Thiếu Nữ Xinh Đẹp, Gợi Cảm

chương 31

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Thật là, bài báo này đúng là nói dối không biết ngượng. Mình khi nào thừa nhận Tề gia có con dâu ?.. Tuy rằng mình mong sớm có cháu. Nhưng cũng không thể tuỳ tiện được.” Tề phu nhân lật từng trang tạp chí, vẻ mặt bất đắc dĩ, thật là, bà mới trở về vài hôm ngay lập tức lại lên báo.

“Ha ha, báo chí còn biết ngượng sao ? Nếu Bát Quái đều là sự thật thì còn người muốn mua sao ? Đừng xem nữa, việc gì phải tự làm mình giận. Nhiều chuyện đều do cái miệng người ta nói ra, chẳng lẽ bà muốn mọi chuyện vặt đều đưa lên báo để cả thiên hạ biết hay sao ? Trước kia còn có thể hờn giận nhưng giờ thì tôi đã quen rồi.” Tể lão gia nhìn khuôn mặt đẹp mặn mà không hề có dấu tích thời gian của người bạn đời, dịu dàng an ủi. Ngay cả khi bọn họ phải thường xuyên xuất ngoại hay sau bữa ăn boa bao nhiêu, tạp chí Bát Quái đều có ghi lại. Huống chi là chuyện chọn con dâu trọng đại như vậy, thực là có ‘gió’ rồi.

“A…Lãng nhi, con về rồi.” Tề phu nhân vừa định lãi nhãi, oán giận vài câu nhưng chớp mắt lại phát hiện con trai bảo bối nhiều năm không về nhà bỗng chốc trở về, không khỏi mừng rỡ reo lên.

“Ba, mẹ con thật xin lỗi, con trở về là muốn nói mọi người biết, con không thích ở xa, càng không thể không lấy cô ấy, mặc kệ hai người có đồng ý hay không, cả đời này con chỉ lấy Bộ Mỹ Mỹ.” Tề Lãng nhìn vẻ mặt kinh ngạc đến ngây người của cha mẹ, nói hết những điều cần nói liền trở về phòng, hắn biết họ cần thời gian để tiêu hoá chuyện này.

“Ông này, tôi có nghe lần không ? Lãng nhi nói cả đời này chỉ cần duy nhất … Cái gì Bộ Mỹ Mỹ… ” Tề phu nhân nhìn qua bạn già, vẻ mặt thật không dám tin. Cô Bộ Mỹ Mỹ kia rốt cuộc là thần tiên phương nào ? Bà còn chưa từng thấy qua diện mạo, là người như thế nào lại có khả năng khiến bảo bối nhà bà để sâu trong tim ?

“Bà không nghe lầm… Thật là, tính nó giống hệt tôi năm đó, bà không thấy nó bây giờ rất giống tôi năm đó cố chấp theo đuổi bà sao? Bây giờ chúng ta chỉ có thể cầu cho người hữu tình sẽ nên duyên mà thôi… Nếu không thì chẳng có hy vọng được bồng cháu đâu” Tề lão gia hiểu rõ trả lời.

Tề phu nhân liếc mắt nhìn chồng, lại không thể phản bác. Tề gia này tính tình đúng là di truyền tuyệt đối mà.

oo

Những ngày tiếp theo, liên tiếp ba ngày, Tề Lãng đúng giờ đứng chờ tại M&M cho đến khi Mỹ Mỹ đóng cửa về nhà. Nhưng hắn vẫn là đi theo nàng, chăm chú nhìn nàng, cái gì cũng không làm. Hắn đang đợi, đợi nàng mở lời trước, đợi nàng đồng ý nghe hắn giải thích.

Đêm đó trở về, Mỹ Mỹ đã khóc rất nhiều, nàng tự nói với chính mình, đời này nàng chỉ khóc lần này nữa thôi, sau này sẽ không vì bất kì ai mà rơi nước mắt nữa, đặc biệt là đàn ông. Khóc xong một trận thấy rất thoải mái, ngẫm kĩ lại, dù sao nàng cũng đã rất quý trọng, cho dù hiện tại mất đi thì nàng cũng không còn gì hối tiếc nữa. Chỉ cần nàng không thẹn với lương tâm, không nên tiếc nuối.

“Anh muốn thế nào?” Mỗi ngày đều thấy Tề Lãng như hình với bóng đi theo nàng, Mỹ Mỹ rốt cuộc không nhịn được mở miệng. Đại thiếu gia như hắn có thể tuỳ hứng ra vẻ không quan tâm nàng nhưng nàng chẳng còn để tâm nữa.

“Mỹ Mỹ, cho anh một cơ hội, kiên nhẫn nghe anh giải thích được không?” Tề Lãng cảm nhận được Mỹ Mỹ không hề bài xích mình cũng bình tĩnh hơn rất nhiều, dịu dàng nói.

“Tốt thôi, anh muốn nói cái gì?” Mỹ Mỹ lạnh nhạt nói, nhìn Tề Lãng bằng ánh mắt xa lạ.

“Xin lỗi, Mỹ Mỹ, anh thừa nhận năm trước theo đuổi em là do cá cược nhưng từ đầu đến cuối anh chưa từng lừa em, đối với em đều thật lòng. Ngay từ đầu anh có chút miễn cưỡng nhưng ở chung lâu ngày, anh không tự chủ được đã bị em hấp dẫn, thích nhìn em làm đồ ăn, thích nhìn em phân tích cổ phiếu, thích cảm giác ở cùng em. Nếu bọn Đường Phiền không nhắc nhở, anh cũng không phát hiện ra anh đã quên mất lời cá cược đó. Anh không nghĩ tình cảm lúc đó có hiểu lầm nên cam tâm nhận thua, anh thật chưa từng nghĩ đến việc tổn thương em. năm sau, anh nói như vậy là vì nhất thời nóng nảy, nghĩ đến việc em lặng lẽ đi không nói lời theo người đàn ông khác. Cho nên anh đã hận em, muốn làm tổn thương em, trả thù em nhưng mỗi lần nhìn thấy em anh đều bị em lôi cuốn. Về phần bài báo đó không phải sự thật đâu, anh ở phương xa chỉ có vài lần gặp mặt trừ những lần đó ra không còn quan hệ nào khác…Mỹ Mỹ, hãy tha thứ cho anh” Tề Lãng nhìn Mỹ Mỹ, hy vọng người có thể xoá bỏ hiểu lầm.

“Lãng, không phải một câu xin lỗi là có thể xoá bỏ tất cả. Ở cùng anh, em thật sự rất hạnh phúc nhưng cũng rất mệt mỏi, em không muốn phải sống trong lo lắng đề phòng. Anh biết không? Trên đời này đau dớn nhất không phải là không có được, đau khổ nhất chính là có rồi nhưng lại mất đi. Ở cùng anh, đôi lúc em nghĩ mình đang ở trên thiên đường thì chợt phát hiện ra phía trước căn bản chính là địa ngục cạm bẫy. Em chỉ là người phụ nữ bình thường, thật sự không thễ chịu nổi cuộc sống nay lên mai xuống, em chỉ muốn toàn tâm yêu…và ở cùng anh nữa, hai cái này quả đối lập, anh biết không? Em sợ lắm, sợ bản thân là quân cờ trong trò chơi của anh, khi trò chơi kết thúc thì quân cờ không còn giá trị. Không biết sau này ai đó lại cá cược với anh về cô gái khác không phải Bộ Mỹ Mỹ. Em thừa nhận, em thích anh, chính vì vậy mới không chịu nổi đả kích. năm, em mệt đủ rồi, có lẽ từ đầu quen nhau là sai lầm, chúng ta không ở cùng thế giới, đừng tìm em nữa. Em không đáng giá bằng toàn bộ tập đoàn Kinh Đế đâu.” Mỹ Mỹ nhìn Tề Lãng, lần đầu tiên có cảm giác bình yên. Tình yêu của nàng quá đẹp, quá huy hoàng nhưng cũng quá đủ rồi. Sau cơn mưa trời lại sang, nàng phải học cách chấp nhận mà thôi.

Nói xong, Mỹ Mỹ không chút lưu luyến rời đi, trong mắt đọng một tầng hơi nước, bởi lẽ nàng biết, nàng sẽ mãi không còn mối quan hệ nào với người đàn ông này, sẽ không bao giờ gặp lại nữa.

Nhìn bóng dáng yếu ớt của Mỹ Mỹ đi xa, Tề Lãng cười nhạt, thì ra nàng vẫn để ý lời cá cược kia, nàng lo sợ cái được cái mất… Chỉ cần nàng yêu hắn, hắn nhất định không buông tay. Bởi vì hắn không còn đủ sức, không đủ khả năng đem tình yêu dành cho nàng đưa cho người khác. Cả đời này, những gì hắn yêu thích thì nhất định phải có được.

oo

Thứ hai trời sáng sớm, Mỹ Mỹ đem bản thiết kế đến cho khách kiểm tra, Khi trở về đi ngang qua quảng trường , đột nhiên màn hình lớn xuất hiện bản tin nóng nhất.

“Cảm ơn các vị phóng viên đã đến dự họp báo, hôm nay tôi muốn tuyên bố từ chức tổng tài tập đoàn Kinh Đế. Tôi không phải nhất thời xúc động, là trải qua nhiều lần suy nghĩ. Tôi muốn dung hành động nói với người con gái tôi yêu rằng không có gì quan trọng hơn cô ấy”

Nhìn lên màn hình lớn, thấy Tề Lãng nghiêm túc, tình cảm nồng nàn, thoáng mắt Mỹ Mỹ đã thấm nước.

“ Thế giới này có thể có hai cái tập đoàn Kinh Đế nhưng chỉ có duy nhất một Bộ Mỹ Mỹ. Mỹ Mỹ, anh muốn nói với em, nếu tình yêu của chúng ta không thể thoát khỏi ván bài vận mệnh, cho dù xảy ra bao nhiêu chuyện, cũng chỉ có một kết cục là sẽ có người chiến thắng, bởi vì từ đầu đến cuối, chỉ có em là người duy nhất khiến anh muốn chơi trò cá cược này. năm trước là như thế, năm sau không thay đổi. Mỹ Mỹ, tha thứ cho anh, tình cảm anh dành cho em là thiên trường địa cửu, mãi không thay đổi.”

Nghe Tề Lãng thổ lộ thâm tình, Mỹ Mỹ thật sự kích động, hắn thật lòng yêu nàng. Thật lòng đến mức từ bỏ giấc mơ của vạn người là tập đoàn Kinh Đế. Có thể được người đàn ông toàn tâm toàn ý yêu như vậy chính là mơ ước của mọi phụ nữ. Có được một người đem tình yêu dành cho mình khắc cốt ghi tâm, thật sự là hy vọng quá xa vời của phụ nữ.

Mỹ Mỹ hết nhìn màn hình lớn rồi nhìn xung quanh mọi người vây quanh kinh ngạc có, hâm mộ có. Nàng nở nụ cười, có thể yêu một người cũng yêu mình sâu đậm, là phụ nữ, nàng đã thật sự có được khoảng thời gian quy báu nhất trong đời, còn cần gì nữa chứ? Nàng thật mong ngay thời khắc này có thể bay vào lòng Tề Lãng, nói với hắn rằng nàng muốn được làm người phụ nữa hạnh phúc của hắn. Cả đời này muốn được dính chặt lấy hắn cho dù hắn có đuổi nàng cũng không đi.

oo

“Tôi nghe lầm sao??..Từ chức??” Đường Phiền thật không dám tin trên mạng đang lan truyền với tốc độ ánh sang, vẻ mặt hắn thật sự rất kinh ngạc ‘Tổng tài tập đoàn Kinh Đế từ chức vì một người phụ nữ? Cần mỹ nhân không cần giang sơn’

“Phù…Làm ơn không phải sự thật đi..” Trong văn phòng Hải Lỗi vừa uống ngụm cà phê vừa thong thả nghỉ ngơi đã bị tin tức chấn động trên ti vi làm cho choáng tới mức phun hết cả ra ngoài. Tề Lãng thật sự… không thể buông tay?

“Từ chức? Hắn từ chức thì tập đoàn tính sao? Chẳng lẽ muốn ta vác bộ xương già đi làm việc sao? Thật hồ đồ mà.” Nhìn thấy tin tức, Tề lão gia giận đến tím mặt trừng mắt.

“Thật cảm động nha, không nghĩ được đứa con khó chiều này là thâm tình nặng ý như vậy..” Gặp vẻ mặt bạn già cảm động lau nước mắt, Tề lão gia thật sự muốn qua đánh cho vợ cái trút giận. Lúc này còn tỏ ra Hoả Thượng Kiêu Du?

“Hắn có gan từ chức, ta có gan đem Bộ Mỹ Mỹ gì đó trói lại đem đến đây…” Tề lão gia tức giận quát, ông vừa thoải mái được vài ngày, cũng không nghĩ trở lại những tháng ngày làm việc bán sống bán chết.

“Vậy ông còn không mau giao cho con bé đó. Nói không chừng bảo bối vì thương xót giai nhân mà không thể không lo” Tề phu nhân nhìn chồng, nhịn không được hắt một gáo nước lạnh nói. Hiện tại vì con mà giận, không nghĩ lại bản thân, không phải cũng từng là loại người ‘Điên cuồng vì yêu’ sao?

“Cũng đúng nha… Này, biện pháp này không phạm pháp lại gọn gàng…Có thể suy nghĩ” Tề lão gia vẻ mặt như được khai sang, hết thảy tức giận đều biến mất.

“Ông…” Tề phu nhân nhìn chồng, ông có biết ông đang nói cái gì không? Bà chỉ là thuận miệng, nếu ông ta thật sự đem cả tập đoàn giao cho người ngoài, ông không sợ Kinh Đế sẽ biến mất trong một đêm hay bản thân phải lưu lạc tha phương sao?

“Yên tâm đi… bà còn chưa nhìn ra ánh mắt của nó? Nhiều năm rồi…nó có bao giờ dùng ánh mắt này để nói về chuyện gì chưa? Tuy rằng chưa thấy người nhưng tôi dám đảm bảo đứa con gái này là bảo bối trên đời hiếm gặp. Nghĩ lại thì thằng Lãng có diễm phúc gì…Có thể làm cho nó cải ta quy chính, vì một người mà buông tay tất cả, đứa con gái này, nhất định có chỗ xuất chúng. Tuyệt đối không nông cạn, ham giàu sang, là bình hoa di động không thôi” Tề lão gia phân tích, dùng đôi mắt tinh đời tràn đầy sắc bén.

“Ôi, thật là… tập đoàn Kinh Đế ở trong tay Lãng nhi phát triển rất tốt. Nó nhất định phải suy nghĩ rất kĩ. Tôi tin rằng nó không phải chỉ lo cho bản thân, tuỳ hứng làm bậy. Chúng ta cứ im lặng chờ đã…”

Tề lão gia, Tề phu nhân nhìn nhau cười, mọi quyết định đều để con trai làm chủ. Họ khẳng định cho dù Tề Lãng thật sự từ chức, họ tuyệt đối sẽ không can thiệp.

Mỹ Mỹ vừa trở lại M&M, đã thấy Tề Lãng ôm một bó bách hợp chờ nàng. Nhìn Tề Lãng, không kìm lòng được nhất thời lòng tràn đầy hạnh phúc.

“Mỹ Mỹ, tha thứ cho anh, đồng ý lấy anh nhé!!!” Tề Lãng chân thành nhìn Mỹ Mỹ, trao cho nàng bó hoa bách hợp mang ý nghĩa “trăm năm hạnh phúc”.

Gặp Mỹ Mỹ ngốc nghếch không có phản ứng, Tề Lãng cảm thấy tim đập nhanh, nhẹ nhàng quỳ xuống. Chẳng lẽ bộ dạng bây giờ vẫn chưa đủ thành ý?? Nếu thế này mà nàng vẫn không thể tha thứ chỉ vì một việc đã qua thì căn bản nàng không còn yêu hắn nữa. Hắn cũng không cần kiên trì cố gắng nữa.

“Mỹ Mỹ, trả lời anh đi. Mặc kệ câu trả lời như thế nào. Hãy cho anh đáp án cuối cùng ”. Tề Lãng nhìn Mỹ Mỹ, vừa chờ đợi nhưng đồng thời lo sợ.

“Nếu tình yêu chúng ta không thể thoát khỏi ván bài vận mệnh, em đồng ý làm quân cờ trong tay anh. Từ đầu đến cuối, em thật không sợ trở thành quân cờ mà là sợ ván bài kết thúc, Đây chính là đáp án của em. Còn anh ? Anh bằng lòng cùng em đi đến hết ván bài này chứ ?.” Mỹ Mỹ nhìn Tề Lãng, rưng rứng nước mắt hỏi.

“Đương nhiên” Nói xong, Tề Lãng đưa vào ngón tay Mỹ Mỹ chiếc nhẫn kim cương được mài mặt hình bách hợp tượng trưng cho tình yêu vĩnh hằng, vui vẻ ôm nàng xoay tròn.

Mỹ Mỹ gắt gao ôm lấy Tề Lãng, mỉm cười hạnh phúc.

Buông Mỹ Mỹ ra, Tề Lãng nhanh nhẹn hôn lên đôi môi của nàng, đồng ý trở thành đôi uyên ương mãi mãi chỉ có một tình yêu không bao giờ thay lòng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio