Thiếu Chủ Bí Mật

chương 122: anh sẽ chứng minh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khóe miệng của Lý Phàm cười nhạt một tiếng, vừa định mở miệng nói cái gì đó.

Ở bên đây Cố Họa Y ngắt lời anh.

“Lý Phàm, lúc này rồi mà anh còn giả vờ cái gì nữa, anh muốn ly hôn với tôi có đúng không!”

Cố Họa Y tức giận nhìn Lý Phàm, ý trong lời nói của Vương Cẩn Mai đương nhiên là Cố Họa Y cũng có thể hiểu được, nhưng mà Cố Họa Y không ngờ đến là Lý Phàm lại đồng ý điều kiện của mẹ.

Nếu như mà phải đi đến cửa hàng chuyên nghiệp để kiểm tra thật giả, vậy thì chỉ cân Vương Cẩn Mai nói ra điều kiện để Lý Phàm ly hôn, thế thì Lý Phàm cũng chỉ có thể ký vào đơn ly hôn.

Cố Họa Y tức giận giơ bàn tay ngọc ngà lên đột nhiên tán lên trên mặt của Lý Phàm.

Lý Phàm nhìn thấy động tác của Cố Họa Y, chậm rãi nhắm hai mắt lại, anh nghĩ thầm mình đều là vì Họa Y, nhưng mà kết quả tại sao lại trở thành kết cục như thế cơ chứ.

Vốn dĩ anh muốn cho Họa Y thêm thể diện, lại làm Họa Y cũng trào phúng mình.

Hai tay của Lý Phàm nhắm chặt lại thành quyền, mặc dù là lửa giận đang thiêu đốt ở trong lòng, nhưng mà sắc mặt của Lý Phàm càng ngày càng bình tĩnh, bình tĩnh giống như là cao tăng nhập định.

Một cơn gió thơm phả vào trong mặc, bàn tay.

của Cố Họa Y rơi ở trên mặt của Lý Phàm Trong lúc cuối cùng, Cố Họa Y đã thu tay lại, nhưng mà vẫn không khống chế tay của mình, bàn tay đó vẫn rơi ở trên mặt của Lý Phàm. Tuy là không đau, nhưng mà vẫn phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Chát!

Trong âm thanh giòn vang, cả đám người đều lộ ra nụ cười giống như là đã sớm ngóng trong cảnh tượng như thế này.

Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai cũng cười, cảm thấy ngày hôm nay là một ngày tốt lành, tiệc sinh nhật đổi lại một đứa con rể tốt, cuộc sống sau này có thể vui vẻ rồi.

Hoa Nhật Tâm lại cười càng vui sướng hơn nữa, thiếu chút nữa đã không kiềm chế được mà cười ra tiếng, Lý Phàm càng đau khổ, vậy thì Hoa Nhật Tâm càng vui sướng.

Bàn tay của Cố Họa Y vừa đánh xuống, Hoa Nhật Tâm dường như nhìn thấy được cảnh tượng nắm tay Cố Họa Y bước vào trong giáo đường, dẫn Cố Họa Y đi vào phòng tân hôn, cởi bỏ bộ quần áo xinh đẹp của Cố Họa Y, hung hăng đè cô xuống giường.

Đám người kia vui sướng, chỉ có Lý Phàm và Cố Họa Y là đau khổ, sự vui vẻ của tất cả mọi người đều được xây dựng lên từ nỗi thống khổ của bọn họ.

Hai tay của Cố Họa Y che mặt lại chạy vào trong phòng ngủ, đóng cửa phòng lại.

Lý Phàm vội vàng xoay người lại muốn đi an ủi Cố Họa Y, lại bị Hoa Nhật Tâm kéo lại kêu lên.

“Cái đống phân chó thối tha này, còn ngại là tổn thương do mình mang đến cho Họa Y không đủ nữa, đi qua một bên ngồi xổm xuống đi, để tôi đi an ủi Họa Y, anh không có tư cách an ủi cô ấy”

“Tôi là chồng của cô ấy, tại sao lại không có từ cách, anh…

Lý Phàm lạnh giọng nói.

Không đợi Lý Phàm nói xong, hai tay của Vương Cẩn Mai đã chống nạnh đứng dậy: “Lý Phàm, cậu cút ra ngoài lau xe đi, lau xe cho sạch sẽ, cũng không uổng phí những năm nay nhà tôi đã nuôi cậu”

“Cái tên phế vật, lau cho sạch sẽ đi nha, một lát nữa tôi sẽ dẫn chị em đi kiểm tra, nếu như có chút dơ bẩn nào thì anh đợi mình bị mắng đi”

Cố Bội Sam cắn hạt dưa vừa nói.

Sướng quá đi!

Nhìn Lý Phàm bị đánh, bị chế giễu, trong lòng của cô ta cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Cố Tuấn Hào đắc ý mở quà của Hoa Nhật Tâm mang tới, kinh ngạc nói: “Ôi trời ơi, anh Nhật Tâm mang tổ yến đến đây, chính là tổ yến trong cực phẩm”

“Lý Phàm, anh có từng thấy tổ yến chưa vậy?

Cái tên nghèo kiết xác như anh chắc chắn là chưa từng thấy rồi, đến đây cho anh mở mang tầm nhìn này.

Hộp tổ yến này đủ một năm tiền lương của anh đó, anh xem xem anh với người ta chênh lệch bao nhiêu”

Cố Tuấn Hào khoe khoang nói.

Hoa Nhật Tâm cười tủm tỉm nói: “Đều là chuyện nhỏ cả thôi, cũng không đáng mấy đồng tiền, nếu như bác gái và Họa Y thích thì sau này tôi có thể mua nhiều một chút, ngày nào cũng có thể hầm tổ yến cho mọi người ăn, nghe nói là cái này có tác dụng dưỡng nhan”

Giờ phút này Hoa Nhật Tâm đã xem mình trở thành con rể của nhà họ Cố, nói chuyện cũng đã bắt đầu lấy thân phận là con rể.

“Nhìn người ta làm như thế nào kìa, cái tên nghèo hèn như anh, nếu như tự biết thân biết phận thì nên ký vào đơn ly hôn sớm một chút đi”

Cố Bội Sam nói xong lại nhổ vỏ hạt dưa lê trên người của Lý Phàm, nhìn vỏ hạt dưa mang theo nước bọt của mình dính lên trên ống quần của Lý Phàm, Cố Bội Sam đắc ý nở nụ cười.

Hai tay Lý Phàm nắm chặt lại thành quyền, khuôn mặt bình tĩnh đi ra khỏi cửa, mang theo thùng nước cùng với cái khăn đi lau xe.

Trôi qua cả nửa ngày, người nhà họ Cố lần lượt bước ra, đồng loạt lên xe chạy về phía Quan Nhân Đường.

Lý Phàm vẫn còn đang lau xe, trực tiếp bị Vương Cẩn Mai mắng vài tiếng phế vật: “Cút đi, đừng làm cho người khác mất mặt!”

Hoa Nhật Tâm thấy Lý Phàm chật vật, lén lút cười lạnh đi theo, nhiệt tình mở cửa xe BMW X ra, nhiệt tình mời hai vợ chồng Gố Thiệu Huy lên xe.

“Họa Y, con nhìn đi, dáng dấp của Nhật Tâm đẹp trai biết bao nhiêu, lại du học ở nước ngoài về, còn đang làm việc ở trong nước, hiện tại là tổng giám đốc của công ty đầu tư, là một con rùa vàng tốt biết bao nhiêu. Con nghe lời mẹ đi, con ly hôn với cái tên phế vật kia, đừng có tiếp tục làm chậm trễ mình nữa”

Vương Cẩn Mai nhiệt tình khuyên nhủ Cố Họa Y ngồi ở bên cạnh.

“Mẹ, mẹ đừng có nói nữa, bọn con đã kết hôn năm rồi, anh ấy… dù gì cũng là ba của Xuyến Xuyến mà”

Cố Họa Y mím môi nhìn xung quanh một chút, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Lý Phàm đâu: “Lý Phàm đâu rồi?”

Lúc nãy anh vẫn còn đang ở đây, chớp mắt một cái người liền không còn nữa.

“Sao con lại không có mắt nhìn như thế chứ, lúc này còn thương nhớ tới cậu ta nữa, quên chuyện lúc nãy rồi à?”

Vương Cẩn Mai gấp đến độ dậm chân.

“Để con đi tìm Lý Phàm, mọi người đi trước đi”

Cố Họa Y quay người đi trở về, hoàn toàn không thèm để ý đến Vương Cẩn Mai đang kêu to ở sau lưng.

Hoa Nhật Tâm nở nụ cười gắn, sau đó nhiệt tình nói: “Chú với dì ơi, hai người lên xe trước đi, để cháu đưa các người đến đó trước, sau đó lại trở về đón Họa Y, có mấy lời bọn cháu muốn nói riêng với nhau”

“Người trẻ tuổi bọn cháu chắc là có thể nói chuyện nhiều hơn, chúng ta đi qua đó trước đi”

Cố Thiệu Huy nói.

Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai bước lên xe, Hoa Nhật Tâm đóng cửa xe lại, sau đó quay đầu nhìn về phía đẳng sau.

Nhìn thấy Lý Phàm đẩy chiếc xe điện ra, Hoa Nhật Tâm cười lắc đầu: “Phế vật như thế mà còn muốn tranh giành với mình à? Hừ hừ, chờ đến lúc tôi dẫm chết anh đi, tôi muốn để cho trong lòng của Họa Y hoàn toàn không có anh nữa”

Sau khi lẩm bẩm nói một câu? Hoa Nhật Tâm lên vị trí ghế lái khởi động chiếc BMW nhanh chóng đuổi theo sau.

Cố Họa Y thở dài nhìn Lý Phàm ở bên cạnh, đã không biết nên nói cái gì cho phải.

“Họa Y, anh sẽ chứng minh cho em xem”

Lý Phàm cúi đầu nói.

“Chứng minh cái gì chứ? À, chứng minh anh không phải là phế vật đó à? Anh chứng minh cho tôi cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, tôi chỉ hi vọng là sau này Xuyến Xuyến sẽ không giống như tôi, bởi vì anh mà phải nhận sự xúc phạm của mọi người Cố Họa Y có chút tức giận, lại có chút bất đắc dĩ.

Rốt cuộc là chồng của mình còn vô dụng đến lúc nào nữa đây.

“Sẽ không đâu, anh sẽ để Xuyến Xuyến trở thành cô công chúa mà tất cả mọi người phải ghen ty”

Lý Phàm nói, khóe miệng mang theo nụ cười.

“Đừng có nằm mơ nữa, đến Quan Nhân Đường trước đi, chờ một lát nữa còn không biết anh sẽ gây ra chuyện gì trong bữa tiệc sinh nhật”

Cố Họa Y cảm thấy mình mệt mỏi quá độ, thật sự là có chút không chịu nổi, niềm tin duy nhất để giữ vững Cố Họa Y là cô không muốn để cho Xuyến Xuyến không có ba ruột.

Lý Phàm cắn chặt răng, màu máu đỏ sẫm dần dần chảy ra từ môi anh.

Họa Y, em chờ một chút nữa đi, chờ đến lúc anh hoàn toàn tiếp nhận long môn, sau khi không có bất cứ cái gì cản chân, anh sẽ để cho em và Xuyến Xuyến có một cuộc sống hạnh phúc nhất.

Lý Phàm âm thầm thề ở trong lòng.

Trong phòng bao của Quan Nhân Đường, hai vợ chồng Cố Thiệu Huy ngồi ở vị trí chủ vị, đám người ngồi xung quanh hai người bọn họ.

Trong nhóm người thân bạn bè có rất nhiều người chưa từng tới nơi như là Quan Nhân Đường, giờ phút này đều bị sự xa hoa của Quan Nhân Đường làm cho hoảng sợ.

Cho dù người đã từng tới giống như là Cố Bội Sam, nhìn thấy phòng bao với mức độ cao cấp của Quan Nhân Đường, trong lòng cũng âm thầm kinh ngạc.

“Cái này thật là xa hoa quá đi thôi, giống như là trong hoàng cung vậy đó.”

“Nào chỉ là xa hoa đâu chứ, tôi nghe nói là tiêu phí ở nơi đây rất đắt, hình như là giá của phòng bao.

cao cấp cũng phải ba tỷ là thấp đó chứ”

“Vẫn là Nhật Tâm có bản lĩnh, không giống như một vài tên phế vật khác”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio