Editor: Thơ Thơ
Bùi Tịch biết mình rất đê tiện.
Thừa dịp Chương Diệc suy yếu nhất, trạng thái không có sức chống cự cùng anh biểu lộ, liền lợi dụng sự do dự cùng đồng tình của anh, tiến một bước công chiếm trái tim của anh, làm cho anh không có cách nào nói ra lời cự tuyệt.
Anh nắm cằm Chương Diệc, đầu lưỡi trơn trợt luồn vào khoang miệng anh, không kiêng kị mà ở bên trong vách ấm áp công thành đoạt đất. Chương Diệc chỉ giãy giụa mấy giây, liền vì anh âu yếm xụi lơ thân thể, thở hồng hộc thừa nhận anh hôn môi.
Bùi Tịch một bên hôn anh, một bên xốc lên chăn vướng bận trên giường, tay anh vuốt nhẹ qua lồng ngực Chương Diệc co dãn no đủ, xẹt qua bụng dưới căng thẳng cùng tùng lâm màu đen, một đường thông suốt đến miệng huyệt ướt át. Anh dùng đầu gối chen tách hai chân Chương Diệc, ngón tay luồn vào bên trong miệng huyệt mềm mại, kỹ xảo mà gãi ruột thịt mẫn cảm. Thơ_Thơ_diendanlequydon
"Ừm..." dục hỏa ngột ngạt hồi lâu một lần nữa bốc cháy lên trong thân thể Chương Diệc, hậu huyệt của anh co rút nhanh từng trận, huyệt thịt vội vã không nhịn nổi mà mút vào ngón tay Bùi Tịch. Hôn sâu ở bên trong làm người nghẹt thở, con ngươi anh vốn kiên nghị từ từ mất đi tiêu cự, thân thể trống rỗng kìm lòng không đặng làm phiền trên người Bùi Tịch.
Nóng quá, phía dưới cũng ngứa... Như là có con kiến cắn giống nhau... Chương Diệc khó chịu mà cau mày, hai tay thon dài không biết cái gì vòng quanh cổ Bùi Tịch, chủ động đem môi mình hiện ra thủy quang đưa đi trong miệng Bùi Tịch. Trên người Bùi Tịch toả ra nồng nặc khí vị tín tức tố rất mê hoặc tựa hồ câu ra dâm trùng nơi sâu xa nhất trong thân thể anh, toàn bộ lý trí bị quên hết, anh phóng đãng mà giãy dụa eo gầy cứng cáp, hai chân cường tráng quấn lấy eo Bùi Tịch, khàn khàn nói, "Nóng... Nhanh chút..."
Bùi Tịch rời đi môi của anh, nhanh chóng cởi quần dài và quần lót của mình. Anh thừa nhận có chút tâm cơ đùa bỡn anh, tận lực tăng thêm uy thế Alpha, không nhẹ không nặng kích thích bộ vị mẫn cảm nhất trong cơ thể anh, anh thành công để người đàn ông từ trước đến giờ đoan chính anh tuấn ở dưới thân anh lộ ra dáng dấp hành vi phóng đãng. Anh nhìn chăm chú mặt Chương Diệc động tình, đem hai chân của anh co lại tách ra, sau đó nâng đỡ eo hông anh, tàn nhẫn mà đem dục vọng chính mình sưng đến sắp nổ tung đỉnh tiến vào.
"Ha a..." hậu huyệt trống rỗng bị gậy tht nóng rực no đến mức tràn đầy, Chương Diệc dưới đất sảng khoái thấp ngâm lên tiếng. Anh liếm liếm môi, đang muốn nắm chặt tính khí cụ nhếch lên chính mình tuốt động, lại bị Bùi Tịch nắm lấy tay. Người kia sắc mặt âm trầm nhìn dấu ngón tay trên eo anh, lạnh lùng nói, "Anh ta mới vừa làm anh thế nào? Cũng là như thế này?"
Chương Diệc nhồi tng trùng vào đầu khôi phục một chút lý trí, lồng ngực anh lõa lồ hơi chập trùng, không nhìn tới mặt Bùi Tịch, rũ mắt xuống nói, "cậu không cần miễn cưỡng."
Làm sao có khả năng không ngại, chỉ là trong lòng Bùi Tịch cũng rõ ràng, phỏng chừng là ngày hôm nay lúc Chương Diệc gặp Chu Dĩ Nam vừa vặn phát tình, hai người mới có thể lăn lên giường. Không đa nghi chua xót cùng đố kị, mình cũng không có bởi vì loại tự an ủi này mà giảm bớt nửa phần, Bùi Tịch vững vàng mà nhìn chằm chằm đôi mắt Chương Diệc, giọng điệu lãnh khốc, "Tôi đương nhiên không ngại, tôi còn phải cảm tạ anh đây." Anh chôn ở trong cơ thể Chương Diệc ngạnh nhiệt chậm rãi co rúm hai lần, khóe miệng lộ ra một vệt cười tà khí, "Xem, cái miệng này phía dưới anh vừa nóng vừa mềm, luôn luôn lưu nước, cùng phòng cấm giống nhau." Thơ_Thơ_diendanlequydon
Rõ ràng là mang theo vài phần sỉ nhục, lỗ tai Chương Diệc lại nghe toả nhiệt, hạ thân càng không tự chủ gắp Bùi Tịch càng chặt hơn. Anh xấu hổ lúng túng mà quay đầu ra sau, nỗ lực lảng tránh tầm mắt Bùi Tịch, người kia lại thân thủ xoay mặt của anh lại, một đôi mắt đào hoa sáng ngời thâm thúy nhìn chăm chú anh.
"Trốn cái gì trốn, bộ dáng anh phóng đãng tôi chưa từng thấy sao." Bùi Tịch nắm lấy chân của anh, kiên định thâm nhập vào bên trong, gậy tht khổng lồ từng tấc từng tấc ép quá vách tường ruột ẩm nhuyễn, "Còn nhớ lần kia ở bệnh viện không? Tôi làm kiểm tra cho anh, kết quả anh phát tình. Sau đó một mình anh nằm ở trên giường bệnh tự an ủi..." Anh cúi đầu, liền kết hợp tư thế cắn chặt môi Chương Diệc, lè lưỡi miêu tả hình dáng môi của anh, giọng điệu anh nhẹ mà phập phù, "Tôi đều nhìn đây, đang giám sát khí cụ bên trong... Lúc anh đem ngón tay luồn vào, tôi xem rõ ràng..."
Chương Diệc chỉ cảm thấy thân thể sắp bị cắt thành hai nửa, khoái cảm kịch liệt mà sắc bén kèm theo cảm giác đau đớn xâm chiếm anh, trong mắt của anh ra nước mắt sinh lý, cái đùi lớn không ngừng mà co giật, ngay cả Bùi Tịch ghé vào lỗ tai anh nỉ non cũng biến thành mơ hồ xa xôi.
"Mới vừa rồi lúc chúng tôi tiến vào, anh cũng đang tự an ủi đi..." Bùi Tịch cắn lỗ tai của anh, dùng răng nanh sắc nhọn cọ xát khéo léo thịt mềm của anh, giọng điệu anh đột nhiên trở nên trầm thấp mà lạnh lẽo, "anh biết lúc đó tôi đang suy nghĩ gì không? Tôi thật mẹ nó muốn làm Chu Dĩ Nam giết chết anh!"
Nơi tâm huyệt sâu xa bị tầng tầng thịt mềm va chạm, nghiền nát, khoái cảm cự đại sâu tận xương tủy để Chương Diệc rên rỉ lên tiếng, anh khó có thể chịu đựng lắc đầu, con ngươi đen ướt át yếu đuối, "Bùi Tịch... Chậm chút... A..."
"Chậm có thể thỏa mãn anh sao?"
Bùi Tịch bất chấp mà bóp lấy bên eo anh, như đóng cọc đem côn tht mình ngạnh nhiệt tầng tầng tiến vào cái miệng huyệt kia lầy lội, mỗi lần rút ra côn tht dữ tợn, tạo ra tiểu huyệt không kịp khép lại, mị thịt đỏ tươi đều sẽ ra bên ngoài. Nơi hai người kết hợp đã sớm vô cùng thê thảm, dâm dịch trong suốt hòa lẫn bạch trọc sền sệt không ngừng từ giữa hai chân Chương Diệc lướt xuống. Anh ôm chặt ráp trải giường dưới thân, thân thể trần truồng ẩm ướt mồ hôi đậm màu mật ong ở dưới thân Bùi Tịch bất lực mà vặn vẹo, Thơ_Thơ_diendanlequydon cũng không biết dáng dấp anh yếu đuối mà tình sắc sẽ chỉ làm tính dục trên người Alpha càng phồng cao hơn.
"Bên trong còn có thứ của Chu Dĩ Nam hả?" Bùi Tịch cúi đầu liếc nhìn nơi hai người kết hợp, anh đem bàn tay qua, xoa nắn miệng huyệt lầy lội, "Là anh ta làm anh thoải mái hay là tôi làm anh thoải mái? Hả?"
Bùi Tịch như vậy để Chương Diệc cảm thấy rất xa lạ, anh không thể nào tưởng tượng được lời thô tục này làm thế nào từ trong miệng của anh nói ra, có lẽ anh chưa từng thực sự hiểu rõ qua anh.
Anh thấy cặp mắt đào hoa Bùi Tịch thủy quang liễm diễm, tim hơi co giật, chỉ có nhắm mắt lại, anh mới sẽ không bị cặp mắt đào hoa ướt át mà đa tình nhiễu tâm thần.
"Nhìn tôi!" Bùi Tịch không hài lòng nhìn Chương Diệc trốn tránh, anh bóp lấy mặt của anh, bức Chương Diệc mở mắt ra nhìn anh, "anh sợ cái gì? Sợ chính mình động tâm đối với tôi sao?"
"Tướng quân, huyết áp ngài khá thấp, tim đập cũng có tạp âm, tôi cho là đêm nay ngài vẫn cần thiết truyền dịch, ngày mai làm tiếp kiểm tra toàn thân một lần."
"Truyền dịch cũng không cần, tôi biết tình huống thân thể của chính mình." Chu Dĩ Nam khép lại chế phục áo khoác, anh gật gật đầu đối diện gương mặt lo lắng của y tá Beta, săn sóc nói, "Đã trễ, cô cũng đi nghỉ ngơi đi, đã làm phiền cô."
Hai má y tá tuổi trẻ chợt hiện một vệt ửng hồng, cô ngượng ngùng ừ một tiếng, nhấc theo cái hòm thuốc nói, "Vậy ngày mai tôi lại tới."
"ừm, ngủ ngon."
Chu Dĩ Nam đi ra khỏi phòng y tế, anh ở hành lang đá hoa cương sáng đến có thể soi gương nhìn đến trạng thái khuôn mặt bệnh tật của mình, trong mắt loé ra một tia tự giễu. Vẫn là khôi phục quá chậm, không có cách nào thực hiện công chức bình thường, cũng không có cách nào vào lúc Tiểu Diệc cần anh nhất bồi ở bên cạnh anh...
Đi tới lầu hai, nhìn cửa phòng kia đóng chặt, Chu Dĩ Nam bất đắc dĩ mất tinh thần mà nhắm mắt lại. Nghĩ đến Chương Diệc làm thế nào cùng một người đàn ông khác tứ chi quấn quýt, ở dưới thân người đàn ông kia rên rỉ, thở dốc, lồng ngực của anh liền từng trận đau đớn. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Anh cực kỳ thống hận chính mình mềm yếu, thống hận chính mình không thể không chắp tay đem anh để cho một người khác. Nếu như giữa bọn họ không có khoảng cách mười lăm năm này, bây giờ kết cục bọn anh có thể hoàn toàn khác hay không?