Quách Tố Niệm nhìn Nan Nan, ánh mắt chăm chú, nghiêm túc
- Y nhi, phải con phải nghe thật kỹ những gì ta sắp nói
Nan Nan hồi hộp, gật đầu
- Con, ta và phụ thân con đều là người của Linh Vân các, con và ta là sát thủ được tín nhiệm và giỏi nhất ở đó, Vân thị là tiên hậu, để suôn sẻ cho việc đưa con làm Thái tử phi cài bên Thái tử, các chủ đã kết bè với Đại vương gia và đưa Cẩn thị làm tân hậu, vu oan cho Vân thị. Các chủ tâm tư kín đáo, ta không rõ ý định của y là gì, nhưng y nhất định sẽ khiến Thái tử thân bại danh liệt để đưa Đại vương gia lên ngôi..
Nan Nan cau mày nhìn Quách Tố Niệm, rốt cuộc thì cô cũng đã hiểu được tại sao Giang gia vốn không coi trọng mẹ con Lăng Y mà vẫn đề cử Lăng Y làm Thái tử phi rồi. Cơ mà,..chuyện ám sát Phong Nghiêm..
- Y nhi-Quách Tố Niệm lại gần cầm tay Nan Nan- Là mẫu thân ích kỷ, là mẫu thân không biết nghĩ cho con, khiến con thành bộ dạng này. Y nhi, mẫu thân hối hận rồi, mẫu thân chỉ muốn con hạnh phúc
- Mẫu thân..-Nan Nan nhìn Tố Niệm dưng lệ, cũng dần buồn theo
- Y nhi, con không cần làm những điều nguy hiểm này nữa, hãy đi tìm kiếm tự do cho mình
Nan Nan ngạc nhiên
- Mẫu thân?
- Lật đổ Linh Vân các, lật đổ thế lực của Đại vương gia, sau đó tìm kiếm tự do và hạnh phúc cho mình
- Con...con phải làm thế nào
Quách Tố Niệm và Nan Nan nói chuyện một hồi, Nan Nan dần vào suy tư, có lẽ đây sẽ chính là bài huấn luyện phức tạp nhất cô từng được giao. Quách Tố Niệm bỗng lấy hai ngón tay dí lên trán Nan Nan
- Ta có nghe Thời Thiên kể, thật may, con mất trí rồi nhưng năng lực này vẫn chưa mất
- Năng...năng lực gì ạ?
- Y nhi, con và ta là mẫu hệ của A Địch Đạt Tư,y là mẫu tổ của chúng ta, cũng là người sáng lập ra ám khí nổi tiếng Vương Dực năm thứ ba, gọi là Phong Diêu Lai đao
Quách Tố Niệm lấy trên người mình ra một chiếc quạt, nhìn qua chỉ là chiếc quạt bình thường, nhưng trên đỉnh mỗi nếp gấp của nó là một chiếc kim sắc, quạt có thể gấp lại như quạt bình thường nhưng khi cầm vào nó thực sự mang cảm giác như đang cầm một con dao vậy
Nan Nan dường như bị mê hoặc bởi món vũ khí thiết kế quá đỉnh này, Quách Tố Niệm cầm lấy Phong Diêu Lai đao từ tay Nan Nan, y vào tư thế thủ, dùng lực và phi đao về phía trước
Nan Nan kinh ngạc vô cùng về cách di chuyển của con đao này, tốc độ chạy nhanh gần như hoà vào gió không thể thấy, Phong Diêu Lai đao phi ra phía xa, vòng gãy mấy cành cây rồi phi về, Quách Tố Niệm lập tức giơ tay bắt lại đao vô cùng điêu luyện. Ngầu quá, quá...cũng quá đỉnh rồi, cơ chế của con đao này y như bumerang
- Y nhi, chúng ta truyền từ đời này sang đời khác con đao này, Phong Diêu Lai đao có thể phi và ám sát trong phạm vi một dặm, kim sắc gắn trên nó có thể gây tê cho kẻ địch, tốc độ của nó nhanh và cũng nguy hiểm nên buộc phải thật thành thục nó, nhưng để có thể thành thục nó...chắc chắn không dễ
Nan Nan sững sờ, đây là vũ khí mà Lăng Y mang theo mình suốt bao nhiêu năm qua, nhưng mà nếu để cô học lại, chắc chắn không thể học được
- Nhưng mà..-Quách Tố Niệm cười nhìn Nan Nan-Chúng ta cũng truyền thừa một loại năng lực đặc biệt của mẫu tổ, gọi là trực quan
- Trực quan?
Quách Tố Niệm lấy tay chỉ lên giữa hai mày của Nan Nan
- Con người có giác quan thứ sáu, một giác quan mang sự linh cảm và thông điệp từ tiềm thức, nhưng mà không phải ai cũng khai triển được nó, đa số hầu như chỉ cảm nhận được nó qua tư duy hoặc nguy hiểm cận kề. A Địch Đạt Tư đến từ Tây phương, bà dùng năm thiền định phát triển rồi sáng tạo ra môn ám khí này, sau khi khai triển, y, chúng ta, gọi nó là trực quan, nghĩa là có thể sự dụng trực giác như cơ quan cơ thể, và năng lực của nó..chính là CẢM NHẬN ĐƯỢC NGUY HIỂM
Nan Nan nổi hết da gà khi nghe được nó, cô cũng từng lên mạng tìm hiểu về nó nhưng không hề sâu lắm, một sự kinh ngạc vô cùng trước sự sáng tạo và thông minh của người cổ đại
- Vậy..vậy trước con cảm nhận được nguy hiểm của A Thi..cũng là do năng lực này
- Cũng gần như vậy, ta gọi nó là thần giao cách cảm, những người con quan tâm, con có thể cảm thấy nguy hiểm cua họ bất cứ lúc nào..Vậy nên, con đao mày, chính xác muốn dùng được thì cần phải gắn với trực quan của mẫu hệ
Nan Nan gật đầu lia lịa, cực kì hứng thú với câu chuyện mình đang nghe hiện tại
“Y nhi con nghe cho kĩ, từ thủa sáng chế đến giờ, Phong Diêu Lai đao luôn bị nhiều người chú ý đến, các chủ giữ lại mẹ con chúng ta vì biết chỉ có mẫu hệ của nó mới sử dụng được, nhưng, đây là điều tuyệt mật của mẫu hệ con cần nhớ kỹ
Thứ nhất, không tiết lộ mình có trực quan
Thứ hai, A Địch Đạt Tư từng dùng máu của chính mình luyện độc, vậy nên kế thừa bà ấy, cơ thể chúng ta có khả năng kháng độc”
- Còn nữa, sử dụng Phong Diêu Lai đao này thân thủ phải nhanh, ẩn hiện bất đoán, khinh công đặc thù- Tố Niệm thở dài- Con giờ không thể học được nữa, vậy nên, công lực năm của mẫu thân, truyền lại cho con hết
Nan Nan ngạc nhiên, nhưng cô không thể từ chối, cô đang sở hữu của Lăng Y thứ vừa quý vừa nguy hiểm, cô cần phải tiếp nhận nó, cô không thể để nó lãng phí
- Vâng
Hạ Thời Thiên đến, nhìn Nan Nan đang ngồi thiền, trạng thái vào sâu trong tiềm thức bất động, y nhìn Tố Niệm
- Quách phu nhân, người cuối cùng vẫn truyền công lực suốt bao năm qua cho tiểu thư, nhưng giờ người cũng mất hết võ công rồi, người sẽ làm sao
- Thời Thiên..ta nợ nó quá nhiều, năm rồi, các chủ cũng chuẩn bị hành động rồi,nó cần phải sống. Các chủ tính tình cẩn thận, y nhất định sẽ lấy ta làm con tin phòng Lăng Y có ý đồ
- Phu nhân...
- Thời Thiên, ngươi phải phụng sự và bảo vệ nó, nếu được hãy dạy nó ít chiêu thức phòng thân, một khi nó chưa thành thục, Phong Diêu Lại đao này tuyệt đối không thể công khai chủ, mẫu tổ làm hai cái, giờ ta không dùng được nữa, nếu sau này Y nhi có con, nó sẽ chuyền thừa cái còn lại
Thời Thiên buồn rầu, cúi đầu lạy Tố Niệm
Ba canh giờ trôi qua, đã xế chiều, Nan Nan cuồi cùng cũng đột ngột, tiếp thu hết được mọi công lực của Quách Tố Niệm truyền cho. Cô mắt dần mở, Quách Tố Niệm không thấy đâu nữa, chỉ thấy Thời Thiên trước mặt
- Tiểu chủ nhân người tỉnh rồi, người thế nào rồi a?
Nan Nan hít một hơi rồi thở ra, cảm thấy mình đúng là có gì đó rất khác
- Mẫu thân đâu rồi
- Phu nhân đã đi rồi ạ, người dặn chủ nhân và người sẽ có ngày gặp lại
- Ồ
Thời Thiên đỡ Nan Nan dậy, cả hai cùng trên đường về, Nan Nan cứ nhìn Thời Thiên, vẫn cứ cảm thấy không quen
- A Thi, ta vẫn gọi cô như vậy được chứ
- Tiểu chủ nhân cứ gọi
- Ừm...tờ giấy Triệu Nam đưa, là cô lấy đúng không?
- Vâng, là thuộc hạ lấy
- Tạo sao vậy?
- Tiểu chủ nhân, Triệu công tử cũng là người của Linh Vân các, các chủ là người vô cùng cẩn thận, một khi ra khỏi Linh Vân các thì tất thảy không được xem mình là người của các nữa, chú trọng tuyệt đối vào thân phận thứ hai này. Triệu công tử hôm đó đưa chủ nhân tờ giấy nói về việc Thái tử sắp bị ám sát, nhưng thực chất chính là nói Thái tử phi chuẩn bị hành động
- Vậy...người hạ độc..
- Là thuộc hạ
Wao..wao, thật không thể lường được mà, tình tiết thực sự quá kích thích rồi
- Mẫu thân ta nói cơ thể chúng ta kháng độc, vậy sao khi uống thuốc độc đó ta lại ngất vậy
- Tiểu chủ nhân, đúng là có thể người kháng độc, nhưng mà nó cũng có khuyết điểm, độc bình thường thì không sao, nhưng nếu là độc mạnh gần ngang độ chịu đựng của người, sẽ có tác dụng phụ nhưng không bị trúng, còn nếu độc cao hơn độ chịu đựng, cơ thể chủ nhân sẽ bị phản phệ..đồng nghĩa với chết
- Ra..ra vậy
- Tiểu chủ nhân đừng quá lo lắng, loại kịch độc như vậy không nhiều, hôm đó thuộc hạ khăng khăng không cho chủ nhân ra ngoài, cũng chính là vì bảo vệ chủ nhân không bị các chủ nghi ngờ
Nan Nan giờ mới nhận ra, trời đất, Thời Thiên đúng chuấn thuộc hạ nhà người ta rồi, cô vui lắm, hỏi
- Vậy, giờ mẫu thân nói ta phản lại thế lực của các chủ, ta có thể đồng minh với Triệu Nam chứ, ta thấy huynh ấy không xấu
Thời Thiên nhìn Nan Nan, hơi nhíu mày
- Tiểu chủ nhân, Triệu công tử, tuyệt đối không đáng tin