Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

chương 1143: huyền băng phong

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Núi Huyền Băng chính là nơi mà môn phái Huyền Băng phái ở, Huyền Băng Phong là ngọn núi chính của núi Huyền Băng, bình thường ngoại trừ Phong chủ và mấy vị trưởng lão, căn bản cũng không có ai đến nơi này. Nhưng hôm nay trận pháp của núi Huyền Băng lại mở lớn, đoàn người đến Huyền Băng Phong lại là từng tốp từng tốp, hơn nữa những người này lại không bị ngăn lại, vì họn họ đều là khách mới mà Huyền Băng phái mời tới.

Đám người Diệp Mặc khi đến Huyền Băng phái, Lục Vô Hổ dẫn đầu lại có tác dụng cực lớn, Lục Vô Hổ còn chưa báo danh, đệ tử Huyền Băng phái đến đây tiếp khách sớm đã nhận ra Lục Vô Hổ, hơn nữa còn cung kính dẫn Lục Vô Hổ vào đại điện tiếp đón.

Mấy người Diệp Mặc đi theo Lục Vô Hổ sau khi cùng vào đại điện, lại phát hiện ra đại điện này lại vô cùng rộng lớn, ở giữa thậm chí còn có một khoảng không rộng lớn, lúc này bên trong đại điện đã ngồi kín tu sĩ.

Trong đại điện hai bên trái phải còn có một hàng ghế ngồi, đằng sau hàng ghế ngồi này còn có một số chỗ ngồi khác. Rõ ràng hàng ghế đầu tiên hai bên trái phải là chỗ ngồi của những người có thân phận, hàng ghế sau chắc là những người tùy tùng hoặc là thủ hạ. Diệp Mặc căn bản cũng không cần dùng thần thức quét, chỉ cần nhìn qua một chút, liền biết được những người ngồi hàng đầu không có ai có tu vi thấp hơn hắn cả.

Nhưng có rất nhiều người Diệp Mặc cũng quen biết, có một số người là chưởng môn hoặc trưởng lão của tông môn tám sao thậm chí là chín sao, còn có cả mấy Tán Tu, cũng là người người tiếng tăm lẫy lừng. Những người này đều là những người Diệp Mặc quen biết khi ở Đan thành, ở Đan thành hắn giúp đỡ rất nhiều người, cho nên cũng làm quen với rất nhiều tu sĩ có tu vi cao thâm.

Nhìn thấy thân phận của những người này, Diệp Mặc trong lòng lập tức có chút dự cảm xấu, cho dù là liên hôn của Vô Cực tông và Huyền Băng phái, cũng không cần thiết phải làm khí thế lớn như vậy?

- Lục tiền bối…

- Lục lão…

Lục Vô Hổ vừa lên, lập tức có rất nhiều tu sĩ đến chào hỏi. Còn mấy người Diệp Mặc thì lại không được người ta để mắt đến, đều bị người khác cho rằng là người hầu của Lục Vô Hổ. Có vài người quen biết Lục Vô Hổ trước giờ chưa bao giờ dẫn theo người hầu thì lại nhìn nhìn đám người Diệp Mặc, khi nhìn thấy Diệp Mặc, bọn họ lập tức biết được suy nghĩ vừa nãy đã sai lầm đến mức nào.

Lúc này những tu sĩ đến tiếp khách của Huyền Băng phái đã sắp xếp chỗ ngồi xong, bọn họ trực tiếp xếp mấy người Diệp Mặc ngồi phía sau Lục Vô Hổ, rõ ràng cho rằng Diệp Mặc là người hầu của Lục Vô Hổ.

Lục Vô Hổ đang muốn giới thiệu Diệp Mặc một chút, nhưng lúc này đã không cần phải giới thiệu hắn nữa rồi. Rất nhiều tu sĩ đứng dậy, những tu sĩ này là cố ý đến trước mặt Diệp Mặc chào hỏi. Rất nhiều tu sĩ không có cơ hội quen biết cao nhân như Lục Vô Hổ, nhưng Diệp Mặc sau khi luyện đan ở Đan thành thì bọn họ lại biết.

- Diệp thành chủ.

- Diệp đan vương.

- Diệp huynh…

Các kiểu hỏi thăm ùn ùn kéo đến, nhưng không có kiểu xưng hô nào lại không là kính ngữ. Lúc này những người không quen biết Diệp Mặc lại nghe ngóng, nhanh chóng trong đại sảnh tất cả mọi người đều biết người thanh niên trẻ tuổi này không ngờ lại là phó thành chủ danh dự của Đan thành, hơn nữa còn là Đan vương thất phẩm.

Sau khi biết được thân phận của Diệp Mặc, trừ số ít môn phái như Lôi Vân tông, Vô Cực tông, đại đa số các môn phái đều bước đến hỏi thăm, người của những môn phái như Thiên Tinh phái, Thiên Diễn tông, Hợp Hoan phái, Kim Kiếm môn, Kim Kiếm phái, Phiêu Miểu tiên trì đều đến. Một Đan vương thất phẩm đứng đầu Đại hội đan vương đến, còn là Phó thành chủ danh dự của Đan thành, không có ai dám khinh thường.

- Ha ha, Diệp Mặc lão đệ, sớm biết cậu sẽ đến, tôi đã cùng cậu đến rồi.

Giọng nói sang sảng của Kỷ Bẩm truyền đến, khiến Diệp Mặc cảm thấy ấm áp.

Kỷ Bẩm làm người trung thực đường hoàng, là một người bạn đáng để kết giao, nếu đem so sánh, sự tôn kính của Diệp Mặc đối với Kỷ Bẩm hơn xa đối với Lục Vô Hổ.

Lúc này tên tu sĩ đón khách vẻ mặt lúng túng sợ hãi nhìn Diệp Mặc, lúc trước gã rất khinh thường Diệp Mặc, bây giờ cho dù Diệp Mặc không phải là Đan vương thất phẩm, có nhiều cao nhân đến hỏi thăm như vậy, cũng là chuyện kinh người rồi. Cho dù là chưởng môn của tông môn chín sao đến, cũng không nhiệt tình như vậy.

- Thật xin lỗi! Diệp đan vương, tôi giúp anh sắp xếp một chỗ ngồi khác.

Tên tu sĩ đón khách kia vội vàng dẫn Diệp Mặc đến chỗ ngồi song song với Lục Vô Hổ, những chỗ ngồi này không phải là chưởng môn của một phái ngồi là mà cao nhân ngồi.

Diệp Mặc gật đầu, cũng không có ngồi xuống, rồi chỉ chỉ Lạc Phi nói:

- Đây là bạn tôi, tân trưởng môn của Kiếm Cốc Lạc Tiên Tử…

Lạc Phi khiếp sợ nhìn nhiều tiền bối cao nhân như vậy đều đến hỏi thăm Diệp Mặc, lúc này mới biết được địa vị của Diệp Mặc rốt cục cao thế nào. Không ngờ hắn âm thầm, thế nhưng lại có thể đạt đến bước này.

- Á…

Tên đón khách lúc này mới biết mình đã bỏ xót một nhân vật quan trọng, Lạc Phi thoạt nhìn mặc dù tu vi thấp, nhưng Đan vương thất phẩm như Diệp Mặc cũng trân trọng giới thiệu như vậy. Hơn nữa lại đến cùng Lục Vô Hổ, rõ ràng là địa vị không tầm thường.

Nỉ Chân Kiệt của Kiếm Cốc nhìn thấy Diệp Mặc ra mặt như vậy, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, gã sợ Kiếm Cốc ở đây không có chỗ ngồi, không có chỗ ngồi là chuyện nhỏ, nhưng thể diện mới là chuyện lớn.

Rất nhiều tu sĩ thấy Diệp Mặc chủ động giới thiệu Lạc Phi, thậm chí muốn đến chào hỏi Lạc Phi để chiếm cảm tình, nhưng sau khi biết được Lạc Phi là tân chưởng môn của Kiếm Cốc, ai cũng xua tan ý nghĩ ấy đi, những tu sĩ đến chào hỏi Diệp Mặc cũng ít đi. Kiếm Cốc bị Vô Cực tông tiêu diệt hết, tất cả mọi người đều biết. Không có ai sẽ vì một tu sĩ Trúc Cơ như Lạc Phi, mà lại đắc tội với tông môn chín sao như Vô Cực tông.

Lạc Phi ngồi cùng hàng với Diệp Mặc và Lục Vô Hổ, Nỉ Chân Kiệt, Cam Lang đều ngồi phía sau Lạc Phi.

Những trưởng lão chưởng môn đến chào hỏi Diệp Mặc đều trở về chỗ ngồi của mình, Kỷ Bẩm thì lại vẫn nói chuyện với Diệp Mặc. Lần trước mặc dù nói chuyện với Diệp Mặc một ngày, nhưng anh ta vẫn chưa thỏa mãn.

- Diệp lão đệ, tốc độ của cậu đúng là nhanh thật đấy, sau khi bế quan ra ngoài thì đã là Hư Thần rồi.

Kỷ Bẩm là người hiền lành, không biết Diệp Mặc căn bản không có bế quan, mà là đi ra ngoài rèn luyện.

Diệp Mặc khẽ mỉm cười, đang định giải thích một chút, lại nghe thấy một giọng cười sảng khoái truyền đến:

- Hoan nghênh các vị môn chủ và trưởng lão các môn phaí, cùng với các vị cao nhân tiền bối, Huyền Băng phong vì sự ghé thăm của các vị mà vẻ vang cho kẻ hèn này.

Ngay sau giọng nói đó, một tu sĩ trung niên vô cùng anh tuấn, thân hình cao ráo vẻ mặt tươi cười bước vào. Theo sau gã là bốn năm người, nhưng tu vi thấp nhất cũng là tu vi Thừa Đỉnh.

- Ngạn môn chủ khách khí rồi.

- Ngạn môn chủ.

Theo sự chào hỏi của mọi người, Diệp Mặc cũng biết được tu sĩ trung niên anh tuấn trước mặt vừa mới đến này là chưởng môn Ngạn Quan của Huyền Băng phái. Thoạt nhìn tuổi tác cũng không nhiều, nhưng Diệp Mặc biết người này ít nhất cũng là tu vi Kiếp Biến rồi. Tông môn chín sao còn có chút nội tình, một chưởng môn là tu vi Biến Kiếp. Nhưng Diệp Mặc cũng biết tất cả những chưởng môn môn phái đều không quản chuyện, những việc vặt đều là phó chưởng môn quản, còn tu vi của phó môn chủ bình thường tương đối thấp, hoặc là tu sĩ không có cách nào lên cấp được.

Ngạn Quan sau khi chào hỏi với đám người, bước tới trước mặt Lục Vô Hổ ôm quyền nói:

- Vãn bối Ngạn Quan ra mắt tiền bối.

Lục Vô Hổ cười ha hả noi:

- Huyền Băng phái lần này phô trương quá nhỉ, không phải là vì cuộc tỷ võ chọn rể đấy chứ?

- Tiền bối chê cười.

Ngạn Quan lúng túng cười cười. Lúc này mới cố ý đến trước mặt Diệp Mặc ôm quyền nói;

- Diệp đan vương của Đan thành có thể quang lâm Huyền Băng phái, là vinh hạnh lớn của Huyền Băng phái rồi.

Diệp Mặc khẽ mỉm cười đứng ôm quyền nói:

- Ngạn chưởng môn quá lời rồi, tôi nghe nói Huyền Băng phái có đại hỉ, cho nên đặc biệt cùng Lục lão ca đến chúc mừng, đồng thời cũng có chút chuyện riêng muốn Huyền Băng phái giúp.

Ngạn Quan nghe thấy Diệp Mặc gọi tên Lục Vô Hổ lão ca, trong lòng sửng sốt, từ lúc nào mà Lục Vô Hổ và Diệp Mặc lại xưng hô là huynh đệ rồi? Nhưng lập tức sắc mặt bình thường nói:

- Đa tạ Diệp Đan vương, có chuyện gì, Diệp Đan vương cứ nói là được rồi, chỉ cần Huyền Băng phái chúng tôi có thể làm được, thì tuyệt đối không chối từ. Chuyện lần này, còn phải mời Diệp Đan vương ở lại Huyền Băng phái mấy ngày.

Diệp Mặc muốn đón Tố Tố và Bắc Vi từ Huyền Băng phái đi, đương nhiên sẽ không cự tuyệt. Vội vàng ôm quyền cảm ơn:

- Chuyện của tôi Huyền Băng phái nhất định làm được. Đúng rồi, nghe nói mười mĩ nữ của Nam An là Lạc Tố Tố và Đường Bắc Vi cũng ở quý môn?

Ngạn Quang sửng sốt, gã không ngờ một Đan vương như Diệp Mặc, người có danh tiếng hiển hách, vừa gặp mặt đã đề cập đến chuyện mĩ nữ Nam An. Nhưng gã cũng nhanh chóng phản ứng lại, nghe nói Diệp Mặc đã trực tiếp dẫn đi Ninh Khinh Tuyết của Phiêu Miểu tiên trì ngay trong đại hội đan vương, rõ ràng là một người yêu thích sắc đẹp.

Nghĩ tới đây, gã vội vàng giấu sự ngạc nhiên của mình đi, cười ha ha nói:

- Đúng vậy, đó là hai đệ tử nòng cốt quan trọng của môn phái chúng tôi.

- Không biết bây giờ các cô ấy có tốt không?

Diệp Mặc căn bản không chịu nổi liền hỏi.

Ngạn Quan lại càng kì quái, cho dù là đệ tử nòng cốt của môn phái, một chưởng môn như gã cũng sẽ không thể lúc nào cũng đi chú ý đến bọn họ, bây giờ Diệp Mặc hỏi đén, gã đành phải nói:

- Tốt, rất tốt…

- Ha ha, Ngạn huynh, đã lâu không gặp.

Lại có một giọng nói từ đại điện bên ngoài truyền vào. Ngạn Quan nghe xong vội vàng cáo từ, rồi vội vàng đón tiếp.

- Đây là môn chủ Dương Phí Thành của Vô Cực tông. Đằng sau y là hai tu sĩ Hóa Chân đang bước tới…

Nỉ Chân Kiệt chằm chằm nhìn vaò tu sĩ đang bước đến nghiến răng nghiến lợi truyền âm thanh đến Diệp Mặc.

Nhưng gã vừa mới truyền âm thanh, lập tức liền có mấy ánh mắt nhìn qua, Diệp Mặc biết tu vi của Nỉ Chân Kiệt thấp quá, mà Đại năng ở đây lại nhiều, gã truyền âm và không truyền âm cũng không có sự khác biệt gì. Nhưng Diệp Mặc cũng không để ý lắm, Vô Cực tông hắn căn bản đã đắc tội rồi, không cần phải để ý.

Cho nên gật gật đầu, không nói gì, ngược lại lại tỉ mỉ quan sát tên Dương Phí Thành. Lúc này những cao nhân của những tông môn bao gồm cả Lôi Vân tông cũng đều lên chào đón, từng người chào hỏi Dương Phí Thành, rõ ràng là chưởng môn của Vô Cực tông, địa vị của Dương Phí Thành rất cao.

Dương Phí Thành thoạt nhìn cũng là tu vi Kiếp Biến, mặc dù tuổi của y dường như không kém so với Ngạn Quan, Diệp Mặc lại cảm thấy người này còn lớn tuổi hơn Ngạn Quan. Cho dù là vẻ mặt y rất ôn hòa, nhưng chính đôi mắt chim ưng đã lộ rõ bản chất. Đây tuyệt đối là một tên cường thế, vì đạt được mục đích thậm chí sẽ không chừa thủ đoạn.

Diệp Mặc cảm nhận được một ánh mắt kinh ngạc quét đến, hắn nhanh chóng rời sự chú ý từ Dương Phí Thành ra chỗ khác, lúc này chú ý nhìn chằm chằm hắn không ngờ là Văn Thái Y của Vô Cực tông.

Đối với Văn Thái Y, Diệp Mặc chưa từng tiếp xúc qua, nhưng từ chỗ Ninh Khinh Tuyết lại nghe thấy người con gái này rất ác liệt, hơn nữa hắn cũng từ chỗ người khác nghe được chuyện Văn Thái Y muốn khiêu chiến Tố Tố. Cho nên mặc dù Diệp Mặc chưa từng tiếp xúc với Văn Thái Y, nhưng ấn tượng đối với cô cũng tương đối thấp rồi.

Ánh mắt của Diệp Mặc thu lại, ánh mắt của Dương Phí Thành lại lơ lãng quét qua phía Diệp Mặc. Ánh mắt của y rất bình thường nhưng Diệp Mặc lại cảm thấy được một đường hàn băng quét qua.

Thật lợi hại, Diệp Mặc trong lòng thầm nói. Cũng may cho dù đánh nhau thật, Diệp Mặc cũng không để tâm, hắn sớm đã lừa được Lục Vô Hổ đến bên cạnh mình rồi.

Chờ tất cả mọi người sau khi đã yên vị rồi, các loại hoa quả, rượu ngon linh khí phong phú cũng được mang lên.

Ngạn Quan lúc này lại từ chỗ chủ vị đứng lên, ôm quyền nói với các tu sĩ trong đại điện:

- Ngồi ở đây đều là các vị tiền bối cao nhân của các môn phái ở Nam An châu, Ngạn Quan trước tiên cám ơn mọi người đã đến núi Huyền Băng tôi làm khách. Lần này mời mọi người đến ngoài việc hôn sự của Văn Tiên Tử của Vô Cực tông, còn có một chuyện quan trọng khác.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio