"Xin lỗi, nhưng tôi không thể nói với cô, trừ khi tôi gặp được bác sĩ thiên tài." Người đàn ông ít nhiều cũng có chút đầu óc.Cố Dịch Ninh cười lạnh một cái, cán con dao lập tức dập mạnh vào sau gáy người đàn ông.Người đàn ông ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.“Muốn bóc số mà không muốn để lộ thân phận, cái giá lớn như vậy, muốn gặp tôi, nằm mơ đi.” Cố Dịch Ninh phủi tay, nhếch môi lạnh lùng nói.Sau đó, cô ấn chọn tất cả các tầng của thang máy.Tùy tiện chọn một tầng và đá người đàn ông đã ngất xỉu ra khỏi thang máy.Cuối cùng khi thang máy dừng lại ở tầng chín.Cố Dịch Ninh liền từ tầng chín nghêng ngang bước ra ngoài.Cô cho rằng bản thân đã xử lý hoàn hảo mọi chuyện, liền băng qua hành lang và chuẩn bị đi ra cửa cầu thang để xuống lầu.Nhưng ở ngay cửa cầu thang cô đã gặp được chồng mình, Phó Hàn Niên.Anh ấy mặc một bộ Âu phục, đeo kính râm đen, chắn ngang cầu thang như một ngọn núi hùng vĩ.Đằng sau anh ấy là Lệ Phóng và một đám vệ sĩ mặc đồ đen, bọn họ chính là người đã rình rập, theo dõi cô khi nãy.Ồ!Cô lập tức hiểu ra.Hóa ra người vẫn luôn đi tìm bác sĩ thiên tài không ai khác chính là Phó Hàn Niên."Ha ha, ông xã của em, thật là trùng hợp lại có thể gặp anh ở đây.
Em đến bệnh viện bóc số, chuẩn bị làm một số xét nghiệm để mang thai.
Anh...!Sao anh lại ở đây?" Cố Dịch Ninh khi hỏi cảm thấy có chút chột dạ.Đôi mắt đẹp của cô không ngừng chuyển động, cũng không dám nhìn thẳng vào đôi mắt chim ưng có thể nhìn thấu lòng người của Phó Hàn Niên.“Cô chính là bác sĩ thiên tài?” Phó Hàn Niên nghiêm túc hỏi."Tại sao tất cả các người ai cũng muốn tìm kiếm bác sĩ thiên tài gì đó, để làm gì vậy? Tôi chỉ đến chỗ của dì tôi để bốc số và thăm khám mà thôi.Cô ấy y thuật rất giỏi sao? Có giỏi hơn tôi không?" Cố Dịch Ninh chuyển hướng.“Cố Dịch Ninh!” Phó Hàn Niên tức giận.Đến lúc này, mà cô ấy còn ở đây ra vẻ không biết chuyện gì.Cố Dịch Ninh sững sờ trong vài giây, nhìn bộ dạng này của Phó Hàn Niên, xem ra anh ấy dường như đã biết chắc chắn rằng vị bác sĩ thiên tài đó chính là cô rồi.Nhà họ Phó ở Lăng Thành có thể nói là có thuật thông thiên, muốn tra ra thân phận của cô hoàn toàn không phải chuyện khó khăn gì.Hơn nữa, cô cũng cảm thấy mệt mỏi khi phải đối phó với những người muốn điều tra cô bấy lâu nay.“Đúng vậy, tôi chính là bác sĩ thiên tài.” Cố Dịch Ninh ôm hai tay, ngẩng đầu lên, hào phóng thừa nhận.Sau khi nhận được câu trả lời của Cố Dịch Ninh, sắc mặt Phó Hàn Niên càng thêm lạnh lẽo, lạnh tựa như băng, khiến cho người khác phải run lên bần bật.Thực ra, đây cũng không phải là kết quả mà anh ấy mong muốn.Tại sao phải là cô ấy?Sau khi đi một vòng lớn, quay lại vẫn phải nhờ cô ấy chữa trị.Thật là đau đầu!"Ông xã hẳn là muốn đến tìm em để khám bệnh, em nhớ rõ là em đã nói rằng, em sẽ từ từ chữa trị cho anh, nhưng bây giờ có vẻ như ông xã không tin tưởng vào tài năng y thuật của em cho nên mới phải tìm đến bác sĩ thiên tài.
Bây giờ đã biết bác sĩ thiên tài lại chính là người vợ mà anh luôn coi thường.
Em hỏi anh, có tức không cơ chứ? "Cố Dịch Ninh cong môi, ngạo mạn nhìn Phó Hàn Niên.Giờ phút này, mặt Phó Hàn Niên đã đen như mực, vô cùng khó coi.Nhìn dáng vẻ bực tức của anh ấy, cô sao lại có thể tỏ ra vui vẻ như vậy.Khụ khụ! Phải khiêm tốn!"Lệ Phóng, bảo mọi người rút lui! Đi thôi." Phó Hàn Niên có lẽ đã bị bộ dạng khoe khoang của Cố Dịch Ninh làm cho choáng váng.Không phải nói nhiều, dẫn theo người liền rời đi.“Này… ông xã, chờ em với, em cũng đâu có nói là sẽ không giúp anh, anh hạ mình cầu xin em thì chết à.” Cố Dịch Ninh vội vàng chạy theo phía sau, tay cô cư nhiên khoác lên cánh tay anh.Phó Hàn Niên ghét bỏ gỡ cổ tay cô ra như thể cô là một thứ rác rưởi kinh tởm.Nhưng mặc cho anh có gỡ ra, thì Cố Dịch Ninh vẫn khoác lên lại.Hai người cứ như vậy mà không biết mệt, kẻ gỡ ra, người lại khoác lên không biết bao nhiêu lần.“ Cô còn có liêm sỉ không?” Phó Hàn Niên rít từng chữ qua kẽ răng.Bàn tay của Cố Dịch Ninh chậm rãi rơi khỏi cánh tay anh, cô sững người tại chỗ, khuôn mặt xinh đẹp đột nhiên tái nhợt, "Phó Hàn Niên, tôi ở trong mắt anh thực sự đáng ghét vậy sao? Tôi nắm tay chồng tôi rốt cuộc có gì sai?".