Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

chương 1114: chút thời gian đó tôi trả cho anh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tốc độ lúc này của Diệp Mặc rất nhanh, thực ra đan dược Thiên cấp ngũ phẩm và đan dược Thiên cấp lục phẩm đều thuộc vào đan dược Thiên cấp trung phẩm, độ khó luyện chế mặc dù không khác nhau là mấy, nhưng Diệp Mặc khi luyện chế Phá Thần đan đã tốn mất vài canh giờ suy nghĩ và suy diễn. Dưới suy diễn của “Tam sinh quyết”, hắn đã có phương án luyện chế đầy đủ, khuyết điểm duy nhất chính là đây là lần luyện chế đầu tiên.

Mặc dù chỉ là lần luyện chế đầu tiên, nhưng Diệp Mặc vẫn không có chút đình trệ nào. Chỉ trong thời gian không đến hai tuần hương, hắn đã bắt đầu thu đan rồi.

Mấy vị ban giám khảo đang trợn mắt há mồm mà nhìn, Diệp Mặc đã lấy sáu viên đan dược từ lò đan ra rồi.

- Tốc độ nhanh thật, tôi chắc rằng hắn không phải là lần đầu tiên luyện chế ra đan dược Thiên cấp lục phẩm.

Cho dù Cao Hòa là một vị giám khảo Đan vương tứ phẩm cũng phải kinh hãi thốt ra một câu.

Thẩm Nghiễn Thanh lắc đầu nói:

- Không, hắn chắc phải là lần đầu tiên luyện chế ra đan dược Thiên cấp lục phẩm.

- Chắc hẳn là lần đầu tiên luyện chế, cho dù là trước đây có luyện chế qua, thì cũng chỉ vài lần ít ỏi.

Nguyệt Kỳ Siêu cũng gật đầu nói.

Bọn họ đều là Đan vương thất phẩm, đan dược Thiên cấp lục phẩm cũng đã luyện chế bao lần rồi, cách thức của Diệp Mặc mặc dù thoạt nhìn là làm liền một mạch, nhưng trong đó có rất nhiều chỗ nhỏ không ổn. Cho dù là Nguyệt Kỳ Siêu và Thẩm Nghiễn Thanh không nhìn, cũng biết Diệp Mặc mặc dù luyện chế ra một lò đan dược thiên cấp lục phẩm, nhưng phẩm cấp chắc chắn sẽ không cao.

Bọn họ đồng thời khẳng định, nếu muốn Diệp Mặc lại lần nữa luyện chế ra lò đan như này, tỉ lệ thành đan của hắn chắc chắn không chỉ là thế này thôi.

Là một Đan vương lục phẩm, chỉ cần luyện chế ra một lò đan dược, thì lò thứ hai nhất định sẽ tìm được khuyết điểm của lò trước, cho dù không thể một lần có thể tìm ra tất cả, cũng có thể tìm ra được đại đa số thủ pháp thiếu sót. Huống chi là một Đan vương thiên tài như Diệp Mặc? Rõ ràng có thể phát hiện lò đan dược vừa nãy hắn luyện chế trong khi luyện chế có chỗ không ổn.

Diệp Mặc thu lò đan lại, mặc dù biểu cảm không có gì thay đổi, nhưng trong lòng hắn thì lại rất thất vọng.

Lò Lộ Ngưng đan này khi hắn luyện chế Phá Thần đan ở đan bậc thứ tám đã cân nhắc nhiều lần, hơn nữa còn dùng “Tam sinh quyết” nhiều lần phục diễn. Không ngờ đến khi luyện chế, vẫn chỉ xuất ra được ba viên đan dược thượng đẳng, ba viên đan dược trung đẳng, còn đan dược hạng nhất, một viên cũng không có.

Điều này khiến cho Diệp Mặc rất thất vọng, một lò Phá Thần đan lúc trước của hắn mặc dù thời gian có dài hơn chút, nhưng dù sao cũng luyện chế ra một lò đan dược hạng nhất. Mà so với lò Lộ Ngưng đan Thiên cấp lục phẩm này khiến cho hắn quá thất vọng rồi. Diệp Mặc đoán chừng bản thân nếu dùng “Vụ liên tâm hỏa”, cho dù không thể hoàn toàn luyện chế ra đan dược là hạng nhất, nhưng ít nhất cũng có một nửa là đan dược hạng nhất.

Đồng thời Diệp Mặc cũng biết, nếu như muốn hắn luyện chế ra một lò Lộ Ngưng đan nữa, thành tích luyện đan của hắn chắc chắn sẽ tốt hơn lò này gấp mấy lần. Đáng tiếc đây là đại hội Đan vương, chỉ có một cơ hội làm bài thi mà thôi.

May mắn duy nhất chính là, sự cố gắng của hắn trên đan bậc thứ tám không uổng phí. Mặc dù cấp bậc có kém một chút, hắn vẫn có thể luyện chế ra một lò đan dược thiên cấp lục phẩm. Cho dù cuối cùng không bằng Cửu Kiền, hắn cũng có cơ hội bước lên đan bậc thứ mười.

Nghĩ tới đây, Diệp Mặc điều chỉnh lại tâm trạng, cũng thu lò đan lại, liếc nhìn Cửu Kiền đang luyện đan một cái, không nói gì bước đến bên Cửu Kiền ngồi xuống.

Tốc độ hắn luyện chế Lộ Ngưng đan cực nhanh. Đó là vì trên đan bậc thứ tám hắn đã nhiều lần cân nhắc về đan dược này, hơn nữa không dừng tay tí nào. Cho dù như vậy, hắn cũng tốn thời gian mất gần bốn tuần hương, mới luyện chế xong Lộ Ngưng đan.

- Có ý tứ.

Lục Vô Hổ thấy Diệp Mặc sau khi luyện chế xong đan dược thiên cấp lục phẩm liền bước đến một bên ngồi, dường như có ý đợi Cửu Kiền, lại ha hả cười nói.

- Đúng là có ý tứ thật.

Cho dù người hiền lành như Kỷ Bẩm cũng cảm thấy giữa Diệp Mặc và Cửu Kiền đang cạnh tranh, Diệp Mặc dường như không bằng lòng chiếm lợi của Cửu Kiền. Lúc trước khi trên đan bậc thứ tám Cửu Kiền đợi hắn, bây giờ trên đan bậc thứ chín, Diệp Mặc luyện chế đan dược xong trước, hắn dường như lại đang đợi Cửu Kiền.

Cảnh Anh Ly trên khán đài nhíu nhíu mày, cô cảm thấy hành động kỳ lạ của Diệp Mặc. Mặc dù cô không hiểu Diệp Mặc cho lắm, nhưng đối với việc Diệp Mặc là người như nào thì cũng biết được chút ít. Hắn không phải là một người vì nổi tiếng mới ra mặt, thậm chí hắn rất biết ngấm ngầm chịu đựng.

Tham gia đại hội Đan vương lần này, có thể nói hắn lên được bậc thứ chín thực ra đã vượt mức hoàn thành nhiệm vụ. Vì sao bây giờ hắn dường như vẫn ganh đua với Cửu Kiền, từ động tác trên đan bậc thứ tám của Cửu Kiền, đến động tác trên đan bậc thứ chín của Diệp Mặc, đều chứng tỏ tính cách không ai chịu ai của hai người này.

Diệp Mặc là một người không để ý đến việc ai nghĩ mình thế nào, cái mà hắn để ý chính là lợi ích của bản thân mình. Vì sao bây giờ hắn lại muốn đấu với Cửu Kiền? Lỳ giải duy nhất chính là Diệp Mặc cho rằng hắn nhất định phải thắng Cửu Kiền.

Cảnh Anh Ly không hiểu đan đạo, không hiểu nguyên nhân trong đó, nhưng cô biết Diệp Mặc làm như vậy nhất định là vì phát hiện ra cái gì đó không ổn, chắc chắn có lý do của hắn. Diệp Mặc trong mắt Cảnh Anh Ly làm việc lão luyện hơn nữa suy nghĩ cẩn thận, tuyệt đối không phải là người bắn tên không đích. Cô vốn dĩ lòng đã yên, nay lại lần nữa bị dâng lên. Cô thậm chí nghi ngờ, một khi đến cửa ải cuối cùng, Diệp Mặc có lấy ra thiên hỏa hay không.

Lúc trước dường như tất cả tu sĩ quan sát thi đấu đều cho rằng Cửu Kiền lợi hại hơn Diệp Mặc, nói cách khác Cửu Kiền nhất định sẽ luyện xong đan dược Thiên cấp lục phẩm sớm hơn, nhưng bây giờ thực tế lại là, người luyện chế đan dược thiên cấp lục phẩm xong trước lại là Lạc Tiểu Mặc. Lần này khiến cho khán giả ồn ào bàn tán, bởi vì lúc này, bọn họ đã không rõ rốt cục là Cửu Kiền lợi hại hay Lạc Tiểu Mặc lợi hại.

Tất cả khán giả phân thành hai phe, một phe ủng hộ Diệp Mặc, một phe ủng hộ Cửu Kiền, tranh luận ầm ĩ. Mặc dù như vậy, bọn họ vẫn không làm ảnh hưởng chút nào đến Cửu Kiền đang luyện đan.

Nhưng khán giả không ảnh hưởng được đến Cửu Kiền, thì Diệp Mặc lại có thể ảnh hưởng đến anh ta. Ở trên đan bậc thứ tám sau khi đợi Diệp Mặc luyện chế xong Phá Thần đan, Cửu Kiền lại không có chút gì coi trọng Diệp Mặc.

Nhưng đan bậc thứ chín, biến động bất ngờ. Vốn dĩ tốc độ luyện đan của Lạc Tiểu Mặc trên đan bậc thứ tám cực kì chậm, tốc độ trên đan bậc thứ chín lại đột nhiên biến đổi nhanh như vậy. Hơn nữa, trong thời gian không đến bốn tuần hương đã luyện chế xong đan dược thiên cấp lục phẩm, mặc dù Cửu Kiền không biết Diệp Mặc luyện chế là đan dược gì, nhưng hắn nếu không bị đan bậc loại xuống, chứng tỏ rằng hắn đã luyện chế xong đan dược thiên cấp lục phẩm.

Cho dù anh ta luyện chế đan dược thiên cấp lục phẩm cũng phải cần đến thời gian sáu tuần hương, bây giờ Diệp Mặc không ngờ lại vượt lên trên anh ta, thậm chí biểu hiện lại không thay đổi gì, ngồi trên đan bậc thứ chín đợi anh ta.

Vừa nghĩ tới Diệp Mặc lúc trước nói “Nếu anh có chút bản lĩnh thật sự, thì chút thời gian đó của anh tôi trả lại anh đấy”. Cửu Kiền trong lòng liền dấy lên tâm trạng bất an.

Lúc trước anh ta còn cho rằng Lạc Tiểu Mặc cứng mồm cứng miệng, bây giờ mới hiểu được ý tứ của hắn. Đó chính là nói nếu như mình không bị loại trên đan bậc thứ chín, thì mới gọi là có chút bản lĩnh, hắn có thể trả thời gian lại cho mình. Nếu như mình trên đan bậc thứ chín căn bản đến đan cũng không có cách nào luyện chế ra được, thì hắn muốn trả lại cũng không có cách nào trả lại được, vì mình đến chút bản lĩnh trên đan bậc thứ chín cũng không có.

Nghĩ tới đây Cửu Kiền trong lòng lại trở nên vô cùng khó chịu, anh ta vừa muốn gia tăng tốc độ luyện đan, thì lại ngửi thấy một mùi khen khét.

Cửu Kiền trong lòng cả kinh, lập tức biết linh thảo trong lò đan của mình vì quá nôn nóng mà làm ảnh hưởng, thậm chí đã bắt đầu hỏng rồi.

Nghĩ tới đó Cửu Kiền lập tức ép buộc bản thân bình tĩnh trở lại, chậm rãi bình phục lại tâm trạng của mình, gác chuyện của Diệp Mặc sang một bên. Mặc dù anh ta không hiểu vì sao trước đây khi mình ngồi một bên đợi Lạc Tiểu Mặc, đối phương lại không có chút ảnh hưởng gì? Nhưng cũng bắt đầu đoán ra được trên đan bậc thứ tám đối phương có phải là cố ý kéo dài thời gian, để anh ta buông lỏng cảnh giác hay không? Nếu như vậy thật, thì tâm kế của Lạc Tiểu Mặc cũng có chút thâm sâu à

Diệp Mặc nếu như hiểu được suy nghĩ của Cửu Kiền, nói không chừng sẽ chê cười. Mình có thể trong lúc đánh nhau với người khác mà kết Đan, luyện chế đan dược, chuyện nhỏ như vậy mà cũng bị ảnh hưởng? Vậy thì quá khinh thường “Tam sinh quyết” rồi, “Tam sinh quyết” chú trọng chính là tam sinh vạn vật, bất kì lúc nào cũng có thể dung nhập vào, bên ngoài có quấy nhiễu thế nào đối với mình cũng là mây trôi, nên thế nào thì như vậy.

Một hạt giống cho dù là bị tảng đá đè lên, có thể nảy mầm thì cũng sẽ nảy mầm. Đương nhiên đây mới chỉ là bước mở đầu của hạt giống, một khi hạt giống mạnh đến một mức độ nhất định, cho dù là bị nóng như dầu sôi lửa bỏng, thì hạt giống này có thể nảy mầm được thì vẫn nảy mầm.

“Tam sinh quyết” đối với Diệp Mặc mà nói thì là như hạt giống kia vậy, bây giờ hắn cũng chỉ có thể chống cự với tảng đá đè lên kia, đối với áp lực mạnh hơn, hắn bây giờ cũng không thể ngăn cản được. Nhưng sau khi “Tam sinh quyết” của hắn mạnh đến một mức độ nhất định, dù quấy nhiễu mạnh hơn, hắn cũng sẽ xem như mây trôi.

Về phần tính toán với Cửu Kiền, Diệp Mặc lại càng không nghĩ đến.

Vì bị Diệp Mặc quấy nhiễu, tỉ lệ dược dịch vốn dĩ tương đối thích hợp trong lò đan của Cửu Kiền vì cháy mất một phần, trong chốc lát trở nên không cân đối.

Cửu Kiền cố nén lửa giận trong lòng lại, ép buộc mình tỉnh táo lại, sau đó dần dần cân bằng dược dịch. Nếu như không phải Diệp Mặc, anh ta lại có thể xảy ra sai lầm như này sao?

Luyện đan hình thành dược dịch đối với Đan vương mà nói là quá trình cơ bản nhất, trong lúc này phải không ngừng đánh đan quyết vào, thông qua thần thức khống chế dược dịch ngưng tụ lại, cuối cùng là kết đan.

Nhưng một khi một phần dược dịch bị cháy, toàn bộ dược dịch trong lò luyện đan liền không cân đối, điều này căn bản không thể luyện chế ra đan dược được, nghiêm trọng hơn thậm chí có thể nổ lò.

Một số đan sư hoặc Đan vương kém hơn chút, sau khi xảy ra chuyện dược dịch bị cháy khét, chỉ có thể phế đan, không còn lựa chọn nào khác.

Nhưng Cửu Kiền thì lại không phải là Đan vương bình thường, mặc dù vì sự ảnh hưởng của Diệp Mặc, quá trình luyện chế của anh ta xảy ra vấn đề, nhưng muốn anh ta nhận thua lúc đó, thì tuyệt đối không thể nào.

Lúc này Cửu Kiền dường như toàn bộ tâm trí đều đặt vào sự phân chia dược dịch, anh ta cũng không có tâm trạng nào để ý đến Diệp Mặc đang ngồi một bên nữa. Anh ta cần phải phân tách những dược dịch còn lại ra, sau đó kết cặn thải ra ngoài, rồi kết đan với số dược dịch còn lại.

Đây cũng là một công viêc tỉ mỉ tốn thời gian, nhưng Cửu Kiền không thể không làm.

Một canh giờ, hai canh giờ, thậm chí bốn canh giờ trôi qua, Cửu Kiền vẫn đang phân tách dược dịch trong lò đan.

- Rốt cục đã có chuyện gì xảy ra vậy?

Lúc này mấy vị ban giám khảo không hiểu, đến những khán giả ở hội trường cũng không thể hiểu được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio