn đao kiếm liền chấn nát toàn bộ đao kiếm khiến bầu trời chấn động.

Chiếc Đại Bình Bát không biết từ đâu rơi xuống va chạm với mặt đất gây ra âm thanh cộng hưởng đinh tai nhức óc.

Phương Triết lúc này có thể cảm ứng được lực lượng bên trong cơ thể đã tăng lên một phẩm cấp mới, đó là Thất Phẩm.

Đặc biệt là trên làn da xuất hiện một lớp long lân hoàng kim thoắt ẩn thoắt hiện.

Dù bản thân Phương Triết không thể đo đếm được sức chống chịu tăng lên bao nhiêu nhưng hắn tin chắc, bản thân đã có độ “bền” hơn thanh Xi Vưu Kiếm nhiều lần.

Hắn siết chặt nắm tay, tự thân trải nghiệm loại lực lượng đang cuồn cuộn bên trong.

Trước đó một phần lực lượng không kiểm soát đã bạo phát ra bên ngoài, giờ thể nội đã hoàn toàn cân bằng loại lực lượng đang không ngừng luân chuyển bên trong.

Lúc này, Phương Triết bình tâm lại bắt đầu đánh giá lại tình huống nơi đây.

Chiếc Đại Bình Bát trước đó xuất hiện bên ngoài lối vào Bất Hối Môn giờ lại xuất hiện ở bên trong Hữu Hối Vực.

Xem ra mảng không gian nơi này hoàn toàn câu thông với nhau.

Tiếp theo, tại vị trí sụp đổ của tượng đá thứ ba xuất hiện một thỏi đá có kích thước nhỏ bằng đầu ngón tay đang trôi nổi.

Xung quanh thỏi đá xuất hiện một lớp dạ quang nhàn nhạt.

Thình lình, Phương Triết cảm ứng được Viên Càn Khôn Thạch bên trong Túi Càn Khôn phản ứng đối với thỏi đá đang trôi nổi trước mặt.

Theo như tin tức trước đó Phương Triết cảm ứng được, viên Càn Khôn Thạch này có thể cảm ứng được với một loại đá không gian.

Một loại đá chưa từng được nhắc đến trong điển tịch.

Chính điều này khiến Phương Triết vô cùng tò mò, không hiểu vì sao lại xuất hiện một thỏi đá không gian bên trong Hữu Hối Vực này.

Phương Triết do dự một hồi rồi tiến về trước chộp lấy thỏi đá đang trôi nổi.

Chỉ là khi hắn vừa đặt tay chộp lấy thỏi đá thì không gian vặn vẹo, cơ thể đình trệ trong một cái chớp mắt.

Khi Phương Triết mở mắt ra thì nhận ra hoàn cảnh trước mắt hoàn toàn lạ lẫm.

Điều đầu tiên Phương Triết đón nhận là một loại linh khí cực kỳ tinh thuần xâm nhập khiến cơ thể không tự chủ mà hấp thụ.

Cơ thể sau khi hấp thụ loại linh khí này như trút được gánh nặng, toàn thân chỉ trong phút chốc nhẹ nhõm hẳn ra.

Lúc này, hắn phát hiện bản thân đang đứng bên trong một cái Truyền Tống Trận với hoa văn vẫn còn chớp động.

Chỉ là loại Truyền Tống Trận này bản thân hắn chưa từng gặp qua.

Trong tay, thỏi đá không gian vẫn còn.

Theo như suy đoán của hắn thì loại đá không gian này đóng vai trò quan trọng có thể dịch chuyển từ nơi này sang nơi khác với tốc độ nhanh gấp vạn lần Truyền Tống Trận thông thường.

Hắn nhận ra hoàn cảnh nơi này vô cùng tráng lệ với vô số tòa cung điện hoành tráng, toát lên khí chất vô thượng.

Xung quanh có hơn trăm hộ vệ trong bộ chiến giáp, trong tay cầm xích mâu vô cùng oai vệ.

Đúng lúc Phương Triết còn chưa biết phải làm gì thì từ xa có hai thân ảnh một già một trẻ tiến lại.

Hai người này chính là hai vị Chấp Pháp Sứ Ngô Lập Xương và Ngô Kỳ.

Ngô Kỳ nhanh chóng tiến về trước giơ ngón tay cái lên khen ngợi “Tiểu tử ngươi rất khá!”

Phương Triết còn đang phân vân không hiểu chuyện gì đang diễn ra thì Ngô Kỳ đứng ra giới thiệu “Ta là Ngô Kỳ, bên cạnh là đại ca ta Ngô Lập Xương.

Bọn ta là Chấp Pháp Sứ của Thiên Sư Điện - Linh Cảnh”

Phương Triết giật mình khi nghe vị đại ca đối diện giới thiệu.

Theo vị đại ca này giới thiệu, vị đứng bên cạnh là đại ca nhưng dáng vẻ như một lão giả ngoài bảy mươi tám mươi.

Còn vị đại ca này chưa tới ba mươi.

Đúng là trên đời này có rất nhiều chuyện lạ.

Phương Triết đứng ra giới thiệu “Vãn bối là…”

Phương Triết chưa kịp giới thiệu đã bị vị Chấp Pháp Sứ Ngô Kỳ cắt ngang rồi nói “Tiểu tử tên gọi Phương Triết, quê quán ở Lăng Ba Thành thuộc Văn Lang Châu, nhờ cơ duyên xảo hợp đến Đạo Viện Bắc Cảnh tu luyện, tiếp tục một đường cơ duyên trở thành viện trưởng Đạo Viện đời thứ chín ở Bắc Cảnh… ta nói đúng chứ?”

Phương Triết vô cùng kinh ngạc khi thân phận bản thân lại rõ ràng đến như vậy.

Vị Chấp Pháp Sứ thoáng cười nhạt rồi ném cho Phương Triết một quyển trục.

Bên ngoài quyển trục có đề tên “Phương Triết”, bên dưới tên có đề quê quán của Phương Triết.

Phương Triết mở quyển trục ra, bên trong ghi lại toàn bộ sự kiện, trải nghiệm của Phương Triết đến thời điểm hiện tại vô cùng chi tiết.

Điều này khiến Phương Triết vô cùng bất ngờ.

Điều khiến Phương Triết bất ngờ nhất chính là vào thời điểm năm hắn mười tuổi gặp một tiểu ăn mày tên là Tiểu Bạch miêu tả vô cùng chi tiết.

Tiếp theo là hắn theo lời ước hẹn đến Đạo Viện, đến Bắc Cảnh tìm tiểu ăn mày khả ái đó.

Sau đó hắn phát hiện tiểu ăn mày đó chính là Hoa Lạc Đồng, tiếp theo là một chuỗi dài trải nghiệm sau này.

Ghi chép là như thế nhưng bản thân Phương Triết hoàn toàn không hề có ấn tượng gì về những trải nghiệm với một vị cô nương tên là Hoa Lạc Đồng.

Hắn nhanh chóng hướng vị Chấp Pháp Sứ Ngô Kỳ dò hỏi “Cho tiểu đệ hỏi, những điều ghi bên trong quyển trục này toàn bộ là thật sao?”

Ngô Kỳ bất ngờ với câu hỏi này, hắn liền chất vấn “Vì sao tiểu tử ngươi lại hỏi một câu như vậy?”

Phương Triết nhanh chóng giải bài “Bởi vì có một số sự việc bên trong quyển trục, tiểu đệ không hề có ấn tượng…”

Ngô Kỳ nhìn thái độ nghiêm túc của Phương Triết bắt đầu suy tư, muốn tìm lý do để giải đáp thì vị Chấp Pháp Sứ Ngô Lập Xương thúc giục “Thiên Chủ, Thiên Mẫu đang chờ…”

Ngô Kỳ mới nhận ra bản thân đang làm trễ nãi chính sự liền tằng hắng một cái.

Hắn mới đường hoàng nói “Chuyện đó sau hãy nói, giờ theo ta đến trình diện Thiên Chủ cùng Thiên Mẫu đi!”

Ngô Kỳ tiến về trước, vịnh lấy vai Phương Triết, tức thì cả hai liền biến mất.

Lão Chấp Pháp Sứ Ngô Lập Xương ở lại chỉ có thể lắc đầu “Tiểu đệ luôn có thói quen bỏ rơi lão ca!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio