CHƯƠNG : LÒNG DẠ NHAM HIỂM
Bạch quân sư nghe vậy, không khỏi run rẩy, ông ta cho rằng ông ta đã là một người lòng dạ nham hiểm rồi, nhưng ông ta không ngờ tới, cậu Long lòng dạ còn nham hiểm hơn cả so với ông ta.
Ngay lập tức, Bạch quân sư không dám xem thường cậu Long nữa, ông ta cũng nhìn ra được cậu Long không đơn giản, ông ta có chút hối hận vì đã hợp tác với cậu Long.
Có điều, ông ta cũng phải để tâm đến, lỡ như ngày nào đó ông ta đấu với cậu Long, đối với ông ta mà nói cũng không phải chuyện nhỏ.
Bạch quân sư là một người từng trải, nên ông ta cũng không thấy sợ hãi, quả quyết đồng ý, rồi xuất phát cùng cậu Long.
Cậu Long cười như không cười nói: “Bạch quân sư, tôi biết ông là một người từng trải, chứng kiến nhiều mặt của xã hội, nhưng đối với tôi mà nói, ông còn kém xa lắm, chuyện mà ông nhìn thấy sắp tới chắc chắn sẽ khiến ông phải trố mắt đứng nhìn.”
Bạch quân sư nghe vậy chỉ mỉm cười, coi như không nghe thấy gì, đối với ông ta mà nói, ông ta cho rằng mọi thứ trước mắt đều tốt hơn.
Bạch quân sư không tin đối phương có thể dọa được ông, ông ta cho rằng đối phương chắc chắn chỉ đang chém gió mà thôi.
Nhưng cảnh tượng sau đó đã khiến Bạch quân sư không thể nào bình tĩnh lại được, ông ta không ngờ cậu Long lại tạo ra một tổ chức ngầm như vậy.
Khi ông ta xuống dưới lòng đất, ông ta liền ngửi thấy một mùi máu tanh nồng trong không khí, hơn nữa xung quanh còn có những tiếng hét đinh tai nhức óc.
Bạch quân sư nhíu chặt mày, rõ ràng là tiếng hét của người, ông ta nghe vào lại như tiếng gầm của dã thú, lúc này ông ta đã hiểu cậu Long không phải đang đùa giỡn với ông ta.
Ông ta thấp thỏm bước tới, lúc đi vào, ông ta nhìn thấy một số người bị nhốt trong lồng, đám người này ai nấy đều là cao thủ đỉnh cấp, có cơ bắp cuồn cuộn, ánh mắt hiện lên sát khí.
Sau khi Bạch quân sư nhìn thấy cảnh này, ông ta liền ngơ ra, tình huống này là như thế nào, kết quả này không giống với những gì ông ta tưởng tượng.
Ông ta bắt đầu thấy hoảng loạn trong lòng, lúc ông ta nhìn thấy đám người kia thì lại không dám nhìn thẳng.
Bạch quân sư không kìm được hỏi: “Chẳng lẽ cậu muốn đám người này ra tay?”
“Đương nhiên không phải, đám người này chỉ có thể nói là có cấp bậc bình thường mà thôi, đối phó với Lý Phàm, đương nhiên tôi phải phái ra Cuồng Ma Chung Cực bên tôi rồi.” Đột nhiên, cậu Long để lộ ra vẻ mặt cao ngạo, điên cuồng.
Bạch quân sư hít một hơi thật sâu, đám người này đã tài giỏi đến vậy rồi, ông ta không dám tưởng tượng Cuồng Ma Chung Cực trong lời nói của cậu Long còn tài giỏi đến mức nào nữa.
Điều bây giờ ông ta có thể khẳng định đó là, chỉ cần Cuồng Ma Chung Cực của cậu Long cùng với cao thủ Thái Cực Quyền và Bát Cực Quyền của ông ta thì chắc chắn sẽ dư sức đối phó với Lý Phàm.
Bạch quân sư đành phải theo cậu Long đi vào trong, thỉnh thoảng, ông ta nhìn thấy có hai người đàn ông vạm vỡ đang tàn sát nhau trên võ đài, hai người đó dường như bị đánh rất thảm hại, hơn nữa cánh tay rõ ràng là đã trật khớp.
Nhưng hai người đàn ông đó vẫn đang liều mạng đánh nhau, khán giả bên ngoài điên cuồng hò hét, mọi thứ như một vũ điệu điên cuồng.
Bạch quân sư không khống chế được mà tái mét mặt mũi, sau khi nhìn thấy cảnh tượng máu me này, ông ta mới biết những gì ông ta từng trải đúng là quá ít ỏi.
Ông ta không ngờ nơi này còn hỗn loạn đến vậy, hoàn toàn phá hoại tam quan của ông ta.
Cậu Long nhìn thấy ánh mắt sợ hãi của Bạch quân sư liền mỉm cười, anh ta rất hài lòng với kết quả như vậy, thứ anh ta muốn chính là kết quả này.
Bạch quân sư đi theo sau anh ta, cuối cùng, anh ta mới dừng lại trước một cánh cửa.
Bạch quân sư vô thức ngẩng đầu lên, ông ta nhìn thấy có một người đàn ông vạm vỡ đang ngồi trong một căn phòng hào hoa, người đàn ông đó bị trói bằng dây xích, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn.
Quan trọng nhất chính là, người đàn ông này không chỉ có vẻ bề ngoài mạnh mẽ mà cơ thể còn tỏa ra sát khí vô cùng đáng sợ.
Bên cạnh người đàn ông là một đám người hầu hạ anh ta, trông anh ta đang vô cùng thoải mái ăn hoa quả, lúc anh ta nhìn thấy Bạch quân sư và cậu Long đến còn chẳng nhìn lấy một cái, trực tiếp làm ngơ.
Cậu Long cảm thấy rất khó chịu, anh ta cũng được xem là sếp của đối phương, đối phương ăn đồ của anh ta, cầm tiền của anh ta mà lại dám làm ngơ anh ta.
Trong lòng anh ta cũng có một cảm giác vô cùng mất cân đối, nhưng anh ta nghĩ đến việc mình còn cần lợi dụng người đàn ông này nên mới không thấy khó hiểu nữa.
Người đàn ông kia không thoải mái, hừ giọng nói: “Cậu Long, cậu đến tìm tôi có chuyện gì sao, nếu không có chuyện gì khác, mời cậu đi cho.”
Cậu Long nghe vậy, sắc mặt không khỏi trầm xuống, anh ta biết người đàn ông này rất ngông cuồng tự đại, nhưng anh ta cũng không đặt trong lòng.
“Anh xem anh nói kìa, tôi đến tìm anh đương nhiên là có việc rồi.” Cậu Long mỉm cười nói, thực lực của đối phương rất mạnh, anh ta muốn đánh cũng không thể đánh, cũng không thể đuổi đối phương ra ngoài, đây mới là mục đích thật sự khiến đối phương điên cuồng.
Nhưng anh ta nghĩ đến đây là lần cuối cùng dùng đối phương để làm việc cho bản thân, đợi Cuồng Ma Chung Cực giúp anh ta giải quyết Lý Phàm, anh ta sẽ tiêu diệt đối phương triệt để.
Cuồng Ma Chung Cực cười: “Muốn tôi giúp cậu thì cũng được thôi, nhưng phải xem xem cậu có bản lĩnh đó hay không đã, nếu cậu không có bản lĩnh đó, tôi đề nghị cậu nên bớt cái suy nghĩ đó lại đi.”
“Bớt cái suy nghĩ đó lại à, anh nghĩ cũng hay thật đấy.” Cậu Long không vui nhìn anh ta, nhàn nhạt nói: “Lần này tôi giao cho anh một nhiệm vụ, nếu anh hoàn thành, tôi sẽ cho anh ba tỉ.”
Cuồng Ma Chung Cực nghe thấy vậy, lập tức thấy vui mừng, vô thức hỏi: “Cậu nói thật sao, cậu không thể lừa tôi, nếu cậu lừa tôi, tôi sẽ cho cậu đẹp mặt.”
Khóe miệng cậu Long khẽ giật nhẹ, anh ta biết Cuồng Ma Chung Cực không phải đang nói đùa, anh ta cười nói: “Đương nhiên là thật rồi, hơn nữa tôi còn tìm cho anh một đối thủ rất mạnh, người đó là thiếu chủ của Long Môn bây giờ.”
“Thiếu chủ Long Môn?” Cuồng Ma Chung Cực không chút sợ hãi mà lại ngơ ra, rồi cười đùa nói: “Đã là thiếu chủ Long Môn, nếu tôi mà giết chết cậu ta, chắc chắn sẽ rất có ý nghĩa nhỉ.”
Bây giờ có thể nói là anh ta không thiếu tiền, chủ yếu là danh tiếng, anh ta chỉ cần gây dựng được tiếng tăm mà thôi, mà hôm nay chính là một cơ hội vô cùng tốt.
Lúc anh ta nghe thấy chính miệng cậu Long nói ra, trong lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Bạch quân sư vô thức hỏi: “À thì, tôi vẫn chưa thấy sự ghê gớm của cậu ta, hay là cậu bảo cậu ta ra tay cho tôi xem xem.”
Sắc mặt cậu Long thay đổi, cười gằn nói: “Lần sau đi, nếu anh ta ra tay, chúng ta sẽ gặp nạn đó.”
Bạch quân sư vò đầu, không hiểu ý của cậu Long, ông ta cho rằng đối phương đang miêu tả quá lố.
Cuồng Ma Chung Cực chợt đứng dậy, lời ban nãy của Bạch quân sư đương nhiên anh ta cũng nghe thấy, anh ta liền cảm thấy không phục.
Sắc mặt cậu Long thay đổi, anh ta biết Cuồng Ma Chung Cực muốn thể hiện bản lĩnh rồi.