Edit: Khánh Linh
Beta: nhilamdn
Manh Tiểu Nam hung hăng giật giật khóe miệng: "Anh vừa nói cái gì?!" Dám nói Lão đại của cô ngu ngốc? Làm cô còn tưởng anh ta không chỉ đẹp người mà tính tình cũng tốt, có lẽ cô suy nghĩ nhiều quá!
Tay phải gắt gao cuộn lại thành nắm đấm, cô lại hỏi một lần: "Anh đẹp trai, xin hỏi vừa rồi anh nói cái gì? Lặp lại một lần được không?"
Cô bày ra một nụ cười vô hại, nhưng mà trong lòng cô lại nghĩ, nếu tiểu tử này dám mắng lão đại của cô một câu nữa,cô... Liền liều mạng! Có tiền thì sao? Có tiền là có thể tùy tiện mắng người khác ngốc?
Thu hồi ánh mắt rơi vào trên người An Sơ Hạ, Lăng Hàn Vũ nhìn về phía Manh Tiểu Nam, trong ánh mắt thế mà lại thêm một tia nhu tình: "Nhưng không phải cô ấy rất đáng yêu sao?"
"Hả? A?" Tình huống gì thế này? Vừa mắng chửi lão đại ngu ngốc, lập tức lại khen đáng yêu.
Khoan! Một nam sinh khen ngợi một nữ sinh đáng yêu, không phải là đối với lão đại có ý tứ chứ! Không phải đâu? Cô còn nghe lão đại nói, vị Boss đại nhân này là bạn của hôn phu lão đại a.
Cô không thể tin được, nheo nheo mắt, thăm dò hỏi: "Anh đẹp trai, xin hỏi, anh thích nữ sinh như thế nào vậy a?"
Lăng Hàn Vũ kinh ngạc một phen, lập tức bày ra một nụ cười tươi tắn: "Ý của cô là, cô thích tôi sao? Cho nên mới hỏi tôi thích nữ sinh như thế nào, là thế phải không?"
Da mặt dày đã quen, Manh Tiểu Nam điềm tĩnh cười: "Anh thật đúng là không biết xấu hổ. Tôi muốn biết, người đẹp trai như anh, sẽ thích nữ sinh thế nào thôi? Bất quá anh yên tâm, bản tiểu thư tuyệt đối không có chút ảo tưởng nào với anh, tôi đã có người trong lòng rồi. Chính ta Lão Đại Sơ Hạ nhà chúng tôi!"
Tiếng nói vừa dứt, Lăng Hàn Vũ tự nhiên lại nở nụ cười, nụ cười kia bao hàm quá nhiều sâu xa, Manh Tiểu Nam nhìn không rõ. Chỉ thấy cậu ta đem ánh mắt một lần nữa đặt trên người An Sơ Hạ, âm thanh tràn ngập tình ý: "Tôi cũng thích cô ấy."
"Phụt..." Manh Tiểu Nam thiếu chút nữa bị Lăng Hàn Vũ làm cho sặc chết. Chuyện này may mà lão đại không biết, vị Boss đại nhân này đúng là có ý tứ với cô ấy.
"Được rồi! Hàn quản gia, tôi cùng Hàn Vũ là quan hệ thân thiết như anh em! Không phải như ông nghĩ đâu." An Sơ Hạ cười vỗ vai Hàn quản gia.
Khom người, Hàn quản gia vẻ mặt nghiêm cẩn: "Nói như vậy không sai, cô không phải nữ sinh như vậy.. Còn có, lỡ như bị thiếu gia thấy được, không phải sinh thêm sự cố sao?"
Bất đắc dĩ lắc đầu, cô lôi kéo Hàn quản gia nhìn Lăng Hàn vũ: "Yên tâm đi Hàn quản gia, thế giới không có nhỏ như vậy đâu. Tuy nói oan gia ngõ hẹp, cũng không thể hẹp đến mức độ này!"
Nói xong cô nhún vai vẻ không sao cả, một bàn tay tùy ý khoát lên vai Lăng Hàn Vũ: "Boss đại nhân, muốn đi uống cốc trà sữa không? Quán đối diện trà sữa ngon siêu cấp..., tôi cùng Tiểu Nam vừa mới uống xong. Đúng rồi, anh cùng Tiểu Nam... Nói chuyện cũng không tệ lắm phải không?
Tuy biết rõ rành rành Lăng Hàn vũ là GAY, cô vẫn lại theo bản năng hỏi một câu. "Anh thấy được không?"
Manh Tiểu Nam đột nhiên kêu một tiếng, trong mắt mang theo một tia sợ hãi, nếu cô không nhìn lầm mà nói, người kia... Người kia liền là...
"Ban ngày ban mặt cả kinh sợ hãi như vậy, cậu muốn dọa người nào chứ?" An Sơ Hạ hung hăng lườm cô một cái, vẫn như cũ vẫn duy trì tư thế khoát tay lên vai Lăng Hàn Vũ, nhưng mà... Sau lưng sao lại truyền tới cảm giác lạnh buốt âm u? Cô có một loại dự cảm không tốt.....