Tảo lãng pháp, vẫn còn nhanh nhẹn như xưa…
Đạp nhẹ ngọn cây, thân thể Hoàng Thượng Chí lướt nhanh như một bóng ma…Cự sa trang vùng cấm địa đêm nay có ánh trăng soi đường, bớt âm u lạnh giá hơn…
Một cánh cổng lớn khép kín…Hoàng Thượng Chí phóng lên trên, tay nhanh chóng phóng ra một luồng chưởng pháp.
Quả như dự đoán, có bẫy:
-Trò trẻ con!
Hoàng Thượng Chí ung dung đột nhập vào trong…Chợt nhận ra, không chỉ có mình mình…
Hai bóng người đang ẩn hiện…Hoàng Thượng Chí cũng không mấy vội vàng, lặng lẽ bám theo bọn chúng…
Nơi hướng tới là một địa thất…Tin rằng đây không phải là lần đầu tiên họ đến đây.
Cả hai vẫn không biết đằng sau có một người đang bám theo mình…
Bên trong khá rộng…Hai bên được ốp một lớp gạch đá rắn chắc…
Chắc chắn có bẫy…
Quả nhiên vừa bước sai một bộ vị, từ phía trong những mũi tên tua tủa bắn ra. Môi Hoàng Thượng Chí thoáng ý cười, trong khi hai hắc y nhân kia phải cố hết sức mới có thể không bỏ mạng…Nhưng cuối cùng thì bản lĩnh của họ không tệ, cũng có thể vượt qua…
Phía trong có một người,đang bị trói chặt vào một cây cột sắt, hai bên la liệt hình cụ…
Cả hai người kia không ngần ngại nhìn nhau mừng rỡ, sau đó tiến tới:
-Rầm!
Một cơ quan mở ra…Hai hắc y nhân lọt thỏm dưới địa đạo.
Đèn được thắp lên…Có rất nhiều người đột ngột xuất hiện từ bí đạo, dẫn đầu là trang chủ của Cự sa trang.
Hắn vẫy tay!
Bẫy được kéo lên….Hai người nhanh chóng bị thủ hạ bắt trói…
-Các ngươi thật to gan….Nói…Tại sao các ngươi biết hắn ở đây? Ai sai các ngươi tới?
Đột ngột…Hai hắc y nhân ngã xuống…Bọn họ đểu dùng thuốc độc tự tử…
Trang chủ Cự sa trang không nén được giận dữ, quát lên:
-Mang chúng đi cho ta…Còn các ngươi, đưa hắn lên đây!
-Dạ…
Một mật đạo khác được mở ra, Hoàng Thượng Chí nhướng mày…Một gã trung niên, được mang đến…Gương mặt tiều tụy song ánh mắt vẫn sáng ngời:
-Quả nhiên là hắn!
Tìm được rồi….Cuối cùng cũng tìm được ngươi rồi…
Bàn tay hắn nắm chặt lại…
Thân ảnh như ma quỷ…
-Ai???(Các bạn đang đọc truyện tại: tuthienbao.com
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ)Sát nhân chi đế….Mãi mãi là sát nhân chi đế. Ra tay không chút lưu tình….Máu bắn lên, tung tóe….những xác người ngã gục….Song không một giọt máu nào bắn vào áo hắn…Tà bạch y vẫn bay phần phật:
-Ngươi là ai?- Kẻ bị giam cầm kinh ngạc thốt lên…Nam nhân chưa quá , sao lại có bản lĩnh cao cường như thế….
-Quên ta thật rồi sao…Thẩm Khắc Minh!
Ánh mắt Hoàng Thượng Chí bỗng chốc trở nên u ám…Tấm mặt nạ da người lột ra….Hơn năm, thế mà dung mạo hắn vẫn như xưa…khiến người đối diện thảng thốt:
-Là ngươi…ngươi…Tiểu sát tinh!