Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

chương 358: gia nhập tập đoàn lạc nguyệt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Được, tôi đồng ý giúp cô bài trừ, chỉ có điều cô phải phối hợp với động tác của tôi, hơn nữa nội lực của cô phải đi theo chân khí của tôi.

Cuối cùng Diệp Mặc vẫn lựa chọn giúp Lạc Phi bài trừ cấm chế nội lực, một là hắn cũng muốn xem xem cấm chế như thế nào, còn có cái khác chính là muốn hiểu rõ về cách tu luyện của Nội Ẩn Môn. Bởi vì một khi hắn muốn bài trừ cấm chế nội lực, vậy thì Lạc Phi nhất định phải vận nội công phối hợp với Diệp Mặc, như thế Diệp Mặc cũng biết được cách tu luyện của cô.

Lạc Phi hơi do dự liền gật đầu đồng ý yêu cầu của Diệp Mặc, tuy cô biết để chân khí của một người truyền trong người mình, hơn nữa cô còn phải theo sau, hậu quả này liền cho thấy rõ cách tu luyện của cô đối với người này mà nói không có chút bí mật nào nữa.

Nhưng hiện tại trước mặt Diệp Mặc cô còn có cái bí mật nào đáng nói? Tất cả các chuyện của cô Diệp Mặc đều biết, thậm chí đến chuyện vốn cô cũng không dám tưởng tượng thì Diệp Mặc cũng biết. Huống hồ cô bây giờ không đồng ý chỉ còn con đường chết, cô cũng ảo tưởng, cho dù là Diệp Mặc biết hướng đi vận hành nội lực Chu Thiên của cô, cũng không nhất định biết cách tu luyện của cô.

Diệp Mặc không để ý tới suy nghĩ của Lạc Phi, trực tiếp bắt lấy cổ tay của Lạc Phi, bắt đầu giúp cô bài trừ cấm chế nội lực. Lạc Phi phối hợp vận hành Chu Thiên dưới việc lưu chuyển chân khí của Diệp Mặc.

Một tiếng sau, Diệp Mặc cẩn thận bao lấy nội lực ẩn nấp trong cơ thể Lạc Phi, kéo ra bên ngoài. Trong sự cảm ứng chân khí của Diệp Mặc, Lạc Phi cũng cảm thấy nội lực không thuộc về cô kia, sắc mặt ngay lập tức sợ đến trắng bệch.

Cô và Diệp Mặc không giống nhau, Diệp Mặc là người ngoài, hơn nữa chân nguyên của Diệp Mặc mạnh hơn quá nhiều, không phải điều Lạc Phi có thể so sánh. Lạc Phi cảm ứng được nội lực kia, lập tức biết nội lực kia nếu như bùng nố, đừng nói đến một mình Lạc Phi cô, cho dù là mấy Lạc Phi cũng sẽ bị nổ thành tro bụi.

Người đàn ông độc ác, Lạc Phi nghĩ tới Kỳ Ngọc Lâm, tên đàn ông này căn bản không để ý đến sống chết của cô, sớm đã chuẩn bị lợi dụng cô xong thì sẽ vứt cô bên ngoài mặc cho sống chết.

Dường như cảm thấy chân nguyên không có ý tốt của Diệp Mặc, nội lực kia trong cơ thể Lạc Phi bắt đầu náo động, Diệp Mặc bỗng nhiên động chân nguyên bao lấy nội lực náo động, kéo chân khí đó ra khỏi cơ thể của Lạc Phi. Lạc Phi không kịp có bất cứ suy nghĩ nào liền cảm thấy sự đau đớn xé rách từ đan điền truyền tới, dường như không có bất cứ trì hoãn nào liền phun ra một ngụm máu tươi. Tuy nhiên cô lập tức cảm thấy cô bị Diệp Mặc túm lấy ném ra ngoài.

Diệp Mặc không kịp quan tâm Lạc Phi, hắn đã bao lấy nội lực trong cơ thể Lạc Phi, đồng thời chân hỏa ngưng tụ mà ra ngoài. Hắn muốn toàn bộ nội lực này tiêu tan đi, tuy nội lực này cho dù là tiêu tan cũng không nhất định khiến người cấm chế biết được bị người ép ra. Chỉ có điều Diệp Mặc tạm thời vẫn không đủ thời gian trở mặt với mấy người này, vì vậy vẫn cẩn thận một chút thì hơn.

"Ầm" một tiếng, nội lực kia dưới chân hỏa của Diệp Mặc bộc phát ra tiếng vang kinh thiên, Diệp Mặc lập tức lùi sau mấy mét, chỗ của hắn hoàn toàn bị biến thành một cái hố rất lớn.

Lạc Phi ngơ ngác nhìn hố đất rất lớn đó, nếu như nội lực này bùng nổ trong cơ thể cô thì sẽ như nào? Cô có chút cảm kích mà nhìn Diệp Mặc, trong lòng càng ngưỡng mộ sư muội Lạc Huyên, tại sao mệnh của nó lại tốt hơn cô nhiều như vậy, đến tìm đàn ông thì cũng tốt hơn cô gấp bao nhiêu lần.

Ghen tị? Lạc Phi vội vàng ngừng lại suy nghĩ lung tung của cô, sở dĩ Diệp Mặc cứu cô phỏng chừng ngoài chuyện cô nói cho hắn về Nội Ẩn Môn ra, điều quan trọng nhất có lẽ là để ý tới thể diện của tiểu sư muội. Cô phải cảm kích Lạc Huyên mới đúng, sao có thể ghen tị với con bé?

Diệp Mặc quay đầu lại nhìn Lạc Phi nói:

- Lạc Phi, bây giờ cô đã hoàn toàn không có bất cứ vấn đề nào rồi, tôi nghĩ chỉ cần cô tìm một nơi không có người trốn đi, tôi tin Nội Ẩn Môn sẽ không tìm được cô.

Lạc Phi chần chờ một lát, do dư nói:

- Em bây giờ cũng không biết nên đi nơi nào, tuy thời gian em ở bên ngoài không dài nhưng em rất tinh thông và quen thuộc đối với dược liệu, nếu như anh đồng ý, em có thể gia nhập công ty Lạc Nguyện của anh. Em tin đối với dược liệu thì có rất ít người tinh thông hơn em.

Diệp Mặc giật mình, đúng thế nha, Lạc Phi đến từ Nội Ẩn Môn, tu luyện Cổ Võ đều là hệ thống, tuyệt đối tuyệt đối không phải như anh hai Hứa Bình loại cỏ nào cũng có thể hỗ trợ. Nếu như cô có thể giúp đỡ, đối với hắn quả thật là sự giúp đỡ cực lớn.

Diệp Mặc là một người làm việc sẽ không sợ đầu sợ đuôi, nếu đã đồng ý thì sẽ không để ý sự báo thù của Nội Ẩn Môn, đừng nói đến thời gian ba năm của Nội Ẩn Môn sắp đến rồi cho dù là không đến, hắn tin rằng hắn cũng sẽ không e ngại Nội Ẩn Môn. Huống hồ hắn còn có thù với Thái Ất của Nội Ẩn Môn.

- Được, nếu như vậy thì cô đến Lạc Nguyệt của tôi, còn hai ngày công ty chúng tôi sẽ tổ chức một hội nghị đấu thầu ở Yến Kinh, đến lúc ấy cô cũng cùng tới xem. Tôi và cô cùng tới Du Châu trước, trời sắp sáng rồi, vì tranh chấp không cần thiết vẫn là không nên ở lại nơi này.

Diệp Mặc lúc này liền đồng ý yêu cầu của Lạc Phi.

Nghe thấy Diệp Mặc đồng ý, trong lòng Lạc Phi nhất thời vui vẻ, nếu như Diệp Mặc không đồng ý, cô thực sự không biết nên phải đi đâu, cô không có kỹ năng sinh tồn gì, tuy hiểu được một số thứ nhưng muốn tồn tại ở cái xã hội này, tuyệt đối rất khó chứ đừng nói đến tiêu tiền để mua Dưỡng Nhan Hoàn.

Phòng 808 của tòa nhà Mậu Quyên là phòng làm việc của Tổng giám đốc Ninh Khinh Tuyết của công ty dược Phi Dụ. Hôm nay là thứ hai, lúc bình thường thứ hai đều phải họp thảo luận kế hoạch công việc của tuần mới. Hơn nữa hội nghị bình thường như này Ninh Khinh Tuyết đều sẽ tham gia, nhưng hôm nay Ninh Khinh Tuyết lại không cho thư kí đi thông báo chuyện họp hành, mà ngồi trên ghế, trên mặt có chút thất thần.

Lý Lộ Mai đi đến, cô cầm một số tài liệu tới, nhìn Ninh Khinh Tuyết vẫn ngồi trên ghế trầm tư, hơi lo lắng nói:

- Khinh Tuyết, đây là tài liệu tối qua em sửa sang lại, dùng làm tư tiệu đấu thầu, chị xem xem có phải trong cuộc họp hôm nay để nhóm giám đốc bổ xung thêm không?

Ninh Khinh Tuyết day day trán, lại không đáp lời của Lý Lộ Mai mà lại hỏi:

- Tối qua cái quán ăn đêm chúng ta nhìn thấy có phải là Thế Giới Oanh Ca không?

Lý Mộ Mai gật gật đầu nói:

- Đúng thế, sao thế Kinh Tuyết?

Cô không cho rằng chỉ là sau khi nghe thấy lời nói của cô, Ninh Khinh Tuyết lại thay đổi cách nghĩ gì đó đối với Diệp Mặc. Huống hồ hôm qua Ninh Khinh Tuyết rõ ràng tỏ ra Diệp Mặc làm gì không có liên quan gì đến cô, nếu như muốn nói có chuyện đặc biệt gì, thì chính là cô nói thực tế cô ấy đã kết hôn với Diệp Mặc mà thôi.

Ninh Khinh Tuyết cau mày nói:

- Buổi sáng chị đi qua Thế Giới Oanh Ca lại phát hiện ra nơi đó đã bị phong tỏa, em đi xem xem bên ấy xảy ra chuyện gì?

Trong lòng Lý Mộ Mai cả kinh, cô mới không thể tin Ninh Khinh Tuyết vô tình đi qua cửa Thế Giới Oanh Ca, bởi vì nơi cô ấy ở đi tới công ty căn bản không cần đi qua đó, nếu như cô ấy đã nhìn thấy cho thấy cô cố ý đi qua đó.

Khinh Tuyết rõ ràng không hề để ý lời cô nói với cô ấy, hơn nữa bản thân cô ấy cũng nói cô ấy và Diệp Mặc không có bất cứ quan hệ gì, tại sao cô ấy còn muốn qua nơi đó? Bây giờ sai cô nghe ngóng chuyện của Thế Giới Oanh Ca, rõ ràng chính là muốn nghe ngóng chuyện của Diệp Mặc, lẽ nào cô ấy nghĩ tới cái gì?

Nghĩ tới đây Lý Mộ Mai lập tức nói:

- Khinh Tuyết, có phải chị đã nghĩ ra cái gì không?

Ninh Khinh Tuyết lắc lắc đầu.

- Không có, chỉ có điều nơi ấy xảy ra án mạng, không biết người chết là người như thế nào.

Trong nháy mắt Lý Mộ Mai đã hiểu ra, tính cách của Ninh Khinh Tuyết cô đã quá hiểu, đừng nói đến một cái quán ăn đêm xảy ra án mạng, cho dù là cả quán ăn đêm bùng nổ thành đống hoang tan, Ninh Khinh Tuyết cũng sẽ không hỏi tới. Càng huống hồ sáng sớm nay liền ngồi ở đây ngẩn người, rõ ràng chính là muốn biết án mạng xảy ra có phải có liên quan đến Diệp Mặc đi vào tối qua.

- Được rồi, đợi lát nữa sai người đi hỏi thăm.

Lý Mộ Mai phát hiện biểu hiện của Ninh Khinh Tuyết cũng không nhẹ nhàng như cô nói, chuyện tối hôm qua cô thực sự không để ý chút nào sao?

- Mộ Mai…

Ninh Khinh Tuyết dường như có lời muốn hỏi Lý Mộ Mai, chỉ có điều sau khi nói ra hai từ lại lắc lắc đầu nói:

- Không có gì, em đi hỏi đi, chị xem chỗ tài liệu này.

Nói xong Ninh Khinh Tuyết cầm lấy tài liệu đấu thầu Lý Mộ Mai mới đặt xuống trên bàn, chỉ có điều cô hoàn toàn không chú ý đến tuy mắt cô vẫn nhìn chằm chằm tài liệu này, như lại cầm ngược tài liệu.

Lý Mộ Mai nhìn Ninh Khinh Tuyết không yên lòng thở dài, xoay người ra khỏi phòng làm việc. Nhìn thấy thư kí bên ngoài nói:

- Cuộc họp hàng tuần hôm nay hủy bỏ, nếu lúc nào muốn họp thì đến lúc đó sẽ thông báo.

Lý Mộ Mai đã đi được rất lâu, Ninh Khinh Tuyết mới lấy dây chuyền trên ngực ra, xem xét, cuối cùng mới lẩm bẩm nói:

- Lẽ nào sợi dây chuyền này có liên quan đến hắn? Chuyện này sao có thể chứ? Đại sư Ngộ Quang nói sợi dây chuyện này có quan hệ với một tiền bối của ngài ấy, đại sư Ngộ Quang cũng đã hơn bảy mươi tuổi rồi, tiền bối của ngài e rằng đã hơn một trăm tuổi…

Cộc cộc.

Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, thư ký Tiểu Nghiêm đi vào, nhìn Ninh Khinh Tuyết có chút chần chừ.

- Chuyện gì thế Tiểu Nghiêm?

Ninh Khinh Tuyết phục hồi lại tinh thần, cất dây chuyền đi hỏi.

Thư ký Tiểu Nghiêm hơi cẩn thận nói:

- Ban nãy người của công ty dược Đê Phong Du Châu tới, giám đốc Đường phỏng chừng bọn họ đến hủy hợp đồng hợp tác với chúng ta, bây giờ giám độc Đường đang đàm phán với người của công ty dược Đê Phong.

- Công ty dược Đê Phong? Hợp đồng của chúng ta và công ty họ không phải mới ký sao? Tại sao lại muốn hủy? Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Ninh Khinh Tuyết hỏi câu hỏi này liền biết hỏi chuyện này với Tiểu Nghiêm hoàn toàn là đàn gảy tai trâu. Lập tức đổi đề tài nói:

- Chị biết rồi, em ra ngoài trước đi.

Ninh Khinh Tuyết đang chuẩn bị đi thương lượng với người của công ty dược Đê Phong, giám đốc Đường phụ trách nghiệp vụ kinh doanh liền tiến vào. Giám đốc Đường tên là Đường Liên Thủy, là nhân viên lâu năm của Ninh Trung Phi, khi Ninh Trung Phi từ công ty dược Ninh Thị Yến Kinh tách ra, ông ta cảm kích ơn tri ngộ của Ninh Trung Phi, liền đi cùng, bây giờ trong công ty dược Phi Dụ vẫn là giám đốc tiêu thụ.

- Tổng giám đốc Ninh.

Trên mặt Đường Liên Thủy có chút xấu hổ.

Ninh Khinh Tuyết thản nhiên nói:

- Chú ngồi xuống trước đi, có phải là công ty dược Đê Phong đã hủy hợp đồng tiêu thụ với chúng ta không?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio