Editor: Thơ Thơ
Tô Nhiên đè lại hai tay của anh, liền tư thế kết hợp cúi đầu hôn anh, hạ thân cũng bắt đầu rung động. Vì Tín tức tố Alpha ảnh hưởng, thân thể Chương Diệc rất nhanh có phản ứng. Hậu huyệt tự động phân bố ra chất lỏng trơn trợt, để cho quá trình hai người giao hợp cơ hồ không trở ngại chút nào.
Có thể coi là dưới tình huống như vậy, lý trí Chương Diệc vẫn cứ cực kỳ tỉnh táo, thân thể anh và linh hồn như là chia lìa ra. Giống như có một "chính mình" khác phiêu ở giữa không trung, hờ hững bàng quan tình hình dâm mỹ này.
"Ừm... Nhẹ chút..."
Thanh niên như là ở trong cơ thể anh phát tiết cái gì, liền như là đòi hỏi cái gì. Lực va chạm nói một lần so với một lần sâu nặng, hơn nữa góc độ xảo quyệt, kịch liệt khoái cảm để Chương Diệc tê cả da đầu, đầu ngón chân cũng không nhịn được cuộn mình.
"Nhẹ chút có thể thỏa mãn anh sao?"
Tô Nhiên bóp lấy cằm của anh, tàn bạo mà nhìn anh. Anh rời đi môi Chương Diệc, lại đi xuống hôn xương quai xanh anh, lồng ngực, nụ hoa. Răng nanh sắc nhọn xẹt qua trên nụ hoa người đàn ông non mềm, mang đến từng trận khoái cảm làm người dưới thân run rẩy không thôi.
Cảm giác nóng bỏng đau đớn cùng cực đại khoái cảm đan xen vào nhau, Chương Diệc ngẩng đầu lên, giống như cá thiếu nước khó khăn thở dốc. Nơi hai người kết hợp đã ướt đẫm, gậy tht thô cứng vẫn không biết mệt mỏi ra vào trong thân thể anh như cũ. Lúc Tô Nhiên lại một lần rút đi thân thể anh chuẩn bị điều chỉnh tư thế, Chương Diệc bỗng ôm cổ của anh, hai cái chân dài mạnh mẽ quấn ở trên eo anh chặt chẽ.
"Liền như vậy... Nhanh chút... Cho tôi..."
Tô Nhiên hơi kinh ngạc thái độ anh chuyển biến, anh cũng không cách nào phân rõ giờ khắc này anh thuận theo là không phải vì mau chóng kết thúc trận này, do đó thoát khỏi anh ràng buộc. Mà khi anh thấy mặt người đàn ông ửng hồng, đôi mắt ướt át, nhịp tim đập của anh vẫn rối loạn. Anh đột nhiên ôm eo anh, bẻ chân của anh đến càng lớn, hung ác luật động trong thân thể anh...
Bùi Tịch từ phòng y tế đi ra, đã là một tiếng sau. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Anh lau mồ hôi trên trán, sau khi cởi áo choàng trắng bị làm bẩn ném vào thùng rác, lập tức đi đến phòng chỉ huy hạm trưởng. Mới vừa qua khoang trung ương, liền thấy trên mặt phó quan Chương Diệc mang theo sắc mặt vui mừng mà đi về phía bên này.
"Bùi bác sĩ, Tô trung tá và trưởng quan trở về rồi!"
"Thật sao?" tảng đá lớn treo trên ngực nửa ngày cuối cùng cũng coi như rơi xuống đất, Bùi Tịch thở phào, liền không thể chờ đợi được nữa nói, "trưởng quan anh ở đâu ?"
"khoang Nghỉ ngơi."
Bùi Tịch nói tiếng cám ơn, chạy như bay tới khoang Chương Diệc nghỉ ngơi. Tại cửa xoay đến nửa ngày, cửa kim loại mới chậm rãi mở ra, phía sau cửa xuất hiện một gương mặt nhưng mà bây giờ anh không muốn nhìn thấy nhất.
"A Diệc đâu?"
"Tôi ở đây."
Anh nghe đến giọng nói Chương Diệc, lạnh lùng liếc mắt Tô Nhiên một cái, lúc này mới đi vào bên trong. Chương Diệc nằm ở trên ghế sô pha, trên người che kín chăn mỏng, tóc tai ướt nhẹp, đại khái mới vừa tắm qua. Ánh mắt Bùi Tịch rơi vào khóe môi anh rách da, lại liên tưởng đến lúc vừa nãy vào cửa nhìn thấy gương mặt kia, đôi mắt nguy hiểm mà nheo lại.
Đi được càng gần, Bùi Tịch phát hiện vết tích không tầm thường trên thân người đàn ông càng nhiều. Trên cổ không giấu được hồng vết, trên người lưu lại mùi vị Tín tức tố Alpha... Còn giống như là người công Tín tức tố Alpha ——
Bùi Tịch đột nhiên ngừng lại bước chân, xoay người nhanh chân đi đến trước mặt Tô Nhiên, một quyền đánh vào trên mặt anh.
Tuy rằng Tô Nhiên sớm có đề phòng, nhưng vẫn là né tránh không kịp, bị Bùi Tịch đánh trúng hai má. Anh lảo đảo lui về sau một bước, nhấc lên mắt, cười lạnh một tiếng, cùng Alpha trước mắt đánh nhau. Thơ_Thơ_diendanlequydon
"Các người dừng tay cho tôi!" Chương Diệc còn có một việc gấp phải xử lý, mắt thấy hai người này còn có lòng thanh thản đánh nhau, tức giận đến đầu đều phải đau.
Lúc này một cái cánh tay Bùi Tịch đang bị Tô Nhiên khoanh ở trước ngực, nghe đến Chương Diệc nói, anh lộ ra biểu tình không cam lòng, "Đứa nhỏ này cố ý mang anh đi chính là muốn thừa dịp người gặp nguy, tôi đánh hắn một trận thì làm sao?"
"Thừa dịp người gặp nguy còn có anh đi?"
Tô Nhiên xì cười một tiếng, hiển nhiên là trào phúng lần kia Bùi Tịch mượn cớ xem bệnh Chương Diệc cũng thuận tiện đem người ngủ. Nói tới thừa dịp người gặp nguy, e sợ Bùi Tịch càng tinh thông hơn.
"Các người ..." Mắt thấy hai người liền muốn quyền cước lẫn nhau, Chương Diệc cũng không đoái hoài tới thân thể mình không khỏe. Anh xốc lên chăn mỏng, mặt không hề cảm xúc đi tới trước mặt hai người, hai cái tay phân biệt nắm lấy bả vai của hai người, "Tôi nói, ngừng tay!"
Tô Nhiên rất rõ ràng lúc trên mặt Chương Diệc chân chính nổi giận trái lại không biểu tình gì, anh trước tiên ngừng tay, vứt cánh tay Bùi Tịch qua một bên. Bùi Tịch liếc nhìn thần sắc Chương Diệc, cũng đàng hoàng muốn đá chân ra đi thu lại rồi.
Chương Diệc lúc này mới thả bả vai của hai người ra, vừa nãy anh đi quá mau, lôi kéo đến vết thương bí ẩn giữa hai chân. Lúc đi trở về ghế sô pha, tư thế liền không được tự nhiên.
Bùi Tịch vừa nhìn tư thế anh đi, liền tức giận lại muốn đến vung nắm đấm trên mặt Tô Nhiên. Chương Diệc nhận ra được anh tức giận, anh liếc nhìn Tô Nhiên liếc mắt một cái, "cậu đi ra ngoài trước đi."
Tô Nhiên đứng ở đó giống như ném lao, đôi mắt nhìn Chương Diệc, nhưng mà cũng không nhúc nhích.
"cậu còn coi tôi là trưởng quan của cậu sao?" Chương Diệc giương mắt nhìn anh, giọng điệu không có bất kỳ chập trùng.
Tô Nhiên không có sai quá đáy mắt anh thất vọng, trong lòng anh như bị cái gì nhói một cái, rũ mắt xuống, quay người ra khỏi khoang nghỉ ngơi.
"Đến cùng chuyện gì xảy ra?" Chờ Tô Nhiên vừa đi, Bùi Tịch lập tức ngồi vào trước người Chương Diệc, lo âu nhìn anh. Thơ_Thơ_diendanlequydon
"lúc ở khoang huấn luyện cứu Binh lính Omega kia, mặt nạ tôi bị phá... Bên ngoài đều là Tín tức tố Alpha, thân thể nhất thời không chịu được, liền..." Chương Diệc không hề tiếp tục nói, chuyện về sau, anh cũng không muốn hồi ức nhiều hơn nữa.
"Tín tức tố Alpha trên người anh là chuyện gì xảy ra?"
Chương Diệc thật tình đều nói cho anh.
"Làm càn, Tô Nhiên cái người điên này! Không tật xấu đi, thứ đó giống thuốc kích thích, đánh nhiều hơn hệ thần kinh muốn hỏng mất!" Không biết nghĩ đến cái gì, anh liền a một tiếng, nhìn chung quanh Chương Diệc, "anh cởi quần áo nhanh lên, để tôi xem một chút anh có bị thương không."
"Không có việc gì, không cần nhìn." lúc Tô Nhiên mang anh về liền thanh lý thân thể cho anh, lúc đó anh hôn hôn trầm trầm, cũng không quá nhiều cảm giác, sau khi tỉnh rồi mới phát hiện đã dùng qua thuốc.
"Tôi là bác sĩ, có nhìn hay không tự tôi đến quyết định." làm sao Bùi Tịch có khả năng tin anh, Chương Diệc làm sao không tình nguyện, vẫn là bị anh cởi quần, đặt trên đùi đẩy ra hai cánh mông.
Nhìn thấy tình hình giữa hai chân Chương Diệc, Bùi Tịch cảm thấy được cú đấm vừa nãy mình đánh Tô Nhiên vẫn là quá nhẹ, anh cần phải hạ tử thủ mới phải.
"Tôi lại bôi thuốc cho anh, anh nhẫn nhịn chút."
"Ừm." Chương Diệc rất không thích cái tư thế này, chính mình cùng đứa nhỏ cởi truồng giống nhau. Chờ Bùi Tịch bôi xong thuốc, anh lập tức ngồi dậy, nói, "cậu đi qua phòng cứu thương đi, bên kia tình huống thế nào?"
"Đều lúc nào, anh không bận tâm thân thể của chính mình một chút, còn đi quản người khác?"
Chương Diệc nhíu nhíu mày, "Bùi Tịch, chuyện đã xảy ra hôm nay vô cùng nghiêm trọng, có thể nói năm năm cũng sẽ không ra một lần chuyện như vậy. Tôi làm trưởng quan Tinh Mang hào—— "
"Được ——" Bùi Tịch đánh gãy anh, anh thở dài, thần sắc đổi nghiêm túc, "Omega kia đã tỉnh rồi, đánh qua ức chế tề, thân thể vẫn khôi phục được. Thế nhưng Alpha cùng anh đồng thời bị trọng thương, bây giờ còn nằm ở trong phòng giám hộ."
"cậu nói số còn ở trong phòng giám hộ hả?"