Thiếp Khuynh Thành

chương 166: khánh lâm vương phủ 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lại gặp mặt rồi!

Dù là bất đắc dĩ, nhưng vốn đã trở thành hai đường thẳng song song, vĩnh viễn không có điểm tương giao, nhưng lại gặp nhau dưới tình huống này, thật trớ trêu làm sao.

Hai năm trước, nàng vốn định biến mất trước mặt mọi người, sau này sẽ có cuộc sống tự do tự tại, nàng nghĩ sẽ suốt đời sống một cuộc sống ngày ngày chăm lo cho tiểu hắc tiểu bạch, trải qua cuộc sống nhàn hạ cho đến cuối đời, còn hắn thì sẽ là người quyền khuynh thế hạ, nắm trong tay tánh mạng của bá tánh chúng sinh.

Nàng, hắn, cả hai người, bây giờ, việc cần làm là giả vờ hờ hững, không quan tâm, cùng một loại, diễn vở kịch nhiều vai diễn, chỉ để đạt tới mục đích của mình.

Nguyên Kỳ đạm cười nhìn nàng.Mộ Dung Ca từ nãy đến giờ vẫn thủy chung chưa từng liếc qua hắn, đuôi lông mày chợt nhíu, nữ tử này quả thật là đủ vô tình đi! Hắn đem bản thân khống chế hoàn mỹ, hắn thầm suy nghĩ, hai năm thời gian đã làm cho nàng thay đổi rồi sao? Trong lòng nàng căn bản không còn có hắn sao?

Hắn đã từng biết qua, nữ tử này tâm rất vô tình! Bằng không sao lúc trước nàng có thể như thế quyết liệt rời đi? nhưng mà hắn không thể nào ngờ đến hai năm sau gặp lại nàng vẫn là lạnh lùng quyết liệt như vậy.

Lan Ngọc nhẹ nhíu mày , ánh mắt nhẹ nhàng đảo nhìn Mộ Dung Ca, sau đó lại dừng trên người Triệu Tử Duy. Hôm nay Triệu Tử Duy so với ngày trước càng thêm lãnh quyết, tưa hồ hắn đã có chuẩn bị trước khi đến đây. Hắn cảm giác được điều gì đó? Triệu Tử Duy mục đích có buông thả nàng không? Hoặc có buông bỏ giang sơn? Hay Triệu Tử Duy va Nguyên Ky đã cùng nhau liên thủ, vậy hắn có thể nắm chắc phần thắng hay không?

Triệu Tử Tận cười nói : “ Thỉnh Hoàng huynh an tọa “.

Triệu Tử Duy gật gật đầu, quay đầu hướng Mộ Dung Ca vươn tay.

Mộ Dung Ca nhìn bàn tay ngọc ngà kiểu cách, thoáng chút thất thần, nàng rõ ràng cảm nhận được có vài ánh mắt sắc bén như chim ưng đang nhìn nàng không rời. Nàng vươn tay đặt vào trong lòng bàn tay của Triệu Tử Duy, đôi tay thật nóng, nàng định buông xuống, hăn liền nhanh tay nắm chặt tay nàng, trên tay nàng cảm giác được một tia đau đớn.

Triệu Tử Duy sao lại dùng sức như vậy? Mộ Dung Ca ánh mắt chợt lóe, cúi đầu cùng Triệu Tử Duy đi theo hướng chủ vị của hai người mà đến.

Trên chỗ dành cho chủ vị vừa vặn có đủ hai vị trí,sau khi Triệu Tử Duy ngồi xuống, nàng liền ngồi ở phía bên phải của Triệu Tử Duy.

Hạ nhân trong phủ Khánh Lâm vươnng đến đây hầu hạ châm trà đều nơm nớp lo sợ,bắt đầu tiệc trà, Triệu Tử Duy nhấp một ngụm, sau đó liền nhăn mày, âm thanh cực kỳ lạnh lùng nói : “ Sao trà lại khó nuốt như vậy? Xem ra trên đời không người nào có thể ẩm trà bằng nàng nhỉ!”. Tuy là lời nói có chút lạnh lùng, khinh khi, nhưng mà đối với Mộ dung Ca thì cảm thấy lại là vô cùng ôn nhu thâm tình.

Nghe vậy, Mộ Dung Ca tay áo dài khẽ che miệng nhoẻn cười : “ Hoàng thượng thật là có chút khoa trương, nghệ ẩm trà của thiếp sao lại có thể so sánh bằng tay nghề cùng người của Khánh Lâm vương phủ được cơ chứ, chẳng qua chỉ là hợp với khẩu vị của hoàng thượng thích mà thôi “.

“ Lời ấy hữu lý “. Triệu Tử Duy sủng nịch nhìn nàng , cười nói.

Hai người có vẻ không xem mọi người ở đây đang nhìn mình mà tự nhiên nói chuyện, dường như ở đây đã trở thành Thu nguyệt cung, không còn là Khanh Lâm vương phủ nữa. Nháy mắt, trong chính sảnh không khí lại có chút hơi quỷ dị, kỳ quái.

Nguyên Kỳ buông nhẹ đôi mắt xuống, tránh qua một tia ánh mắt lạnh lùng.

Lan Ngọc thấy thế, liền nhoẻn miệng cười nói : “ Tề quốc hoàng đế và Thanh phi nương nương đây quả là phu thê tình thâm, thật làm cho người khác nhìn thấy mà hâm mộ “. Nhìn thì là phu thê tình thâm đó, nhưng sau lưng không biết có ẩn tàng âm mưu nào không?. hắn thầm suy nghĩ.

“ Ha, ha, Hạ quốc Đại hoàng tử nếu đã hâm mộ như vậy, không bằng mau nhanh chóng thành thân, dựa vào sự nổi tiếng của ngài, ta e không có nữ tử nào trong thiên hạ lại không muốn cùng ngài sánh đôi. “ Triệu Tử Duy say đắm nhìn đôi môi của Mộ Dung Ca đang vui vẻ tươi cười đến tuyệt mỹ thanh nhã, sau đó mới dời tầm mắt nhìn về phía Lan ngọc cười nói.

Lan Ngọc nhẹ nhàng lắc đầu, “ Bản điện hạ nào có được vận khí tốt như vậy? Chỉ có thể cùng nữ tử làm bạn chi giao chứ không thể cưỡng cầu.” Tuy rằng Nguyên Du đã thừa nhận thân phận hắn, nhưng không phải là người đứng đầu trong cung, cũng chỉ là một đại hoàng tử ở trong cung mà thôi.

“ Có điều, thái tử mới thật sự là có phúc khí nhất, ngày mai sẽ lên đường trở về Hạ Quốc, không bao lâu sau đó là tới ngày thái tử đại hôn. Mà thái tử phi không ai khác lại chính là đích nữ của tể tướng hạ quốc, là tiểu thư khuê các, hiền lương thục đức, có thể nói là một nữ tử mà khó ai bì kịp, thật sự làm cho bản điện hạ đây cũng rất là hâm mộ “.Nói xong vấn đề của minh,Lan Ngọc liền đem đề tài chuyển đến Nguyên Kỳ.

Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Nguyên Kỳ.

Mộ Dung Ca bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh trong bàn rỗng rãi của Triệu Tử Duy bỗng run nhẹ một chút, tự mình giễu cười, cho dù không có Lâm Thiện Nhã thì sao, vẫn còn có nhiều Lâm Thiện Nhã khác nữa thôi.

Triệu Tử Duy cảm giác rõ ràng được trong lòng bàn tay mình đôi tay nhỏ bé mảnh khảnh đó đang run run, cho dù ở ngoài nàng không biểu hiện vẻ mặt gì, nhưng thông qua cử chỉ, hắn xác nhận trong lòng Mộ Dung Ca, Nguyên Kỳ thật sự rất quan trọng! Hắn khó có thể che dấu sắc mặt đang dần tái nhợt của mình, đồng thời trong tâm trống rỗng, cho dù hiện tại đang nắm tay nàng thì sao, cho dù cảm nhận được độ ấm, nhưng sao nỗi cô đơn vẫn càng ngày càng khuyếch tán đến độ lớn dần.

“ Đã sớm nghe nói Hạ quốc thái tử sắp cử hành đại hôn, vốn định gặp mặt liền muốn nâng cốc chúc mừng, nhưng không ngờ trong phủ lại xảy ra nhiều chuyện, nên quên mất. Hi vọng Hạ quốc thái tử chớ để bụng, ta thành tâm chúc phúc cho ngài “. Triệu Tử Tận giơ lên tách trà hướng về Nguyên Kỳ cười nói.

Nguyên Ngư vụng trộm nhìn về phía Mô Dung Ca, đối với Mô Dung Ca mà nói tin này tuyệt đối không phải là một tin tốt lành gì, Nhưng nàng chính xác là không xác định được hiện tại Mộ Dung Ca trong lòng còn có Nguyên Kỳ hay không?

Triệu Tử Tận ở ngoài miệng thì vui vẻ, nhưng bên trong lòng hắn thì lại không vui như vậy , hắn thậm chí còn có loại cảm giác mặc cảm. Hắn biết rõ trong lòng Mộ Dung Ca có Nguyên Kỳ, bằng không sao lúc nàng bị hắn đưa về Tề quốc lại hận hắn như vậy. Bây giờ Nguyên Kỳ sắp sửa thành thân, mà nàng thì vẫn trong cục diện, hẳn là nàng rất hận hắn.

“ Đã là như vậy, Trẫm liền chúc mừng hạ quốc thái tử “. Triệu Tử Duy đôi tay dang rộng đem nàng nhẹ nhàng ôm chặt vào lòng, sau đó hướng Nguyên Kỳ, cười nói.

Mộ Dung Ca cảm giác được đôi tay nàng đang run, chậm rãi ngẩng đầu, dung nhan thanh nhã, khóe môi nhếch lên nụ cười khẽ nhìn về phía Nguyên Kỳ nói : “ Thiếp cũng xin chúc mừng Hạ quốc thái tử “. Đây chính là vận mệnh của bọn họ.

Nguyên Kỳ nghe vậy, đôi mắt hắn đen láy sâu không thấy đáy nhìn về phía nàng, Mộ Dung Ca ngay lập tức cảm giác như có thứ áp lực gì đó đè nặng, trong không im ắng, tựa hồ đã bị hắn kéo theo, ánh mắt ấy sâu thăm thẳm trong đó dường như có cả nổi giận, hắn đôi môi đỏ sẫm nhẹ nhàng kéo ra, nụ cười ấy sao mà chế giễu, lãnh liệt như vậy làm cho người ta cảm thấy hắn đang cười, hơn nữa nụ cười này rất là thoải mái, đẹp đến nỗi khiến cho con người ta phải sa bước trầm luân trong đó :” Bản cung cảm tạ các vị đã quan tâm “.

“ Ta tin Thái tử sau khi thành thân, không lâu sẽ có con nối dòng, đến lúc đó chắc chắn sẽ là niềm vui cho cả Hạ quốc “. Lan ngọc lại nói tiếp, sau đó lại nhìn về phía Triệu Tử Duy nói : “ Chúc cho tề quốc hoàng đế và Thanh Phi nương nương cũng mau sớm sẽ có tin mừng “.

Triệu Tử Duy ánh mắt tà mị, thâm hiểm, trong lòng dường như vì câu nói này mà dần dần nở hoa, đóa hoa ấy nở rộ đến kiều diễm, mị hoặc. Nếu Mộ Dung Ca có thể mang thai con cho hắn thì thật là tốt biết bao, chỉ nghĩ đến như thế, hắn cảm thấy trong lòng đã tràn đầy hưng phấn.Nếu bọn họ có con rồi, sau này sẽ kế thừa ngôi vị hoàng đế của hắn, hắn nhất định sẽ đem con của bọn họ yêu thương nhất. Cũng sẽ làm cho Mộ Dung Ca trở thành người nữ tử tôn quý nhất,hắn sẽ đem yêu thương chỉ dành cho nàng một mình nàng, cho những nữ tử khác vì nàng mà ganh tỵ, cũng vì nàng mà hâm mộ!

Nhưng lúc hắn ngẫu nhiên bất chợt chạm đến ánh mắt lạnh như băng kia của Nguyên Kỳ, trong nháy mắt có điều gì đó xẹt qua trong tâm trí, lồng ngực dấy lên một cảm giác đau nhói khó chịu, hắn gắt gao ôm chặt nàng hơn.

Mộ Dung Ca cảm giác đôi tay đang ôm mình càng ngày càng dùng sức, làm cho đôi bờ vai của nàng như đang ẩn ẩn màu đỏ, nàng nhẹ nhàng nhăn mày nhìn Triệu Tử Duy, thấp giọng nhắc nhở nói : “ Hoàng thượng, thiếp.. bờ vai đau “. Chuyện gì đang xảy ra? Triệu Tử Duy mấy ngày qua tâm lại sợ hãi mất đi nàng, phía trước là bờ vực nguy hiểm, hắn làm như thế là do có chuyện gì? Hay là sao?

Triệu Tử Duy lập tức hoàn hồn, cúi đầu nhìn về phía bờ vai trắng đã bị hắn nắm đến có màu đỏ tươi, hắn dung nhan tà mị có chút tái nhợt, liền mềm nhẹ ôm nàng vào lòng.

Thấy thế. Mộ Dung Ca gắt gao nhăn mày lại.

Thấy hai người hành động thân mật như thế, Nguyên Kỳ đôi ngươi đen láy xẹt qua một tia ám quang, hắn nhấp một ngụm trà, nhìn về phía Triệu Tử Tận cười nói “ Khánh Lâm vương, bản cung trước đó vài ngày vô tình có nghe một ít tin tức về Mễ quý phi, không biết Khánh Lâm vương đây có muốn biết hay không “.

Triệu Tử Tận ánh mắt sắc bén nhìn về Nguyên Kỳ, nhìn bên môi nụ cười của Nguyên Kỳ vân đạm gió nhẹ, trong lòng nghi hoặc càng ngày càng tăng.

Mộ Dung Ca cau mày nhìn về phía Nguyên Kỳ, trên đời sợ là thứ gì hắn không muốn biết thì sẽ không cần biết, về phía Mễ quý phi, hắn nhất định là một phen tâm tư đi thăm dò rồi. Hắn có lẽ đã phản kích rồi.

“ Không thể ngờ, nhiều sự tình đã là bí mật thế nhưng thái tử cũng có thể biết được “. Lan Ngọc khẽ cười nói. Xem ra Nguyên Kỳ đã cho người đi điều tra, liền có thể biết chuyện! Không hổ Danh là Nguyên Kỳ, cho dù có tai mắt Nguyên Du xung quanh đi chăng nữa, nhưng vẫn không thể nào phá nổi hắn.

Nguyên Kỳ quả đúng là một đối thủ đáng sợ! Cũng là đối thủ mà hắn kính nể nhất!

Triệu Tử Duy im lặng, chỉ chuyến chú nhìn Mỗ Dung Ca, tựa hồ giờ khắc này hắn nhìn nàng dù có bao nhiêu cũng vẫn là không đủ, dường như ở trong mắt hắn, Mộ Dung Ca so với thiên hạ đệ nhất mỹ nhân càng thêm xinh đẹp, cho dù trên thiên điện hắn có thể ôm bà ngàn giai nhân, cũng không người nào có thể đến được lòng hắn, giờ phút này trong lòng hắn chỉ có mỗi nàng.

Cảm nhận được ánh mắt sáng quắc của Triệu Tử Duy nhìn nàng, Mộ Dung Ca trong lòng nghi hoặc càng sâu, từ lúc bước vào Khánh vương phủ, có lẽ sẽ có việc gì đó phát sinh, tâm tình nàng khó có thể yên ổn được.Bây giờ, dường như cảm giác ấy ngày càng rõ rệt hơn, nhìn thấy Triệu Tử Duy ánh mắt cực nóng, thâm tình nhìn nàng, đôi mắt dường như có điều gì đó đang ẩn dấu nàng, nàng muốn thấu hiểu nói nhưng không thể.

Cảm nhận được ánh mắt sáng quắc của Triệu Tử Duy nhìn nàng, Mộ Dung Ca trong lòng nghi hoặc càng sâu, từ lúc bước vào Khánh vương phủ, có lẽ sẽ có việc gì đó phát sinh, tâm tình nàng khó có thể yên ổn được.Bây giờ, dường như cảm giác ấy ngày càng rõ rệt hơn, nhìn thấy Triệu Tử Duy ánh mắt cực nóng, thâm tình nhìn nàng, đôi mắt dường như có điều gì đó đang ẩn dấu nàng, nàng nhìn khó mà thấu hiểu được điều gì sắp sửa diễn ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio